Vợ vuốt ve đòi “yêu” khiến tôi nổi da gà
Nếu hỏi tôi sợ nhất điều gì bây giờ, tôi sẽ nói, sợ nhất là bị vợ “gạ tình”. Mỗi lần vợ vuốt ve đòi “yêu”, tôi đều nổi da gà.
Tôi và vợ đến với nhau vì tình yêu. Vì quá yêu nên bất chấp sự chênh lệch giàu nghèo, bất chấp sự phản đối của gia đình hai bên do chính lý do ấy, chúng tôi vẫn nên vợ nên chồng.
Nhưng đúng là cuộc đời, chẳng có cái gì mãi mãi. Vợ tôi dần dần thể hiện tính hợm của, coi thường chồng. Cô ấy dần dần trở nên có thái độ ban ơn, coi tôi là kẻ may mắn, cần phải sống biết điều với vợ và nhà vợ…, tóm lại là suy nghĩ chả khác gì những người trong gia đình cô ấy.
Nhiều lúc tôi đã nói chuyện thẳng thắn với vợ, rằng tôi tuy nghèo nhưng không sống dựa dẫm gì, ngôi nhà đang sống là của bố vợ cho, mang tên mình vợ, tôi chấp nhận ở đó là vì thương vợ và nể nhạc gia, chứ tôi hoàn toàn có khả năng thuê ngôi nhà khác để ở cho nó thoải mái.
Tôi bảo nếu không tôn trọng thì đừng sống với nhau nữa. Vợ tôi cũng có nhận lỗi, nhưng rồi càng ngày càng cư xử tệ hại hơn, chẳng buồn để ý đến cảm xúc của tôi.
Video đang HOT
Tôi thực sự đã trở thành gã đàn ông bất lực khi ở cạnh vợ (Ảnh minh họa)
Sự thiếu tôn trọng của vợ dần giết chết tình yêu. Đã mấy lần vì quá chán ngán và bất lực, giận dữ, tôi yêu cầu ly hôn. Nhưng vợ tôi đã lôi kéo cả gia đình cô ấy và bố mẹ tôi để ngăn cản.
Ai cũng khuyên tôi nghĩ đến 3 đứa con mà bỏ qua, rằng ngày xưa yêu nhau như thế, sống chết đòi lấy như thế… Tôi cũng vì con mà không bỏ vợ, nhưng thực sự không còn chút tình cảm nào nữa.
Đã không yêu thì chuyện tình dục cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Tôi xao nhãng chuyện ấy với vợ mỗi ngày thêm một ít, và đến gần đây thì không thể nào “yêu” cô ấy được nữa. Vợ tôi cũng vì điều này mà càng trở nên khó chịu, đá thúng đụng nia, dằn vặt đay nghiến chồng, để rồi khi khác lại mua đồ ăn, thuốc thang tẩm bổ cho tôi, rồi cũng lại sắm váy ngủ sexy để quyến rũ tôi.
Nhưng tất cả vô ích, chỉ cần cô ấy vuốt ve, mơn trớn gợi ý chuyện chăn gối là tôi nổi da gà. Tôi thực sự đã trở thành gã đàn ông bất lực khi ở cạnh vợ. Vì đâu mà nên nông nỗi này?
Theo VNE
"Đốt đuốc" đi tìm người thương
Tám năm sau đổ vỡ hôn nhân, chị vẫn một mình. Mẹ bảo: "Con phải tìm lấy tấm chồng cho có chỗ dựa, đừng kén chọn quá, cốt người ta thương mình", chị chua chát: "Con tìm mãi rồi. Muốn vui thú chốc lát thì nhiều, nhưng người muốn lấy mình hổng có má ơi".
Bốn mươi tuổi, nhan sắc có thừa, chị đủ trải nghiệm để thấm hết nỗi xa xót của cuộc đời người phụ nữ không chồng. Dù năng lực tốt, dù cố gắng tận tụy hết mình, chị vẫn luôn gặp trăm ngàn rào cản khi muốn tiếp cận những cơ hội quan trọng của cuộc đời cũng như sự nghiệp. Mới đây thôi, trong cuộc họp bình bầu lao động xuất sắc, chị bị gạt khỏi danh sách đề cử chỉ vì... không có chồng. Nhiều lúc chị kêu trời, chua xót mỉa mai: "Giá tôi biết phải có chồng mới được danh nọ phận kia, tôi đã không bỏ".
Công việc là thế, ngay cả trong cuộc sống, đôi lúc chị cũng ấm ức vì cái chuyện không chồng này. Muốn mua bình nước lọc, chị nhờ người bán bê lên tầng, họ bảo: "Thế chồng chị đâu?". Lại thêm một "công dụng" nữa của chồng mà lâu nay chị chưa biết.
Sau ly hôn, chị biết mình sẽ rất khó làm lại từ đầu. Thất bại thứ nhất khiến chị ghê sợ sự tráo trở và đểu giả của đàn ông. Chồng chị, người từng một thời yêu thương chị hết lòng, đã trở thành con người hoàn toàn khác lúc chị kiên quyết ra đi. Lấy cớ làm nghề xây dựng, phải chịu rất nhiều món nợ do công trình thất thoát, gã yêu cầu chị gánh phân nửa khoản nợ khổng lồ nếu muốn chia đôi gia sản hai người có được trong thời gian chung sống. Điều kiện đó chẳng khác nào đánh đố. Bởi nếu chấp nhận, chị không những chẳng được gì mà còn phải bù thêm tiền để trả khoản nợ với những con số trên trời. Đã thế, gã còn vin cớ chị chưa có công việc và chỗ ở ổn định để giành quyền nuôi con. Và chị đã thua gã "trên mọi mặt trận". Nỗi đau hằn trong óc chị như một vết sẹo, trái gió trở trời lại nhức nhối, dù đã tám năm qua.
Gần mười năm với cuộc đời người đàn bà là quãng thời gian không hề ngắn. Chừng ấy năm, chị cố tìm một bờ vai nương tựa mà không thấy. Trái lại, chị càng gặp nhiều hơn, càng biết nhiều hơn muôn mặt tệ hại của đàn ông. Chị cay đắng khi không ít lần gặp những gã vợ con đề huề mà vẫn ham của lạ. Tệ hại hơn, có kẻ biết chị "phòng không nhà trống" đã nghĩ, việc gạ gẫm chuyện gối chăn còn có nghĩa là... giúp đỡ chị lúc trống trải! Vậy là, dù mở lòng đến mấy trong chuyện tìm kiếm một nửa, chị cũng dần chán nản, càng lúc càng không muốn nghĩ thêm.
Chị chỉ thương má. Lần nào gọi điện hỏi han cũng chỉ độc một chuyện đó. Và lần nào chị cũng nhẫn nại trả lời vẫn chỉ một câu: "Con vẫn đang "đốt đuốc" đi tìm".
Theo VNE
Vợ đừng bắt anh phải làm người khác Cha mẹ sinh ra anh vốn thế. Gầy gò, nhỏ con, chẳng được sáng sủa, đẹp trai bằng anh bằng em. Anh cũng không được thừa kế nhà cao cửa rộng của mẹ cha; cũng không giỏi giang để làm kỹ sư, bác sĩ; anh càng không biết cách làm giàu... Anh chỉ là một người thợ bình thường nhưng có một tình...