Vợ vào trại tâm thần sau khi xem clip nhân tình của tôi gửi
Sau khi vợ mang bầu, tôi có nhân tình bên ngoài. Nhưng không thể ngờ, nhân tình lại có thể gửi đoạn clip khiến vợ tôi phải vào trại tâm thần.
Mỗi khi vào trại tâm thần thăm vợ, tôi lại cảm thấy cắn rứt lương tâm. Nếu không phải tôi mù quáng, “ham của lạ” thì giờ cô ấy đã không đến nông nỗi này.
Vợ tôi là một người hiền lành, xuất thân từ một gia đình nghèo khó. Cô ấy là bạn thân với em gái tôi. Sau lần đầu gặp mặt cùng với sự gán ghép của em gái, chúng tôi đã yêu nhau. Có lẽ, chính sự mộc mạc và giản dị của em khiến tim tôi rung động.
Sau khi em ra trường, chúng tôi tổ chức đám cưới. Vì tôi hơn em 5 tuổi và có công việc ổn định với mức lương khá cao nên khuyên vợ ở nhà làm nội trợ. Ban đầu, vợ tôi phản đối vì không muốn công sức học hành 4 năm bỏ không và phải “ngửa tay” xin tiền chồng. Bởi vậy, tôi đồng ý cho vợ đi làm công việc mà cô ấy ưa thích. Đến khi vợ mang thai, tôi càng có thêm lý do để “cầm chân” cô ấy ở nhà. Nhưng cũng phải sau vài lần nài nỉ, vợ tôi mới chấp nhận bỏ việc để ở nhà dưỡng thai.
Trong khoảng thời gian vợ mang bầu, vì không được đáp ứng nhu cầu nên tôi có vụng trộm với một đồng nghiệp nữ. Dù có quan hệ với nhân tình nhưng tôi vẫn cố gắng đối tốt với vợ. Tôi tự dặn lòng rằng, khi nào vợ “vượt cạn” xong và sinh hoạt vợ chồng có thể bình thường trở lại thì sẽ trở về làm người chồng, người cha mẫu mực.
Video đang HOT
Nhưng đến khi lên chức bố, nhân tình của tôi tiếp tục bám riết. Bởi vậy, tôi lại tiếp tục sa vào sai lầm này. Khi về nhà nhìn thấy vợ con, tôi lại ân hận nhưng không biết phải làm sao để chấm dứt việc mình đang làm.
Đen đủi cho tôi là lỡ ngoại tình với một người con gái “không phải dạng vừa”. Cô ấy muốn tôi ly hôn vợ để cả hai có thể “danh chính ngôn thuận” đến với nhau. Tuy nhiên, tôi tìm cách thoái thác lời đề nghị này. Trước câu trả lời của tôi thì cô ta bỗng dưng “nổi đóa”. Cô nhân tình còn đe dọa sẽ khiến gia đình tôi tan nát.
Đến nằm mơ, tôi cũng không thể tin rằng nhân tình của mình lại lén ghi lại clip và những hình ảnh khi ân ái. Và rồi, cô ta đến nhà chuyển tận tay những thứ này đến người vợ ngoan hiền của tôi. Vì tuyệt đối tin tưởng chồng nên khi nhìn thấy cảnh tôi ôm hôn người phụ nữ a khác, cô ấy đã rất sốc. Hôm đó, khi tôi trở về thì thấy vợ ngồi trong bóng tối và không nói gì. Trên màn hình tivi và sàn nhà vẫn còn bằng chứng mà nhân tình của tôi mang đến. Chắc rằng vợ tôi đã xem những thứ này nhiều lần. Khi tôi quỳ xuống khóc và xin lỗi thì vợ tôi bỗng đáp trả bằng điệu cười ngây dại. Sau đó, vợ tôi vò đầu và không nhận thức được hành vi của mình nữa.
Khi tình trạng của vợ ngày càng nặng hơn thì mẹ tôi sang ở cùng để chăm cháu. Dù không muốn nhưng tôi đành gửi vợ vào trại tâm thần để điều trị. Tôi sợ rằng, cứ ở trong căn nhà này và bị ám ảnh bởi những ký ức chẳng tốt đẹp kia thì bệnh của cô ấy sẽ càng nặng lên.
Sau mỗi lần vào trại tâm thần về, tôi bị dằn vặt bởi ánh mắt điên dại của vợ. Vợ tôi còn không cho chồng đụng vào người. Có lẽ, vợ tôi sẽ chẳng thể nào tỉnh lại được. Người thiệt thòi lớn nhất chắc sẽ là con tôi, khi lớn lên không có tình yêu thương của mẹ. Sau này, tôi biết phải làm sao để giải thích với con rằng chính mình đã khiến mẹ nó bị điên. Hy vọng, sai lầm của tôi sẽ “cảnh tỉnh” mọi người tránh đi vào “vết xe đổ” tương tự.
Theo Blogtamsu
Chồng "ghen" khi thấy vợ mang bầu
Vợ tôi hay tị nạnh "đàn ông sướng thật, chỉ cần nhấp nhổm mấy cái là có con, còn phụ nữ phải chịu mang nặng đẻ đau suốt 9 tháng liền", nhưng có thật là đàn ông sướng khi không phải mang bầu?
Tôi mới lấy vợ được hơn một năm nay và vợ chồng tôi vừa đón một thành viên mới ít lâu. Ban đầu, trách nhiệm làm chồng, làm cha trong tôi còn mơ hồ, hời hợt lắm, tôi vẫn có tâm lý "bỏ vợ" mỗi khi hai vợ chồng có bất hòa xảy ra. Lúc ấy, tôi vẫn trẻ con và suy nghĩ ấu trĩ, vẫn chưa trở thành một người đàn ông của gia đình, vẫn tính thanh niên ham vui dù đã có vợ.
Không như những người phụ nữ, bản năng làm vợ của họ bộc lộ ngay sau lễ cưới, bản năng làm chồng của đàn ông dường như cụt lủn và mọc lên một cách chậm chạp thì phải. Đôi khi, điều ấy khiến các ông chồng thiệt thòi hơn vợ, đó là sự thiệt thòi về cảm giác được hưởng hạnh phúc của gia đình muộn hơn vợ.
Rồi vợ tôi có bầu, tôi thật sự vui lắm, nhưng vẫn còn tính thanh niên "trẻ trâu" nên tôi chưa rõ lắm về trách nhiệm và thiên chức làm cha của mình. Vợ nghén, ừ thì tôi nghe nói là nghén chứ có biết nghén thế nào đâu, chỉ biết vợ ăn ít hơn và hay buồn nôn. Ban đầu tôi lấy làm khó chịu, nhưng sau này bụng vợ tôi dần to hơn và những đêm nằm ngủ bị chuột rút khiến cô ấy khóc nấc giúp tôi dần hiểu người phụ nữ của mình đang mang trong bụng giọt máu của tôi và tôi phải chăm sóc, đối xử tốt với cô ấy. Một sợi dây tình cảm vô hình dần xuất hiện và gắn chặt tôi với vợ, với đứa con trong bụng mà vợ đang mang.
Vợ tôi hay "ghen" với tôi, bởi theo cô ấy, tôi không cần phải mệt nhọc hay mất công mất sức gì mà vẫn có con, trong khi vợ tôi phải mang nặng, đẻ đau, phải chịu bao vất vả mới sinh được đứa con ra đời vẹn nguyên. Đã thế, lúc sinh con ra phụ nữ còn phải chăm sóc, cho con bú... bao nhiêu mệt nhọc. Nhưng thật ra, trong thâm tâm tôi, nhiều lúc tôi lại thầm "ghen" với vợ, tất nhiên, sự ghen tuông này tôi sẽ không bao giờ nói cho vợ biết.
Khi vợ tôi mang bầu, hàng ngày vợ tôi đứng soi gương và ngắm nghía khuôn bụng bầu tròn lên đầy đáng yêu. Nói thật, nhiều lúc tôi cũng ước được như vợ, nghĩa là được xoa xoa bụng bầu bất cứ khi nào tôi thích, nhưng nói thật, chỉ thỉnh thoảng có hai vợ chồng chốn riêng tư tôi mới dám xoa nhẹ vào bụng vợ, đây là điều thiệt thòi mà người chồng không nói ra. Khi đứa con của tôi được 7 tháng trong bụng thì nhiều khi vợ tôi mỉm cười lẩm bẩm "con mình hiếu động anh nhỉ?", lúc ấy chính là lúc "nó" đang đạp uỳnh uỵch. Tôi ghen lắm, tôi cũng muốn cảm nhận được từng cử chỉ nhỏ của con, cũng muốn thấy nó đạp, nó lăn nhưng không thể. Vợ tôi không biết rằng tôi thèm được thấy con đạp như thế nào, nhiều khi để tay lên bụng vợ cả tiếng đồng hồ tôi mới thấy nó huých một cái mà trong tôi ngập tràn hạnh phúc. Thực sự, tôi cảm nhận được trách nhiệm làm cha đang lớn dần và niềm hạnh phúc vô bờ đang đến bên gia đình nhỏ của tôi.
Vợ sinh con, tôi "ghen" với vợ vì được cảm nhận cảm giác đứa con chào đời, trong khi tôi chỉ biết ở ngoài phòng đẻ đi đi, lại lại, giá mà tôi có thể "đẻ" thay vợ. Cảm giác hạnh phúc trong giây phút đứa con chào đời là cảm giác tôi không bao giờ có thể cảm nhận được. Sau sinh, vợ tôi còn được cho con bú, tôi dù có yêu, có quý con đến mấy cũng không thể nào có "bình sữa" thiên nhiên mát lành cho con được. Đó là sự thiệt thòi của người chồng. Giá mà ông trời phân chia công bằng cho cả vợ và chồng đều có thể mang thai, đều có thể sinh con và đều có thể cho con bú thì tốt biết mấy. Tôi sẽ không phải ghen tỵ, ấm ức trước những cảm nhận tuyệt vời về đứa con khi nó còn trong bụng mẹ. Thật sự thì đôi lúc tôi "ghen" với vợ nhiều lắm!
Theo Emdep
Vợ mang bầu, 100% đàn ông đi 'chăn rau? Chồng còn tuyên bố rằng: 'Cô không đáp ứng được thì tôi đi tìm bên ngoài có gì là sai? Đàn ông thằng nào chẳng vậy.' Sau khi tôi đọc được tâm sự trong bài "Đàn ông làm gì trong 9 tháng vợ mang bầu", tôi thực sự thấy thương chị nhưng cũng trách chị nhiều, tại sao chị có thể quá nhẫn...