Vợ xấu cao tay
Thi thoảng thị lại cho chồng “chộp” được cảnh vợ bầu xấu đang vất vả vì mình ra sao.
Trông thị lớ nga lớ ngớ bước về nhà chồng, người chép miệng, kẻ thở dài. Cả nhà chồng, từ già, trẻ, lớn, bé cứ thế nhìn thị từ đầu đến chân như vật thể lạ ngoài hành tinh rớt xuống. Thị biết những tiếng xì xầm, to nhỏ đằng sau lưng rốt cuộc cũng là: “ Xấu như ma”.
Thị không tủi thân, cũng chả lấy làm ngại ngùng, vì đúng thật thị đâu có xinh đẹp để mà tự ái. Cái khuôn mặt thị hình lưỡi cày, mũi hếch, mặt lấm chấm tàn nhang…
Nhiều khi soi gương đến chính bản thân thị còn chán, huống hồ là người khác. Cũng may, trời thương, vớt lại cho thị nước da trắng trẻo. Cả nhà thị đinh ninh: Thị sẽ ế chồng, thế nhưng cuối cùng, thị lại là người mặc váy cưới, bước lên xe hoa sớm nhất nhà.
Người đàn ông lấy thị là bạn cùng lớp đại học. Vì yêu cái nết nhún nhường người khác, lại khéo tay, nữ công gia chánh xếp vào hàng không thể chê…
Người đàn ông ấy đưa thị về giới thiệu với gia đình. Nhìn thấy thị, bà mẹ khóc lóc, phản đối, dọa nạt, mắng mỏ cũng không thể ngăn được cái đám cưới ấy.
Thị về nhà chồng trong hoàn cảnh đó.
Nửa năm qua đi, cả gia đình chồng vẫn dành cho thị những cái nguýt dài ngán ngẩm. Thị có chút buồn nhưng vẫn nhã nhặn, cười xòa coi như không.
Video đang HOT
Việc gì có thể làm, thị thoăn thoắt không cần để bố mẹ chồng phải lên tiếng. Nhà lúc nào cũng ngăn nắp, tinh tươm, bụng bầu khệ nệ nhưng chưa bao giờ tỏ ra đỏng đảnh, vòi chồng như các bà vợ khác.
Thị bắt đầu nhận thấy dường như lâu dần, nhìn mãi vào cái khuôn mặt lưỡi cày của thị mọi người cũng thấy quen và hết luận bàn. Mẹ chồng giờ cũng dễ dãi hơn với thị.
Bụng bầu khệ nệ nhưng chưa bao giờ thị tỏ ra đỏng đảnh, vòi chồng như các bà vợ khác (Ảnh minh họa)
Chồng thị – đàn ông ham chơi đúng kiểu trai tân mới cưới. Hễ bạn gọi là không cần biết “thái độ vợ thế nào”, thai sản ra sao, cứ thế tót đi, rồi đến khi ngất ngây mới về.
Thị xấu nhưng đâu phải là cục đất để không biết dỗi hờn, cay đắng. Chồng thì đẹp trai phây phây, vợ bụng bầu, há gì thị không lo chồng… đi tìm “của lạ”.
Được thời gian đầu, thị còn nhẹ nhàng nhắc nhở. Nhưng thị biết lời của thị là “nước đổ lá khoai”, có tức giận, cáu om nhà cũng chỉ thế. Thế là đành chịu thua, thị chả giận làm gì nữa. Chồng thị được thể càng “thả ga”.
Buổi tối nọ, chồng thị về nhà, vừa rón rén mở được cánh cửa thì thấy thị nhọc nhằn ngủ gục bên bàn ăn đợi chồng. 1 giờ đêm, nhìn cái dáng ngồi khó khăn của thị, chồng động lòng thấy mình sai.
Chồng thị day dứt ngẫm lại thấy mấy ai làm vợ mà biết điều như thị. Từ đó, chồng thị bắt đầu “chấp hành mệnh lệnh” sáng đúng giờ đi, chiều đúng giờ về, quyết tâm làm anh chồng ngoan, chờ ngày vợ nằm ổ.
Thị đâu phải là thần thánh, cũng không thích kêu gào, hơn thế, thị xấu thì càng phải tránh làm cho mình xấu thêm. Bởi vậy, một ngày đôi ba lần, thị thủ thỉ vào tai chồng vài lời đường mật, chả bận tâm quản thúc giờ giấc của chồng làm gì.
Tất cả cứ để tự giác rồi thi thoảng cho chồng “chộp” được cảnh vợ bầu xấu đang vất vả vì mình ra sao. Thế là thôi, chồng thị “ngựa quên luôn đường cũ”…
Ngày thị sinh con, cả gia đình nhà chồng nhấp nhổm bên ngoài phòng sinh. Mẹ chồng điện thoại liên hồi về nhà bắt ninh thứ này, hầm thứ kia chuẩn bị sẵn sàng cho con dâu tẩm bổ.
Chồng thị cuống cuồng, không yên tâm, tồng tộc xông vào phòng sinh để rồi gặp cảnh sản phụ nằm xếp dãy dài “tơ hơ” thì đỏ lựng mặt lao ra, không nói nên lời.
10 giờ, thị sinh xong. Từ bác sỹ đến y tá đều phán một câu: “ May, xinh giống bố”. Thị không tủi thân, cũng chả bất ngờ, mà ngược lại rất hạnh phúc. Thị nặng nhọc cất tiếng: “Nhờ các bác chuyển bé ra cho bố cháu bế đỡ đầu. Bố cháu đang mong lắm đấy!”…
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Cao tay" cũng chỉ... đàn bà
Hồi mới yêu nhau, mình tuyệt nhiên không để lộ cho chàng biết sở thích ăn ớt cả quả, chấm tương cả bát, ngộ nhỡ chàng nhạy cảm lại nghĩ "Ớt nào ớt chẳng cay...". Con gái mà thích ăn ớt đích thị là ghen phải biết.
Chuyện Eva
Hồi mới yêu nhau, mình tuyệt nhiên không để lộ cho chàng biết sở thích ăn ớt cả quả, chấm tương cả bát, ngộ nhỡ chàng nhạy cảm lại nghĩ "Ớt nào ớt chẳng cay...". Con gái mà thích ăn ớt đích thị là ghen phải biết.
Đấy là nghe các cụ nói thế, chứ chưa có dịp để thẩm định xem mình có máu Hoạn Thư hay không. Một tuần vài tối chàng đưa mình đánh đu dạo phố, chân dài như bươm bướm xập xè kín đường nhưng tịnh không thấy chàng liếc ngang liếc dọc. Yên tâm. Một tháng đôi lần tivi truyền hình trực tiếp các cuộc thi hoa hậu, người đẹp, siêu mẫu, cứ thây lẩy trắng, vẫn thấy chàng chăm chỉ mân mê gấu áo bèo nhún hết cỡ để ngụy trang vòng một thảm bại của mình. Thêm yên tâm.
Yêu được dăm bảy tháng thì cho chàng vào tròng. Bữa ăn chung đầu tiên chàng há hốc mồm khi thấy vợ nhai ớt rau ráu. Lặng thinh, chắc mơ hồ hiểu lầm mình. Từ đấy có vẻ đề phòng, đi muộn về sớm, hôm nào anh em cơ quan gặp gỡ ngoài giờ là thế nào cũng gọi điện báo cáo vợ không quên lồng tiếng thằng em cùng phòng vào cuộc gọi điện thoại để làm tin. Đi công tác xa, tối đến cứ nhắn tin nhoay nhoáy cho vợ, thời gian đâu mà gái gú. Nói chung rất yên tâm. Cứ tử tế thế, mình chả thèm ghen làm gì mất hòa khí.
Hình minh họa.
Nhưng đôi khi ngứa tay chả biết làm gì, mình không cưỡng lại được niềm khoan khoái chộp giật khi xem trộm tin nhắn điện thoại của chồng. Rặt toàn những tin nhắn rác, kiểu như "cơ hội trúng độc đắc có một không hai dành cho người may mắn nhất nhận được tin nhắn này...", hay "đại lý số đẹp đại phát thông báo bán số...". Tuyệt nhiên không có tin nhắn nào đáng khả nghi. Danh bạ ghi tên tuổi cũng rất đàng hoàng, không có chút mập mờ. Cực kỳ yên tâm.
Có lần chiến tranh bùng nổ, mình điên tiết "tống cổ" chàng ra khỏi cửa vào lúc 11h đêm, giờ nghĩ lại vẫn thấy dại. Ai đời vợ đuổi mà đi thật, thông đêm tới sáng mới về, nghe chừng phờ phạc lắm. Nhưng thấm vào đâu so với mình, cả đêm trằn trọc nghĩ chằng nghĩ xiên. Giờ đấy, gái đứng đường cứ hiên ngang như hàng phi lao trên phố, ngộ nhỡ chót dại..., nghĩ đến thế mà gan ruột rối bời. Mà có thật thế thì cũng còn may chán, chứ hắn sầu đời tìm về "người cũ" thì mới thực đau đớn lòng. Mình lạ gì cố nhân của hắn, dù chân dài chưa đến nách, nhưng vòng một nảy lửa chả thua gì "hót gơn". Đã thế con mắt lúc nào cũng lúng la lúng liếng, rất ghét. Cầu trời cho cái đêm định mệnh này hắn không rơi vào bẫy tình của ả. Nghĩ đi nghĩ lại thấy mình ngu quá, ai lại vẽ đường cho hươu chạy. Thề không bao giờ đuổi chồng khỏi nhà nữa. Mấy ngày sau hết chiến tranh mới dám thẽ thọt dò hỏi, hóa ra cả đêm chàng lang thang vật vờ ngủ ghế đá, rõ thương.
Lại nhớ đến con hồ ly tình cũ của chồng. Có lần mình đi ngang quán cà phê vỉa hè đường Nguyễn Du, vô tình thấy hồ ly chặn đường chào hỏi hồ hởi, mình nghi ngờ ngay. Nhìn xuôi nhìn ngược thì thấy bóng ai rất quen lẩn khuất sau hàng cây me già. Điên tiết, tối về mình phủ đầu chồng bằng một cơn giận giữ rất văn minh: "Lần sau nếu muốn gặp người cũ thì cứ đường hoàng mà gặp, giữa thanh thiên bạch nhật có gì mà phải lén lút. Vợ anh nhỏ nhen lắm sao". Chàng điên cuồng chối phắt, bảo vợ vu oan giá họa cho người tử tế, rồi lại giục mình đi đo lại mắt xem có phải tăng độ không mà đến chồng cũng nhìn nhầm. Thôi thì khuất mắt trông coi. Mình tạm tin với niềm hi vọng dồi dào vào ông chồng ngoan đạo.
Thoắt cái đã đầu gối tay kề gần chục năm. Chàng vẫn chăn gối mặn mà không mấy khi quên trả bài đúng hẹn, luôn nhớ truy lĩnh mỗi lần công tác xa, thỉnh thoảng lại còn cho tạm ứng. Ngẫm thấy quá yên tâm...
.....
Chuyện Adam
Ngày trẻ trai, mình có ba cái ghét. Ghét một là những thằng đàn ông sợ vợ, ghét hai là lấy phải vợ Hoạn Thư, ghét ba là lấy phải vợ Hoạn Thư mà còn sợ vợ. Ai dè, số trời khó tránh.
Mẹ mìn nhà mình lúc nào cũng tỏ ra thông minh độ lượng hơn người. Nhưng đàn bà rặt là một phường rách việc lại còn nông nổi. Thích theo dõi chứ gì, vô tư đi, chả dại gì mình ngắm chân dài ngực khủng khi đi cùng mẹ mìn. Thích xem trộm điện thoại hả, cứ nhào vô, họa có điên mới không xóa sạch dấu vết trác táng trước khi về với mẹ mìn. Thích quản lý á, xời, có cả tỷ cách để mình thoát khỏi vòng lao lý. Mình vẫn ngoan ngoãn đi muộn về sớm, nhưng đố biết 2 tiếng nghỉ trưa mình làm gì. Mình vẫn nhắn tin cả buổi tối lúc đi công tác, nhưng cái ngữ như mẹ mìn nhà mình giỏi lắm thức đến 11h đêm rồi lăn ra ngủ, sau giờ đấy có thánh mới biết mình đi đâu.
Hình minh họa.
Đàn ông là chúa đào hoa, chỉ có mẹ nào cực ngu ngốc hoặc rất ngông cuồng mới nghĩ rằng chồng mình cả đời chỉ biết có mỗi vợ. Mẹ mìn nhà mình không thuộc hai loại đó mà thuộc nhóm đàn bà đã ngốc nghếch lại cực kỳ ngông cuồng. Còn nhớ lần ấy mẹ mìn loảng xoảng chén đĩa đập phá chăn mền (tuyệt nhiên không đập phá tivi tủ lạnh, nghĩa là còn tỉnh táo), rồi đuổi mình ra khỏi cửa lúc nhà nhà đã tắt đèn. Một cuộc giải thoát khỏi cơn cuồng nộ của Hoạn Thư. Mình rút êm đến nhà thằng bạn độc thân rồi hú hí cả đêm bên bàn nhậu. Đời thăng hoa là những lúc thế này đây. Sáng bảnh mắt tỉnh rượu mới trở về, thấy mẹ mìn tang thương nhàu nhĩ, đồ rằng cả đêm không chợp mắt đợi chồng. Thấy tội. Nhưng vẫn thói nào tật đấy, vừa làm lành xong đã dấm dứ thăm dò xem đêm đấy mình đi đâu. Mình giả đò dằn vặt lang thang ngủ ghế đá, thế mà mẹ mìn cũng tin, haha.
Nói đến lòng tin ngây thơ của mẹ mìn mình lại nhớ vụ bị bắt quả tang đi với cố nhân. Phải tội mình cường tráng chả thua kém ai đâm ra tình cũ còn lưu luyến lắm, suốt ngày nhắn tin gọi điện đòi nói với nhau lời cuối. Mình đời trai còn chả tiếc thì tiếc gì cuộc gặp với "hót gơn" một thời mặn nồng, thế là chậc lưỡi đánh liều hẹn hò ở quán cà phê gốc cây me già số 4. Chưa nói được dăm câu ba điều cho ngã ngũ, thế nào mẹ mìn nhà mình lả lướt đi qua. Thất kinh. Trời không thương mình đây. Vội vàng co cẳng trốn sau gốc câu me cầu trời khấn phật cho tai qua nạn khỏi. Thế mà về nhà mẹ mìn vẫn nổi cơn thịnh nộ rất chi hiểm độc. Mình nhớ ngay đến ông nhạc sĩ nổi tiếng yêu nhiều từng nói đại ý, "khi đàn bà đánh ghen họ luôn le lói tia hi vọng chồng mình sẽ chối, vì khi còn chối nghĩa là còn yêu, còn tôn trọng họ và sợ họ. Vì thế, chối là vì lòng nhân đạo mà chối". Hờ, gì chứ lòng nhân đạo thì mình có thừa. Thế là mình chối bay chối biến, chối nghiệt chối ngã rằng vợ đã nhìn nhầm. Thế mà mẹ mìn tin thật, mấy hôm sau thấy đi đo lại mắt, thay lại kính. Hihi.
Đêm nay sau hành sự, mình nằm ngắm mẹ mìn lăn ra kéo gỗ, đã thấy phồn thực xưa giờ teo tóp ít nhiều. Âu có là Hoạn Thư thì cũng vì một đời vắt kiệt cho chồng. Nghĩ mà thương.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cao tay giữ chồng Sau những phút ham chơi, anh lại tỏ ra ăn năn khi về nhà bắt gặp gương mặt hiền dịu của vợ và tình cảm của các con. Lờ đi cho chồng tự quyết Dù anh Thắng không bao giờ kể về những cô gái anh quen cho vợ nghe, nhưng chị Ngọc vẫn biết. Anh đi đâu cũng khư khư giữ cái...