Với tôi, anh đã chết!
Anh! Lần cuối cùng viết về anh – tôi tự hứa với mình như thế…
Những suy nghĩ không biết chia sẻ cùng ai. Nhật kí ở đó, nhưng không thể chứa đựng, tôi muốn nói ra với ai đó, để được lắng nghe nhưng không phải là bạn bè để nhận những lời khuyên đầy lí trí. Chỉ đơn giản, tôi thấy mình cô đơn quá!
Lần thứ 2 rồi nhỉ, viết ra tâm sự về anh, gửi đến chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống, nhưng cảm xúc khác nhau xa quá. Hi vọng, hạnh phúc mong manh lúc ấy đã thành đa.u đớ.n, tổn thương hiện tại.
Ngay từ đầu tôi đã nhận thấy sự khác nhau trong hai tâm hồn, bắt đầu sai thì kết quả luôn thất bại?! Lẽ ra tôi không nên chấp nhận, không nên để anh đi vào trái tim mình. Bây giờ đã quá muộn để hối hận, vì tổn thương trong lòng khó thể chữa lành. Tôi luôn nghĩ yêu ai đó không nhất thiết phải có happy ending, chỉ cần hết lòng yêu thương, để không phải hối hận thôi. Nhưng chính anh khiến tôi phải hối hận. Hối hận vì đã tin, đã yêu và tôn trọng anh!
Cũng những câu nói nhẹ nhàng, cử chỉ ngọt ngào đó anh dành cho tôi và bây giờ sử dụng nó với người con gái khác, ngay trước mắt tôi – mỗi ngày. Khi nhận ra mình bị phản bội quá trơn tru bởi 2 người mình rất tin tưởng – người tôi yêu và người tôi xem như em gái, trái tim tôi như vỡ vụn. Những tổn thương trong lòng chưa khép miệng, nay anh rất nhiệt tình tạo thêm vết thương mới và cào xé nó mỗi ngày. Chính anh cũng ngạc nhiên tại sao tôi chỉ cười khi nghe anh nói đúng không? Nụ cười nhẹ hẫng không cảm xúc ấy! Anh không hiểu gì về tôi nên không biết rằng tôi đa.u đớ.n lắm, chỉ có thể cười như thế thôi. Từ lâu lắm rồi tôi không biết khóc cho những tổn thương trong lòng mình nữa, tôi cười! Lúc ấy, lòng ích kỉ trong tôi nổi dậy, tôi muốn có “người đó” bên cạnh, muốn có vòng tay ấm áp, bao dung ấy che lấy mình. Ít nhất, “người” hiểu nụ cười ấy là gì, nhận ra trái tim tôi vụn vỡ sau khuôn mặt không cảm xúc. Tôi đã ước giá như có thể khóc, để tổn thương vơi dần. Nhưng, tôi chỉ cười!
Tôi đã thành tâm chúc 2 con người ấy hạnh phúc, hay đúng hơn tôi chúc phúc cho em. Tôi yêu quý em nên sẽ không oán trách, chỉ mong em may mắn hơn tôi khi yêu.
Video đang HOT
Tôi đã ước giá như có thể khóc, để tổn thương vơi dần… (Ảnh minh họa)
Anh à! Tôi may mắn khi thoát khỏi anh, đúng không? Không thể ngờ tôi đã yêu và tin anh, anh đã thay đổi quá nhiều so với nửa năm trước hay đây mới là bản chất thật trong anh?!
Nói rất yêu cô gái đó nhưng vẫn muốn làm tôi hạnh phúc, vẫn muốn giữ lấy tôi ư?! Thật nực cười. Định nghĩa hạnh phúc trong anh là vậy sao? Anh đã nói mình không vô tâm, thật ra anh hiểu cảm nhận của người khác, nhưng không thể hiện ra thôi. Anh biết hành động của mình làm tổn thương tôi và cả cô gái đó đúng không? Vậy hóa ra anh không vô tâm, anh tàn nhẫn thì đúng hơn. Tôi đã phải nói ra – điều trước nay chưa từng làm – rằng anh khiến tôi quá bất ngờ, sao có thể biến thành một kẻ như vậy, đừng tiếp tục làm tổn thương tôi nữa, niềm tin và tình yêu với anh đã chế.t từ lâu rồi! Ánh mắt ngạc nhiên cực độ đó – anh không ngờ tôi sẽ nói, hay anh vẫn tin rằng tôi còn yêu và sẵn sàng chấp nhận?!
Đó là lần cuối cùng tôi thử tin lời anh nói “anh sẽ tôn trọng em, nếu em không thích, hãy nói ra”. Có những điều không cần đợi người khác nói, nhất là khi chính anh gây ra tổn thương cho họ. Tôi bị anh dồn đến chân tường, đã phải nói rồi đấy thôi! Nhưng kết quả là gì, chỉ 2 ngày sau, anh vẫn lao vào tôi với ý nghĩ “hạnh phúc” điên rồ đó. Rôi 30′ sau, anh dùng chính vòng tay và bờ môi đó để ôm hôn người tình bé nhỏ của mình trước mắt tôi. Anh là người như vậy à? Bản chất con người anh đó sao?
Tôi cố không căm ghét, hận thù một kẻ như anh chỉ vì không muốn thừa nhận, mình đã từng yêu và tin một con người tồi tệ đến vậy. Nhưng công sức bấy lâu của tôi đã bị anh phá tan nhanh chóng.
Tôi không biết cuối cùng “hạnh phúc”, “tình yêu” và “lòng chung thủy” với anh là gì nhưng tôi chắc chắn, anh không thể là người đàn ông tôi mong đợi trong đời mình. Bài học anh dạy tôi đắt giá quá, và thời gian hiệu quả sẽ còn lâu dài lắm. Trái tim tôi nhận từ anh hạnh phúc mong manh như gió, đa.u đớ.n day dẳn như những cơn mưa dầm tháng bảy.
Tôi không thể giữ lời “xem nhau như hàng xóm tốt” vì lòng tôn trọng với anh đã biến mất.
Quá khứ 9 tháng qua, yêu thương, phản bội, hạnh phúc, đớ.n đa.u… tất cả tôi gửi theo đợt gió lạnh đêm nay. Bay đi nhé, và biến mất vĩnh viễn – cũng như tất cả cảm xúc về con người đó trong tôi lúc này!
Với tôi, anh đã chết!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có còn là riêng em
Không biết từ bao giờ và từ lúc nào, em đã cảm thấy rằng anh không còn là của riêng một mình em nữa. Em dần cảm thấy rằng anh ngày càng xa xa thật xa em, và em không tài nào có thể với tới được.
Nhiều lần em đã tự hỏi lòng có phải em đến với anh là sai lầm không? Đã có nhiều nói với em rằng anh có gì đặc biệt và hay mà em lại yêu anh đến thế. Lúc đó em chỉ biết cười vì em hiểu em yêu anh vì anh chính là anh, mà giờ đây anh đã không còn giống anh của ngày xưa nữa. Anh đã không còn dành nhiều thời gian cho em nữa, mà anh chỉ dành cho bạn bè và những trò chơi điện tử. Nhiều lần khi ngồi kế bên anh mà em cảm thấy rằng dường như anh không biết em đang ngồi kế bên anh thì phải. Nhiều lần em đã muốn khóc thật to va thậtt nhiều, nhưng em không thể nào khóc trước mặt anh được, em đã thầm hứa như vậy với bản thân nên em chỉ khóc khi không có anh.
Nhiều lúc em đã khóc đến nỗi mà em không biết đó là mưa hay là nước mắt của em nữa. Em cảm thấy rằng dường như anh không bao giờ sợ mất em thì phải, anh không sợ người khác cướp em ra khỏi vòng tay của anh sao? Nhiều lần em đã hỏi anh như thế nhưng anh đều trả lời là: "Anh tin em nên anh không sợ và anh biết rằng không ai có thể kéo em ra khỏi cuộc đời của anh". Nhưng anh ơi làm sao anh biết được điều đó, nếu như chính em buôn xuôi tất cả thì nó sẽ như thế nào, chắc chắn rằng nó cũng sẽ như thế thôi. Có bao giờ anh nghĩ rằng em luôn đợi tin nhắn của anh không? Dù chỉ là một tin nhắn nhỏ thôi, nhưng anh không hề làm điều đó.
Dạo gần đây em cảm thấy chuyện gì anh cũng nổi giận được với em, anh đã nói là anh không bao giờ giận chuyện khác mà đổ lên người em. Nhưng anh đâu có biết rằng nhiều lần anh đã làm như thế với em mà anh không nhận ra. Bây giờ em cảm thấy rất mệt mỏi và chán nản, em muốn được thanh thản không phải suy nghĩ chuyện gì hết, em muốn là em của trước kia, không bao giờ biết buồn và khóc nhiều như bây giờ và em muốn anh hãy trở về là anh của ngày xưa Không biết đến bao giờ anh mới đọc được bài viết này của em, nhưng dù sao đi chăng nữa em cũng muốn nói với anh là: "Dù cho có bất cứ chuyện gì xảy ra đi nữa thì em vẫn luôn đứng sau lưng anh ủng hộ anh và yêu anh bằng cả trái tim"
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lý do tôi ế Một hôm chàng sang cơ quan rủ tôi đi ăn lẩu, sau khi ổn định chỗ ngồi và gọi món, chàng quay sang hỏi tôi "Em uống gì?". Tôi hồn nhiên trả lời: "Dạ, cho em chai Ken". (bia Heineken). Chàng nhìn tôi ngạc nhiên rồi cũng gọi một chai cho tôi còn chàng uống nước ngọt... Khi tôi 24 tuổ.i, đám bạn...