Vợ trở mặt khi tôi không kiếm ra tiền
Hai tháng nay, trời mưa liên tục nên việc làm của tôi giảm sút rõ rệt. Vợ thường xuyên trách móc, coi thường, đột ngột cô ấy viết đơn ly hôn và bảo tôi ký.
ảnh minh họa
Tôi sinh ra và lớn lên tại Quảng Nam, làm thiết kế quảng cáo và in ấn, có một đời vợ và cô con gái 5 tuổi (tôi đã nuôi từ khi cháu tròn 12 tháng đến nay). Cách đây 3 năm, tôi kết hôn với một giáo viên tiếng Anh ở trường tiểu học, cũng có một đời chồng và cô con gái lớn hơn con gái tôi một tuổi.
Trong khi công việc làm ăn đang trôi chảy tại quê nhà, tôi đành chuyển công ty vào thị trấn Bồng Sơn để làm cho gần vợ vì cô ấy chưa thể chuyển về quê tôi được. Do công việc nằm ở một nơi chưa quen nên tôi bị thua lỗ nặng, tới khi phá sản còn nợ lại khoảng 100 triệu đồng.
Video đang HOT
Khi phá sản cũng là lúc vợ chuẩn bị sinh con nên tôi chuyển vợ về Quảng Nam sinh nở. Khoảng 7 tháng sau sinh, vợ vào trường để giảng dạy trở lại. Tôi vào theo nuôi con, không thể đi làm vì phải ở nhà chăm con, nhận thiết kế cho các cơ sở quảng cáo in ấn tại đây. Công việc bấp bênh vì cái nào khó làm người ta mới giao cho mình chứ dễ họ tự làm.
Đến khi con thôi nôi xong, tôi quyết định gửi bé để đi làm, nhưng nghề này rất khó tìm tại thị trấn nhỏ bé đó. Vả lại lương quảng cáo ở đây rất thấp, không đủ cho cuộc sống nên tôi nghe theo một người bạn, sắm bộ đồ hành nghề rà cá (dùng xung điện) để đánh bắt cá bống trên sông dù biết điều này là vi phạm pháp luật.
Hàng đêm tôi phải đi làm lúc 21h tối, ngâm cả đêm ngoài sông, sáng hôm sau mang cá về xuống chợ bán sỉ. Sau đó về cho con ăn, đưa con đi học rồi lo dọn nhà, giặt giũ mới đi ngủ. Đến chiều dậy đón con, chăm con đến 21h tối để vợ dạy thêm xong giao con lại rồi xách đồ ra sông làm việc. Ban đêm ra sông một mình, vừa buồn, vừa lạnh nhưng vì đồng tiền tôi phải chấp nhận.
Thu nhập của tôi khá cao nên vợ rất vui. Hai tháng nay, trời mưa liên tục nên việc làm của tôi giảm sút rõ rệt. Vợ thường xuyên trách móc, nặng nhẹ, coi thường, đột ngột cô ấy viếc đơn ly hôn và bảo tôi ký. Trước đó, cô ấy đã tìm cách chọc điên tôi nên tôi ký luôn. Vợ không nuôi con, nhường cho tôi.
Khi đó con trai chung mới có 18 tháng, tôi không đồng ý và bảo để con lớn tí đã, giờ nhỏ quá, thế mà cô ấy cũng không chịu. Vợ bảo tôi mang con về ông bà nội một thời gian để có thời gian vợ chồng suy nghĩ, tôi thấy cũng phải nên mang về nhờ cha mẹ nuôi giúp. Một tuần sau tôi về nhà, cô ấy đuổi, không cho vào (đây là nhà vợ chồng tôi thuê) với lý do đã gửi đơn ly hôn.
Tôi không chịu, vợ ra khỏi nhà, đi cả đêm không về. Hôm sau tôi hỏi, vợ nói đi tìm thằng nào cho ngủ chung thì ngủ, chứ không muốn nhìn thấy mặt tôi. Tôi muốn nghẹt thở nhưng vẫn cố gắng nhịn. Đi nằm được tí, vợ lấy chổi đuổi tôi đi một lần nữa, tức quá tôi tát vợ một bạt tai. Cô ấy lăn lộn, chạy ra đường om sòm lên bị chồng bạo hành. Giờ tôi phải làm gì với vợ? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Có lỗi với chồng con vì không kiếm ra tiền
Không kiếm được tiền, chồng lại không lo đủ kinh tế cho gia đình, tôi cảm thấy buồn và có lỗi với chồng con lắm.
ảnh minh họa
Tôi là nữ, 33 tuổi, lập gia đình và có 2 cô con gái đang học mẫu giáo. Tôi lập gia đình năm 26 tuổi, làm thiết kế đồ họa vi tính, lúc mới lập gia đình và trước đó tôi khá bận rộn, ban ngày đi làm cho công ty quảng cáo, tối đến đi dạy vi tính đồ họa tại trung tâm tin học. Đến năm 2007 tôi sinh bé đầu tiên, vì bận rộn tôi bỏ dạy từ năm ấy, ban ngày đi làm tối về chăm con và lo cơm nước cho gia đình chồng.
Năm 2011 tôi sinh cháu thứ hai, công việc không còn trôi chảy như trước, vì vài biến cố nhỏ nhặt trong gia đình. Nuôi bé sau hơi khó, cho đến giờ bé vẫn khóc đêm mỗi ngày, bé không bệnh gì cả có điều nhõng nhẽo, nhưng ngoan và biết nghe lời. Trong những khó khăn đó, tôi tự tìm cách kiếm tiền, lo lắng cho gia đình cùng chồng. Tôi lập công ty vừa làm vừa chăm sóc việc nhà rồi chăm con, vợ chồng được ra ở riêng, không còn ở chung với ông bà nội các bé nữa.
Công việc không ổn định, lúc việc rất nhiều, lúc chẳng có. Tôi biết mình cũng không giỏi marketing, khách hàng làm toàn người quen giới thiệu hoặc làm vài lần người ta sẽ liên lạc tiếp tục khi cần. Không kiếm được tiền, chồng lại không lo đủ kinh tế cho gia đình, tôi cảm thấy buồn và có lỗi với chồng con lắm. Không có việc tôi chỉ ở nhà chăm sóc nhà cửa, lo đưa đón con cái đi học về, kinh tế không được thoải mái.
Tôi vẫn tiết kiệm, vẫn muốn làm thêm gì đó để có tiền phụ giúp chồng và thêm khoản để nuôi dạy con tốt hơn. Tôi cũng muốn học thêm gì đó bổ sung kiến thức cho mình nhưng mọi thứ thật khó khi kinh tế eo hẹp. Tôi buồn quá, muốn được chia sẻ cùng các bạn.
Theo VNE