Vợ vừa tắm vừa nhấn đầu con xuống nước, chồng chạy vào thì vợ ngơ ngác: “Ơ…sao con mình lại úp mặt xuống chậu nước thế anh?”
Tôi vội chạy ra bế nó vào thì ôi thôi, cô ấy đang ấn đầu thằng bé xuống nước, mặt thì như kẻ mất hồn, mặc cho con khóc cô ấy cũng không bế nó lên, hay thả nó ra
Vợ tôi trước đây là 1 người phụ nữ khá năng động, giỏi giang, xinh đẹp thế nhưng từ lúc có bầu đến giờ cô ấy thay đổi hoàn toàn. Vợ chẳng còn quan tâm tới nhan sắc như trước nữa, thay vào đó em luôn tất bật với công việc nhà. Vợ tôi vốn khá yêu, bầu 3 tháng mà nghén tới mức ra vào viện như cơm bữa, sợ cái thai có vấn đề gì tôi khuyên vợ nghỉ việc ở nhà cho khỏe, việc kiếm tiền cứ để tôi, tôi thừa sức nuôi được vợ mà. Và mọi chuyện cũng bắt đầu từ đây…
Ở nhà, vợ tôi và mẹ thường xuyên mâu thuẫn với nhau. Nhiều lúc về tới nhà nghe vợ kể lể mẹ thế này thế kia, rồi mẹ lại bắt tôi dạy lại vợ khiến tôi phát điên lên mà nổi khùng, thậm chí nhiều lúc không kìm chế được mà đánh vợ. Và rồi vợ tôi trầm tính hẳn đi, ít nói, ít than vãn với tôi hơn. Giờ đẻ thằng cu, vợ tôi ở nhà chăm con và lo việc nội trợ nên cũng đỡ. Tôi bận việc, hôm nào cũng đi từ sáng sớm đến tối muộn mới về, ấy mà về nhìn mặt vợ cứ hằm hằm tôi khó chịu vô cùng. Với tôi, vợ lúc này như cái gai trong mắt vậy, đã không làm ra tiền, ăn bám chồng lại còn thái độ.
Và rồi 1 hôm về sớm, tôi thấy nghe thấy tiếng con khóc ré lên ở nhà tắm. Không hiểu vợ đi đâu để con ở đấy, tôi vội chạy ra bế nó vào thì ôi thôi, cô ấy đang ấn đầu thằng bé xuống nước, mặt thì như kẻ mất hồn, mặc cho con khóc cô ấy cũng không bế nó lên, hay thả nó ra. Uất ức quá, tôi đạp vợ ngã sõng soài ra sàn nhà, còn tôi thì ẵm vội thằng bé lên sơ cứu cho nó.
Vợ tôi giật mình sau cú ngã đó mà hốt hoảng.
- Ơ.. sao con mình lại úp mặt vào chậu nước thế anh??
- Cô bị điên rồi à?? Tôi không về kịp thì thằng bé không sống nổi rồi. Cô làm mẹ như thế à?? Đồ đàn bà ngu đần, cô vứt não đi rồi à??
(ảnh minh họa)
Video đang HOT
- Anh à, em không biết em đã làm như vậy?? Em xin lỗi. Anh đưa con em ẵm xem sao??
- Cô đừng có động vào con tôi, loại vợ đã ăn bám, vô dụng có mỗi việc ở nhà chăm con thôi cũng không xong. Tôi ngu mới lấy cô mà.
- Vâng, em là loại đàn bà vô dụng, chính bản thân em cũng thấy như vậy đấy!!
Vợ tôi khóc rồi bỏ đi đâu đấy, tôi mặc kệ chẳng buồn đuổi theo cô ấy mà chăm sóc thằng bé khỏi cảm lạnh. Được 20 phút thì hàng xóm chạy tới gọi tôi.
- Ra cầu ngay, vợ mày đang đòi nhảy xuống kia kìa?? Bao nhiêu người khuyên nó, nó vẫn không chịu xuống.
- Ơ, con điên này. Sao nó ngu thế không biết. Để em ra xem sao??
Ra tới nơi, bố mẹ vợ tôi đã tới khuyên nhủ và đưa cô ấy về nhà vợ ở tạm vài hôm. Mẹ vợ tôi nhìn tôi thở dài mà bảo.
- Vợ mày bị trầm cảm sau sinh.. Mày là chồng phải quan tâm, động viên vợ chứ sao mày suốt ngày chì chiết, đay nghiến nó như vậy?? Mày đã làm khổ nó, mẹ mày còn làm khổ nó thêm. Nhà mày không thương con bé thì trả nó về nhà tao, con tao, tao xót!!
Bà lắc đầu rồi lên xe về với vợ tôi, đứng ngẩn người nhìn theo và suy nghĩ tới những lời mẹ vợ nói tôi không biết phải làm thế nào đây?? Chẳng lẽ vợ tôi bị trầm cảm sau sinh thật, cô ấy bị như thế là do tôi vô tâm, liệu tôi có nên để cô ấy chăm con nữa hay không vì tôi sợ cô ấy lại làm hại con lần nữa mà thằng bé lại đang cần sữa mẹ?? Theo các chị em, tôi phải làm gì đây??
Tiểu My
Theo kenhsao.net
Lương 6 triệu/tháng, con dâu bị mẹ chồng coi khinh không bằng người giúp việc
Thảo cứ tưởng rằng cuộc sống của cô sẽ đổi khác, sẽ có 1 cuộc đời như cô hằng mong khi lấy Thắng. Thế nhưng, đến giờ, Thảo nhận ra cô đã sai rồi,...
Sinh ra và lớn lên tại vùng heo hút của tỉnh Yên Bái, cũng như bao bạn bè đồng lứa khác, Thảo quá quen với cảnh sống vất vả, thiếu thốn trăm bề của gia đình, làng xóm.
Có điều may mắn hơn các cô gái khác, trời ban cho Thảo ngoại hình xinh đẹp nổi trội. Vì lẽ đó mà khi đỗ đại học, xuống thủ đô, Thảo được rất nhiều chàng trai theo đuổi. Trải qua 3 mối tình sinh viên, cuối cùng Thảo đồng ý cưới Thắng - chàng trai Hà Nội hào hoa, phong độ và tốt tính.
Ảnh minh họa
Tuy nhiên, cuộc đời không phải là mơ. Có về làm dâu Hà Nội, Thảo mới dần ngộ ra nhiều điều. Đầu tiên, đó là cả nhà chồng Thảo, nhất là mẹ chồng đều quan niệm rằng, một đứa con gái miền núi như Thảo lấy được Thắng là một điều rất may mắn, kiểu "đũa mốc mà chòi được mâm son".
Chồng Thảo là con út, trước anh có 2 anh trai. Vợ chồng Thảo ở chung cùng bố mẹ chồng vì trước đó hai anh trai đều được ông bà mua nhà cho ở riêng.
Trong ba người con dâu, Thảo là người có hình thức xinh nhất, có công việc ổn định nhưng lại là người nghèo nhất với thu nhập chỉ 6 triệu/tháng.
Có lẽ đây chính là lý do mẹ chồng Thảo coi thường cô vì hai chị dâu kia kinh doanh nhà hàng, có tháng lãi lên đến cả trăm triệu. Trong khi hai chị dâu thường xuyên biếu tiền và mua quà cho mẹ chồng thì Thảo chỉ thỉnh thoảng mới biếu bà được bộ quần áo, đôi giầy hay mua cái chổi lau nhà, máy xay sinh tố, ... Song mỗi khi nhà có giỗ, Tết, vợ chồng Thảo đều đóng góp và dậy sớm nấu nướng, rồi dọn dẹp "bãi chiến trường" cùng mẹ chồng trong khi hai chị dâu chỉ đến ăn rồi nhanh chóng kêu bận việc này việc kia "chuồn" sớm.
Hơn 2 năm làm dâu trôi qua, Thảo đã cố gắng sống chịu đựng, hòa đồng với gia đình chồng nhưng càng ngày Thảo càng thấy khó. Mẹ chồng Thảo ngày càng tỏ ra yêu quý hai chị dâu và coi thường cô.
Hôm trước, mẹ chồng Thảo lại so sánh và kể lể: "Cái Hương hôm qua mua cho mẹ cái vòng ngọc những gần 4 triệu. Sáng nay đi tập thể dục, mấy bà ở khu mình cứ tấm tắc khen", "Con Thư (chị dâu thứ hai) không biết dạo này có phải làm việc nhiều quá không mà người có vẻ rộc đi. Kiếm tiền lo cho chồng con thì cũng vừa vừa thôi chứ"...
Thảo nghe mà cảm thấy tủi thân vô cùng. Chưa bao giờ mẹ chồng hỏi han cô ngay cả khi Thảo ốm đau, mang bầu. Bà thường cạnh khóe Thảo là đã "ăn nhờ ở đậu" nhà chồng mà không biết điều, kiệt xỉ, chỉ bo bo giữ của mà không nghĩ rằng thu nhập của vợ chồng Thảo chỉ được 15 triệu thì đã đưa cho bà 7 triệu tiền ăn và sinh hoạt.
Nhiều lúc Thảo nghĩ, cùng phận đi làm dâu, chỉ vì đồng tiền mà cô thấy mình bị đối xử thiên lệch, chịu đủ nhục nhã. Đúng là Thảo nghèo nhưng vẫn có công ăn việc làm ổn định, không ăn bám chồng, cũng không xin xỏ bố mẹ chồng đồng nào.
Không cho bố mẹ nhiều tiền, nhưng mỗi khi họ ốm đau, Thảo vẫn hết lòng chăm sóc, phụng dưỡng. Vậy mà bà vẫn nói xấu cô với bà con, hàng xóm và cả hai chị dâu. Nhiều lúc Thảo ấm ức chỉ muốn tìm cách nhanh chóng thoát khỏi gia đình ngột ngạt này. Nói thật, cứ từ tầng ba đi xuống dưới nhà gặp mẹ chồng là Thảo cảm thấy không thoải mái và khó chịu. Càng ngày khoảng cách mẹ chồng - nàng dâu càng xa hơn.
Đã quá nhiều lần Thảo muốn ra ở riêng nhưng mỗi khi nêu ý kiến này với chồng, anh đều gạt đi, nói rằng: "Em chịu khó nhịn một chút, bố mẹ già rồi. Giờ mà mình ra ngoài thuê nhà thì người ta cười cho đấy. Mình ở với bố mẹ, trước là phụng dưỡng, sau cũng là vì tốt cho cuộc sống của vợ chồng mình. Em sinh con, ông bà sẽ trông và dậy dỗ giúp, "một bà bằng 3 osin" đấy".
Hiện giờ, Thảo đang sống ở nhà chồng mà cảm giác như bị giam hãm trong một nhà tù. Chưa bao giờ cô thấy mình cô đơn, khó chịu đến thế. Nếu tiếp tục cuộc sống này kéo dài cho đến khi sinh con rồi đi học mẫu giáo, Thảo biết mình còn phải chịu nhiều khổ đau, tủi nhục. Tháng Sáu tới là Thảo sinh con rồi...
Theo eva.vn
Mẹ chồng xui con trai giấu tiền cho kỹ vào, con dâu bực quá phán 1 câu khiến bà thì im re, chồng thì phát ngại Trước mặt tôi thế mà mẹ chồng chẳng nể nang, khuyên con trai: "Giấu tiền cho kỹ vào, không thì đưa mẹ cầm hộ". Tôi bực quá, đáp 1 câu mà khiến Dương bối rối, mẹ chồng thì bất ngờ... Tôi và Dương không sống cùng bố mẹ chồng tưởng sẽ đỡ va chạm. Nhưng ông bà sống cách đó không xa, ngày...