Vụ án thầy giáo xâm hại học trò lớp 3: Nhiều căn cứ buộc tội chưa vững chắc
Một cô bé lớp 3 thì không thể dựng lên câu chuyện bị thầy “gạ tình”. Nhưng Phạm Văn Tuyên lại có chứng cứ ngoại phạm. Vì thế, vụ án vẫn chưa thể có hồi kết.
Mối tình của thầy giáo côi cút…
Phạm Văn Tuyên, SN 1983, trú tại khu Ngã Ba Mường Kim, huyện Than Uyên, Lai Châu, mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Cuộc sống khốn khó nơi trại trẻ càng hun đúc ý chí phấn đấu của Tuyên. Rồi Tuyên thấy đường đời tươi sáng khi gặp chị Nguyễn Thị M. Chị M mến Tuyên phần vì chàng trai này giàu nghị lực, phần vì cái vẻ sáng sủa của bị cáo. Các cụ nói “bằng tuổi nằm duỗi mà ăn”, hai người hợp và xoắn xuýt nhau. Thương người yêu sớm phải tự lập, chị M luôn bên cạnh động viên và giúp Tuyên cả về vật chất. Tuyên trở thành thầy giáo, chị M mãn nguyện vì những nỗ lực được đền đáp. Họ đã tổ chức đám cưới và năm 2008, đứa con đầu lòng chào đời. Ở xã Mường Kim, Tuyên được tiếng là yêu vợ, chị M cũng rất tự hào về chồng. Bao người trầm trồ trước cuộc sống của cặp vợ chồng này. Bởi thế, chuyện Tuyên dâm ô với học trò, ai nghe cũng giật mình. Tin tưởng Tuyên là thầy giáo tốt, nhiều đồng nghiệp đã ký vào “đơn kêu cứu” để kêu oan cho Tuyên.
Chị M thì như bị sét đánh ngang tai. Bình tĩnh lại, người phụ nữ này lên tiếng thay chồng: “Tôi tin rằng, chồng mình không có thói trăng hoa, nhất là với học trò còn quá nhỏ tuổi”.
Tại tòa, Phạm Văn Tuyên kêu oan
Lời “tố” của cô bé học trò!
Theo VKSND huyện Than Uyên, chiều 6-12-2010, Tuyên dạy phụ đạo môn Toán. 14g cùng ngày, Tuyên cho học sinh luyện chữ và viết bài “Nhớ Việt Bắc”. Khoảng 16g, cả lớp chép xong về trước còn lại em Nguyễn Thị T và thầy. Tuyên đã bảo T viết thêm bài “Hũ bạc của người cha”. Trong khi đó, em Đèo Văn T, Lò Thị Q, Lương Thị T chơi ở sân trường để đợi T. Khi đó, cửa sổ lớp học đã được học sinh đóng, lớp chỉ mở một cửa chính ở phía trên bục giảng. T chưa kịp viết xong bài mới, Tuyên đã bảo cô bé cất vở và ngồi cạnh thầy. Sau đó, Tuyên ôm T sàm sỡ. “Sau này em lớn lên thầy sẽ lấy em làm vợ” – Tuyên nói và dặn T không được cho ai biết chuyện này. Thầy còn dọa, trái lời sẽ không cho đi học. Trên đường về, T kể lại cho bạn Lò Thị Q.
Về nhà, T cũng không giấu mẹ. Chiều 7-12-2010, bà Lò Thị N (mẹ T) kể lại cho chồng nghe. Sáng 8-12-2010, T nghỉ học, bố mẹ gặng hỏi thì cô bé nói là sợ thầy. Bà N giặt quần cho con phát hiện dưới đũng quần có vết máu khô. Do đó, ông Nguyễn Văn C (bố T) đã yêu cầu nhà trường xử lý Tuyên. Cô Phó Hiệu trưởng hứa sẽ đổi thầy giáo khác, T mới đồng ý đi học. Ngày 9-12-2010, ông C “tố” Tuyên với cơ quan công an.
Video đang HOT
Bị hại được xác định là rách một phần màng trinh và VKSND huyện Than Uyên truy tố Phạm Văn Tuyên về tội “Dâm ô đối với trẻ em” – điểm c khoản 2 Điều 116 BLHS. TAND huyện Than Uyên tuyên bị cáo 4 năm 6 tháng tù. Tuyên kêu oan và kháng cáo.
Một đứa trẻ 9 tuổi thì khó có thể bình tĩnh quan sát lúc mình bị xâm hại và ghi nhớ
để hơn một tháng sau đó khai lại với CQĐT. Ảnh minh họa
Hủy án vì chứng cứ chưa vững!
“Bị cáo rời lớp học từ lúc 15g30 cùng 4 học sinh” – Tuyên quả quyết. Lời khai này phù hợp với hai nhân chứng mới (anh Đàm Xuân Hiếu, đồng nghiệp của bị cáo; chị Nguyễn Thị Hoa, giáo viên mầm non). Tại phiên tòa phúc thẩm – TAND tỉnh Lai Châu, anh Hiếu, chị Hoa có mặt.
Anh Hiếu cho hay, 15g30 ngày 6-12-2010, anh đánh trống tan trường. Khoảng 4 đến 5 phút sau, Tuyên dắt xe máy màu trắng rồi mặc áo mưa đi về. Khi đó, anh Hiếu còn hỏi: “Mới mua xe à?” và nhờ chở mấy khay sữa nhưng Tuyên đi về luôn. “Khoảng 15g50, gửi sữa xong, tôi đi qua con suối trước cổng trường để rửa xe và thấy trong trường không còn ai, cửa các phòng học đã đóng hết”.
Trong khi đó, chị Hoa khẳng định, gần 16g ngày 6-12-2010, Tuyên đến lớp mầm non đón con. Vì Tuyên mặc áo mưa nên chị đã bế giúp cháu bé ra xe.
Lời khai của anh Hiếu, chị Hoa cho thấy, Tuyên có chứng cứ ngoại phạm.
Đứa trẻ 9 tuổi không thể dùng những từ ngữ “người lớn” như vậy!
Về vụ án này, luật sư Vũ Văn Thiệu – Đoàn Luật sư TP Hà Nội, bào chữa cho Phạm Văn Tuyên – cho rằng, chưa đủ căn cứ để kết tội bị cáo. Bởi các lẽ:
Thứ nhất, các cơ quan tố tụng huyện Than Uyên khẳng định, khoảng 16g ngày 6-12-2010, học sinh chép xong bài và lần lượt ra về, cuối cùng chỉ còn lại 4 học sinh, trong đó có T. Khi còn một thầy, một trò trong lớp học, Tuyên đã thực hiện hành vi dâm ô. Tuy nhiên, theo Bản tường trình của anh Đàm Xuân Hiếu, 15g30 ngày 6-12-2010, anh nhìn thấy Tuyên ra khỏi lớp. Cô Trần Thị Vang cũng xác nhận, 15g30 ngày 6-12-2010, giáo viên và học sinh cùng ra về. Cô Vang có thấy Tuyên xách cặp ra chỗ để xe máy để ra về.
Trả lời HĐXX – TAND tỉnh Lai Châu, thầy Đoàn Xuân Hạnh cho biết, cuối giờ chiều 6-12-2010, giờ tan học, thầy ra về cùng Tuyên. Như vậy, các giáo viên khẳng định, Tuyên rời trường lúc 15g30 thì làm sao có thể thực hiện hành vi dâm ô với học sinh T tại trường sau 16g (?).
Thứ hai, về địa điểm phạm tội: Quá trình thực nghiệm điều tra, các cơ quan tiến hành tố tụng xác định vị trí Tuyên “dâm ô” với bị hại nếu đứng ở ngoài cửa lớp học nhìn vào thì thấy rõ. Điều này là trái với lô gíc. Bởi lẽ, tội phạm luôn có tâm lý che giấu. Một người muốn “giở trò” thì không thể ngồi ở vị trí mà người khác dễ thấy để hành động.
Thứ ba, vụ việc được “phanh phui” từ lời khai của cháu T. Nhưng T lại khai không thống nhất. Một đứa trẻ 9 tuổi thì khó có thể bình tĩnh quan sát lúc mình bị xâm hại và ghi nhớ để sau hơn một tháng (từ ngày 6-12-2010 đến ngày 11 và 16-1-2011) khai lại với CQĐT. Lúc T nói, kể lại sự việc cho Q ngay sau sự việc; lúc khai, sáng ngày 7-12-2010, khi thì chiều 6-12-2010.
Ngoài ra, các biên bản ghi lời khai của T, bị hại có dùng các từ: “âm hộ”, “dương vật”. Liệu một đứa trẻ sinh sống ở vùng dân tộc thì có thể biết và sử dụng chính xác những từ này không?.
Thứ tư, VKSND huyện Than Uyên dựa vào Bản giám định pháp y số 06 ngày 7-3-2011 của Tổ chức giám định pháp y tỉnh Lai Châu để cáo buộc Tuyên. Đáng nói, vụ án xảy ra ngày 6-12-2010 nhưng đầu tháng 3-2011 bị hại mới được đưa đi giám định (sau 3 tháng). Vậy, việc cháu T rách một phần màng trinh do Tuyên gây ra hay do người khác, vào thời điểm khác?
Thứ năm, CA huyện Than Uyên vi phạm tố tụng khi tại một số biên bản ghi lời khai của người bị hại, người giám hộ, người làm chứng không có chữ ký của những người này vào từng trang của biên bản và không cho đối chất theo quy định (lời khai của bị cáo, bị hại, nhân chứng có nhiều mâu thuẫn).
Thứ sáu, khoản 2 Điều 61 Bộ luật Tố tụng hình sự nêu rõ, người phiên dịch phải dịch trung thực. Trong phiên tòa, ông Lường Văn Nhượng (người phiên dịch) có dấu hiệu dịch sai, dịch không khách quan và đại diện VKSND đã đề nghị thay người phiên dịch khác. Nhưng, trước đó, suốt giai đoạn điều tra, truy tố, ông Nhượng đều là người phiên dịch. Như vậy, sự thật của vụ việc không được đảm bảo.
Thứ bảy, vấn đề người giám hộ, bút lục 72 ngày 12-1-2011, biên bản lấy lời khai của nhân chứng Lò Thị Q có người giám hộ là Đèo Thị K. Nhưng, chị K không biết tiếng phổ thông.
Vì những lý do này, luật sư đã đề nghị HĐXX phúc thẩm hủy bản án sơ thẩm. Đây cũng là lý do, HĐXX phúc thẩm quyết định huỷ án sơ thẩm, trả hồ sơ để điều tra bổ sung.
Theo PLXH
Đập nát đầu ô tô vì lái xe không chịu "mãi lộ"
Ngày 12-8, CAH Nghĩa Hành, tỉnh Quảng Ngãi cho biết sau một thời gian truy lùng, CAH đã bắt được hai tên Phạm Văn Tuyên (23 tuổi) và Nguyễn Minh Luân (22 tuổi), đều ngụ thôn Vạn Xuân 2, xã Hành Thiện, huyện Nghĩa Hành khi đang bỏ trốn vì hành vi hủy hoại tài sản.
Đối tượng Nguyễn Minh Luân
Trước đó, ngày 18/5/2011, tại đoạn đường liên huyện thuộc xã Hành Thịnh, huyện Nghĩa Hành, tên Tuyên cùng Nguyễn Minh Luân (22 tuổi, cùng ngụ thôn Vạn Xuân 2, xã Hành Thiện) đi trên xe máy gặp xe đầu kéo biển số 76K-6179 do tài xế Võ Tuyển (40 tuổi) điều khiển. Bọn chúng chặn đầu xe và xin tiền.
Tài xế Võ Tuyển nói không có tiền, bọn chúng liền nạt nộ và dùng gạch, đá ném vào đầu xe làm vỡ kính và hư hỏng. Tài xế Tuyển van xin, hai tên mới chịu lên xe máy bỏ đi. Sau đó anh Tuyển điều khiển xe đầu kéo đến Công an xã Hành Thịnh trình báo sự việc thì bị chúng phát hiện tiếp tục chặn và đập phá xe đầu kéo. Sau khi gây án, bọn chúng bỏ trốn khỏi địa phương.
Được biết tên Tuyên đã từng bị hai tiền án cướp giật và trộm cắp tài sản.
Theo ANTD
Hài hước vụ thầy giáo dâm ô với nữ sinh lớp 3 Từ tố cáo của gia đình một nữ sinh lớp 3, Phạm Văn Tuyên (SN 1983, giáo viên Trường Tiểu học Bản Lun, xã Tà Mung, huyện Than Uyên, tỉnh Lai Châu) đã bị khởi tố, bắt giam và xét xử về tội "Dâm ô với trẻ em". Nhưng mới đây, bản án sơ thẩm đã bị TAND tỉnh Lai Châu tuyên hủy,...