Với tôi, anh đã chết!
Anh! Lần cuối cùng viết về anh – tôi tự hứa với mình như thế…
Những suy nghĩ không biết chia sẻ cùng ai. Nhật kí ở đó, nhưng không thể chứa đựng, tôi muốn nói ra với ai đó, để được lắng nghe nhưng không phải là bạn bè để nhận những lời khuyên đầy lí trí. Chỉ đơn giản, tôi thấy mình cô đơn quá!
Lần thứ 2 rồi nhỉ, viết ra tâm sự về anh, gửi đến chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống, nhưng cảm xúc khác nhau xa quá. Hi vọng, hạnh phúc mong manh lúc ấy đã thành đau đớn, tổn thương hiện tại.
Ngay từ đầu tôi đã nhận thấy sự khác nhau trong hai tâm hồn, bắt đầu sai thì kết quả luôn thất bại?! Lẽ ra tôi không nên chấp nhận, không nên để anh đi vào trái tim mình. Bây giờ đã quá muộn để hối hận, vì tổn thương trong lòng khó thể chữa lành. Tôi luôn nghĩ yêu ai đó không nhất thiết phải có happy ending, chỉ cần hết lòng yêu thương, để không phải hối hận thôi. Nhưng chính anh khiến tôi phải hối hận. Hối hận vì đã tin, đã yêu và tôn trọng anh!
Cũng những câu nói nhẹ nhàng, cử chỉ ngọt ngào đó anh dành cho tôi và bây giờ sử dụng nó với người con gái khác, ngay trước mắt tôi – mỗi ngày. Khi nhận ra mình bị phản bội quá trơn tru bởi 2 người mình rất tin tưởng – người tôi yêu và người tôi xem như em gái, trái tim tôi như vỡ vụn. Những tổn thương trong lòng chưa khép miệng, nay anh rất nhiệt tình tạo thêm vết thương mới và cào xé nó mỗi ngày. Chính anh cũng ngạc nhiên tại sao tôi chỉ cười khi nghe anh nói đúng không? Nụ cười nhẹ hẫng không cảm xúc ấy! Anh không hiểu gì về tôi nên không biết rằng tôi đau đớn lắm, chỉ có thể cười như thế thôi. Từ lâu lắm rồi tôi không biết khóc cho những tổn thương trong lòng mình nữa, tôi cười! Lúc ấy, lòng ích kỉ trong tôi nổi dậy, tôi muốn có “người đó” bên cạnh, muốn có vòng tay ấm áp, bao dung ấy che lấy mình. Ít nhất, “người” hiểu nụ cười ấy là gì, nhận ra trái tim tôi vụn vỡ sau khuôn mặt không cảm xúc. Tôi đã ước giá như có thể khóc, để tổn thương vơi dần. Nhưng, tôi chỉ cười!
Tôi đã thành tâm chúc 2 con người ấy hạnh phúc, hay đúng hơn tôi chúc phúc cho em. Tôi yêu quý em nên sẽ không oán trách, chỉ mong em may mắn hơn tôi khi yêu.
Tôi đã ước giá như có thể khóc, để tổn thương vơi dần… (Ảnh minh họa)
Anh à! Tôi may mắn khi thoát khỏi anh, đúng không? Không thể ngờ tôi đã yêu và tin anh, anh đã thay đổi quá nhiều so với nửa năm trước hay đây mới là bản chất thật trong anh?!
Nói rất yêu cô gái đó nhưng vẫn muốn làm tôi hạnh phúc, vẫn muốn giữ lấy tôi ư?! Thật nực cười. Định nghĩa hạnh phúc trong anh là vậy sao? Anh đã nói mình không vô tâm, thật ra anh hiểu cảm nhận của người khác, nhưng không thể hiện ra thôi. Anh biết hành động của mình làm tổn thương tôi và cả cô gái đó đúng không? Vậy hóa ra anh không vô tâm, anh tàn nhẫn thì đúng hơn. Tôi đã phải nói ra – điều trước nay chưa từng làm – rằng anh khiến tôi quá bất ngờ, sao có thể biến thành một kẻ như vậy, đừng tiếp tục làm tổn thương tôi nữa, niềm tin và tình yêu với anh đã chết từ lâu rồi! Ánh mắt ngạc nhiên cực độ đó – anh không ngờ tôi sẽ nói, hay anh vẫn tin rằng tôi còn yêu và sẵn sàng chấp nhận?!
Đó là lần cuối cùng tôi thử tin lời anh nói “anh sẽ tôn trọng em, nếu em không thích, hãy nói ra”. Có những điều không cần đợi người khác nói, nhất là khi chính anh gây ra tổn thương cho họ. Tôi bị anh dồn đến chân tường, đã phải nói rồi đấy thôi! Nhưng kết quả là gì, chỉ 2 ngày sau, anh vẫn lao vào tôi với ý nghĩ “hạnh phúc” điên rồ đó. Rôi 30′ sau, anh dùng chính vòng tay và bờ môi đó để ôm hôn người tình bé nhỏ của mình trước mắt tôi. Anh là người như vậy à? Bản chất con người anh đó sao?
Video đang HOT
Tôi cố không căm ghét, hận thù một kẻ như anh chỉ vì không muốn thừa nhận, mình đã từng yêu và tin một con người tồi tệ đến vậy. Nhưng công sức bấy lâu của tôi đã bị anh phá tan nhanh chóng.
Tôi không biết cuối cùng “hạnh phúc”, “tình yêu” và “lòng chung thủy” với anh là gì nhưng tôi chắc chắn, anh không thể là người đàn ông tôi mong đợi trong đời mình. Bài học anh dạy tôi đắt giá quá, và thời gian hiệu quả sẽ còn lâu dài lắm. Trái tim tôi nhận từ anh hạnh phúc mong manh như gió, đau đớn day dẳn như những cơn mưa dầm tháng bảy.
Tôi không thể giữ lời “xem nhau như hàng xóm tốt” vì lòng tôn trọng với anh đã biến mất.
Quá khứ 9 tháng qua, yêu thương, phản bội, hạnh phúc, đớn đau… tất cả tôi gửi theo đợt gió lạnh đêm nay. Bay đi nhé, và biến mất vĩnh viễn – cũng như tất cả cảm xúc về con người đó trong tôi lúc này!
Với tôi, anh đã chết!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bạn cần tình yêu hay tình dục?
Ai cũng muốn mình có một tình yêu thật đẹp. Nhưng vì tình dục, không ít tình yêu đẹp dần tan biến.
Và càng không phải ai cũng giữ được tình yêu đó, giữ được chính mình...
Vòng luẩn quẩn của Tình dục - Tránh thai - Phá thai
Chúng ta hãy cùng bắt đầu từ câu chuyện của bạn, câu chuyện bắt đầu từ tình yêu và kết thúc bằng khổ sở với sợi dây xuyên suốt là tình dục.
Hiện tại, bạn không biết làm thế nào khi bạn muốn dừng lại nhưng anh ấy thì không. Khiến cho chuyện đó cứ tiếp diễn trong sự bế tắc lẫn cam chịu của bạn.
Tình dục khởi nguồn, theo như bạn nói, là từ tình yêu, sự tin tưởng lẫn nhau, và do không kìm nén được cảm xúc. Tuy nhiên, qua các lần phá thai, nó không còn dựa trên cơ sở tình yêu và tin tưởng - nền tảng quan trọng nhất nữa. Nó tiếp diễn chỉ để "vui vẻ cả hai" hoặc "vì anh ấy không đồng ý dừng lại".
Ba lần phá thai. Bạn xấu hổ, đớn đau, sợ hãi, hậu quả nhãn tiền. Trước đó rất nhiều biện pháp tránh thai được nghĩ đến, có cái dùng, có cái không. Từ bao cao su, đến thuốc tránh thai rồi xuất tinh ngoài...
Ngay từ đầu bạn ý thức về việc tránh thai nên đã nhắc anh ấy dùng bao cao su. Tuy nhiên, người yêu bạn không thích vì giảm khoái cảm. Vì vậy bạn phải chủ động phòng ngừa cho mình bằng thuốc tránh thai hàng ngày. Sự bất tiện do phải nhớ thời gian răm rắp đã khiến bạn dừng biện pháp này. Thay vào đó, để nhanh chóng, gọn nhẹ hơn, người yêu bắt bạn uống thuốc tránh thai khẩn cấp. Tác dụng phụ, sinh hoạt tình dục quá nhiều khiến cách đó trở nên vô hiệu.
Sau đó, từ chỗ nhắc nhau dùng biện pháp tránh thai, bạn đã "cứng" hơn một chút khi đưa ra điều kiện: "không muốn tiếp tục quan hệ tình dục nếu anh ấy không dùng bao cao su". Tuy nhiên, vẫn chỉ ở mức "không muốn" chứ không phải là "không". Nếu anh ấy để tâm đến nỗi đau của bạn, mọi chuyện đã khác. Lúc này, người yêu bạn hứa xuất tinh ngoài nhưng có lúc... lừa bạn để đạt được khoái cảm. Và anh ấy không hề có ý định cưới, càng không vì cái thai thứ hai của bạn mà kết hôn.
Đến lần có thai thứ ba, thì con người anh ấy bộc lộ phũ phàng: "Đằng nào cũng quan hệ nhiều rồi, cứ cố gắng chiều anh cho cả hai cùng vui vẻ, nếu có thai thì phá chứ có sao, người ta ra vào viện phá thai như cơm bữa ấy mà!". Tình yêu của bạn chỉ để chiều, để thỏa mãn cái nhục dục của anh ta thôi ư?
Nhất là khi tất cả khiến cho bạn tiếp tục chịu đau đớn. Rõ ràng hai bạn đã thiếu nghiêm túc, thiếu tôn trọng, trân trọng chính mình, người yêu mình và tình yêu của mình. Ấy là chưa nói đến trách nhiệm của bạn khi là một người con trong gia đình, một người mẹ trong tương lai...
Tình yêu ở đâu trong cái mê cung Tình dục - Tránh thai - Phá thai ấy? (Ảnh minh họa)
Tình yêu ở đâu?
Đọc đi, đọc lại câu chuyện của bạn, mình tự hỏi, tình yêu ở đâu trong cái mê cung Tình dục - Tránh thai - Phá thai ấy?
Ở đó thiếu vắng sự đồng điệu cả thể xác lẫn tinh thần. Nó chỉ luẩn quẩn trong quan hệ tình dục, thỏa mãn, tránh thai, có thai, phá thai, mong muốn, không đồng ý, hứa và lừa...
Quan hệ tình dục gia tăng hạnh phúc cho tình yêu và hôn nhân. Nhưng hai bạn, vô tình hay cố tình biến nhu cầu tự nhiên đó thành điều dằn vặt, thành niềm vui trong giây lát, lệ thuộc, lo sợ, đau đớn và những hậu quả lâu dài.
Trong mối tơ vò ấy, điều duy nhất mà bạn có thể bấu víu là tình yêu, lại thật mong manh...
Ai đang yêu cũng có những phút giây đam mê dâng hiến và thuộc về nhau. Nhưng đôi khi quên rằng yêu là trân trọng và bảo vệ người yêu khỏi những khổ đau, sợ hãi. Vì thiếu lý trí để dung hòa tình dục, thiếu vắng sự trao đổi và lắng nghe nhau, ta đánh mất tình yêu, đánh mất chính mình.
Người bạn yêu, và bạn nói là yêu bạn, đã, đang và sẽ tiếp tục làm bạn đau. Người đó yêu bạn đến nỗi không kiềm chế được cảm xúc ư? Kể cả khi ham muốn thể xác đó khiến bạn đau đớn mà chẳng hề thương xót cho bạn! Dẫu là người ngoài cuộc nhưng mình không khỏi xót xa cho những sinh linh bé nhỏ đã không được thấy ánh sáng mặt trời. Mình xót xa cho bạn, cô gái yêu và dành trọn tình yêu đó cho chàng trai lại bị mất những gì đang có, mất quá nhiều. Mình xót xa cho bạn khi tương lai... Xin đừng trách mình nói ra điều này nhé, nếu tiếp tục, bạn có thể sẽ bị cướp đi quyền làm mẹ cùng những thiên thần xinh xắn, đáng yêu... Bạn đã mất đi 3 đứa con trong trứng nước rồi. Xót xa cho cả người yêu của bạn, đã vì ham muốn thể xác mà đánh mất tình yêu trọn vẹn đáng quý hơn nhiều.
Có thể một ngày không xa bạn chẳng còn thấy đau hay nước mắt để khóc. Bạn trở nên chai sạn. Điều đó thật đáng sợ... Mình hiểu cái cảm giác bất lực và sợ hãi bủa vây khi bạn quá kiệt sức mà chẳng ai nâng đỡ, khi bạn đã cố gắng mà không thành. Nhưng ai có thể đưa ra đáp án cuộc đời bạn khi duy nhất bạn nắm giữ tương lai và có trách nhiệm với nó. Không ai hiểu rõ vấn đề của bạn và điều bạn cần nhất hơn chính bạn.
Giờ hãy tĩnh tâm và nghĩ xem bạn cần gì nhất. Tình yêu hay tình dục? Nếu cần tình dục, bạn chẳng phải làm gì nữa.
Nhưng mình tin, thứ bạn cần, là tình yêu! Thứ tình yêu không để mua vui chốc lát, không phải đam mê thiêu cháy lý trí và hiểu biết. Một tình yêu thực sự của niềm tin và trân trọng.
Tìm lại tình yêu ở đó hay ở đâu đó, chưa phải là quá muộn. Những trải nghiệm đã qua sẽ cho bạn sự chín chắn để biết mình cần phải làm gì. Thực ra, bạn đã có câu trả lời, đã từng làm, nhưng còn thiếu sự kiên quyết, thiếu một bản lĩnh. Đừng quên bạn sẽ chẳng thể dừng lại nếu tiếp tục nhắm mắt buông xuôi.
Cầu mong hạnh phúc sẽ đến với bạn, để xoa dịu những vết thương, bù đắp những đau đớn mà bạn phải chịu. Hãy nhớ, hạnh phúc do bạn quyết định.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có còn là riêng em Không biết từ bao giờ và từ lúc nào, em đã cảm thấy rằng anh không còn là của riêng một mình em nữa. Em dần cảm thấy rằng anh ngày càng xa xa thật xa em, và em không tài nào có thể với tới được. Nhiều lần em đã tự hỏi lòng có phải em đến với anh là sai lầm...