Vợ vỡ tim khi biết tác giả cái thai trong bụng cô em họ 18 tuổi
Chị bụng thì nghĩ sao Quyên dậy sớm thế, chân đã bước tới gần. Và cảnh tượng chị nhìn thấy trong nhà tắm khiến chị hơi hốt hoảng…
Chị Trà được lời nhờ vả của những người lớn tuổi trong họ ở quê, cho cô em họ tên Quyên năm nay 18 tuổi lên ở nhờ nhà. Quyên vừa học hết cấp 3, không định thi học đại học mà muốn lên thành phố kiếm việc làm. Chị bàn với chồng mình – anh Tuyên, anh sảng khoái đáp ứng khiến chị rất vui mừng, nếu không thì chẳng biết ăn nói với họ hàng ở quê thế nào cho phải.
Quyên khá xinh xắn, cao ráo lại ngoan ngoãn, biết nghe lời, vì thế chị Trà quý mến lắm. Sau khi nhờ người quen xin cho một chân bán hàng ở cửa hàng quen, lương rất khá, chị còn định một thời gian nữa sẽ cho Quyên đi học thêm lớp tại chức buổi tối để lấy tấm bằng đại học.
Ảnh minh họa
Buổi sáng hôm ấy, tính ra cũng là 7 tháng kể từ ngày Quyên vào ở nhà chị, chị Trà dậy sớm hơn thường lệ, thì thấy đèn nhà tắm đang sáng, chắc hẳn là Quyên vì anh Tuyên đã đi công tác cả một tuần nay rồi. Chị bụng thì nghĩ sao Quyên dậy sớm thế, chân đã bước tới gần. Cảnh tượng chị nhìn thấy trong nhà tắm khiến chị hơi hốt hoảng. Quyên đang gập người xuống nôn khan, mặt mày tái mét. Dấu hiệu này chị là người đã từng mang thai, sao chị không biết. Cũng có thể có nguyên do khác, nhưng khả năng kia cũng không phải không thể.
Chị Trà đến túm lấy tay Quyên, bắt em họ nhìn thẳng vào mình nói rõ sự thật. “Em… em cũng không biết sao dạo gần đây hay buồn nôn…”. “Em có qua lại với bạn trai nào không? Đúng hơn là có quan hệ tình dục với ai không?”, chị Trà gằn giọng hỏi. Nhìn ánh mắt kinh hoàng, vẻ hãi hùng hiện lên trên mặt Quyên, chị Trà cũng đoán ra phần nào. Cô em họ ngây thơ của chị có lẽ bây giờ mới nghĩ đến khả năng mình đã mang thai.
“Em… em…”, Quyên lắp bắp không trả lời được, nhưng chị Trà cũng không truy hỏi thêm. Chị gọi điện tới công ty xin nghỉ làm một buổi sáng, sau khi đưa con gái đến lớp mẫu giáo thì quyết định đưa Quyên đi khám. Kết quả siêu âm của bác sĩ cho thấy Quyên đang mang thai 9 tuần. Quyên bật khóc nức nở, còn chị Trà cũng thấy nặng nề vô cùng.
Chị Trà đưa Quyên ra một quán café yên tĩnh, nhẹ giọng bảo em gái họ: “Em gọi điện cho cậu ta đến đây. Chị sẽ thay mặt người lớn trong nhà nói chuyện rõ ràng với cậu ta, xem ý cậu ta thế nào để mình còn biết đường mà tính”. Khi nói lời ấy chị Trà đã nghĩ trước tiên chị cứ làm việc qua với 2 đứa xong, rồi báo cáo về quê cũng chưa muộn. Dẫu gì mọi người đã giao phó Quyên cho chị rồi.
Video đang HOT
Thế nhưng Quyên lại chỉ ngồi cúi gằm mặt, nước mắt rơi lã chã, không nói hay có hành động gì. “Sao thế? Có gì cứ nói với chị, chị sẽ giúp em nghĩ cách giải quyết, không phải lo. Chuyện đâu còn có đó mà!”, chị Trà dịu giọng dỗ dành. Nhưng Quyên vẫn chỉ khóc mãi không thôi. Chị vẫn kiên nhẫn vỗ về: “Nào, không việc gì phải khóc cả. Hay anh chàng đó không muốn cưới? Có gì cứ để chị nói chuyện với cậu ta đã”.
“Chị ơi…”, Quyên nghẹn ngào không thốt nên lời, khiến chị Trà có một dự cảm không lành. Chị nghiêm giọng: “Nói đi, chẳng lẽ em qua lại với nhiều người cùng lúc đến nỗi không biết cái thai là của ai? Em không nói thì chị làm sao giúp em giải quyết được!”.
“Em… không phải thế… Từ lúc lên thành phố chỉ có anh… anh Tuyên… thôi”, vừa nói hết câu, Quyên liền bưng mặt òa khóc, vẫn cúi gằm không dám nhìn chị Trà. Còn chị thì như hóa đá, đầu ong lên, ngực quặn thắt từng cơn. Không biết bao nhiêu lâu sau, chị mới run run cất giọng: “Kể lại mọi chuyện cho chị nghe!”.
Quyên lí nhỉ kể lại, khi cô nàng lên ở nhà Trà được 3 tháng thì Tuyên bỗng dưng rất hay bắt chuyện, hỏi han quan tâm mình. Anh ta còn cho Quyên tiền, lúc thì tặng cô nàng thỏi son, khi thì cho cái áo mới, nhưng đều dặn kĩ rằng không được nói cho chị Trà biết, mà dối trá là tiền lương tự mua hoặc bạn tặng. Sau đó một ngày khi chị Trà đưa con đi dã ngoại với lớp, thì anh ta chở Quyên đi ăn uống sau đó lấy cớ mệt và đưa luôn Quyên vào nhà nghỉ. Vào tới nơi, anh ta vừa cưỡng ép vừa dụ dỗ, cuối cùng cũng thành công chiếm được Quyên. Anh ta dặn Quyên không được để lộ gì cho chị Trà biết, giao hẹn về nhà 2 người phải tránh xa nhau. Rồi nhân lúc chị Trà đi vắng, 2 kẻ ấy lại quan hệ với nhau, khi thì ở ngay trong nhà, có bận mang nhau ra nhà nghỉ.
Chị Trà chua chát nghĩ, nếu như Quyên không có thai, và chị vô tình phát hiện ra, thì có lẽ chuyện kinh tởm này sẽ còn tiếp diễn nữa. Nhìn Quyên, chị vừa thương vừa giận. Con bé còn trẻ dại, bị dụ dỗ, mua chuộc, có lẽ chưa ý thức được hành động của mình mang lại hậu quả tai hại thế nào. Nhưng chắc hẳn, con bé cũng phải biết hành động đó không đẹp đẽ, hay ho gì, thế mà vẫn nghe theo Tuyên giấu diếm chị. Còn Tuyên, chị chẳng còn lời nào để nói về anh ta nữa. Người chồng cô tin tưởng, yêu thương từng ấy năm, hóa ra lại bỉ ổi, bẩn thỉu tới độ này? Thà rằng là ả đàn bà nào đó bên ngoài thì chị cũng không đau đớn, phẫn uất tới mức như vậy.
Bỗng dưng thấy mệt mỏi, chán nản tới cùng cực, chị Trà chậm rãi nói với Quyên: “Em gọi cho anh Tuyên nói đã có thai đi, để anh ta thu xếp công việc mà về sớm. Còn giải quyết thế nào thì tùy 2 người, thích thế nào chị cũng chiều!”.
Nỗi tuyệt vọng dâng đầy khiến chị chẳng còn thiết tha quan tâm tới những con người ấy nữa, cái mớ bòng bong này hãy để anh ta tự nghĩ cách giải quyết đi!
Theo Trí Thức Trẻ
Ngã ngửa khi nhìn thấy bảng lương 'khủng' của vợ
Lúc nào anh cũng nghĩ mình là giỏi giang, tháng nào cũng đưa cho vợ tới 10 triệu để chi tiêu. Nhưng anh không thể ngờ lương của chị là một con số "khủng", gấp đôi lương của anh.
35 tuổi, anh sống hạnh phúc bên người vợ kém mình 2 tuổi và 3 đứa con nhỏ. Có được tổ ấm như hiện tại anh luôn cho mình là giỏi giang. Anh luôn bảo với vợ mình "Nhờ có người chồng như anh mà mẹ con em mới được sung sướng như hiện tại ấy nhé".
Những khi đó, vợ anh ôm chồng cười rồi khen ngợi mấy câu, khiến anh cảm thấy như được nâng tầm thêm. Anh tự hào vậy cũng bởi, ngôi nhà vợ chồng anh đang ở là quà cưới của bố mẹ anh cộng thêm ít tiền anh tiết kiệm được. Phần nữa, mỗi tháng lương của anh xấp xỉ 15 triệu, anh đưa cho vợ 10 triệu chi tiêu, 5 triệu anh đút túi.
Anh cứ nghĩ đưa vợ tháng 10 triệu là quá nhiều so với thời điểm bạn bè anh chỉ được 5-6 triệu. Vì thế, anh luôn cho mình cái quyền đàn ông được quát nạt, sai khiến, vợ anh lúc nào cũng phải vâng dạ trước chồng.
Ảnh minh họa.
Không ít lần, vợ đi làm về muộn, anh quát to "Đi đâu giờ mới về. Con cái ai lo. Về muộn thế có được tăng lương không hả?". Khi vợ anh từ tốn giải thích, anh lại xoa đầu vợ: "Nói thế thôi, mọi việc cứ để anh lo. Có anh đây rồi".
Thế rồi, sau hơn 7 năm bên nhau, vợ anh đột nhiên lăn ra ốm nặng. Có lẽ đây là lần đầu vợ anh ốm nặng thế. Không chỉ ho mà vợ anh còn liên tục sốt cao. Khi bác sĩ bảo vợ anh sốt virus, anh tá hỏa. Từ hôm đó, anh phải tất bật chăm cho vợ và 3 đứa con nhỏ.
Chưa tới 5h sáng, anh đã phải dậy lo ăn sáng rồi chuẩn bị quần áo đưa 3 đứa nhỏ đến trường. Nhìn cái kiểu ăn của chúng anh đến lộn ruột. Đứa bé nhất không chịu ăn mỳ, đòi cháo anh lại phi xe ra chợ mua cháo. Khổ nỗi, giờ đấy đã ai bán? Anh đành mua sườn về ninh làm cháo cho con ăn tạm.
Cứ thế đều đều ngày nào anh cũng đầu bù tóc rối. Nhưng khi nhìn vợ, lòng anh lại dấy lên niềm thương cảm. Cô ấy tiều tụy quá mức, gầy xọp hẳn đi. Thương vợ, anh đun lại nồi cháo sáng nay nấu cho con. Lúc đưa cho vợ, cô ấy ăn một cách ngon lành, còn khen anh nấu ngon.
Nhưng rồi khi còn một ít trong nồi, tiếc của anh đem ra ăn. Nhưng chao ôi, cổ họng anh đắng chát. Thảo nào sáng nay con anh cứ khóc không chịu ăn gọi mẹ hoài "Con thích cháo mẹ nấu". Nó nói rồi ném thìa lăn lóc trên mặt bàn nước mắt giàn giụa. Đúng là anh nấu mặn thật, vừa mặn vừa có mùi là lạ.
Đi làm về mệt, vợ ốm anh không dám quát. Chỉ dám to tiếng với 3 đứa con. Nhưng con anh đứa nào cũng đáo để đáp: "Bố mắng cái gì vậy?", "Con lên con gọi mẹ đấy nhé", "Bố như phù thủy ấy", "Anh em mình ê xì bố nhé, nào...".
Anh mệt tới mức chẳng thể nào ngồi vững xem ti vi nữa, cứ cơm nước rửa bát xong là anh lên giường nằm một mạch tới sáng.
Ngày xưa, Euro trận nào 1-2h sáng anh vẫn thức xem, không chỉ vậy vợ còn chuẩn bị đồ "nhắm" cho anh lúc nửa đêm. Giờ anh thèm cảm giác đó vô cùng, anh thầm cầu trời cho vợ nhanh khỏe để anh còn được nghỉ ngơi.
Kể ra cũng thú vị bởi xưa nay, anh luôn cho rằng mình là thuyền trưởng là trụ cột trong gia đình, nay trải nghiệm cảm giác "làm vợ" mấy ngày mệt nhưng có chút hay hay.
Ảnh minh họa.
Rồi chiều nay, khi Minh - kế toán cơ quan vợ mang bảng lương qua cho vợ anh ký. Khi ngồi đỡ vợ dậy, anh bỗng nhìn thấy lương của cô ấy lên tới con số 30.000.000 đồng/ tháng, anh suýt ngã ngửa. Cô kế toán còn bồi thêm "Chị nhà mình hiện đang phụ trách một ban bên cơ quan em. Chị ấy chăm chỉ lắm. Không chỉ mang về nhiều hợp đồng mà tháng nào phòng em cũng vượt chỉ tiêu nhé!".
Nghe cô kế toán giải thích, anh ngồi ngẩn người ra. Thì ra, từ trước tới nay các chị cơ quan anh khen vợ anh là đúng. Có người còn bảo: "Anh đưa cho vợ thế thì vợ anh quá giỏi. Nuôi 3 đứa con đang tuổi ăn lớn mà vẫn còn mua được ô tô, chứng tỏ lương vợ anh phải vài chục triệu/tháng".
Nghĩ tới đó, anh đỏ mặt sang phòng con ngồi, lòng trào dâng nỗi niềm ân hận, nghẹn ngào. Từ trước tới nay, vợ anh vẫn luôn điềm đạm hòa nhã không phải vì sợ, vì nể anh mà vì cô ấy thương anh, nghĩ cho anh mà thôi.
Thanh Bình
Choáng váng mỗi lần ở quê ra chơi, mẹ chồng đòi đi siêu thị sắm cả chục triệu tiền quà Mỗi lần ở quê ra, mẹ chồng lại gạ tôi đi siêu thị. Bà thậm chí còn lên danh sách những thứ cần mua cho các cháu ở nhà, từ đứa lớn đến đứa nhỏ không thiếu thứ gì.... Tôi có may mắn không phải sống chung với mẹ chồng, điều này tránh được những mâu thuẫn không đáng có xảy ra trong...