Với chồng cô chỉ là hàng “free”
So với những cô gái đồng nghiệp hàng “nhái”, một người vợ hàng “free” như cô không sánh bằng!?
Cô cưới được anh, người một thời trên giảng đường cô gọi bằng thầy. Cô đã gạt một bên những vệ tinh trẻ, khỏe, đẹp trai quanh mình để theo chân anh – người thầy giáo đã qua một đời vợ. Anh chẳng có gì ngoài sự ân cần, những bài học trên lớp và những cái chạm mắt vô tình khiến cô nữ sinh ngây thơ như cô đêm về khó ngủ.
Cô thường cố gắng mỗi đêm để không nhắn tin cho anh, không gọi điện cho anh, không lùng sục khắp các trang mạng xã hội để kiếm hình của anh… Cứ viết rồi lại xóa, nhấn số rồi chẳng dám gọi, thấy hình anh đầy trên facebook cũng chẳng dám phóng to để nhìn… Thi thoảng cô đưa mắt nhìn ra con đường nơi anh hằng ngày làm về tạt ngang, lòng tự nhủ: “Chừng nào anh ấy mới đến!?”… dù cô biết rằng anh ấy sẽ chẳng dừng lại hỏi han cô.
Cô đã một thời cuồng yêu anh, yêu đến mụ mị tâm hồn – (Hình minh họa)
Không ít hôm, một mình dạo bước trên con đường đầy lá phía sau sân trường, cô hướng mắt nhìn về những ô cửa lớp học và nghĩ xem anh ấy có nhìn thấy mình hay không. Rồi tuyệt nhiên, cô buột miệng: “Cứ thế này chắc mình điên quá”…
Cô đã thăm hỏi bao nhiêu người, những lớp đàn anh đàn chị rằng cảm xúc của cô có gọi là tình yêu hay nó đơn thuần chỉ là một cơn say nắng chếnh choáng. Và nếu có say nắng thật, thời gian của nó sẽ là bao lâu, khi trong trái tim cô hình ảnh của anh không bao giờ tắt dù chỉ một phút giây nào!?
Đã có bao nhiều lần cô tự nhủ mình ở anh có cái gì để cô phải sầu khổ, để cô phải cất công viết những trang nhật ký dài với câu chữ đầy ám muội: yêu anh, nhớ anh, khát anh… Điều đó có lý giải rằng, cô đang yêu một người đàn ông chứ không phải yêu một người thầy!?
Một ngày, cuốn nhật ký trong tay cô “vô tình” rơi vào tay anh. Bao nhiêu ước muốn dồn nén trong lòng cô đều trút bỏ vào trong cuốn nhật ký ấy đã được anh lật từng trang, từng trang một. Cô đã khóc ngất vì hạnh phúc khi nhận được hồi đáp từ anh: “Tôi cũng thích em!”.
Video đang HOT
Cô ngỡ mình đang mơ, mình đang bị hoang tưởng nhưng những gì cô thấy đều là sự thật. Cô tin vào những lời anh hứa, cô tin vào tư cách thầy giáo của anh nên những gì anh nói cô đều tin cả. Và rồi cô đợi, đợi một ngày cô có thể cùng anh bước trên con đường đầy hoa cỏ, dạo giữa phố đông người, cùng anh thủ thỉ tai nhau chuyện con mình đang đạp bụng mẹ nó, đã biết đi, đã biết nói…
Ngày cô đợi cuối cùng cũng đến. Cô với anh công khai yêu nhau và tình yêu của cô càng nồng cháy vào cái đêm họp mặt chia tay lớp. Chẳng mảy may gì, trong chếnh choáng men say, cô đã trao cho anh tất cả những gì cô có. Sau đêm hôm ấy, cô chính thức trở thành đàn bà, trở thành vợ của anh…
Thực hay ảo mộng? – (Hình minh họa)
Đám cưới của anh và cô diễn ra với cái nhìn của người đời theo kiểu “làm tròn trách nhiệm”. Nhưng cô nào biết, cô vẫn tin tưởng anh, tin anh vào tư cách thầy giáo của anh như trước… Cưới nhau, sinh con cô ngỡ mình đã có tất cả, nhưng trái tim cô chợt đau thắt khi một lần anh vô tâm phán: “Cô chỉ là hàng free. Rước cô vào mình, tôi thêm khổ”.
Cô bắt đầu nhận ra sự lạnh nhạt của anh nhưng cô vẫn cố hun đắp. Cô nghe phong phanh tụi học sinh kháo nhau chuyện anh ngoại tình với cô Hân – biệt danh “ngực độn” của trường, nhưng cô một mực không tin. Cô luôn dành những ngôn từ hoa mỹ nhất để nói về anh mặc dù mọi người dè bĩu. Thế rồi một ngày, trái tim cô “chết” khi rõ ràng trước mắt cô, anh đang sờ mó trên giường với người đồng nghiệp “ngực độn” của mình.
Hết yêu thương, hết hoang tưởng, cô điên tiết tát vào người đàn bà kia một bạt tai. Cô làm rùm beng mọi chuyện, để đẩy anh – người cô từng thương yêu nhất thừa nhận mình sai. Cuối cùng anh đã nhận được quyết định kỷ luật của nhà trường buộc nghỉ dạy 1 năm. Và “bản án” cô nhận được là đơn ly hôn.
Cô đã cô đơn khi còn rất trẻ – (Hình minh họa)
Cô ôm con khóc thút thít như điên dại. Những tháng ngày lầm yêu của cô cứ thế ùa về, sát muối trái tim cô. Cô hận mình không đủ bình tĩnh để kéo dài tình yêu. Cô hận mình đã lỡ dại trao thân cho anh chỉ sau ít ngày yêu nhau… Trước ngày ra tòa, cô gọi anh lần cuối với mong muốn làm lại. Chiếc cầu nối là đứa con trai cũng không đủ để níu kéo tình cảm của cô. Chiếc điện thoại của cô rơi vỡ tan tành theo từng lời anh nói: “Cô chỉ là hàng free và hết hạn sử dụng rồi. Đừng gọi cho tôi nữa nếu cô muốn có cuộc sống yên bình”…
Theo VNE
Em đã lên giường với người đàn ông khác ngoài anh
Khi em thú nhận sự thật này cũng là lần đầu tiên em thấy những giọt nước mắt của anh...
Em yêu anh và anh cũng yêu em! Điều tiên quyết để chúng mình thành nghĩa vợ chồng! Nếu có yêu nhau, xin anh hãy tha thứ cho em vì những lỗi lầm em đã gây ra. Và nếu anh còn tin vào tình yêu của chúng mình, hãy cho em được làm lại...
Anh không nói năng gì làm tim em đau thắt. Trong bóng đêm và bên cạnh tiếng thúc giục tha thứ của em, anh đã lớn tiếng. Lần đầu tiên em thấy anh lớn tiếng. Anh yêu em lắm cơ mà! Trong tiếng hét pha chút gượng cười cay đắng, anh bảo: "Tôi tin vào tình yêu của mình, nhưng tôi nào dám tin cô nữa...". Một người phụ nữ đã trót lên giường với người đàn ông khác không phải là chồng mình thì làm sao anh tin! Trên chiếc giường chật hẹp, em thấy khoảng cách giữa chúng mình sao xa quá!
Vô hình chung, em đã làm khoảng cách giữa chúng mình xa hơn - (Hình minh họa)
Em biết rằng mình không thể biện minh cho những hành động và lỗi lầm mình gây nên, nhưng em vẫn cúi xin anh hãy nghe tim em một lần được thổn thức. Anh biết không! Lần đầu tiên khi chạm vào mắt anh, em đã thấy tim mình xốn xang khó tả. Cái cảm giác gượng chín mặt mỗi lần anh vô tình nhìn em, cảm giác đêm về bồi hồi khó ngủ... cả những hình dung, mơ tưởng về tương lai xa xăm, một thế giới chỉ có hai chúng mình... những điều em học thuộc trong sách vở, về cái định nghĩa gọi là TÌNH YÊU đều đúng khi nói về cảm giác của em lúc đó. Em đã thu hết can đảm để nói nên câu "em yêu anh" - điều mà những cô gái khác chưa bao giờ dám nói.
Em đã hạnh phúc rạng ngời khi anh chấp nhận lời yêu em. Tình yêu của chúng mình kéo dài suốt 4 năm. Anh vẫn là chàng trai hiền lành, nhút nhát và em vẫn là cô gái mạnh mẽ, tự tin. Và một ngày chúng mình đã kết nghĩa vợ chồng sau khi em mớm lời cầu hôn cho anh...
Duyên số định đoạt chúng mình phải ở cạnh nhau. Dù anh có tin điều đó hay không, nhưng sự thật là như thế! Chúng mình cũng sinh ra một tỉnh, học chung một trường và hiện giờ sống chung một nhà và làm chung một cơ quan... Trong thâm tâm, em không muốn vì một chuyện không đáng khiến chúng ta phải chia thành 2 nửa!
Một ngày, khi cơ quan cử người đi công tác, em đã xung phong. Em xung phong vì em không muốn người đó là anh. Anh mắc chứng bệnh dị ứng thời tiết nên em lo anh sẽ gặp nguy hiểm. Nơi em công tác là một tỉnh thuộc vùng Tây Bắc, nơi có những đêm rét thấu xương, khác xa với Sài Gòn ẩm nóng. Ngày em công tác trở về, anh nhìn em với con mắt lạ hẳn. Một cô gái môi son, tóc xoăn và vẻ mặt tiều tụy không phải là vợ anh!? Xung quanh anh là những lời đàm tiếu, rằng vợ anh đã lên giường với sếp, là bồ nhí của sếp... Anh đinh ninh mình nhìn sai người, nghe sai lời. Nhưng em rất tiếc khi tất cả điều ấy là sự thật.
Em đã lên giường với sếp ... Khi em bước ra khỏi giường, em đã khóc rất nhiều. Nghĩ đến ánh mắt của anh, nụ cười của anh và sự quan tâm của anh, tim em lại đau nhói. Nhưng anh ơi! Giữa em với sếp không thể gọi là tình yêu! Đó chỉ là những cuộc đổi chác về mặt thể xác và... Và...
Anh bước đến bên bục cửa sổ, vẫn điềm tĩnh và im lặng. Nghĩa là anh vẫn cho em cơ hội được giải thích!? Bằng danh dự và tình yêu của mình, em xin thề mối quan hệ giữa em và sếp chỉ là cuộc đổi chác về thể xác và tương lai của chúng mình. Là tương lai của chúng mình đó!
Em thấy anh tiều tụy dần vì bệnh tật và công việc. Có cơ hội được gặp riêng sếp và được sếp "nhòm ngó", em đã làm một cuộc trao đổi. Em đã xin được cho anh một vị trí cao hơn, việc nhẹ hơn trong công ty mình. Ngày mai sếp sẽ đọc quyết định. Còn phần em, em đã nộp đơn nghỉ việc. Không phải vì em muốn trốn tránh gã đàn ông đã đưa em lên giường. Em muốn đời mình bước sang một trang mới, ở trang ấy em sẽ chỉ để viết nó cùng anh. Hãy cho em một cơ hội để sửa chữa sai lầm!
Em có thể cảm nhận được nước mắt anh rơi - (Hình minh họa)
Em đã thấy anh khóc. Nước mắt anh rơi trong đêm tối. Em có thể cảm nhận điều đó qua những tiếng nấc khẻ. Em sẽ cố gắng thức giấc, đợi sáng mai em sẽ thấy anh đứng bếp làm điểm tâm cho chúng mình như mọi ngày. Rồi cả những lời yêu thương, những lời nhắn nhủ: "Em ở nhà ráng ngủ bù. Hôm nay anh thấy em mệt rồi đấy!"... Xin cho em được còn nghe thấy!
Theo VNE
Tôi đã đẩy chồng đến với tình công sở Dù vô tình hay cố ý, chính tôi đã gián tiếp đẩy chồng tôi ở cạnh người tình của anh, và giờ chính tôi phải đấu tranh để giành lại hạnh phúc của mình. Nhưng thực sự tôi quá bế tắc. Người tình anh là một người phụ nữ quá hoàn hảo. Cả về nhan sắc, năng lực làm việc và thậm chí...