Vợ tôi xin ly hôn vì nhận mình… quá xấu
Vợ tôi xin ly hôn vì nhận mình… quá xấu. Lúc cầm lá đơn ly hôn trên tay tôi mới nhận ra rằng mình đã trót yêu người vợ xấu xí này mất rồi.
Vì trót lên giường với người đó trong một đêm say mà giờ tôi phải ngậm ngùi lấy người vợ với dung mạo quá xấu. Mặc dù nàng không bắt tôi chịu trách nhiệm nhưng tình thương của tôi không cho phép ruồng bỏ nàng và giọt máu của mình. Đám cưới đã diễn ra nhanh chóng sau đó. Người đàn ông nào lại không mong mình lấy được vợ đẹp? Tôi không dám nhẫn tâm tả lại chân dung với từng vẻ “xấu” của nàng, vì như thế thật độc ác. Dù tôi có thương nàng đến mấy thì cũng có lúc phải tỉnh táo thừa nhận rằng: Nàng không đẹp.
Kể từ ngày lấy nàng, tôi ít khi muốn nhìn vào vợ mình. Khi có việc cần nói với vợ mình, tôi lẳng lặng nhìn ra chỗ khác. Tôi thường say khướt khi về nhà. Và đôi khi gần gũi vợ, tôi phải nghĩ đó là một người phụ nữ đẹp. Cuộc sống bằng tình thương và trách nhiệm khiến tôi cảm thấy ngột ngạt.
Một buổi tối về nhà, tôi nhận được đơn ly hôn từ vợ: “Em xin lỗi. Không nhan sắc không có tội nhưng nó làm cho em không thể mang lại hạnh phúc cho anh. Em biết anh sợ nhìn em, sợ nhìn người vợ xấu xí này. Em mong lá đơn này sẽ giải thoát anh khỏi cuộc sống hiện tại.”
Vợ tôi xin ly hôn vì tự nhận mình… quá xấu (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Lần đầu tiên khi mọi thứ sắp vụt mất, tôi mới chợt nhận ra rằng mình yêu vợ. Tôi cần nàng. Tôi yêu cái giây phút nàng kể chuyện, giây phút vợ hát ru con. Tôi yêu cái khoảnh khắc vợ tận tình chăm sóc mẹ chồng lúc ốm đau trong bệnh viện. Tôi yêu hình ảnh vợ ngủ gục bên mâm cơm tươm tất chờ mình về…
Tất cả như tái hiện cùng một lúc khiến tôi không muốn để mất người con gái mình đã yêu lúc nào không hay. Tôi chạy vội đi tìm vợ, nhìn vào khuôn mặt không được xinh của vợ và nói rằng: “Em không được xinh đẹp nhưng bố con anh cần em. Anh xin lỗi vì thời gian qua đã làm em tổn thương. Ở bên anh, em nhé. Chúng ta cùng làm lại từ đầu.” Cùng với đó, tôi cầm lá đơn ly hôn vợ viết trước đó xé làm đôi.
Theo Ngoisao
Đừng lấy màng trinh mà đo nhân cách!
Nếu coi màng trinh là nhân cách của một người phụ nữ, thì nhân cách đó có thể mua được vô số lần trong đời với cái giá không hề đắt đỏ... dù có còn trinh hay không, thì những cô gái họ đều đáng được tôn trọng.
Mấy ai dám trả lời với tôi rằng một cô gái còn trinh thì tốt đẹp mà một cô gái mất trinh thì hư hỏng. Thì tôi xin hỏi bạn rằng cái màng trinh mỏng manh ấy dính với nhân cách ở chỗ nào?
Còn trinh hay không, thì nhân cách một người phụ nữ không thể nào đánh giá qua cái thứ mà từ lúc sinh ra tới tận bây giờ, tôi chưa hề thấy nó như thế nào,hình dung nó ra sao. Ngày đầu tiên lên giường với người đàn ông tôi yêu thương nhất, tôi cũng chẳng thấy giọt máu màu hồng nào trên tấm ga trải giường. Nếu thế thì sao, hóa ra trước khi có lần đầu tiên ấy, tôi đã chẳng có màng trinh, thế thì tôi hư hỏng à? Nực cười. Tại sao người ta lại lấy cái màng sinh học mỏng manh đó để làm thước đo chuẩn mực đạo đức của người phụ nữ?
Quan niệm của người Á đông nói chung, người Việt nói riêng, trong những năm trước đây và có lẽ vẫn còn tồn tại đến tận bây giờ trong tư duy của một số đàn ông cổ hủ, là con gái mà mất trinh trước khi lấy chồng là hư hỏng, là dễ dãi, đó được coi là việc vô cùng tội lỗi. Và chẳng người đàn ông nào chấp nhận. Thậm chí nó trở thành vết nhơ trong đời người phụ nữ mà chẳng thể nào rửa được.
Nhưng các anh có bao giờ tự đặt mình vào vị trí của người kia không? Nếu tôi là anh, suy nghĩ giống anh, thì anh dám trả lời với tôi trước khi lấy tôi anh lên giường với bao người phụ nữ? Anh đã từng yêu, tôi cũng từng yêu, chúng ta đã từng yêu một người nào đó, nhưng vì không nên duyên nên nợ nên đã chẳng đến được với nhau. Vậy tại sao anh có thể đi quá cái giới hạn tình yêu ấy còn tôi thì không?
Chúng ta sinh ra trong thời đại bình đẳng. Anh và tôi, chúng ta đến với nhau bằng tình yêu chẳng phải sao? Tôi hỏi thật, anh yêu tôi, hay yêu cái màng mỏng manh dưới hai chân khép lại? Nếu như vậy thì thật ra anh chỉ là thằng đàn ông tham lam có tư tưởng chiếm hữu, chứ chẳng yêu thương gì đâu a ạ! Là đàn ông tại sao chơi chán chê với biết bao nhiêu đứa con gái, rồi lại đòi hỏi vợ mình còn trinh là sao? ích kỷ quá vậy. Sao không nghĩ tới những đứa con gái từng trinh trắng trước khi đi ngang qua đời anh. Rồi những người con gái đó, nếu gặp những thằng đàn ông cũng giống như anh, thì họ không có quyền được yêu, được hạnh phúc sao anh?
Hơn nữa cũng chẳng có chuẩn mực nào để đánh giá người phụ nữ còn hay mất, qua vài ba giọt máu màu hồng? Không phải đứa con gái nào cũng có cái dấu hiệu trinh tiết ấy. Nếu nhỡ vì lý do gì đó mà tôi chẳng có vài giọt máu thấm vào tấm ga trải giường trắng tinh như anh mong đợi. Thì tôi chẳng còn trong trắng. Như vậy chẳng phải quá bất công hay sao?
Nếu coi màng trinh là nhân cách của một người phụ nữ, thì nhân cách đó có thể mua được vô số lần trong đời với cái giá không hề đắt đỏ. Vậy nên, nếu đặt màng trinh lên đầu, thì có ngày các a cũng trở thành những con lừa ngu ngốc.
Mỗi người đều có suy nghĩ khác nhau, nếu bạn muốn gìn giữ cho tới ngày bạn kết hôn, tôi ủng hộ, vì đó là suy nghĩ của riêng bạn và cũng là quyết định của bạn. Nhưng đừng dùng bản thân mình, suy nghĩ của mình, định kiến của mình mà áp đặt lên trên người khác.Mỗi người đều có một cuộc đời, tôi làm điều mà tôi cảm thấy hạnh phúc, tôi đang sống cho cuộc đời của tôi. Vì vậy nếu bạn còn trinh, thì cũng đừng đánh giá tôi hư hỏng, hay tôi dễ dãi. Bởi vì bạn không là tôi. Và bạn không sống cho tôi. Bạn còn trinh không có nghĩa bạn thanh cao hay tốt đẹp. Bạn có bao giờ nghe câu "khôn 3 năm dại một giờ chưa?" đó là câu nói để chỉ về những con người con gái khi yêu. Nếu bạn nói những người con gái trót trao thân cho người mình yêu là mù quáng. Thì tôi dại, còn bạn khôn. Nhưng bạn nên nhớ rằng 30 chưa phải là tết, chưa đi hết cuộc đời thì đừng vội phán xét nhau. Đàn bà với đàn bà mà bạn còn có định kiến như vậy, thì làm gì có quyền kêu gào đòi bình đẳng, hay tôn trọng ở đàn ông hả bạn? Bạn nói đàn ông quan hệ trước hôn nhân thì là chuyện bình thường,còn đàn bà quan hệ trước hôn nhân thì bị đàm tiếu sao? Là đàn bà như bạn đang tự hạ thấp mình xuống một bậc trước đàn ông đấy. Chính vì xã hội còn tồn tại những định kiến như bạn nên đàn bà mới khổ.
Yêu và lên giường với người mình yêu thì có gì sai? Yêu thôi mà. Tôi đâu có lên giường vì vài ba đồng bạc lẻ,tôi đâu có bán đi trinh tiết hay nhân cách của mình, việc gì tôi phải tự thấy tủi hổ với bản thân. Tôi trở thành đàn bà, và tôi là đàn bà. Chẳng phải là đàn bà thì thường mặn mà hơn đó sao? Tôi là đàn bà tôi giỏi giang, tôi thông minh, tôi chung thủy, tôi biết nấu những bữa cơm ngon, biết cách vun vén cho gia đình. Tôi là đàn bà đó thì sao?
Tình dục, nó vốn rất đẹp, nó là cảm giác hai con người quyện vào nhau, đi đến giây phút thăng hoa nhất của tình yêu. Họ ghì chặt lấy nhau, hôn nhau, và giây phút đó, tình yêu ngập tràn. Chỉ là yêu thương chưa đủ thì đừng ngủ với nhau. Vì vậy hãy chọn người thật sự xứng đáng,khi yêu thương đã đong đầy,khi bạn có thể chịu trách nhiệm về việc mình làm. Để không phải nếm trái đắng, không phải giải quyết những hậu quả về sau. Và không phải hối hận về những quyết định của mình mà thôi.
Kết lại rằng, dù có còn trinh hay không, thì những cô gái họ đều đáng được tôn trọng.Đừng vì vài ba giọt máu trong lần đầu tiên mà đánh giá vào nhân cách họ. Quan trọng cách họ sống ra sao, họ yêu như thế nào thôi. Khi yêu đừng quay đầu mà nhìn lại quá khứ. Chúng ta sống với nhau 2/3 phần đời còn lại vì tình yêu thương chứ chẳng phải cái màng mong manh ấy. Lấy đĩ về làm vợ, chứ đừng lấy vợ về làm đĩ.
Mặc cho miệng lưỡi thiên hạ, ừ thì tôi là đàn bà đấy, thì sao?
Theo VNE
Yêu trai Tây quá sướng Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ yêu một anh chàng ngoại quốc cho đến khi tôi ra trường và làm ở công ty nước ngoài. Tôi đã gặp, nói chuyện và rất có cảm tình với người đàn ông này. Nhờ anh ta mà ngoại ngữ của tôi khá hơn. Tôi cũng cảm kích người ấy đã luôn bên cạnh tôi, giúp đỡ...