Vợ tôi và chồng cô đang sống với nhau
Tháng cuối cùng ở Úc, chồng tôi và vợ anh ta đã chung sống với nhau như vợ chồng.
Tôi ước gì mình không gặp người đàn ông đến gõ cửa nhà tôi hôm đó. Tôi đã dự cảm tới những điều không hề tốt lành khi anh ta với vẻ mặt cực kỳ nặng nề với đề nghị muốn được nói chuyện. Anh ta sống ở Sài Gòn, ra Hà Nội nhân một chuyến công tác ngắn ngày. Tôi đã mất rất nhiều thời gian để có thể đi qua cơn sốc và bình tâm lại khi nghe anh ta nói: Tôi biết vợ tôi và chồng chị đã từng đi lại với nhau. Sau khi bị tôi phát hiện, vợ tôi đã thú nhận và xin tôi tha thứ. Tôi chưa bao giờ hết yêu vợ tôi, và tôi cũng có thể hiểu được phần nào lý do cô ấy ngã vào vòng tay người khác vì chúng tôi ở quá xa nhau. Giờ vợ tôi đã từ bỏ cuộc sống ấy và trở về với tôi. Tôi có thể tha thứ cho cô ấy. Nhưng tôi không muốn có thêm một người vợ như chị sẽ tiếp tục trở thành nạn nhân của một người chồng thích đi chinh phục!
Khi đó, tôi đã ước rằng người chồng kia cứ việc giải quyết chuyện nhà anh ta đi, rồi cứ để tôi yên trong thế giới của mình, khi mà cuộc sống của vợ chồng tôi đang này càng đẹp đẽ hơn. Và chúng tôi sẽ lên kế hoạch có em bé trong thời gian chồng tôi đi học hơn một năm ở Úc ngay sau khi hai đứa cưới là một quãng thời gian nặng nề đối với tôi. Khi đó, tôi thấy chồng mình ngọt ngào qua những lá thư, nhưng có cảm giác anh chỉ nói để tôi được yên lòng. Bản năng phụ nữ mách bảo rằng, anh có quá nhiều việc để dành những phút nhớ nhung thật sự cho tôi như thời còn yêu nhau. Tôi cũng miệt mài với công việc nên tôi tự trấn an mình bằng cách gạt đi mọi suy nghĩ lung tung. Tôi chỉ nghĩ rằng chồng tôi cũng mãi lo nghĩ công việc…
Tôi đã cố giữ bình tĩnh sau khi chồng đi công tác về. Tôi âm thầm bí mật tìm hiểu bằng mọi phương thức, và cuối cùng, tôi đã có thứ mình muốn. Một hòm mail bí mật của chồng với người phụ nữ kia. Anh ta đúng. Chồng tôi đã quyến rũ cô ấy. Đó là theo lời cô ấy nói với chồng khi cầu xin anh ta tha thứ. Nhưng những dòng thư kia thì nói lên điều ngược lại. Cô ấy đã quyến rũ chồng tôi. Những lá thư từ ngọt ngào quan tâm, đến gợi cảm và cuối cùng là trần trụi và đầy mùi chăn gối. Tôi đọc mà thấy nghẹn ngực.
Tôi quyết định tìm đến chồng cô ta để trả thù hai con người đó (Ảnh minh họa)
Cô ấy quả là một cô gái rất biết đàn ông thiếu thốn gì, ao ước gì. Chồng tôi đã đáp trả lại bằng những bức thư với ngôn ngữ khác hoàn toàn cách anh viết thư cho tôi. Ban đầu là những tình cảm ngọt ngào, chia sẻ. Rồi đến việc bộc bạch những ao ước xác thịt. Chồng tôi dành cho cô ấy những lời khen ngợi về thân hình nóng bỏng và dùng những từ dung tục gợi ý muốn “yêu” cô ấy.
Tôi cáo ốm và gần như khủng hoảng suốt một tuần lễ. Chồng tôi vẫn không hay biết gì nên khuyên tôi nên nghỉ dưỡng sức và đi khám tổng thể để duy trì một sức khỏe tốt cho kế hoạch em bé sắp tới. Tôi bề ngoài thì cười nói rảo hoảnh, bên trong thì đau thắt gan thắt ruột. Đêm nào tôi cũng mơ thấy cảnh chồng tôi và cô gái ấy đang vuốt ve nhau (dù tôi chỉ nhìn được những bức ảnh nóng bỏng của cô ấy trong hòm thư kia thôi). Có điều gì đó thôi thúc tôi gọi điện cho anh chồng kia. Tôi gặng hỏi tất cả về những điều vợ anh ta “thú tội” về mối quan hệ với chồng tôi. Và tôi òa khóc khi anh ta nói: Họ đã ở cùng nhau hàng đêm vào tháng cuối cùng trước khi chồng tôi về nước. Vợ anh ta còn thành thật kể rằng chồng tôi đã cầu xin cô ấy hãy cho chồng tôi được ngủ cùng cô ấy mỗi tháng một lần sau khi về nước…
Video đang HOT
Cuộc sống của tôi như có những con sóng ngầm bên trong. Tôi lục tung mọi thứ trong ngăn kéo quá khứ bí mật của chồng mình, chắp ghép với những lời của người chồng kia. Anh ta không nói dối tôi. Anh ta thực sự là môt nạn nhân của cuộc tình vụng trộm này mà thôi, và hơn ai hết, anh ta hiểu và thông cảm cho tôi.
Lần công tác thứ hai tại Hà Nội của anh ta, chúng tôi đi ăn trưa, uống cà phê. Tôi đã khóc rất nhiều, và anh ta có lẽ vì thấy thương hại tôi nên đã ôm tôi thật chặt. Ma xui quỷ khiến thế nào, tôi cảm thấy muốn gần gũi với anh ta. Tôi muốn trải qua cái cảm giác ở bên chồng một kẻ khác, nhất là kẻ đã từng cướp chồng tôi khi không có tôi bên cạnh. Chúng tôi vào khách sạn. Anh ta là một người đàn ông đẹp, nhưng vụng về và thụ động. Mặc kệ, trong đầu tôi khi đó là hình ảnh chồng tôi và cô gái kia, là những hình ảnh khêu gợi về cách họ kích thích nhau.
Anh ta hứng thú khi tôi đùa nghịch trên thân thể anh ta, thực ra là đúng với kiểu mà chồng tôi và cô gái kia đã vẽ ra cho nhau bằng những dòng thư khiêu khích. Tôi chủ động tấn công anh ta, khi nhẹ nhàng, khi dồn dập khiến anh ta ghì chặt lấy tôi khao khát. Anh ta không ngớt lời khen ngợi tôi, và trong phút giây đó, tôi cảm nhận rõ cảm giác tội lỗi dày vò, nhưng cũng có cái gì đó hả hê, thật mãn nguyện. Tôi hả hê vì nghĩ mình lấy lại của cô gái kia tương đương những gì cô ta đã lấy của tôi!
Trong 2 tuần công tác của anh ta, anh ta gọi cho tôi liên tục. Tôi đều đến, đều đáp ứng cho anh ta, đều giả vờ cho anh ta thấy rằng anh ta tuyệt vời. Thực ra, đầu tôi như những cuốn phim hồi tưởng lại những gì chồng tôi đã viết ra trong thư, tôi làm mọi thứ chỉ với suy nghĩ: Đó là thứ tôi mất, và tôi cần lấy lại…
Trở lại Sài Gòn, anh ta gọi điện cảm ơn tôi vì tôi giúp anh ta tự tin hơn khi trở về đối mặt với vợ (có lẽ anh ta rất hoang mang và sợ mất cô ấy). Thực ra tôi chẳng quan tâm mấy đến suy nghĩ của anh ta về tôi. Chúng tôi như những kẻ bấu víu vào nhau trong nỗi đau và sự ấm ức. Chỉ có điều trái với anh ta, tôi không thấy mình nhẹ nhõm hơn. Tôi chẳng hiểu mình ngủ với anh chồng kia để làm gì, khi mà giờ đây tôi tránh né chồng tôi vì cảm giác anh ta chẳng thuộc về mình nữa.
Tôi vờ lên đỉnh. Tôi vờ nhắm mắt chiều chồng, nhưng đầu tôi thì vẫn ngập ngụa những thước phim quay chậm. Chồng tôi khổ sở vì không hiểu nổi vợ, còn tôi thì không biết phải đối mặt với câu chuyện này như thế nào. Tôi chỉ sợ khi phanh phui mọi chuyện với chồng tôi, tôi lại sẽ phát hiện ra thêm những sự thật từ việc chồng tôi thanh minh cho mình khiến cho tôi đau đớn hơn nữa. Đàn ông hay đàn bà cũng vậy thôi, khi cùng quẫn, họ đổ tội và tìm mọi cách để cứu lấy mình. Tôi chẳng biết mình phải làm gì bây giờ nữa. Tôi như kẻ trầm cảm mất rồi…
Theo 24h
"Mỡ" dâng miệng "mèo"
Tôi thấy mình có lỗi với vợ nhưng lỗi lầm này xuất phát từ sự bất cẩn của cô ấy.
Thật sự là trong chuyện này, tôi thấy Lan mới là người có lỗi. Ngay từ đầu, tôi đã không đồng ý với việc cô ấy đưa đứa cháu gái lên sống cùng.
Thế nhưng vợ tôi khăng khăng: "Cháu cũng như con. Mẹ nó khó khăn quá mới nhờ cậy mình, em đã nhận lời, anh đừng có nói tới nói lui". Vậy là mấy hôm sau, Lài xuất hiện trong nhà tôi. Cô gái ấy là con gái của chị vợ tôi, gọi tôi là dượng.
Sự xuất hiện của Lài khiến tôi rất khó chịu dù cô ta ở tầng trệt, còn vợ chồng tôi ở lầu một. Lài giống vợ tôi, nấu ăn rất ngon. Từ ngày có cô cháu gái, chuyện bếp núc Lan giao hết cho cháu. Chỉ cần nói hôm nay muốn ăn gì thì hôm đó cơm canh tươm tất. Ban ngày Lài phụ việc nhà, buổi tối đi học kế toán ở trung tâm dạy nghề. Dần dần tôi cũng thích nghi với việc trong nhà có thêm người lạ nên thôi không cằn nhằn nữa.
Từ ngày có cháu lên ở chung để phụ việc, Lan càng có điều kiện để phát huy sở trường nữ công gia chánh của mình. Nhiều nơi mời vợ tôi đến dạy nấu ăn, làm bánh; rồi đài truyền hình của các tỉnh cũng tới tấp mời mọc vợ tôi lên sóng dạy chị em "xây tổ ấm". Hình như tuần nào cô ấy cũng có "show".
Những ngày Lan đi vắng, nhà cửa vẫn gọn gàng, cơm canh vẫn tươm tất; không giống như trước đây, mỗi khi vợ vắng nhà, tôi phải lê la hàng quán. Rồi quần áo đi làm cũng có người giặt ủi thẳng thớm, mang đến tận phòng. Không có vợ ở nhà, buổi trưa tôi định không về thì cháu vợ gọi điện nhắc nhở " dượng về ăn cơm rồi nghỉ ngơi cho khỏe. Cháu đã nấu cơm rồi, có canh chua cá kho...". Tôi ăn cơm xong lên phòng thì thấy giường nệm đã được xếp dọn thẳng thớm chứ không phải một đống bùi nhùi như buổi sáng trước khi đi làm. Ngủ dậy thì cháu vợ đã pha sẵn ly nước cam để trên bàn "dượng uống cho mát rồi đi làm"...
Tôi không nhớ mình đã làm gì, sáng thức dậy thấy mình với cô cháu vợ nằm chung giường! (Ảnh minh họa)
Hồi đầu, chỉ một mình tôi ăn cơm; thấy buồn, tôi bảo Lài cùng ăn cho vui. Hai dượng cháu chuyện trò cũng rôm rả. Tôi nhớ có lần, Lài vô tình hỏi: " Sao dì dượng không sinh em bé?". Tôi bảo là cũng muốn nhưng bị trục trặc. Bệnh viện bảo cả hai vợ chồng đều tốt nhưng nếu ở với nhau thì sẽ không có con. Nghe vậy, Lài buột miệng: " Vậy sao dượng không có vợ bé?". Tôi lắc đầu: " Không sinh được thì xin con nuôi chớ ai lại làm như vậy? Dì của con là người tốt, dượng làm sao có thể lăng nhăng".
Rồi một lần nọ, Lan có việc phải đi Cà Mau 3 ngày. Hôm đó, mấy anh bạn rủ đi nhậu, tôi vui quá nên say mèm khi về tới nhà. Tôi không nhớ mình đã làm gì, chỉ biết là, sáng thức dậy, thấy mình với cô cháu vợ nằm chung giường! Tôi chưa kịp sợ hãi thì Lài đã ôm chầm lấy tôi. Đến lúc ấy tôi mới định thần nhìn kỹ cơ thể của một cô gái 20 tuổi. Nó thật mềm mại, thơm tho...
Sau đó là chuỗi những ngày trượt dài trong lầm lỗi. Mỗi khi vợ tôi đi vắng thì cô cháu gái lại là người thay thế ở trên giường. Cho đến khi vợ tôi phát hiện vì cô cháu gái cứ nôn mửa... " Anh đúng là đồ đốn mạt. Tôi đâu có ngờ anh cũng tầm thường như vậy"- vợ tôi nghiến răng. Cô ấy càu cấu, cắn xé và trút lên đầu tôi bao nhiêu lời miệt thị. Tôi bực quá hét lên: " Ai biểu em đem mỡ để trước miệng mèo? Anh đã bảo là đừng có đem lên mà không nghe". Vợ tôi ôm mặt khóc tức tưởi.
Cô ấy kể lể những vất vả cực nhọc từ ngày vợ chồng còn nghèo khó, đến những nỗ lực của mình khi cuộc sống đã khấm khá nhưng cũng phải cày để "về già vợ chồng không phải lo lắng gì dù không có con cái"...
Tôi thấy mình có lỗi với vợ nhưng tôi vẫn cho rằng, lỗi lầm này xuất phát từ sự bất cẩn của cô ấy. Đàn ông nào mà không ham của lạ? Nhất là khi mình trong thế thụ động, bị tấn công?
Cái khó của tôi bây giờ là tôi không muốn Lài bỏ đứa bé, cả vợ tôi cũng vậy. Nhưng tôi cũng không thể bỏ vợ để lấy cô cháu gái mà mình không hề yêu thương dù cô ta cứ khăng khăng "Em chỉ muốn làm vợ bé của anh, không cần cưới hỏi gì hết...".
Chưa bao giờ tôi thấy mình thê thảm như bây giờ. Đến công ty thì mặt mày ngơ ngáo, đầu óc lo ra; về tới nhà thì tinh thần bấn loạn vì vợ la, cháu khóc...
Có khi tôi ra cầu Sài Gòn nhảy xuống quách cho xong...
Theo 24h
Chồng "nhậu" thâu đêm với đồng nghiệp nữ Cả đêm tôi đi tìm anh khắp nơi... nhưng nào đâu biết được, anh lại đang "nhậu" ở nhà đồng nghiệp nữ? Gửi Bạn trẻ cuộc sống! Tôi năm nay 32 tuổi, đã có gia đình và hai đứa con, một trai, một gái. Vợ chồng tôi lấy nhau đã được 8 năm nhưng thời gian ở gần nhau thì không được nhiều...