Vợ vô sinh, lừa gái trẻ có bầu
Vì vợ bị vô sinh, tôi không muốn bỏ cô ấy nên đành phải lừa gạt một cô gái trẻ khác có thai. Thực sự khi viết những dòng này tôi biết mọi người sẽ nguyền rủa tôi là kẻ độc ác, ích kỉ, chỉ nghĩ đến cái lợi của mình mà làm khổ đời một người con gái khác. Nhưng quả thực tôi không còn sự lựa chọn nào khác.
Tôi đành chấp nhận làm một gã đàn ông tồi tệ với cô gái trẻ ấy vì đã lừa gạt tình cảm của cô ấy còn hơn là phụ bạc người vợ tội nghiệp của tôi. Chính vì hoàn cảnh khó khăn đó mà giờ đây tôi băn khoăn vô cùng không biết phải làm sao. Tôi hi vọng rằng mọi người thay vì chì chiết tôi hãy cho tôi một lời khuyên để tôi giải quyết được việc của mình.
Tôi đã cưới vợ được hơn 5 năm. Vợ tôi không may mắn như những người phụ nữ khác. Cô ấy bị bệnh trọng, không thể sinh con được. Kể từ ngày biết điều đó tôi không những không giận vợ mà càng thương cô ấy nhiều hơn. Khó khăn lắm chúng tôi mới đến được với nhau, tôi yêu cô ấy rất nhiều nên dù cô ấy có ra sao đi chăng nữa thì tôi cũng sẽ không bao giờ rời bỏ cô ấy cả. Cô ấy cần có tôi và tôi cũng cần có cô ấy ở bên cạnh.
Tuy nhiên, tôi cũng cần phải có một đứa con để vui cửa vui nhà và đó cũng là điều tôi phải làm không chỉ cho tôi mà còn cho bố mẹ tôi nữa. Vợ tôi bàn xin con nuôi về nuôi nhưng thực sự tôi không tán thành quan điểm đó. Đằng nào chúng tôi cũng mất bao công sức, tiền của để nuôi một đứa trẻ lên người làm sao lại phải nuôi con người khác? Tại sao không phải là nuôi một đứa con của chính tôi?
Nghĩ như vậy nên tôi quyết định thực hiện điều mong ước đó của bản thân. Tôi biết làm như vậy là có lỗi với vợ nhưng tôi nghĩ rằng ở đời không có điều gì là tuyệt đối cả. Sở dĩ tôi làm như vậy vì không còn sự lựa chọn nào khác mà thôi chứ tôi không phải là người muốn phản bội vợ tôi. Dù dằn vặt lương tâm rất nhiều nhưng tôi cũng quyết tâm làm tới cùng dự định của mình.
Vợ bị bệnh trọng, tôi không thể nào rời xa cô ấy (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi quen một cô gái ở lớp học đại học tại chức. Cô gái ấy khá trẻ, lại trông có vẻ rất ngoan ngoãn, hiền lành nên tôi cũng quý mến. Vì ngồi học cạnh nhau nên chúng tôi cũng thường xuyên chuyện trò, tâm sự. Cuối cùng, chính cô gái ấy lại là người yêu tôi trước. Thấy đây là một cô gái tử tế lại có tình cảm với mình, tôi vờ đóng một anh chàng muộn vợ để tỏ tình với cô ấy. Tất nhiên là cô ấy nhận lời ngay và chúng tôi là một đôi.
Tôi đã giữ mối quan hệ đó tới hơn 6 tháng trời và cô ấy hoàn toàn tin tưởng tôi. Khi ấy tôi mới nói với cô ấy rằng muốn cô ấy chứng minh tình yêu, thuộc về tôi mãi mãi và cô ấy không đắn đo mà trao cho tôi đời con gái. Quả thực tôi không biết dùng từ gì để diễn tả tâm trạng của mình khi đêm đó tôi biết cô ấy vẫn là một cô gái trong trắng khi đến với tôi. Tôi cảm thấy tội lỗi vô cùng khi đã lừa gạt tình cảmcủa cô ấy nhưng không còn cách nào khác tôi đành phải nhắm mắt làm liều. Tôi tự nhủ với lòng mình rồi đây tôi sẽ đối đãi tử tế với cô ấy coi như một sự bù đắp.
Thế rồi cô ấy có bầu. Tôi mừng lắm. Mừng vì cuối cùng dự định cũng được hoàn thành. Cô ấy nói sẽ giữ đứa bé lại vì cô ấy không bao giờ làm điều thất đức nhưng muốn tôi phải làm đám cưới vì dù sao cô ấy cũng là gái chưa có chồng. Thực sự tôi biết làm như vậy là quá tàn nhẫn với cô ấy. Nhưng nếu bỏ vợ thì tôi nghĩ còn khổ hơn. Cô ấy dù sao cũng còn trẻ, coi như tôi nợ cô ấy một lần trong đời. Sau khi sinh con cho tôi, cô ấy có thể vẫn lấy được chồng khác, xây dựng gia đình và có những đứa con khác. Còn vợ tôi thì không. Cô ấy không có ai khác ngoài tôi cả. Chính vì thế tôi biết dù là mình ích kỉ nhưng vẫn phải lừa gạt cô ấy để cô ấy giữ đứa bé lại.
Tôi chấp nhận là gã đàn ông tồi tệ khi lừa gạt cô gái trẻ ấy mang bầu với mình (Ảnh minh họa)
Tôi cố gắng thuyết phục cô ấy rằng cứ sinh con xong rồi làm đám cưới cũng chưa muộn để đợi bố mẹ tôi ở nước ngoài về một thể (Tôi nói dối cô ấy rằng bố mẹ tôi làm ăn ở nước ngoài năm sau mới về) nhưng cô ấy không chịu. Cô ấy nói vì gia đình, vì bản thân cô ấy nên sẽ không thể không chồng mà có con như thế được. Vì yêu tôi cô ấy sẵn sàng chấp nhận chuyện có một đám cưới nho nhỏ, thậm chí là chỉ có vài người bên nhà tôi tới xin cưới, làm một cái lễ nhỏ thôi để xin phép gia đình cô ấy, thông báo đến họ hàng nhà cô ấy là được chứ không cần làm rình rang.
Thực sự bây giờ tôi khổ tâm lắm. Tôi tha thiết muốn cô ấy giữ đứa bé lại để có một đứa con cho mình. Nếu để làm một đám cưới nho nhỏ, có vài người thân thì không khó. Tôi có thể thu xếp để làm một đám cưới “trá hình” tạm thời cho cô ấy yên tâm nhưng tôi không muốn làm thế vì dù sao tôi cũng muốn để cô ấy có cơ hội tìm hạnh phúc đích thực của mình. Nếu không cưới, chuyện này chỉ có tôi và cô ấy thì sau khi sinh con xong cô ấy có thể sẽ tìm được khác và kết hôn. Như thế sẽ dễ dàng hơn cho cô ấy chứ nếu tôi về quê xin phép rồi làm một đám cưới giả thì dù sao trong mắt của người dân nơi cô ấy sống cũng vẫn là cô ấy đã có một đời chồng. Như thế thì chỉ khổ cho cô ấy thôi?
Liệu tôi có nên nói thật cho cô ấy rằng tôi đã có vợ và mong cô ấy sinh cho tôi đứa bé này không? Liệu cô ấy có chấp nhận sự thật là tôi đã lừa gạt tình cảm không hay cô ấy lại vì giận dữ mà phá bỏ đi sinh linh vô tội ấy? Tôi rối trí quá, mong mọi người cho tôi một lời khuyên!
Theo Eva
Nhục nhã lấy nhầm vợ trong trắng giả
Tôi chết lặng người tưởng lấy được vợ là trinh nữ, ai dè, đó chỉ là màng trinh giả. Tôi cũng từng khăng khăng, quyết dứt tình với người vợ đầu chỉ vì cô ấy không còn trong trắng. Để rồi giờ đây, tôi lại đớn đau nhận về mình sự trong trắng một cách giả tạo mà chỉ cần bỏ ra vài triệu đồng người vợ thứ hai của tôi đã có được. Nhưng có lẽ chính sự giả tạo đó lại khiến tôi nhận ra một lẽ sống đúng đắn ở đời.
Tôi biết, dù hiện tại xã hội đã phát triển, tư tưởng của con người đã cởi mở hơn nhưng vấn đề trinh tiết của người phụ nữ ở các nước Á đông, đặc biệt là Việt Nam vẫn chưa thể nào xem nhẹ được. Đàn ông dù có cố tỏ ra cao thượng, tử tế hay bao dung tới mức nào đi chăng nữa thì chuyện biết vợ mình không còn trong trắng vẫn là một ám ảnh khó có thể xóa nhòa đi được. Bản thân tôi cũng giống như anh. Tôi cũng từng quan niệm rằng, người làm vợ tôi nhất quyết phải còn trong trắng. Chỉ cần hình dung tới cảnh đêm tân hôn, biết vợ mất trinh là tôi sẽ tưởng tượn ra đủ thứ cảnh vợ tôi ăn nằm với thằng khác trước đó. Chắc hẳn là cũng âu yếm, cũng cuồng nhiệt như lúc làm vợ tôi bây giờ. Mà những điều đó với tôi là tối kị.Anh Trần Hồng Thái thân mến! Tôi có đọc được những lời chia sẻ của anh trong bài viết Không đời nào tôi lấy vợ mất trinh và với tư cách của một người đàn ông, của một người cũng từng nghĩ như anh, tôi muốn nói với anh vài điều.
Chính bởi thế, mối tình đầu tiên tôi tìm hiểu rất kĩ. Tôi xem xét từ bố mẹ, họ hàng thậm chí là dò hỏi cả hàng xóm nhà cô ấy để biết cô ấy là người như thế nào. Khi yêu, tôi luôn lựa cách để khai thác buộc cô ấy thú nhận nếu không may có điều dại dột nào trước đó. Nhưng những gì mà tôi thu thập được cho tôi thấy cô ấy hoàn toàn trong sạch và niềm tin về việc cô ấy còn là một trinh nữ trong tôi càng trở nên quyết liệt. Thủa ấy tôi không giống như anh, tôi không có cái gan ngủ với các cô gái để tìm cho được một cô còn trong trắng để lấy làm vợ. Vì thú thực tôi cũng sợ nếu cô ấy còn trong trắng nhưng không may lại có điểm gì đó không phù hợp với tôi thì lúc đó bỏ là có tội mà cố lấy lại thành bi kịch. Vì vậy tôi chỉ còn cách tìm hiểu từ mọi nguồn thông tin bên ngoài.
Đừng coi trinh tiết là tiêu chí tiên quyết để lựa chọn vợ (Ảnh minh họa)
Ấy vậy mà tôi vẫn bàng hoàng ngã ngửa người trong đêm tân hôn khi biết vợ mình không còn trong trắng. Tôi gần như nổi khùng lên ngay trong đêm tưởng chừng là hạnh phúc lớn nhất của cuộc đời. Thì ra cô ta từng ngủ với thằng khác trong khoảng thời gian đi chữa bệnh ở tỉnh xa. Lúc đó, không một ai hay biết chuyện cô ta yêu một gã hơn chục tuổi vì tình cảm đó chỉ tồn tại có vài tháng nên không ai hay. Nghe cô ta thuật lại cuộc tình đó vì bị tôi tra khảo, mắt tôi hằm hằm sát khí vì căm hận. Tôi hình dung ra cảnh cô ta ưỡn ẹo, lõa lòa không mảnh vải che thân rồi ăn nằm với thằng khác....Tất cả những điều đó khiến tôi không thể nào tha thứ cho cô ta được. Vậy là tôi làm đơn ly hôn ngay buổi sáng hôm sau.
Tất nhiên cuộc hôn nhân đó của tôi bỏ cũng không dễ dàng vì cô ta níu kéo, cầu xin, tòa án và chính quyền địa phương cũng hết lời hòa giải nhưng tôi không nao núng. Nỗi nhục vì là thằng ngu lấy phải cô vợ mất trinh khiến tôi không chấp nhận được sự thật đó. Cuối cùng, sau sự kiên quyết của tôi, tôi đã bỏ được cô vợ ấy.
Tôi nhanh chóng tìm vợ ngay sau khi vụ ly hôn với cô vợ trước thành công. Chẳng mất nhiều thời gian, tôi đã tìm được cho mình người phụ nữ ưng ý, lí tưởng. Tôi không ngần ngại kể cho cô ấy nghe toàn bộ nguyên nhân tôi ly hôn chóng vánh tới như vậy và cũng thẳng thắn bày tỏ quan điểm của mình khi tiến tới với cô ấy. Cô ấy khăng khăng với tôi là còn trong trắng. Và quả thực, lần đầu tiên của cô ấy và tôi đã diễn ra đúng như những gì tôi mong đợi. Sau đó vài ngày, tôi quyết định lấy vợ lần hai trong niềm hạnh phúc tìm được một cô gái trong trắng làm người nâng khăn sửa túi.
Nhưng một lần nữa cuộc sống lại bất công với tôi khi sự trong trắng của cô vợ yêu quý này hóa ra là giả tạo. Về sống cùng nhau một thời gian ngắn, chẳng ngờ tình cũ của cô ta đến tận nhà để phanh phui mọi việc. Khi ấy vợ tôi đang mang đứa con đầu lòng của chúng tôi. Tôi đau đớn và nhục nhã vô cùng khi biết sự thật đó nhưng cũng chẳng còn cách nào khác đành nhắm mắt cho qua. Chẳng lẽ tôi lại hai lần bỏ vợ chỉ vì vợ không còn trong trắng. Thiên hạ chắc chắn sẽ cười vào mũi một thằng chồng ngu như tôi. Nhưng hơn hết, tôi nghĩ tới đứa con mà nhắm mắt, coi như câm điếc để bỏ qua mọi chuyện.
Hạnh phúc vợ chồng không phải do tấm màng mỏng manh tạo nên (Ảnh minh họa)
Khoảng thời gian đầu tôi cũng hậm hực nhiều lắm vì nó giống như bắt buộc chứ không phải trong lòng tôi muốn thế nhưng càng ngày tôi lại càng thấy yêu vợ nhiều hơn. Tôi thấy rõ ràng vợ mình đảm đang, tháo vát hơn đứt những cô vợ đểnh đoảng mà mấy anh bạn tôi kêu than. Với chồng con cô ấy chu đáo không còn gì đáng chê trách, với họ hàng hai bên gia đình cô ấy cũng chiếm được cảm tình khiến ai cũng yêu mến. Dần dần, thay vì sự nhục nhã mỗi khi nhìn thấy vợ vì nghĩ tới việc cô ấy mất trinh khi đến với mình tôi lại thấy tự hào vì đi đâu cũng được mọi người khen lấy được vợ tốt. Và chính điều đó đã làm thay đổi nhận thức trong tôi.
Không phải ngẫu nhiên tôi kể cho anh nghe câu chuyện dài về hôn nhân của tôi như vậy. Tôi chỉ muốn khuyên anh một điều, đúng là với đàn ông, ai cũng mong vợ mình còn trong trắng khi tới với mình nhưng đừng đặt đó là tiên quyết để chọn vợ. Nếu như vậy, chẳng khác nào anh lao ra đường, vớ vội lấy một cô, không cần quan tâm mọi điều, cái duy nhất anh muốn biết là liệu cô ta còn trinh không để cưới. Nó chẳng khác nào anh mua một món đồ cả. Với tư cách của một người đàn ông, một người từng trải qua hoàn cảnh tương tự, tôi khuyên anh nên từ bỏ lối suy nghĩ lạc hậu, thiển cận và ích kỉ đó đi. Anh sẽ không thể sống hạnh phúc cả đời chỉ với cái màng trinh của vợ đâu. Hạnh phúc gia đình, tổ ấm và tình nghĩa vợ chồng phụ thuộc vào rất nhiều điều chứ không phải do tấm màng mỏng manh đó. Mà nếu anh cứ coi trọng điều đó, không biết chừng có ngày anh lại đau đớn vì tôn thờ một người phụ nữ có sự trong trắng giả tạo mà thôi.
Hãy học cách tha thứ và bao dung, hơn nữa, bản thân anh cũng không còn là chàng trai tân để lên mặt đòi hỏi phải có cho mình một cô trinh nữ. Đừng tự cho mình cái quyền "đàn ông thì không cần phải trinh tiết còn đàn bà phải trong trắng", như vậy, cả cuộc đời anh sẽ chẳng bao giờ được hạnh phúc đâu.
Theo Eva
Nỗi đau mà tôi phải gánh chịu Tôi đã gặp anh vào cái ngày định mênh, đê rôi ngày sinh nhât anh, tôi đâu biêt rằng cuôc đời mình bước sang một trang mới. Công viêc đã gắn chúng tôi bên nhau, từng lời nói cử chỉ, từ công viêc cho tới ứng xử, tôi đã khâm phục nhân cách và con người của anh, và vô tư tôi đã...