Vợ vỡ nợ, tôi muốn ly hôn để yên thân
Nếu tôi không ly hôn, tôi và các con đều khổ vì cảnh hàng ngày có người đến nhà đòi nợ.
Có thể mọi người cho tôi là kẻ thực dụng, cơ hội và ham tiền nhưng nhìn tương lai của hai đứa con tôi lại không thể nào làm khác được. Tôi thực sự thương vợ, nhưng con tôi cần có một cuộc sống tử tế để các cháu khôn lớn. Mà cứ bên một người vợ như cô ấy, tôi dám chắc là các con tôi không có cuộc sống tốt. Vì thế mà tôi muốn ly hôn.
Tôi lấy vợ năm 27 tuổi. Mặc dù tuổi còn trẻ nhưng tôi cũng có chút tài sản nhất định do công việc của tôi khá ổn định. Vợ tôi là người phụ nữ cũng được ăn học và có máu làm giàu. Cô ấy rất quyết liệt và mạnh mẽ trong chuyện làm ăn kinh tế. Khi mới cưới, tôi thấy điều đó là ưu điểm vì nó thể hiện con người cô ấy rất năng động. Nhưng rồi, khi cô ấy lao vào kiếm tiền bằng mọi giá nhưng lại không toan tính kĩ thì tôi mới thấy đó thực sự là một mối họa.
Tôi có 3 đứa con, trong đó có 2 cháu là sinh đôi. Sau hai lần sinh nở, các con ngày một lớn, kinh tế của gia đình tôi không còn “mạnh” như trước được nữa. Mặc dù chúng tôi vẫn còn chút tiền tiết kiệm, cộng với lương hai vợ chồng đi làm cũng không đến nỗi không nuôi nổi các con nhưng vợ tôi cũng vẫn rất cay cú. Cô ấy nghỉ làm, quyết định ra ngoài làm kinh doanh.
Vợ tôi là người phụ nữ mạnh mẽ và ham giàu (Ảnh minh họa)
Công việc của cô ấy tôi không nắm được. Mỗi lần tôi hỏi thì cô ấy nói cô ấy tốt nghiệp thạc sĩ kinh tế, lại không phải trẻ con mà tôi cứ tra khảo. Tôn trọng vợ, không muốn can thiệp quá sâu vào chuyện làm ăn của cô ấy, tôi cũng chỉ nhắc nhở vợ nên cẩn thận. Từ đó, vợ tôi làm ăn, buôn bán gì, lời lãi bao nhiêu một mình cô ấy hoạch tính.
Thế rồi đùng một cái cô ấy vỡ nợ. Tôi không hiểu cô ấy làm gì mà lại đến nông nỗi đó. Chỉ biết là số tiền mà tôi phải mang đi trả nợ đậy cho cô ấy đã ngốn hết toàn bộ số vốn tích cóp bấy lâu nay của hai vợ chồng. Ngoài ăn nhà và một ít còn lại do vài tháng lương gần đây tôi tiết kiệm, chúng tôi gần như trắng tay. Trong khi các con tôi đang tuổi ăn, tuổi lớn.
Video đang HOT
Tôi tưởng sau lần đó, cô ấy thấm thía sai lầm của mình mà dừng lại, chịu tìm kiếm một công việc làm công ăn lương nào đó. Nhưng không, cô ấy giấu tôi đi vay bạn bè tiền để làm ăn phục thù. Và kết cả, không hiểu là vì cô ấy không tính toán hay vì số đen đủi mà cô ấy lại thua lỗ. Số tiền nợ nần lên đến con số vô cùng kinh khủng. Tôi hoàn toàn mất khả năng chi trả giúp vợ.
Giữa lúc vợ gặp chuyện nguy nan mà tôi ly hôn liệu có tàn nhẫn quá không? (Ảnh minh họa)
Giờ là lúc tôi băn khoăn chuyện ly hôn. Không phải tôi bạc tình, bạc nghĩa mà tôi sợ còn sống chung thì bố con tôi còn khổ vì cô ấy. Tôi định ly hôn, một mình cố gắng nuôi dạy các cháu nên người. Nếu tôi không làm vậy, vẫn sống cùng vợ, hai vợ chồng còng lưng trả nợ hàng tháng số tiền mà cô ấy vay mượn thì cũng chết. Tôi không có năng lực để chi trả, còn các con tôi thì ai nuôi?
Tôi nghĩ chẳng thà giờ tôi ly hôn, thì cuộc sống của bố con tôi mới yên ổn. Có thể các cháu không được sung sướng như trước kia nhưng ít ra là yên ổn. Các cháu sẽ không phải chịu cảnh hàng ngày có người đến nhà đòi nợ, chửi bới mẹ mình. Nhưng nghĩ đi, nghĩ lại, tôi thấy làm vậy sao mà tuyệt tình với vợ quá. Nếu tôi và các con ra đi, chắc chắn cô ấy gần như mất tất cả, không còn biết bấu víu vào ai?
Tôi phải làm sao đây?
Theo Khampha
Chuyện tình gái hơn trai... 20 tuổi
Trông cô ấy trẻ như vậy, em nghĩ chỉ hơn em tầm vài tuổi. Có ai ngờ, cô ấy 41 tuổi, còn em mới 22.
Chị Thanh Bình thân mến!
Lúc này, em đang đứng trước một tình yêu mà theo con mắt của bao người là vô cùng... bất bình thường. Nhưng chỉ khi bên người ấy em mới rung động. Em không biết đó có phải là tình yêu hay không nữa khi mà cô ấy hơn em quá nhiều tuổi. Cô ấy 41, còn em mới tròn 22. Vậy mà em lại yêu người con gái hơn tuổi.
Có lẽ mọi người sẽ nghĩ em có vấn đề về thần kinh mới có thể yêu một người hơn mình nhiều tuổi đến như vậy. Nhưng sự thật là cô ấy quá trẻ và đẹp. Cô ấy có nước da trắng ngần, vóc dáng đẹp, eo thon, gương mặt trẻ hơn tuổi rất nhiều. Trong khi đó, em lại có vẻ ngoài từng trải, già trước tuổi nên không mấy ai bảo em mới 22 tuổi.
Lần đầu tiên gặp gỡ, em cũng đoán là cô ấy hơn tuổi mình nhưng em chỉ nghĩ rằng hơn độ vài tuổi mà thôi bởi vì cô ấy quá trẻ đẹp. Cô ấy lại giỏi giang và thành đạt khiến em ngưỡng mộ vô cùng. Em đã chủ động tấn công cô ấy ngay từ đầu vì em gần như si mê. Có lẽ cô ấy thấy em già dặn hơn tuổi nên cũng không nghĩ khoảng cách giữa chúng em lại nhiều đến vậy. Vì thế mà cô ấy cũng mở lòng ra với em. Và chúng em bắt đầu yêu nhau.
Yêu nhau được khoảng 5 tháng thì cô ấy nói cần phải kết hôn bởi vì cô ấy có tuổi rồi. Khi ấy, em hoàn toàn đồng ý. Trước đó, vì mới yêu nhau, chúng em chỉ bận rộn với việc tối ngày bên nhau, đi dạo, đi chơi, hẹn hò. Em cũng không bao giờ hỏi tuổi cô ấy bởi vì em biết chắc chắn là cô ấy hơn tuổi mình, như thế sẽ khiến cô ấy ngại. Mà vấn đề tuổi tác đó với em lại chẳng quan trọng nên em không hề hỏi. Cho tới khi cô ấy muốn cưới và nói tuổi thật của mình ra em mới té ngửa. Thì ra, cô ấy hơn em đến gần 20 tuổi. Nếu ở ngoài đời, có lẽ em đã phải gọi cô ấy bằng cô rồi.
Lần gặp đầu tiên, em cứ nghĩ cô ấy chỉ hơn em vài tuổi, có ai ngờ, cô ấy hơn em gần 20 tuổi (Ảnh minh họa)
Từ hôm biết tuổi thật của nhau đến giờ, cô ấy tránh mặt em và nằm bẹp ở nhà khóc. Em hiểu cảm giác của cô ấy. Cô ấy nói vừa xấu hổ, vừa nhục nhã khi lại đem lòng yêu em. Cô ấy hận bản thân mình đã quá dễ dãi khi lên giường với em mà chưa biết tuổi thực. Còn em thì hoang mang vô cùng, em không biết có nên tiến tới tình cảm này hay không khi mà cô ấy lại hơn em nhiều tuổi đến vậy. Nhưng nếu không cưới thì tội nghiệp cô ấy quá, vì cô ấy cũng đã có tuổi rồi, lại yêu em nữa. Em phải làm sao? Mong chị hãy cho em một lời khuyên. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em trai)
Trả lời:
Em trai thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rẳng em đang vướng vào một tình yêu ngang trái khi mà em yêu người phụ nữ hơn mình tới 20 tuổi. Đó thực sự là một khoảng cách quá lớn và khó có thể khỏa lấp được. Giữa hai người đã có những sự thân mật, đi quá giới hạn thế nên giờ đây em càng hoang mang không có cách nào để quyết định nên dừng lại hay bước tiếp.
Người ta vẫn thường nói, tình yêu không phân biệt tuổi tác, tuy nhiên, sư cách biệt đó cũng có giới hạn của riêng nó. Với trường hợp của em, khi mà người phụ nữ hơn em tới 20 tuổi thì đó không còn đơn thuần là "sinh trước vài năm" nữa mà đã là sự khác biệt của cả hai thế hệ. Tình cảm của con người là điều rất khó nói. Sự hấp dẫn giới tính giữa nam và nữ đôi khi nảy sinh ngay từ cái nhìn hấp dẫn về ngoại hình. Khi cô ấy đẹp, trắng trẻo và đằm thắm như vậy, lại trẻ hơn so với tuổi nên em nảy sinh tình cảm là điều không quá khó hiểu. Nhưng có thể, đó chỉ là sự hấp dẫn về mặt giới tính chứ không phải là tình yêu.
Cả hai nên tìm cho mình những bến đỗ bình yên hơn để cuộc sống hôn nhân sau này không trở thành áp lực. (Ảnh minh họa)
Khoảng cách 20 tuổi là quá nhiều. Khi những cảm xúc lạ lẫm, đam mê ban đầu này qua đi, cả hai sẽ vấp phải những rào cản rất lớn về suy nghĩ, lối sống, cách nhận thức và cả sự lão hóa của cơ thể. Em hãy hình dung xem, khoảng chục năm nữa, khi em mới tầm 30 tuổi, vào giai đoạn sung mãn nhất của cuộc đời thì cô ấy đã bước vào tuổi mãn kinh... Liệu khi ấy tình cảm, cảm xúc của hai bên có thể đồng điệu được hay không?
Hiện tại em còn trẻ, tình cảm nhiều khi chưa vững vàng, đôi khi mới chỉ là chút rung động. Hơn nữa cô ấy nhiều tuổi hơn, mang lại cho em sự ấm áp nên em dễ lầm tưởng là tình yêu. Có lẽ, em nên dừng mối quan hệ này lại. Tiến xa hơn nữa có lẽ chỉ làm cho cô ấy đau khổ hơn mà thôi bởi vì cô ấy sẽ khó lòng mà vượt qua được những lời dị nghị, gièm pha của mọi người. Khi ấy, có bên nhau cũng chỉ tạo thêm áp lực.
Những gì đã qua, có thể là chút lạc lối, cả hai nên giữ kỉ niệm đẹp trong nhau nhưng quên đi để sống tiếp. Cả hai nên tìm cho mình những bến đỗ bình yên hơn để cuộc sống hôn nhân sau này không trở thành áp lực.
Chúc em mạnh mẽ và vượt qua được giai đoạn này.
Theo Khampha
Tôi thua, vì cô ta đẻ được con trai Tôi chỉ sinh được 2 cô con gái, nhưng cô ta - bồ của chồng tôi lại mang thai con trai. Tôi mất quyền sống trong nhà. Tôi biết áp lực của anh ấy khi là con trưởng trong một gia đình. Vì thế, sau khi tôi sinh hai đứa con gái, tôi cảm thấy cuộc sống của ba mẹ con tôi thật...