Vội vã yêu nhau… vội vã rời
Ngày xưa, chỉ mới có cảm tình với nhau thôi mà phải mất vài ba tháng (hoặc vài ba năm ròng) mới dám ngỏ lời. Thế mà bây giờ, quen nhau một hai ngày thôi mà đã nghĩ đến chuyện cùng nhau “l.ên đ.ỉnh” rồi.
Tình yêu của t.uổi trẻ bây giờ vội vàng quá.
Tôi không phải là người khắt khe trong chuyện tình cảm, đặc biệt là việc ái ân. Tôi khá thoáng, và yêu với tư tưởng, t.ình d.ục chính là chất xúc tác đẩy tình yêu lên thứ bậc cao nhất. Nhưng một số người-trẻ, có trẻ hơn, có bằng và cả lớn hơn vài ba t.uổi, lại cho rằng, tình yêu PHẢI gắn liền với t.ình d.ục, chỉ có t.ình d.ục mới có là minh chứng của tình yêu.
Video đang HOT
Cũng không thể trách họ được. Sự toàn cầu hóa của internet và việc du nhập những tư tưởng phương Tây (thông qua phim, ảnh và sách, chủ yếu là tiểu thuyết ngôn tình) khiến tình yêu t.uổi trẻ thời nay, đa phần đến từ nhục cảm. Xã hội ngoài kia bắt đầu nhan nhản những chàng Don Juan, Vronsky hào hoa, miệng lưỡi, và những nàng công chúa Betsy, Lidya nay chàng này, mai chàng khác. Chỉ tiếc là họ đều còn quá trẻ (đại đa số từ 14 – 18 t.uổi), quá sớm để tiếp cận tình yêu, lại còn tiếp cận theo hướng sai lệch.
Làm quen – yêu – phản bội – chia tay – trả thù. Quá trình này diễn ra một cách nhanh chóng trong vòng 1,2 tháng, hay thậm chí là 1,2 tuần. Tự biến mình thành những cô nàng Anna hay Bovary đáng thương (thật ra là đáng giận) cũng dần trở thành xu thế của người-trẻ. Nhưng nếu giống như Anna, trả thù người yêu bằng cách t.ự t.ử thì người ta cho là ngu ngốc, là yêu đến độ mù quáng, vị kỉ; còn vì yêu hóa hận, g.iết cả người mình yêu thì lại là một tội ác rồi. Cứ cách vài tháng lại có một vụ g.iết n.gười, chặt tứ chi, giấu xác, t.ạt a.xit, tất cả đều vì thù hận chứ có vì tình yêu đâu? Có tình yêu thật sự nào tồn tại thù hận không? Tôi cho rằng, yêu thương một người không chỉ là cảm giác muốn chiếm hữu, mà còn là sự bao dung, cao thượng, hiểu chuyện, biết điểm dừng.
Tôi nghĩ, trong chuyện tình yêu, cái cấu thành nên hạnh phúc không chỉ là cảm xúc, là niềm tin, mà còn là sự chính chắn của mỗi người. Chỉ khi nào chúng ta thông suốt về cuộc đời, đàn ông có trách nhiệm còn phụ nữ đủ tỉnh táo, thì mới là lúc để yêu.
Chúng ta vẫn thường dạy trẻ con phải yêu thương con người, nhưng yêu thương thế nào cho đúng cách và đúng mực, chúng ta vẫn còn ngại nói đến.
Buồn trông một thế hệ mà tình yêu ngày-một-đơn-giản..
Theo Eva
Chán nản vì bị bạn gái từ chối nụ hôn đầu
Sau 2 tuần đi chơi với nhau, tôi quyết định trao nụ hôn đầu tiên nhưng Huyền không chấp nhận. Từ đó trở đi chúng tôi ít nói chuyện với nhau hơn.
ảnh minh họa
Tôi 20 t.uổi, có tình cảm với bạn gái cùng t.uổi tên Huyền. Chúng tôi biết nhau được 2 năm khi du học tại Anh, sau một thời gian ngắn, tôi chuyển sang du học tại Australia. Tôi và em có vài kỷ niệm rất đẹp với nhau rồi nảy sinh tình cảm. Sau thời gian đó, chúng tôi vẫn liên lạc với nhau theo kiểu vui vẻ bạn bè, đôi khi tâm sự chuyện học hành, cuộc sống. Tôi cũng biết xa mặt cách lòng nhưng vẫn giữ liên lạc, thời gian bên Australia tôi có quen một người khác nhưng không được bao lâu.
Trong khi quen người mới, tình cảm tôi dần vơi đi nhưng sau đó lại hướng về Huyền. Chuyện học hành của Huyền gặt hái được thành tích cao, rồi cũng muốn chuyển sang Australia du học, cô ấy trở nên cá tính hơn. Hai tháng trước, chúng tôi về Việt Nam chung thời điểm, Huyền mời tôi lên nhà chơi và dẫn đi dạo nơi em sống. Trong thời gian đó, có lẽ tôi quá tự tin khi cảm nhận được tín hiệu từ Huyền nên đã làm mất đi hình tượng trong mắt cô ấy.
Gia đình Huyền có người bạn gần chỗ tôi sống, có lần qua nhà người ta chơi, gia đình cô ấy cũng mời tôi đi chung. Sau 2 tuần đi chơi với nhau, tôi quyết định trao nụ hôn đầu tiên nhưng Huyền không chấp nhận. Từ đó trở đi chúng tôi ít nói chuyện với nhau hơn. Tôi cố gắng níu kéo tình cảm, thỉnh thoảng nhắn tin hỏi thăm, thời gian đầu đôi khi Huyền chủ động nhắn trước.
Theo VNE
Bạn trai bắt viết cam kết trước khi dâng hiến Anh nói anh không từ chối vì đó là tấm lòng của em và anh cũng tin vào điều đó. Nhưng anh lại làm em buồn vì muốn em phải viết một bản cam kết là sau này dù có chuyện gì cũng không được bắt anh phải chịu trách nhiệm do đấy là em tự nguyện. Nhưng anh lại làm em buồn...