Với đàn bà, không gì có thể sánh bằng một người chồng có tâm
Mẹ bảo với tôi rằng: “Phụ nữ lấy chồng, nhất định phải chọn người chồng có tâm. Tiền bạc, ngoại hình, hay những thứ bên ngoài không làm nên hạnh phúc của một người đàn bà”.
Phụ nữ khi lấy chồng, thường đặt ra cho mình rất nhiều câu hỏi. Nên lấy người mình yêu hay lấy người yêu mình? Nên lấy người giàu nhất hay lấy người thương mình nhất? Tôi năm nay 23 tuổi, cũng trải qua một vài mối tình. Tôi vẫn luôn tự hỏi phụ nữ lấy chồng như thế nào mới được hạnh phúc?
Mẹ tôi nói rằng: “Phụ nữ muốn hạnh phúc phải lấy được người chồng có tâm. Không cần lấy người quá đẹp trai, không cần quá tài giỏi hay gia đình có điều kiện, mà hãy lấy được một người đàn ông thương yêu vợ nhất trên đời. Giống như bố con vậy”.
Mẹ bảo rằng hãy lấy một người đàn ông có tâm giống như bố – Ảnh minh họa: Internet
Mẹ kể rằng ngày xưa mẹ cũng ưa nhìn, nhiều người theo đuổi. Vậy mà mẹ lại chọn bố ở cái tính tình hiền lành như cục đất, chẳng biết nói những lời hoa mỹ nhưng lời nào lời nấy điều rất thật lòng. Ngày bố mẹ kết hôn, nhiều người cũng nói ra nói vào. Bởi ông bà nội ngày đó nghèo lắm, mẹ bước về nhà ấy sẽ khổ. Người ta bảo, bao nhiêu người đàn ông xung quanh, giàu có cũng không ít sao không chọn một chỗ sung túc mà cưới cho ấm tấm thân.
30 năm sống chung, mẹ chưa bao giờ thất vọng về bố – Ảnh minh họa: Internet
Tính đến bây giờ, bố mẹ đã có hơn 30 năm chung sống cùng nhau và mẹ đã chứng minh cho mọi người thấy quyết định của mình là đúng. Bố nghèo thật nhưng luôn dành cho vợ mình những điều tốt đẹp nhất. Cuộc sống vợ chồng, chẳng sơ thiếu thốn, chỉ sợ vợ chồng không đồng lòng mà thôi. Bố thương mẹ thiệt thòi, ra sức làm việc. Ngày cưới nhau chẳng có gì mà bây giờ trong nhà cũng của ăn của để, anh chị em tôi được học hành tử tế.
Video đang HOT
Mẹ bảo, phụ nữ phải ở trong những hoàn cảnh khó khăn, lúc xấu xí nhất mới biết chân tình của người đàn ông. Mẹ sinh 3 đứa con, đều một tay bố chăm bẵm những ngày mẹ ở cữ. Ông bà ngoại, bà nội đều ở gần nhưng tự tay bố làm mới yên tâm. Bố nấu ăn cho mẹ, tắm con, giặt tã. Nhiều người nói ra nói vào, kiểu như đàn ông ai đời lại làm những việc đó. Có bà hàng xóm nhiều chuyện, cứ bóng gió mỗi lần bố giặt tã cho con. Một hôm bố nói thẳng: “Sau này con gái cô có chồng rồi sinh con, con rể chăm bẵm như vậy cô có thích không?”. Bà kia im bặt.
Những phù phiếm bên ngoài không làm nên hạnh phúc của một người đàn bà – Ảnh minh họa: Internet
Mấy chục năm làm vợ chồng, bố mẹ rất ít khi tranh cãi. Mẹ cũng như bao nhiêu người phụ nữ khác, nhiều khi cũng chanh chua, lắm điều nhưng bố chẳng bao giờ muốn hơn vợ. Buồn bực thì cứ để vợ nói vài câu là xong. Bố nấu ăn không ngon nhưng lại thích vào bếp. Mẹ nấu ăn thì bố phụ nhặt rau, chẳng nề hà những chuyện vặt vãnh giúp mẹ. Sống với bố, mẹ cảm thấy mình hạnh phúc và bình yên vô cùng. Mà cuộc đời phụ nữ, suy cho cùng cũng chỉ đi tìm cảm giác này thôi.
Mẹ bảo với tôi rằng: “Phụ nữ lấy chồng, nhất định phải chọn người có Tâm mà lấy. Tiền bạc, ngoại hình, hay những thứ bên ngoài không làm nên hạnh phúc của một người đàn bà”.
Nam Khuê
Theo phunusuckhoe.vn
Lương giảm vì dịch bệnh, chồng bắt nghỉ luôn việc ở nhà trông con
Sau gần nửa tháng chậm lương, số tiền tôi nhận được là hơn một triệu đồng trong khi hàng ngày đi làm vẫn phải đổ xăng, ăn sáng, ăn trưa rồi con thì phải gửi ở quê cho ông bà.
Tôi là nhân viên văn phòng của một công ty chuyên cung cấp dịch vụ du lịch và khách sạn. Vì tình hình dịch bệnh, công ty tôi gần như không hoạt động cả tháng nay nhưng sếp vẫn bắt đến cơ quan hàng ngày. Nghĩ đang trong lúc khó khăn, nhiều nơi còn bị ép nghỉ không lương ở nhà nên mọi người trong công ty thấy sếp nói vậy cũng bớt lo lắng và đi làm đều.
Vợ chồng tôi mới có một cháu trai 4 tuổi, từ khi nghỉ dịch, chúng tôi gửi cháu về với ông bà ngoại chăm sóc vì quê nội xa quá, thêm nữa, ông bà nội cũng bị "điều động" đi chăm các cháu. Bố mẹ chồng tôi phải chia nhau ra, bố chồng đến ở nhà anh cả, mẹ chồng đến nhà cô út để trông nom cháu trong những ngày nghỉ học.
(Ảnh minh họa)
Suốt mấy tuần nay, cứ đến cuối tuần, vợ chồng tôi lếch thếch bắt xe khách về quê thăm con rồi chiều chủ nhật lại lên Hà Nội. Lần nào bỏ con lại để đi thằng bé cũng gào khóc thảm thiết đòi về cùng hoặc bắt tôi ở lại.
Nhìn con khóc mà tôi cũng khóc theo nhưng việc thì không nghỉ được, con theo lên thì ai trông? Vậy là dù thương, dù xót con nhưng cũng chẳng có cách nào khác, đành đau lòng nhìn con khóc mà bước lên xe.
Tuần vừa rồi, thằng bé khóc đến khản cả tiếng, ở cơ quan rảnh rỗi, nhiều lần cứ định gọi video call hỏi thăm con mà rồi lại thôi, vì lần nào gọi, con cũng khóc ngằn ngặt.
Chồng xót con nên bảo tôi xin nghỉ làm vài hôm, đằng nào công việc cũng đang rảnh, nghỉ vài ngày về quê cho con đỡ nhớ. Nghe lời chồng, tôi cũng xin phép sếp nghỉ nhưng không được đồng ý, ông bảo, dù có khó khăn đến mấy, vẫn phải vận hành công ty, không để tình trạng rệu rạ xảy ra.
Ông cũng nói tình hình công ty đang khó khăn nên lương sẽ chậm và giảm hơn so với tháng trước. Tôi hiểu điều đó nhưng không ngờ, sau gần nửa tháng chậm lương, số tiền tôi nhận được chỉ có hơn 1 triệu đồng.
Cứ nói công việc rảnh rỗi nhưng đến cơ quan chúng tôi vẫn phải xử lý các việc tồn đọng, dọn dẹp, rồi còn tiền ăn trưa, ăn sáng, xăng xe đi lại, trong khi con cái thì vứt nheo nhóc ở quê. Tôi bức xúc kể với chồng, không ngờ anh còn bức xúc hơn cả tôi.
Anh bắt tôi nghỉ việc luôn từ ngày mai, về quê với con cho hết dịch rồi tìm việc khác sau. Tôi thì phân vân vì dù sao công việc cũng đã gắn bó suốt gần 10 năm, giờ cũng chẳng còn năng nổ, tự tin để bắt đầu lại nhưng không nghỉ, mà cứ đi làm kiểu này cũng không ổn. Mọi người có thể cho tôi xin lời khuyên được không?
NGỌC ANH (Độc giả)
Theo vtc.vn
Mẹ chồng đuổi dâu sắp sinh để đón con gái về ở cữ, chồng bỗng tiết lộ tin động trời Tôi nghe mà "đứng hình". Nghĩa là mẹ chồng đang muốn đuổi tôi ra khỏi căn nhà của chính mình, về nhà ngoại mà ở cữ. Còn bà sẽ đón em gái chồng về nhà tôi chăm em ấy đẻ? Từ ngày đón mẹ chồng lên ở cùng, tôi chẳng có ngày nào được yên ổn cả. Chẳng là vợ chồng tôi mới...