Vụ muốn nhận con phải trả “phí”: Đề nghị đóng cửa trung tâm
Phó chủ tịch UBND thị xã Gia Nghĩa, bà Nguyễn Thị Kim Loan vừa kí công văn số 2421/BC-UBND và đoàn kiểm tra liên ngành do Sở LĐTBXH tỉnh Đắk Nông chủ trì đã có văn bản kết luận về quá trình kiểm tra đột xuất toàn bộ hoạt động của Trung tâm hỗ trợ dưỡng lão và nuôi dưỡng trẻ mồ côi, khuyết tật Bạch Tuyết. Qua đó đều khẳng định trung tâm này không đủ điều kiện để tiếp tục hoạt động.
Khi UBND thị xã Gia Nghĩa và đoàn liên ngành tiến hành kiểm tra đột xuất, trung tâm này đã để lộ ra nhiều sai phạm.
Không gian của trung tâm này chật hẹp, không có nơi vui chơi, sinh hoạt cho các cháu. Phía sau nhà bếp bày ra nhiều thứ lộn xộn tạo thành một “quần thể” liền kề, gồm nhà vệ sinh, bếp nấu ăn, nơi tắm giặt, chuồng nuôi heo, chỗ phơi áo quần…
Về kiểm tra thủ tục hành chính, trung tâm Bạch Tuyết chưa xuất trình được giấy tờ khám sức khỏe và giấy chứng nhận đủ điều kiện vệ sinh an toàn thực phẩm. Hầu hết các cháu vào trung tâm không có giấy khai sinh và các hồ sơ lưu trữ. Các nguồn nguyên liệu chế biến thực phẩm của trung tâm này không có xuất xứ rõ ràng, bảo quản không đúng quy định; tủ đông dùng đựng thức ăn rỗng tuếch; không có người nấu ăn.
Về nhân sự, bà Tuyết cho rằng, trung tâm của bà có đầy đủ “hệ thống” để hoạt động. Tại thời điểm đoàn liên ngành tiến hành kiểm tra chỉ có 3 nhân viên bảo mẫu là H’Yên, H’Sanh, Nguyễn Thị Thu Cúc và một bảo vệ Lê Quang Thanh. Tuy nhiên khi kiểm tra chỉ có hợp đồng lao động H’Yên và Lê Quang Thanh nhưng đã quá hạn. Không có nhân viên kế toán, không có báo cáo tài chính, không có phiếu thu chi; không công khai về tài chính; không có nhân viên y tế phục vụ khám chữa bệnh… Thực tế, trung tâm chưa lần nào tổ chức khám sức khỏe toàn diện cho các cháu.
Video đang HOT
Trung tâm Bạch Tuyết sẽ bị đề nghị chấm dứt hoạt động trong thời gian tới
Bà Tuyết cho biết, hiện trung tâm này đang nhận nuôi dưỡng ông Lê Xuân Tính và hai đứa con của ông là Lê Thùy An và Lê Anh Đức cùng 22 cháu mồ côi, lang thang cơ nhỡ. Khi kiểm tra thực tế, ông Tính và 2 con không có ở trung tâm; chỉ có 11 cháu độ tuổi từ dưới 18 tháng đến trên 6 tuổi (trẻ dưới 18 tháng tuổi: 3 cháu; trên 18 tháng tuổi: 6 cháu; trên 6 năm tuổi: 2 cháu.
Thời điểm trước khi đoàn kiểm tra làm việc, bà Nguyễn Thị Ngọc Tuyết và ông Huỳnh Hữu Hải (SN 1970, Ban kiểm tra trung tâm) cho biết, cả hai đều là “đại gia” thành danh ở Sài Gòn và Bà Rịa – Vũng Tàu, bỏ chốn đô hội về Đắk Nông chỉ để làm từ thiện. Khi bị kiểm tra, bà Tuyết không xuất trình được giấy tờ, hóa đơn để chứng minh hợp lí số tiền dùng để duy trì hoạt động của trung tâm.
Nguồn tài chính chủ yếu để trung tâm Bạch Tuyết hoạt động phần lớn dựa vào nguồn đóng góp từ thiện của các nhà hảo tâm trong và ngoài tỉnh. Nguồn tài chính này không được công khai minh bạch, năng lực tài chính của bà Tuyết cần phải được xem xét và cần được bà Tuyết chứng minh trước các cơ quan chức năng. Vì thực tế, bà Tuyết không đủ năng lực tài chính để đảm bảo cho bất kỳ hoạt động nào của trung tâm.
Sau khi có những kết luận sai phạm, UBND thị xã Gia Nghĩa sẽ hoàn tất thủ tục chấm dứt mọi hoạt động của trung tâm này.
Đức Cường
Người làm hại đời vợ tôi muốn quay lại nhận con
Nếu tôi và vợ không chấp nhận, cậu ta sẽ cho mọi người biết chuyện và phá nát gia đình tôi lần nữa.
Tôi quen và yêu em khi hai cùng là sinh viên trường Y. Em học sau tôi hai khóa, là cô gái thánh thiện và rất đáng yêu. Vây quanh em biết bao chàng trai theo đuổi, si mê nhưng em lại chọn tôi - một chàng trai tỉnh lẻ, gia cảnh lẫn ngoại hình bình thường. Chỉ có duy nhất một điểm nổi trội bù lại là tôi học khá (năm nào tôi cũng giành được học bổng của trường). Tôi yêu em chân thành và luôn muốn phấn đấu để có thể mang lại hạnh phúc cho em. Chúng tôi cùng nhau trải qua quãng đời sinh viên khốn khó nhưng nhiều kỷ niệm. Năm cuối tôi lấy được một suất học bổng tại Nga trong hai năm. Khoảng thời gian ấy chúng tôi vẫn dành cho nhau sự quan tâm, rồi động viên nhau cùng cố gắng.
Sau bao nỗ lực tôi và em đã có công việc ổn định. Dù gia đình em ở thành phố nhưng không chê gia cảnh nhà quê của tôi, bố mẹ em nói "Chỉ cần tôi biết lo lắng và yêu thương em là đủ, tiền bạc chỉ là vật ngoài thân". Còn em, mỗi lần về quê tôi chơi, bố mẹ và người thân trong gia đình tôi đều rất quý mến. Đặc biệt là mẹ tôi, mẹ rất muốn có người con dâu như em. Chúng tôi đã chụp hình và chờ sau 3 tháng sẽ cưới, vì mẹ nói ngày đó mới đẹp cho cả hai chúng tôi.
Tôi và em cùng làm chung bệnh viện nhưng khác khoa. Ở khoa của em, có một người tên Nam yêu em đơn phương từ lâu lắm rồi. Cậu ta là dạng con ông cháu cha nên muốn gì được đó. Đã có lần cậu ta hẹn tôi ra nói chuyện rồi trơ trẽn đề nghị "Anh không nghĩ là nên nhường Lan cho tôi sao? Yêu anh, Lan chỉ có thể ở nhà thuê hoặc nhà tập thể. Lan xứng đáng được hưởng sung sướng khi ở bên tôi chứ không phải cùng cực như bên anh". Cũng vì lời đề nghị khiếm nhã đó mà tôi đã cho cậu ta một cú đấm. Cậu ta đã nhìn tôi bằng cái nhìn đầy căm ghét và nói sẽ trả thù tôi, làm cho người tôi yêu phải đau khổ.
Tôi không thể ngờ lời cậu ta nói lại thành sự thực. Một lần cậu ta đã nói dối em là tôi đã nhờ cậu ta chở em tới quán quen của chúng tôi, sẽ có bất ngờ cho em, đề nghị em đừng điện thoại cho tôi. Em hoàn toàn không nghi ngờ gì cả, ở đó cậu ta đã cho thuốc ngủ vào ly nước và sau đó đưa em tới khách sạn. Sau chuyện đó, em tránh mặt tôi, xin nghỉ phép. Tôi tìm tới nhà thì em nói không còn xứng đáng với tôi nữa, hãy tìm người con gái khác. Đúng lúc đó tôi nhận được đoạn băng cậu ta quay lại khi bên em kèm theo lời nhắn "Tôi đã ăn xong ốc, chúc anh đổ vỏ vui vẻ". Trong đầu tôi lúc ấy chỉ muốn đi tìm và giết tên khốn đó. Tại sao? Tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy? Tôi tìm đến nhà cậu ta, chỉ muốn cho cậu ta một trận nhưng không ai ở nhà. Sau chuyện đó cậu ta cũng xin nghỉ phép và đi xa khỏi thành phố.
Em dù trải qua một chuyện lớn như vậy nhưng trước mặt ba mẹ vẫn cố tỏ ra bình thường như không có chuyện gì. Em sợ ba mẹ lo lắng, còn tôi em luôn tìm cớ tránh mặt. Từ khi biết chuyện, tôi càng thương em nhiều hơn, em chẳng có lỗi gì cả, có chăng chỉ là nạn nhân trong trò chơi của cậu ta thôi. Sau đó chừng một tháng tôi nhận được điện thoại của em trai em, nói em cắt tay tự tử ở trong phòng, cả nhà phát hiện nên giờ đang cấp cứu ở bệnh viện. Do mất một lượng máu khá nhiều, cộng với tinh thần không tốt nên khi được truyền máu phải mất mấy tiếng đồng hồ em mới tỉnh. Nhìn thấy tôi, em ôm chầm lấy khóc nức nở, nói không còn xứng đáng với tôi nữa, vì giờ em không chỉ mất đi sự trong trắng của đời con gái mà còn mang trong mình giọt máu của cậu ta, vì quá tuyệt vọng mà em đã tìm tới cái chết. Tôi nói đã biết hết mọi chuyện và động viên em rất nhiều, nói tôi sẽ yêu em và coi đứa bé như con tôi.
Sau đó tôi đã gặp và nói chuyện thẳng thắn với cậu ta nên giải quyết thế nào. Tôi cố lấy hết bình tĩnh để khỏi động tay, động chân với cậu ta. Cậu ta đã chối bỏ mọi trách nhiệm, nói thích thì bỏ đứa trẻ chứ tình yêu cậu ta dành cho em đã chết khi em quyết định lấy một kẻ nghèo hèn là tôi. Giờ trong lòng cậu ta chỉ còn lại sự căm ghét và giờ mục đích đã đạt được, em không là gì cả. Dù đã cố gắng lấy bình tĩnh nhưng tôi vẫn không thể kiềm chế nổi khi nghe cậu ta nói thế.
Cuối cùng đám cưới của tôi và em vẫn diễn ra, tôi nói dối bố mẹ và gia đình của em đã đi quá giới hạn và muốn cưới em gấp. Sau 7 năm chúng tôi đã có một bé gái 7 tuổi và cu nhóc 3 tuổi. Vì không muốn em tiếp tục tổn thương nên sau khi kết hôn vợ chồng tôi đều chuyển công tác về bệnh viện tỉnh ở quê. Vợ chồng tôi đã quên hết chuyện cũ và sống rất hạnh phúc. Vậy mà cách đây một tuần, nhân chuyến công tác xuống chỗ tôi làm việc cậu ta lại tìm gặp tôi, nói muốn nhận lại con vì giờ vợ chồng cậu ta mãi chưa có bé. Nếu tôi và vợ không chấp nhận, cậu ta sẽ cho mọi người biết chuyện và phá nát gia đình tôi một lần nữa. Tôi rất yêu con gái mình, dù không phải máu mủ nhưng con đã sinh ra và lớn lên trong vòng tay tôi. Tôi rất sợ con bị tổn thương khi mọi việc bị phơi bày. Ngồi viết những dòng này tôi thật sự đang rất buồn và lo lắng, không biết làm thế nào cho đúng?
Theo VNE
Hungary đóng cửa biên giới ngăn người tỵ nạn Hungary tuyên bố đóng cửa biên giới EU, tự chịu trách nhiệm xử lý khủng hoảng người tỵ nạn. Chính phủ Hungary hôm nay (15/9) tuyên bố đóng cửa biên giới đất liền, ngăn người tỵ nạn nhập cư vào EU. Động thái này của Chính phủ Hungary được thực hiện trong bối cảnh Liên minh châu Âu EU không thể thống nhất...