Vụ đánh bom cướp đi hàng trăm sinh mạng (Kỳ cuối)
Timothy McVeigh, kẻ đánh bom thành phố Oklahoma bị tiêm thuộc độc tử hình thứ 2 ngày 12/6/2001, lúc đó là 8h14.
Ngày 13/2/2001, cơ hội cuối cùng cho McVeigh xin được giảm án.
Vào thời gian đó, cuốn sách chống khủng bố nước Mỹ cuả Michel và Herbeck không được phát hành. McVeigh hiểu được rằng một khi chúng được xuất bản sẽ đồng nghĩa với việc công khai quá trình phạm tội của hắn.
McVeigh tha thiết nói rằng mình là người yêu sự tự do và luôn mong muốn điều đó. Hắn mong muốn được xóa án tử hình. Tuy nhiên, tự do sẽ chỉ là mơ ước của McVeigh. Án tử hình chắc chắn sẽ được thi hành với hắn.
Ngày cuối cùng đó, McVeigh sẽ là trung tâm thu hút mọi sự chú ý. Một số thành phần đặc biệt sẽ có mặt tại buồng thi hành án để chứng kiến cái chết của kẻ gây nên vụ khủng bố kinh hoàng này.
Việc xử tử McVeigh diễn ra tại Terre Haute, nơi này mang nét gì đó mang nét ảm đảm, đúng với tính chất các vụ án.
Cái chết của McVeigh sẽ được truyền hình. McVeigh hiểu được điều đó, và hắn muốn chứng minh cho mọi người thấy hắn không hề sợ cái chết và đã sẵn sàng để đón nhận nó.
Có khoảng 30 người sẽ có mặt trực tiếp tại buồng thi hành án.
Chiếc giường thi hành án tử hình bằng việc tiêm thuốc độc
Trước khi McVeigh được dẫn đến căn phòng xử án, hắn được yêu cầu một bữa ăn khoảng 20 đôla và có 4h để chờ đợi. McVeigh sẽ chịu án bằng 3 phát tiêm.
Cha của McVeigh được cho phép có mặt tại buồng xử án nhưng ông đã từ chối điều này cũng như không theo dõi qua truyền hình. “Con trai tôi không muốn tôi chứng kiến cảnh này, tôi sẽ tôn trọng ý kiến của nó.”
Một cuộc thăm dò ý kiến của khoảng 2.000 người thân và những người sống sót trong vụ đánh bom năm đó về việc chứng kiến cái chết của McVeigh, chỉ có 15% muốn làm điều đó.
Video đang HOT
Bud Welsh, người phụ nữ đã mất đứa con gái trong vụ đánh bom năm đó cho biết, “10 tháng sau cái chết của con gái tôi, tôi đã không còn hận kẻ gây ra cái chết của nó. Điều đó không khiến con gái tôi trở lại.”
Ngày 7/6/2001, đơn xin giảm án của McVeigh bị từ chối. “Phán quyết của tòa là một phán quyết công bằng.”
Khu tưởng niệm các nạn nhân chết trong vụ đánh bom ở Oklahoma
Kênh CNN ngày hôm đó cũng truyền hình trực tiếp lời phát biểu của Chủ tịch thành phố Oklahoma, ngài Frank Keating. Theo ông Frank, việc tử hình McVeigh là đúng với luật pháp và phù hợp với mong muốn của người dân Oklahoma. “Timothy McVeigh phải chịu trách nhiệm cho cái chết của 168 người, trong đó có 19 trẻ em. Án tử hình phải được thực hiện.”
McVeigh nói rằng hắn hối hận vì đã gây nên cái chết của quá nhiều người như vậy, nếu hắn biết được trong tòa nhà Alfred P. Murrah có trung tâm chăm sóc sức khỏe thì hắn sẽ chọn tòa nhà khác làm mục tiêu. McVeigh cũng nhận một mình mình gây nên vụ đánh bom đó.
Timothy McVeigh, kẻ đánh bom thành phố Oklahoma bị tiêm thuộc độc tử hình thứ 2 ngày 12/6/2001, lúc đó là 8h14. “Hắn mặc chiếc áo sơ mi trắng, quần kaki và đi một đôi giày thể thao. Tóc được cắt ngắn, gọn gàng.Trên chiếc giường tại buồng hành xử, khuôn mặt hắn tái nhợt đi chờ đợi cái chết.”
Việc tử hình McVeigh bằng việc tiêm thuốc độc là trường hợp đầu tiên của Mỹ trong vòng 38 năm. Xác McVeigh được hỏa táng tại Terre Haute.
Ngày 13/2/2001, Tòa án tối cao đã bác bỏ đơn kháng cáo của Terry Nichols. Án tử hình theo đó cũng được tuyên với Terry Nichols.
Theo Khampha
Người mẹ hư hỏng và cái chết của 2 đứa trẻ (Kỳ 3)
&"Một người đàn bà hư hỏng như Alice Crimmins có thể làm bất cứ điều gì."
Alice Crimmins ngất tại phiên tòa
Một năm rưỡi sau cái chết của bọn trẻ, công tố viên Nat Hentel nhận được một bức thư với nội dung cung cấp thông tin vụ án từ một người không kí tên.
Theo thông tin nhân chứng cung cấp, hung thủ có thể là một phụ nữ cùng một người đàn ông trung tuổi với dáng vẻ cao to, tóc đen.
Cảnh sát tỏ ra lạc quan hơn với hị vọng thông tin sẽ giúp ích nhiều cho cuộc điều tra đang bế tắc.
Tiến hành điều tra 39 căn hộ trên khu vực được xác định là nhà của nhân chứng, đối chiếu nét chữ trong bức thư nặc danh với nét chữ thu được của các đối tượng, bước đầu cảnh sát xác định được danh tính của nhân chứng là Sophie Earomirski.
Sophie Earomirski là một người phụ nữ trung tuổi có chút vấn đề về trí nhớ.
Khi các nhà điều tra đặt câu hỏi về những thông tin liên quan đến bức thư cung cấp thông tin vụ án, Sophie nói rằng mình có thể nhận diện người đàn bà tối hôm đó chính là Alice Crimmins.
Sophie biết Alice sống cùng khu phố và biết rõ cô hơn thông qua những thông tin báo chí cung cấp liên quan đến vụ án.
Dựa trên thông tin của Sophie, cảnh sát đặt ra giả thiết Alice đã giết những đứa trẻ của mình với sự hỗ trợ của người tình.
Alice từng khai nhận với thám tử Piering rằng đêm trước hôm xáy ra vụ mất tích, cô có gọi điện đến quán bar Capris và nói chuyện với Anthony Grace.
Có thể Alice đã gọi điện để thông báo cho Anthony mình đã giết Missy trong lúc nóng giận, cậu bé Eddie đã nhìn thấy điều đó. Alice cần sự hỗ trợ của Anthony để giải quyết chuyện này ?
Cái chăn màu trắng Sophie nhìn thấy Alice và người đàn ông lạ mang đi đêm hôm đó chính là cô bé Missy và đứa trẻ được dắt đi là Eddie.
Dựa trên đặc điểm người đàn ông được nhắc đến trong bức thư, ngoài Anthony, cảnh sát còn tập trung điều tra người đàn ông có tên là Joseph Rorech. Rorech là một trong số những người tình của Alice trong thời gian đó.
Cảnh sát đã kiểm tra những cuộn băng nghe trộm cuộc điện thoại giữa Alice và Rorech. Tuy nhiên, Alice không hề đề cập chi tiết nào liên quan đến cái chết của bọn trẻ.
Tiến hành thẩm vấn Rorech, Rorech cho biết Alice đã từng nhắc với mình về việc kiện tụng của chồng cũ liên quan đến hai đứa trẻ. Alice nói rằng thà giết bọn trẻ còn hơn giao chúng cho chồng cũ.
Lời khai của Rorech có thể buộc tội Alice. Tuy nhiên, sau đó Rorech đã liên hệ lại với cảnh sát và phủ nhận lời khai của mình, đồng thời đưa ra bằng chứng ngoại phạm đêm hôm đó của mình.
Ngày 11/9/1967, hai năm hai tháng sau cái chết của Missy và Eddie, Alice Crimmins bị bắt vì bị nghi ngờ liên quan đến cái chết của Missy. Chưa có bằng chứng buộc tội Alice giết Eddie vì giám định y khoa không đưa ra được kết quả giám định cụ thể với cái xác đang phân hủy.
Báo chí lại được dịp nhắc tới người phụ nữ này khi đăng tin Alice bị bắt giữ trong bộ trăng phục bó sát, gợi cảm. Họ nhắc đến Alice như một biểu tượng mới của cuộc cách mạng sex ở Mỹ.
Phiên tòa xét xử Alice được bắt đầu vào tháng 5/1968. Thẩm phán Peter Farrell chủ trì phiên tòa.
Khi đại diện pháp y cung cấp thông tin về cái xác cô bé Missy, Alice đã bất ngờ khóc thành tiếng và ngất ngay tại tòa. Phiên tòa bị gián đoạn trước hành vị được coi là diễn kịch của Alice.
Việc Rorech với tư cách nhân chứng cung cấp thông tin việc Alice có ý định giết bọn trẻ khi xảy ra kiện với chồng cũng khiến Alice phản ứng mạnh mẽ. Cô không nghĩ người tình của mình lại có thể làm chứng chống lại mình trước tòa.
Nhân chứng quan trọng nhất là Sophie Earomirski.
Sau khi tường thuật lại những gì mình chứng kiến, Sophie đã chỉ thằng về phía Alice và tuyên bố, &"Chính là người phụ nữ này" khi được cảnh sát yêu cầu nhận diện.
Alice thừa nhận mình có nới với Rorech chuyện giết bọn trẻ, nhưng đó chỉ là trong phút nóng giận vì vụ kiện với chồng cũ.
Trong phiên tòa, ngoài những bằng chứng liên quan đến cái chết của hai đứa trẻ, những câu chuyện liên quan đến việc bồ bịch, ngoại tình bên ngoài hôn nhân của Alice cũng được nhắc tới.
Và lời kết của một công tố viên khi đề cập đến chuyện này đó là, &"Một người đàn bà hư hỏng như Alice Crimmins có thể làm bất cứ điều gì."
Khi nghe tòa tuyên bố mình có thể đối mặt với bản án cáo nhất cho tội giết cô bé Missy, Alice đã ngất đi vì sợ hãi.
Tháng 3/1971, 6 năm sau cái chết của bọn trẻ, phiên tòa xét xử Alice lại được mở lại. Lần này, Alice bị buộc tội liên quan đến cả cái chết của Eddie.
Theo Khmapha
Góa phụ độc ác nơi thị trấn nghèo (Kỳ 1) Xác một góa phụ và 3 đứa trẻ đáng thương được tìm thấy trong một ngôi nhà bị lửa thiêu trụi. Belle Gunness và bọn trẻ Thảm kịch Một buổi sáng đẹp trời phía đông Indiana sẽ như mọi ngày nếu thảm kịch không xảy ra. Ngày 28/4/1908, Farmhand Joe Maxson thức dậy sau một đêm dài mất ngủ. Mùi đồ nướng đánh...