Vụ gia đình từ chối nhận th.i th.ể người thân thiệ.t mạn.g ở Malaysia, Kỳ 1: Nỗi đau xuất ngoại
Tối 21-2-2011, khoảng 2 giờ sau khi lên giường đi ngủ, anh Thùy bị đột tử. Mọi người đã đưa anh đến bệnh viện, nhưng anh Thùy đã qua đời sau đó vài giờ đồng hồ.
Chế.t ở Malaysia trong thời gian đi xuất khẩu lao động, anh Nguyễn Văn Thùy được đưa về Hà Nội. Nhưng, giữa gia đình và Cty đưa anh đi lao động nước ngoài không tìm được tiếng nói chung, vì thế th.i th.ể của anh Thùy được đem gửi tại nhà tang lễ Phùng Hưng đến hơn 2 tuần.
Sinh ra ở miền quê nghèo xã Nghi Quang, huyện Nghi Lộc – tỉnh Nghệ An, anh Nguyễn Văn Thùy (SN 1982) từ nhỏ đã nuôi ước vọng xuất ngoại để đổi đời. Nhà có tới 13 anh chị em, bố mất sớm, một mình mẹ Thùy đã phải vật lộn với cuộc sống để nuôi các con khôn lớn trưởng thành. Thùy là con trai út trong gia đình. Học hết cấp 2, anh đã phải bỏ học theo các ngư dân ra biển đán.h cá.
Video đang HOT
Vợ và mẹ anh Thùy mong chờ tiếng nói có trách nhiệm từ Cty Liên Việt
Một thời gian sau, thấy nghề đi biển cũng “bạc” mà rủi ro cao, anh Thùy xin nghỉ và liên hệ đi xuất khẩu lao động. Trong khoảng thời gian từ năm 2005 đến 2008, anh Thùy đã từng sang Đài Loan và sau đó là Malaysia làm ăn.
Nhưng rồi, anh cũng cảm thấy không ổn. Đầu năm 2009, anh trở về quê hương và kết hôn với chị Đặng Thị Nga, người cùng quê. Có vợ, anh Thùy cảm thấy cuộc sống có nhiều ý nghĩa hơn, nhưng từ khi đứa con đầu lòng ra đời, áp lực đồng tiề.n bát gạo càng đè lên đôi vai của Thùy.
Các anh chị đã lập gia đình và có cuộc sống riêng, nhà chỉ còn lại người mẹ già, vợ và đứa con mới chào đời, Thùy hiểu rằng, nếu mình không tìm ra cách kiế.m tiề.n, thì gia đình sẽ cùng cực. Anh lao vào làm việc, từ phụ hồ, đán.h cá đến việc lên rừng đốn củi. Thế rồi, Thùy quyết định trở lại Malaysia lao động, với ý nghĩ, bên đó dù làm việc cực nhọc nhưng dù sao cũng có thu nhập và chỉ có như vậy, anh mới giúp gia đình thoát khỏi đói nghèo.
Đầu năm 2010, anh Nguyễn Văn Thùy đã liên hệ được với Cty Cổ phần phát triển Liên Việt có trụ sở ở Hà Nội để xin đi xuất khẩu lao động. Sau khi thỏa thuận, anh Thùy được phía Cty cho vay toàn bộ chi phí của hợp đồng, và Cty sẽ trừ vào tiề.n thu nhập sau khi anh Thùy đã đi làm ở Malaysia. Tưởng rằng, sau khi trả được hết nợ nần cho Cty, anh Thùy có thể gửi tiề.n về gia đình để cải thiện cuộc sống nhưng bi kịch ập tới.
Tối 21-2-2011, khoảng 2 giờ sau khi lên giường đi ngủ, anh Thùy bị đột tử. Mọi người đã đưa anh đến bệnh viện, nhưng anh Thùy đã qua đời sau đó vài giờ đồng hồ. Anh Nguyễn Đình Hoạt – Anh rể và là người trực tiếp đưa Thùy đi cấp cứu cho biết: “Khoảng 22g, tôi vừa đi ra ngoài về, định gọi Thùy dậy ăn đêm, nhưng gọi mãi không thấy Thùy lên tiếng. Tôi dùng tay lay đi, lay lại cũng không thấy cậu ấy cử động. Lúc ấy tôi tá hỏa gọi taxi đưa đi cấp cứu, nhưng mọi thứ đã muộn, Thùy chế.t trước khi vào bệnh viện…”
Anh Hoạt cho biết: Lúc Thùy sang đây rất khỏe mạnh, nhưng việc phải làm một ngày từ 8g sáng đến 23g đêm khiến cậu ấy yếu đi. Đã vài lần Thùy tâm sự rằng, muốn về lại Việt Nam, nhưng Cty không cho vì chưa hết hợp đồng.
Mấy ngày trước khi chế.t, Thùy liên tục kêu mệt, nhưng chúng tôi cứ nghĩ đó chỉ là cảm cúm thông thường, nào ngờ cậu ấy ra đi luôn. Bà Nguyễn Thị Biên, mẹ anh Nguyễn Văn Thùy nói trong nước mắt: Một ngày trước khi chế.t, Thùy gọi điện về bảo rằng, bên này lao động cực nhọc, lại phải sinh sống ngay trong nhà máy sản xuất bình ga cực bẩn và độc hại, nhưng thu nhập cũng chẳng được là bao. Thùy nói sẽ tìm cách trở về Việt Nam sớm, vì dẫu sao ở nhà nghèo nhưng còn có thể ở bên cạnh mẹ già, vợ và 2 con. Không ai ngờ, đó lại là cuộc trò chuyện cuối cùng của Thùy với người thân.
Khi th.i th.ể anh Thùy được đưa về Việt Nam, giữa Cty Cổ phần phát triển Liên Việt và gia đình đã không tìm được tiếng nói chung trong việc hỗ trợ cũng như chi phí vận chuyển th.i th.ể nạn nhân về quê an táng. Theo đó, phía gia đình yêu cầu Cty phải hỗ trợ thỏa đáng và chịu trách nhiệm đưa th.i th.ể người thân họ về quê.
Việc đàm phán qua điện thoại bế tắc khi chính quyền địa phương cũng cho rằng, cách giải quyết vụ việc của Cty Cổ phần phát triển Liên Việt là chưa thỏa đáng. Ông Trần Hải Dương – Chủ tịch UBND xã Nghi Quang cho biết: Thông thường, khi người lao động chế.t, phía Cty phải lo lắng việc vận chuyển th.i th.ể về tận quê nhà và hỗ trợ thỏa đáng, nhưng riêng trường hợp này thì không như vậy, khiến rất nhiều người dân địa phương bức xúc. “Chúng tôi đã làm công văn yêu cầu Cty và những cơ quan có trách nhiệm giải quyết thấu đáo vụ việc.
Sau đó, phía Cty có điện cho UBND xã đề nghị làm công tác an ninh để họ đưa xác anh Thùy về, nhưng khi chúng tôi cam kết sẽ đảm bảo mọi thứ diễn ra an toàn, thì phía Cty lại không thực hiện như yêu cầu..”, ông Dương nói.
Ngày 1-3, theo yêu cầu của phía Cty, đại diện thân nhân người chế.t là anh Nguyễn Văn Biên – anh trai, cùng cán bộ Tư pháp xã Nghi Quang và một số người khác nữa đã ra Hà Nội để trực tiếp đàm phán. Buổi nói chuyện này, giữa hai bên tiếp tục xảy ra bất đồng, và vụ việc vẫn cứ bế tắc. Trong thời gian này, th.i th.ể anh Thùy vẫn phải nằm một mình lạnh lẽo ở nhà tang lễ Phùng Hưng…
(còn nữa)
Theo Pháp Luật XH