Vợ và bồ xô đẩy nhau rồi cùng ngã xuống cầu thang
Giận vợ sinh được con trai, trong khi anh lại là người gia trưởng, khát con trai cháy bỏng. Mong ước có được thằng con trai, Tấn giấu vợ đi ngoại tình.
Bồ của Tấn là Liên, cô ả 29 tuổi chưa chồng và có thân hình bốc lửa cộng với cái miệng dẻo như kẹo kéo. Ở bên Liên, Tấn quên hết vợ con mà lúc nào cũng cung phụng, chiều cô ta hết mực.
Sau 3 tháng cặp kè cô ta báo tin có thai, lại là con trai Tấn vui lắm. Để thưởng nóng cho bồ, Tấn không tiếc tiền mà mua cho ả 1 chiếc xe SH, Tấn hứa với Liên đợi lúc cô sinh xong Tấn sẽ rước mẹ cô con về mà đuổi vợ ra khỏi nhà. Thế nhưng vài ngày sau Hà (vợ Tấn) lại thông báo có thai đứa thứ 3. Lần này vợ có thai Tấn chẳng quan tâm, anh thờ ơ mà thản nhiên nói.
- Giờ cô đẻ con gì tôi cũng chẳng quan tâm nữa, có người sinh quý tử cho tôi rồi. Đúng là loại không biết đẻ!
- Anh… anh ngoại tình, có con với người ta ư? Cô ta là ai? Tại sao anh lại làm thế với em.
- Cô ấy là ai cô cần quan tâm, tất cả là tại cô không biết đẻ đừng trách tôi!
Sốc khi biết chồng ngoại tình Hà buồn lắm. Sự ích kỷ, ghen tuông của đàn bà khiến Hà bí mật điều tra kẻ cướp chồng mình là ai? Không mất nhiều thời gian, Hà biết Liên và tìm tới nhà ả để giảng giải đạo lý nhưng cô nhìn Hà nhếch mép.
Đó chỉ là màn chào hỏi giữa tôi với chị thôi (ảnh minh họa)
- Sau 6 tháng nữa người bị anh Tấn đánh bầm dập, phải cút ra khỏi nhà là chị. Chị cứ chờ xem. Giờ anh Tấn là của tôi, khôn hồn thì câm cái miệng thối lại mai này tôi nói khéo với anh Tấn cho cô ở lại làm ô sin.
- Cô… cô vừa ăn cướp vừa la làng đó à.
Video đang HOT
- Đó chỉ là màn chào hỏi giữa tôi với chị thôi. Còn nhiều thứ hay hơn.
Uất ức đến tận cố Hà bỏ về không làm gì được. Cô đã đến nói chuyện tử tế với ả vậy mà ả còn giở giọng láo xược mất dạy như thế. Đã vậy thì Hà sẽ giữ chồng đến cùng. Như muốn cướp Tấn, Liên ngang nhiên tới nhà Hà mà nói đểu rồi xỉa sói đòi đuổi Hà đi càng sớm càng tốt để ả vào ngôi nhà này ngay. Không chấp nhận được thái độ đó của Liên, Hà đuổi cô ta về thế nhưng Liên không chịu về lại túm tóc đòi đánh Hà. Trong tình thế đó, điên lên Hà cũng không chịu thua mà đánh lại. Cả 2 cứ thế kèn cựa xô nhau rồi chẳng may Liên trượt chân kéo luôn cả Hà cũng ngã xuống cầu thang kiến cả 2 bất tỉnh tại chỗ.
Vừa đi làm về thấy vợ và bồ ngã sấp mặt xuống cầu thang, máu chảy đầy không suy nghĩ gì Tấn lao ngay đến bế bồ đi viện cứu lấy đứa bé trong bụng bồ. Bởi thằng bé là con trai, anh không thể để mất nó được mà mặc xác vợ nằm đó trong vũng máu.
Vào viện kịp thời nên các bác sĩ đã cứu được đứa bé trong bụng Liên, vì động thai nên Liên phải nằm viện điều trị 1 thời gian. Tỉnh dậy thấy Tấn ở bên Liên mếu máo.
Tấn sốc khi trở về nhà thấy cảnh tượng này (ảnh minh họa)
- Anh ơi, vợ anh xô em ngã cô ta muốn giết mẹ con em. Cô ta đâu rồi anh, hình như cô ta cũng ngã theo em thì phải.
- Mẹ con em ổn là được. Cô ta chết thì mặc xác cô ta. Chắc cô ta chỉ sảy thai thôi không sao đâu, cái thai đó chắc lại là con gái thì chết càng rảnh nợ, đỡ phải nuôi. Với anh, người quan trọng nhất bây giờ là mẹ con em. Cô ta dám đụng đến mẹ con em, anh không để yên đâu!
- Dạ, anh phải bảo vệ mẹ con em nhé. Em sợ chị ta giết con em lắm.
- Được rồi, có anh ở đây rồi.
Để bồ ngủ, Tấn tranh thủ tạt về nhà thay bộ đồ và xem vợ thế nào. Hè các con anh về quê nội với ông bà hết rồi nên chẳng có ai. Cứ nghĩ vợ sẽ gọi ai đó sang cứu, nhưng tuyệt nhiên không có 1 ai. Vừa mở cửa ra Tấn đã chết trân thấy vợ vẫn nằm đó, máu chảy khắp nhà. Tái mặt khi vợ nằm trên vũng máu mấy tiếng đồng hồ không ai cứu, Tấn chạy vào đỡ vợ lên mà sốt sắng gọi.
- Hà… Hà, em tỉnh lại đi. Anh sẽ đưa em đi viện.
Gọi mãi, gọi mãi Hà mới mở mắt nhìn Tấn yếu ớt rồi thều thào bảo anh.
- Cuối cùng em cũng đợi được anh về. Em không qua khỏi đâu, mẹ con em sẽ chết. Em có vật này muốn đưa cho anh, hi vọng cái chết của mẹ con em sẽ mong anh thức tỉnh. Thay em chăm 2 đứa nhỏ nhé!
- Hà…
Hà yếu ớt đưa chiếc máy ghi âm cho Tấn rồi ra đi mãi mãi khiến anh xót vợ lắm. Run rẩy mở chiếc máy ghi âm lên, Tấn sốc trước đoạn hội thoại của vợ và bồ.
- Chồng cô giờ tin tôi chứ không tin cô. Nói cho cô hay, đứa bé này không phải con anh ấy, tôi bắt anh ta đổ vỏ mà anh ta vẫn vui mừng và không hề hay biết gì đấy?
- Cô… tôi sẽ nói cho anh ấy biết bộ mặt thật của cô.
- Nói đi… nói đi, chồng mày sẽ không tin lời của mày đâu. Mày nên nhớ giờ tao có báu vật là đứa bé, tao bảo gì anh ấy chẳng nghe. Vợ chồng mày là đồ ngu. Rồi may này cưới về tao sẽ chiếm hết tài sản nhà này, đuổi con mày, chồng mày ra đường
- Không, đồ đàn bà độc ác…
Sốc khi biết sự thật Tấn ân hận vì đã cặp bồ và điều khiến anh ân hận hơn cả là đã cứu bồ mà không cứu vợ để mẹ con cô ấy chết tức tưởi thế này. Ôm lấy vợ Tấn bật khóc hối hận và xót vợ. Chính anh, chính anh đã gián tiếp hại chết vợ. Vì ham con trai, Tấn đã ngoại tình để chuốc lấy Tấn bi kịch đau lòng này. Đúng, chỉ có đàn ông ngu mới ngoại tình để giờ Tấn ra nông nỗi này.
Theo Hạ Vi/Phununews
Con gái hận bố cả đời vì ngày giỗ mẹ bố vẫn vui vẻ bên cô bồ trẻ
Cô tự nhủ lòng mình sẽ từ bỏ người cha này, đợi tổ chức đám giỗ cho mẹ xong sẽ đến "xử lý" cô bồ trẻ kia. Đến lúc này cô không thể nhẫn nhịn thêm chút nào nữa.
&'Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh", gia đình nào cũng có cái hay, cái dở riêng, khôn khéo thì đậy lại, mà không khéo thì cả làng cả xóm biết. Gia đình Thương nằm trong diện "nát từ trên xuống dưới".
Bố mẹ Thương sống ly thân với nhau được gần 7 năm mặc dù vẫn chung nhà, nhưng mỗi người một phòng. Thương vốn là đứa con gái ngoan ngoãn, nhưng vì sống trong ngôi nhà dư về tiền bạc, nhưng thiếu thốn tình cảm ấy lâu ngày cô hình thành bản tính ngang ngược, lạnh lung, và không quan tâm đến ai hết.
Bố Thương có bồ riêng, còn mẹ cô thì tuy 7 năm nay không công khai các mối quan hệ ngoài luồng như chồng nhưng Thương đủ lớn để biết người đàn ông vẫn sớm hôm đưa đón mẹ cô là ai. Lúc đầu Thương khó chịu lắm, nhưng lâu dần thấy quen, và mất dần cảm xúc với chuyện "ông ăn nem bà ăn chả" của bố mẹ.
Khi Thương tròn 18 tuổi, sau gần 7 năm sống ly thân bố mẹ cô quyết định ra tòa ly hôn. Thời điểm này dù đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng tin bố mẹ ly hôn vẫn khiến Thương đau đớn. Đã rất nhiều lần cô mơ ước về một ngôi nhà hạnh phúc, nhiều lần cô nghĩ đến cảnh bố ẹm cô tay chung tay nhưng điều đó là không có thật.
Điều không ngờ đến là vào thời điểm dứt khoát này thì mẹ Thương bị ốm nặng, kết quả cho thấy mẹ cô mắc bệnh ung thư, bệnh đã quá nặng, chuyển di căn, mọi thứ lúc này chỉ còn chờ đợi vào thời gian, chỉ có thể mong kéo dài thời gian sống cho bà thôi, chứ cứu chữa là không thể. Bố Thương hay tin vợ mắc bệnh hiểm nghèo nhưng vẫn dửng dưng, vẫn ngày đêm say đắm bên cô bồ trẻ. Thương căm hận người đàn ông này.
Biết vợ không sống được bao lâu nên bế Thương không ly hôn nữa, mọi thứ vẫn vậy, chỉ duy có điều kể từ ngày mẹ Thương nằm trên giường bệnh không có một gã đàn ông nào ngó ngàng đến, ngày đêm lúc này chỉ có cô bên cạnh chăm sóc mẹ.
Được gần 5 tháng, sức khỏe của mẹ Thương yếu dần, bà không nghĩ thoáng được nên bệnh tình ngày càng nặng. Thế rồi, gần 1 tháng sau đó bà mất, đám tang diễn ra chóng vánh. Ngày đưa tang mẹ, bố Thương chỉ đến có mặt cho qua lần, quàng chiếc áo tang lúc nhát rồi &'chuồn' thẳng. Nhiều người nói bố Thương là kẻ cạn tình, bất nhân bất nghĩa, Thương hận bố nhiều nhưng không thể thay đổi gì.
Mẹ mất, bố đi biệt không về nhà, chỉ còn lại mình Thương trong căn nhà trống, nhiều khi nhìn lên di ảnh của mẹ cô ớn lạnh. Ngày giỗ đầu mẹ, Thương gọi điện van nài bố về nhưng bố Thương vẫn một mực không về, léo nhéo bên kia điện thoại tiếng cô bồ trẻ của bố cô vọng lại "Người chết thì đã chết rồi, người sống còn sờ sờ đây về làm gì. Mặc kệ cô ta đi, tối nay anh hứa đưa em đi mua sắm đó đừng có cho em leo cây..,", Thương khóc òa, tắt điện thoại ôm ảnh mẹ khóc nức nở.
Cô tự nhủ lòng mình sẽ từ bỏ người cha này, đợi tổ chức đám giỗ cho mẹ xong sẽ đến "xử lý" cô bồ trẻ kia. Đến lúc này cô không thể nhẫn nhịn thêm chút nào nữa.
Chồng thú nhận từng có chuyện với bạn gái của bố Tôi nghe xong cảm giác giận, hận, không đau, chẳng muốn khóc, chỉ muốn im lặng, đúng như tôi từng linh cảm có gì khác lạ giữa 2 người. Tôi cưới anh vì thương anh mất mẹ, cha có vợ khác. Anh giỏi và hiền. Hai đứa tổ chức đám cưới vội vã vì mẹ tôi bị ung thư sắp mất, lúc đấy...