Vụ “người giúp việc bị bạo hành dã man”: Nỗi đau sau lũy tre làng
Người ta vẫn bảo “ở hiền thì gặp lành”, thế nhưng với bà Phạm Thị Phương câu nói ấy chưa bao giờ đúng. Cho tới khi việc bà bị tra tấn dã man được công khai, người ta mới hay, cuộc đời của người phụ nữ vốn quen nhẫn nhục này vẫn còn quá nhiều éo le, muộn phiền…
Bà Phương đang được chăm sóc tại bệnh viện
Dư luận phẫn nộ
Chuyện bà Phương đi giúp việc trên Hà Nội rồi bị chủ hành hạ dã man đến suýt chết bây giờ thành câu chuyện cửa miệng của làng. Không chỉ riêng dân thôn Kim Giang bức xúc mà khắp xã Đại Cường (huyên Ứng Hòa) chỗ nào cũng thấy người ta bàn tán đầy vẻ căm phẫn. Họ bảo: “Tội nghiệp bà ấy, ngày khăn gói quả mướp đi làm là ngày đầu tiên bà Phương bước ra khỏi lũy tre làng. Những tưởng công việc đó sẽ giúp bà có một món tiền dành dụm về già, ai ngờ suýt nữa thì không còn mạng. Ví thử cứ coi như bà Phương vụng về, không làm được việc cho chủ đi chăng nữa thì cứ sa thải lại xong chuyện, can cớ gì mà phải đày đọa, làm nhục người ta đến lê lết ra như thế? Sao trên đời lại có kẻ ác như vậy hả trời?”.
Kêu trời thì xa quá, chỉ có ông Phạm Quốc Kỳ, em trai bà Phương là xót chị gái mình. Đã 4 ngày trôi qua, nhưng mỗi lần có ai hỏi thăm chị mình, ông Kỳ chỉ chực trào nước mắt. Trong đầu ông vẫn nhớ như in hình ảnh chị gái mình không còn đi nổi đã ngã gục xuống con đường phía đầu làng. Lúc ấy là độ đầu giờ chiều – ông Kỳ nhớ lại tôi đang ở chỗ làm thì nhận được một số máy lạ nói giọng nữ gọi vào điện thoại thông báo: “Bà Phương đang rất yếu, chủ nhà đã cho “ xe ôm” đưa về sáng nay rồi. Không biết giờ này bà ấy đã về tới nhà chưa?”. Nghe thông báo thế, ông Kỳ đã cảm thấy có chuyện gì đó không lành. Chưa kịp hỏi lại cho rõ ngọn nguồn thì phía bên kia đã cúp máy, thấy vậy ông vội vã lấy xe chạy về nhà ngay. Tới đầu làng đã thấy một đám xúm đông xúm đỏ. Cũng may, dân quê thì cùng xã ai cũng biết nhau cả, người ta nhận ngay ra người ngã gục đó là bà Phương liền vội vàng đỡ dậy rồi dìu về tận nhà.
Lúc đó bà Phương vẫn kiệt sức chưa nói được gì. Chỉ tới khi về tới nhà, ông Kỳ nhờ một y tá cùng thôn tới khám cho chị mình xem bệnh tình thế nào thì mọi người mới choáng váng. Toan bô phân bung, mông, bô phân sinh duc bi bong rôp và lở loét. “Tôi không thể nhận ra nổi đó là chị gái mình. Nói đúng ra lúc đó chị ấy chỉ như một cái xác với đầy thương tích khủng khiếp” – ông Kỳ nói trong nước mắt. Câu chuyện tiếp theo phải tới sáng hôm sau bà Phương mới có sức để thuật lại. Theo đó, sau khi bị chủ hành hạ đến không thể tự sinh hoạt được nữa thì bà Phương được chủ thuê “xe ôm” “tống khứ” về quê. Không hiểu do hợp đồng từ đầu hay do biết rõ tình trạng của bà Phương, sợ đưa bà về trong tình trạng này đến tận làng sẽ “bất lợi” mà người “xe ôm” chỉ thả bà tại bến xe Yên Nghĩa để bà Phương tự đi xe buýt một chặng nữa về làng. Khổ nỗi, sức đã kiệt, bà cứ lê lết ra ở bến xe khá lâu khiến nhiều hành khách ái ngại. Một phụ nữ tốt bụng thấy vậy bèn mua một bát phở mời bà ăn cho lại sức, nhưng yếu quá, bà Phương không nuốt nổi. Cuối cùng thì người phụ nữ nọ cũng giúp bà lên xe để về làng. Cũng may, lúc xuống xe thì bà gặp hàng xóm nên mới có thể an toàn về tới nhà.
Video đang HOT
Cụ Huê ngày nào cũng ra sức ngóng con
Tội ác không thể dung thứ
Khi biêt đươc sư thât câu chuyên, ông Ky đa lam đơn tô cao tôi ac cua Trân Thi Tuyêt Minh, bà chủ nhẫn tâm hành hạ người giúp việc ở ngõ 95 phố Kim Mã, Ba Đình, Hà Nội. Nhân đươc đơn tô cao, công an Ha Nôi cũng đã lâp tức vào cuôc điêu tra. Sau khi Trần Thị Tuyết Minh ra công an trinh diện và thú nhận tội ác của mình, ngày 7-1-2012, cơ quan điều tra CAQ Ba Đình đã tiến hành khởi tố vụ án, khởi tố bị can, đọc lệnh bắt tạm giam ba tháng đối với đối tượng về hành vi cố ý gây thương tích và hành hạ người khác.
Nghe tin sáng chủ nhật 8-1 có nhà báo về tìm hiểu hoàn cảnh của bà Phương, hàng xóm của bà kéo tới chật nhà. Chị Phạm Thị Hoa, một người hàng xóm của bà Phương bảo: “Ở làng này, ai cũng biết bà Phương là người hiền lành, tử tế, cả đời chẳng to tiếng với ai bao giờ, vậy mà không hiểu sao người ta lại có thể hành hạ bà ấy tới mức độ như vậy. Hay là vì thấy người ta lành quá nên dễ bắt nạt?”. Một người khác thì bảo: “Căn nguyên cũng bởi tại cái sự nghèo. Nghèo thì mới phải rời quê đi kiếm cái ăn. Rồi cũng vì nghèo mà để người ta hành hạ mình mà không dám phản kháng”. Sự nghèo của bà Phương thì chỉ nhìn căn nhà cũng thấy rõ. Nó lụp xụp, tồi tàn và chẳng có gì đáng giá. Bà có 3 anh em thì anh cả đã hy sinh trong kháng chiến chống Mỹ. Vốn là người chậm chạp nên bà Phương không lấy chồng, cả đời chỉ chăm chắm ở vậy với bà mẹ già 95 tuổi cho tới tận lúc bước chân lên Hà Nội làm giúp việc cho người ta. Vậy mà cũng không yên thân.
Trươc đây bà Phương cũng làm vài sào ruộng, nhưng mây năm nay do sưc khoe yêu nên đanh bo. Một mình bà nuôi mẹ già với chế đô hô ngheo là 250 nghin đông mỗi tháng cộng với chế độ liệt sỹ của anh trai thì khá chật vật. Thế nên khi có người mach nươc đi lam giup viêc, bà gật đầu ngay. Ông Kỳ bảo: “Lúc đầu tôi phản đối lắm vì biết thừa chị mình không phải người nhanh nhẹn. Thế nhưng chị ấy cứ quyết nên tôi đành chịu. Năm ngoái, khi thấy chị đi làm và cũng mang được chút tiền về, tôi cũng mừng vì dù sao chị ấy cũng được nhiều người đón nhận. Cứ ngỡ rằng giờ đây đã có kinh nghiệm rồi thì công việc sẽ thuận hơn, nào ngờ gần tết rồi mà chị ấy phải trơ vê vơi thân thê không còn ra hồn người nữa”.
Tội nhất vẫn là cụ Tạ Thị Huê, mẹ đẻ bà Phương. Dù nay mắt mờ chân chậm, đầu óc chẳng còn tinh tường, nhưng bản năng của người mẹ cũng khiến cụ ý thức được việc chẳng lành đã xảy ra với con gái mình. Hôm người làng dìu bà Phương vê, cu cư sơ lên mai toc rôi hoi: “Sao toc con bơ phơ va thưa đi thê nay, ôm hả con? Sao mẹ hỏi mà cứ im im mãi thế?”. Người nhà sợ cụ sốc cứ giấu biệt mọi chuyện, nhưng đêm đến, nghe con gái u ơ mê sảng, linh tinh ngươi me gia như đa nhân biêt đươc mọi chuyện khiến cụ cứ dậy ngồi rờ rẫm đầu tóc con gái cả đêm rôi khoc nghen. Lúc chúng tôi vào thăm nhà, cu Huê cứ đưng trân trân ơ cưa hoi vong ra “Các bác có thây con Phương nha tôi vê đo không?”. Câu nói ấy tất cả cùng nghe thấy, nhưng chẳng ai có thể trả lời…
Theo ANTD
Osin bị tra tấn: "Khi nào bà chết cháu sẽ làm ma cho bà"
Khi mời bà Phương về làm việc bà Minh nói rằng: "Bà cứ về đây với cháu khi nào bà chết cháu sẽ làm ma cho bà...."
Những ngày qua dư luận cả nước xôn xao về việc bà chủ nhà Trần Thị Tuyết Minh (trú tại Nhật Tảo, xã Đông Ngạc, huyện Từ Liêm, Hà Nội) đã hành hạ dã man người giúp việc Nguyễn Thị Phương bằng nhiều thủ đoạn tàn ác như: Bắt ăn cả bát ớt cay, dùng miệng dọn bỉm, bắt ăn phân trẻ con... Lý do mà người chủ tàn ác kia đưa ra để biện minh cho những hành động mất nhân tính của mình là do bà Phương... ở bẩn, lười tắm và hay ăn vụng?!
Lực lượng chức năng tiến hành khám xét nơi ở của bà Minh
Sau khi sự việc trên bị bại lộ, những người hàng xóm tại ngõ 95, Kim Mã, Ba Đình, Hà Nội, nơi đã diễn ra sự việc vẫn chưa tin bà Minh lại có thể nhẫn tâm hành hạ người giúp việc một cách tàn ác đến như vậy. Những người dân ở đây cho biết, tuy ít ra ngoài nhưng bà Minh là một người phụ nữ trắng trẻo, khuôn mặt khá phúc hậu và xinh xắn. Mỗi khi gặp người qua lại bà Minh đều hỏi han thân thiện nên chưa làm mất lòng ai ở khu phố.
Tiếp xúc với phóng viên Báo điện tử Giáo dục Việt Nam, bà M, người đã từng giới thiệu bà Phương vào làm việc tại nhà bà Minh sau khi sau sự việc tàn ác trên bị phát hiện tỏ ra ân hận vì đã "giao trứng cho ác": "Tôi đâu có ngờ lại xảy ra sự việc nghiêm trọng như thế chứ. Trước đó bà Phương đã làm việc cho nhà bà Hiền ở gần đây nhưng vì bà ấy khó tính nên bà Phương không ở được lâu.
Hôm bà Phương đến gặp tôi và hỏi tôi rằng xem ở đâu có người cần giúp việc thì chỉ cho bà ấy. Lúc đó bà Minh đang bế cháu thấy bà Phương hỏi tôi như vậy thì tiến lại và mời bà Minh về nhà làm việc cho bà ấy. Biết hoàn cảnh bà Phương không có chồng con nên bà Minh còn nói rằng: "Bà cứ về đây làm việc với cháu, khi nào bà chết cháu sẽ làm ma cho bà", bà M xót xa nói.
Việc cơ quan chức năng khám xét nơi ở của bà Minh thu hút nhiều người dân theo dõi sự việc
Kể từ đấy, thỉnh thoảng những người hàng xóm lại thấy bà Phương ra ngoài đổ rác cho gia đình bà Minh. Thế nhưng trước khi sự việc hành hung bà Phương bị bại lộ khoảng 1 tuần không ai còn nhìn thấy bà Phương ra khỏi nhà nữa. Một người hàng xóm ngay cạnh ngôi nhà bà Minh đang ở cho biết: "Cách đây vài hôm tôi có nghe thấy con bà Minh hỏi bà ấy rằng có mua được thuốc không thì bà Minh trả lời rằng cửa hành chưa mở cửa nên không mua được.
Sau đó người con của Minh còn nói rằng: "Không mua được thuốc thì bôi bằng kem đánh răng cũng được?!". Người hàng xóm này lờ mờ đoán rằng có thể sau khi sự việc bà Minh xả nước nóng vào người bà Phương nên mới đi mua thuốc để bôi cho bà ấy.
Còn bà Phạm Thị Thoa, gần số nhà 16 (nơi xảy ra vụ việc) cho biết: Chiều 4/1 bà Minh có sang nhà bà kể chuyện rằng đêm 3/1 bà Phương vào phòng lấy của Minh 5,5 triệu đồng? Sau đó bà Minh bắt xe ôm cho bà Phương về quê. Ngay sau khi bà Phương về nhà, gia đình đã phát hiện ra những vết thương trên cơ thể bà nên đã gọi điện chửi bà Minh: "Bà Minh còn bảo tôi là bà mặt bà Phương bị bỏng do dán mỡ, còn người bị bỏng là do không biết dùng bình nóng lạnh. Sau đó con rể bà ấy về thấy đệm nơi mà Phương ngồi bị ướt nên hỏi bà Minh thì bà ấy bảo là bà Phương bị viêm nên đã cho tiền bà ấy về quê chữa trị?", bà Thoa cho biết.
Cũng liên quan đến vụ án, chiều 7/1, cơ quan công an cùng viện kiểm sát đã tiến hành khám xét nơi ở của bà Minh tại số 16, ngõ 95, Kim Mã. Cùng ngày công an quận Kim Mã đã tiến hành khởi tố vụ án và khởi tố bị can Trần Thị Tuyết Minh để điều tra làm rõ hai hành vi: Cố ý gây thương tích và hành hạ người khác.
Trước đó bà Minh đã khai nhận những hành vi tàn ác của mình tại cơ quan công an. Hiện nay bà Phương vẫn đang tiếp tục được điều trị tại bệnh viện.
Theo Giáo Dục VN
Bà chủ đổ nước 'luộc' chỗ kín osin có thể bị 15 năm tù Nếu tỷ lệ thương tật trên 11%, cơ quan điều tra có thể khởi tố vụ án và áp theo điều 104 của Bộ Luật Hình sự để xem xét và xử lý. Liên quan đến vụ bà Trần Thị Tuyết Minh (SN 1964, Nhật Tảo, Từ Liêm, Hà Nội) có hành vi hất nước sôi vào người khiến bà Phạm Thị Phương...