Vợ và bạn thân… trong phòng ngủ
Tôi đang rất buồn và thất vọng về cuộc sống vợ chồng. Vì thế nên tôi quyết định gửi thư đến Bạn trẻ cuộc sống để mong nhận được những lời góp ý chân thành của các bạn độc giả.
Tôi và em quen nhau từ thời hai đứa con học cấp 3 nhưng ngày ấy, tôi còn hồn nhiên lắm nên chỉ coi em như một người bạn thân thiết, đâu biết rằng trong lòng em đã thầm yêu mến tôi từ lâu?
Sau đó thì tôi thi vào Học viện Cảnh sát nhân dân, còn em đỗ vào trường Cao đẳng Y tế cộng đồng. Hôm gia đình tôi tổ chức mừng tôi đỗ đại học và chia tay tôi lên đường đi học, em cũng đến nhà tôi chung vui. Sau bữa ăn tối vui vẻ với mọi người thì tôi đưa em về… Vừa đi được một đoạn đường thì em bất ngờ ôm chầm tôi và nói: “Cậu có biết rằng từ rất lâu rồi, tớ đã thầm yêu cậu?”. Tôi hơi bất ngờ trước câu nói đó của em nhưng vì từ trước tới nay, tôi chỉ coi em như một người bạn thân thiết nên nói với em rằng: “Tớ nghĩ chúng mình chỉ là bạn thôi. Bây giờ tớ không muốn mất đi tình bạn ấy”. Em đã khóc và buồn rất nhiều khi bị tôi từ chối tình cảm của mình…
Thời gian trôi qua thật nhanh, tôi cũng đã tốt nghiệp và được đưa về địa phương làm việc. Và rồi, một tai nạn bất ngờ ập xuống khi tôi bị thương nặng trong một lần đi công tác xa và tôi đã bị hôn mê suốt hai ngày ở bệnh viện… Lúc vừa tỉnh dậy, tôi đã thấy em và mẹ tôi ngồi bên cạnh. Mẹ tôi nói rằng, “H đã ở đây chăm sóc cho con suốt mấy ngày con bị hôn mê đấy”. Biết được tấm chân tình của em, tôi thật sự rất cảm động…
Sau khi ra viện, tôi đã ngỏ lời yêu em và em đã khóc trong sự hạnh phúc vì mối tình bao năm đơn phương cuối cùng cũng đã được đền đáp. Cũng chẳng bao lâu sau thì hai chúng tôi chính thức thành chồng thành vợ với một đám cưới long trọng.
Đêm tân hôn, khi tôi vừa đưa em vào phòng thì em đã khóc nức nở: “Em xin lỗi, trước đây em đã trót trao trinh tiết của mình cho một người khác. Nhưng khi anh ta chiếm đoạt được em rồi thì anh ta đã bỏ em không thương tiếc”. Tuy có một chút thất vọng về vợ mới cưới của mình nhưng tôi vẫn an ủi, động viên em: “Anh không trách em về những chuyện đó đâu. Cái gì đã là quá khứ qua rồi thì hãy cho qua đi, chỉ cần bây giờ em yêu thương anh thật lòng là được”. Sau lần đó, em biết ơn tôi nhiều lắm.
Vì đặc thù công việc nên tôi rất hay vắng nhà, còn em làm y tá nên cũng thường xuyên phải đi trực. Hai vợ chồng ít được gặp nhau nên chỉ những ngày nghỉ, hai đứa mới được ở bên nhau nhiều. Tuy bận rộn công việc cơ quan nhưng em vẫn sắp xếp công việc gia đình chu đáo khiến tôi cảm thấy rất an tâm và hãnh diện về vợ mình.
Rồi một hôm, tôi gặp lại Sơn, bạn thân của tôi từ thuở còn học cấp 3. Bây giờ Sơn đã là một doanh nhân thành đạt và rất giàu có. Hai chúng tôi nói chuyện với nhau rất nhiều về cuộc sống, chuyện gia đình… và cũng từ đó, Sơn thỉnh thoảng đến thăm và ăn cơm với vợ chồng tôi rất vui vẻ.
Video đang HOT
Rồi một thời gian sau, tôi thấy vợ có nhiều biểu hiện lạ và thường xuyên vắng nhà cả những ngày nghỉ. Khi tôi hỏi: “Em đi đâu đấy?” thì em trả lời: “Em đang đi học thêm bằng đại học tại chức vào những ngày nghỉ”. Nghe vậy, tôi lại được an tâm phần nào về sự cầu tiến của vợ và càng tin tưởng em nhiều hơn.
Đêm tân hôn, vợ tôi đã khóc rất nhiều và thú nhận “Không còn trong trắng” (Ảnh minh họa)
Cách đây hai tháng, tôi được cơ quan cử đi một khóa tập huấn dài ngày. Dù ở rất xa nhau nhưng tôi vẫn thường xuyên gọi điện về nhà hỏi thăm vợ và em cũng bảo rất nhớ tôi và mong tôi về. Cũng chính vì câu nói đó nên tôi xin cơ quan nghỉ vài ngày để về thăm vợ và cũng để tạo bất ngờ cho em nên tôi đã không thông báo trước.
Khi vừa về đến đầu ngõ, tôi đã nhìn thấy chiếc ô tô của Sơn nhưng khi về đến nhà mình thì thấy phòng khách đóng kín bưng, chỉ có ánh đèn dọi ra từ phía phòng ngủ tầng hai. Cảm giác có điều gì bất thường nên tôi đã không gọi vợ xuống mở cổng mà dùng chìa khóa của mình ra cửa sau mở cửa. Tôi âm thầm đi vào nhà… khi đến gần phòng ngủ của mình thì tôi nghe thấy tiếng vợ tôi đang cười đùa và có cả tiếng đàn ông… người đàn ông ấy không phải ai khác là Sơn, bạn thân tôi.
Lúc đó, trời đất như sụp đổ dưới chân tôi… Tôi không muốn tin đó là sự thật nhưng những lời trêu đùa, tình tứ với nhau ngày càng lớn hơn khiến tôi không thể nào dối lòng mình được. Tôi lấy lại bình tĩnh rồi mở cửa phòng ngủ đi vào và nói: “Hai người mặc quần áo rồi ra phòng khách nói chuyện”.
Vợ tôi khóc lóc và quỳ dưới chân tôi xin tha thứ, Sơn cũng thế, cũng quỳ xuống mong tôi hãy bỏ qua cho cậu ta. Lúc đó, tôi không còn kiếm chế được sự tức giận: “Mày về đi, tao không có thằng bạn như mày. Mày đừng để tao gặp lại mày một lần nào nữa. Còn cô, cô đừng khóc lóc làm gì, tôi sẽ nói chuyện với cô sau”.
Vài ngày sau đó, cô ấy bỏ về nhà mẹ đẻ và nhắn tin xin lỗi tôi: “Cầu xin anh hãy cho em một cơ hội để vợ chồng được đoàn tụ. Cũng chỉ vì anh thường xuyên vắng nhà và ít quan tâm đến em nên em mới xiêu lòng với người ta, chứ thật ra em chỉ yêu mình anh”. Đọc được tin nhắn đó, tôi vừa thương, vừa giận cô ấy… nhưng cũng tự trách bản thân mình vì từ trước tới nay, chỉ biết quan tâm đến công việc mà ít quan tâm đến gia đình.
Bạn trẻ cuộc sống ạ! Bây giờ tôi phải làm sao đây? Tôi vẫn rất yêu cô ấy, vẫn mong muốn được sống hạnh phúc bên cạnh cô ấy… nhưng tôi vẫn không thể nào quên được sự ám ảnh tình tứ giữa hai người họ. Nếu chấp nhận tha thứ và quay về bên nhau, tôi sợ cuộc sống gia đình sẽ không được hạnh phúc như thuở ban đầu nữa…
Qua những lời chia sẻ này, tôi rất mong các bạn độc giả hãy cho tôi những lời khuyên sáng suốt nhất!
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chỉ vì chị sợ... sấm
Chị lao tới ôm chầm lấy tôi, quá bất ngờ với hành động của chị, nhưng tôi lại không đẩy chị ra, tôi bắt đầu ôm chị chặt hơn, và cứ thế chúng tôi hôn nhau và chuyện gì đến đã đến.
Ảnh minh họa
Là một người đàn ông quyết đoán, thành đạt và từng trải tôi không nghĩ rằng lại có một ngày phải tìm đến những trang báo mạng để tâm sự, tìm lời khuyên cho hoàn cảnh của mình, sau những sự việc, tình cảm mà ngay cả bản thân tôi cũng cảm thấy tội lỗi và bế tắc không thể nào tìm ra được lối thoát.
Tuấn với Tôi là bạn rất thân từ khi còn để chỏm, chúng tôi học cùng từ tiểu học cho đến những năm cấp 3. Và đến giờ dù cả 2 đã tốt nghiệp đại học và đi làm rồi nhưng chúng tôi vẫn thân thiết và coi nhau như anh em. Cả hai gia đình chúng tôi cũng vậy, đều coi chúng tôi như những người con cháu trong gia đình. Xưa kia nhà tôi và nhà Tuấn ở cùng quê nhưng giờ đây nhà Tuấn đã chuyển lên thị xã ở được mấy năm nay.
Tôi vẫn thường về nhà Tuấn ăn cơm và ngủ nghỉ tại đây mỗi khi không tiện về nhà và ngược lại Tuấn cũng thường xuyên qua lại nhà tôi. Chúng tôi đều rất vô tư cho đến một ngày tôi đã đi quá giới hạn cho phép của mình trong căn nhà của Tuấn.
Hôm ấy tôi đến nhà Tuấn chơi như bao hôm nào nhưng Tuấn không có nhà và cả bố mẹ Tuấn nữa. Cả nhà đi ăn giỗ ở quê chưa biết đến khi nào mới về, trong nhà chỉ có một mình chị gái Tuấn đang chuẩn bị làm cái gì đó dưới bếp. Chị ấy hơn tôi 3 tuổi đang làm kế toán trong cơ quan nhà nước, chị cũng rất quý tôi và coi tôi như đứa em chứ chưa bao giờ có suy nghĩ khác ngoài suy nghĩ ấy cả.
Tối ấy tôi ở lại nhà và ăn cơm cùng chị như mọi lần tôi vẫn ăn cơm cùng chị mỗi khi vào đây không có ai ở nhà. Sau khi ăn xong thì tôi vào phòng Tuấn nghỉ còn chị cũng về phòng của mình như mọi hôm. Nhưng đêm hôm ấy trời đổ mưa rất to, sấm sét ầm ầm. Bỗng tôi nghe thấy tiếng đập cửa, ra mở cửa thì tôi thấy chị đứng đó. Chị bảo, cho chị vào phòng ngồi, vì mưa gió sấm sét chị rất sợ. Tuấn cũng đã từng nói với tôi, chị gái cậu ấy không sợ gì trên đời này ngoài sấm sét, vì thế đêm nào mà trời mưa có sấm là chị toàn xin ngủ với mẹ hoặc em trai.
Ảnh minh họa
Dù hơi ngại, nhưng tôi không có cách nào khác là phải mở cửa cho chị vào phòng. Vào phòng, chị ngồi trên máy tính của Tuấn, còn tôi thì lấy một cái ghế khác ra ngồi cùng chứ cũng chẳng dám nằm, dù rằng đang rất buồn ngủ. Và rồi một tiếng sét vang rung cả trời, chị lao tới ôm chầm lấy tôi, quá bất ngờ với hành động của chị, nhưng tôi lại không đẩy chị ra, tôi bắt đầu ôm chị chặt hơn, và cứ thế chúng tôi hôn nhau và chuyện gì đến đã đến.
Sau sự việc ngày hôm ấy cho đến nay đã được gần hai tháng, tôi cũng chưa một lần trở lại ngôi nhà ấy vì không còn đủ can đảm đối mặt với sự việc mình đã gây ra. Và cũng không biết sẽ phải làm gì khi tôi đối mặt với chị, trong đầu tôi nảy sinh ra nhiều câu hỏi mâu thuẫn nhau mà tôi không thể nào lý giải nổi.
Giờ đây tôi đang không biết phải làm sao? Chịu trách nhiệm tất cả những việc mình đã làm là cưới chị về làm vợ hay trốn tránh trách nhiệm để rồi tôi không bao giờ dám bước vào ngôi nhà đó nữa khỏi phải nhìn thấy ánh mắt của chị. Nhưng tôi cũng sẽ mất đi một người bạn như Tuấn.
Và rồi tôi sẽ phải bắt đầu câu chuyện này như thế nào đây? Đến đặt vấn đề nói rõ sự việc đó ra cho gia đình Tuấn biết, hay cứ âm thầm, lặng lẽ để rồi nghe ngóng xem sự việc đến đâu rồi sau đó mình tính tiếp? Nhưng như vậy thì tôi e sự việc sẽ không chiều theo ý người, nhỡ hôm ấy chị dính bầu và mọi việc vỡ nở ra khi tôi chưa kịp nói gì thì mọi người sẽ nghĩ sao về tôi?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Đèn cảm ứng thông minh và tiện lợi Với chiếc đèn cảm ứng này, bạn không còn lo lắng khi nhà bị mất điện rất dễ vấp ngã khi đi lại nữa. Chiếc đèn cảm ứng nhỏ xinh này có thể đặt bất cứ đâu trong ngôi nhà bạn, không tốn diện tích và cũng không tốn năng lượng sử dụng. Bạn có thể lắp đèn trong toilet, góc bếp, trong...