Vợ tôi- tuổi 18, 1 đời chồng…
Chỉ còn khoảng hơn 1 tháng nữa là ngày cưới của tôi diễn ra nhưng giờ tôi không còn thiết tha gì nữa. Tôi muốn hủy hôn, muốn bỏ đi thật xa để không phải đối diện với thực tế phũ phàng này. Có ai mà ngờ, cô gái mới 24 tuổi mà tôi yêu và gọi là vợ sắp cưới lại từng có một đời chồng. Cách đây 7 năm cô ấy đã lấy chồng, khi mới chỉ là cô gái vừa bước sang tuổi 18 được 2 ngày…
Tôi và cô ấy làm cùng một công ty. Cô ấy mới chỉ vào làm được hơn nửa năm nay, kể từ sau khi tốt nghiệp đại học. Chúng tôi cũng quen nhau ngần ấy thời gian, nhưng ngẫm thấy cô ấy là người tốt, tính tình cũng hòa nhã, hơn nữa tôi đã 32 tuổi rồi nên tôi quyết định đặt vấn đề cưới xin luôn. Thật không ngờ cô ấy lại đồng ý. Tính tới khi cưới, chúng tôi mới yêu nhau được khoảng 4 tháng.
Mặc dù thời gian không phải quá dài nhưng tôi luôn tin tưởng vào tình yêu của mình, tin tưởng vào người bạn gái rất đúng mực trong giao tiếp. Ở công ty, mọi người cũng hết lời khen cô ấy, dù trẻ, mới vào nhưng hòa đồng, thân thiện lại không quá trớn. Có thể nói tôi thực sự hãnh diện và tự hào vì yêu được cô ấy.
Nhà cô ấy cách nhà tôi khoảng hơn 30km. Nhìn chung, tôi thấy mọi thứ đều ủng hộ hai đứa. Bố mẹ hai bên gia đình đều ưng thuận, bạn bè ủng hộ, hai đứa lại làm cùng công ty, quê quán không quá xa nhau… Tất cả mọi điều đều tốt đẹp và tôi cũng đã tin như thế cho tới ngày tôi phát hiện ra cái sự thật tày trời ấy.
Yêu tôi, cô ấy đóng vai một cô gái ngoan hiền, ngây thơ trong khi cô ấy đã từng có một đời chồng
Cách đây 7 năm, khi cô ấy đang là cô học sinh lớp 12, cô ấy đã lấy chồng. Đó là một tin khá sốc với mọi người nơi mà cô ấy sống. Vợ sắp cưới của tôi cũng thuộc hàng xinh xắn, ngoan ngoãn lại học rất giỏi nên chuyện cô ấy lấy chồng khi còn chưa học xong cấp 3 là một điều không ai hiểu nổi. Thì ra, thời điểm đó có một gã hơn cô ấy 13 tuổi yêu và theo đuổi. Hắn ta giàu có, hứa hẹn cưới cô ấy xong sẽ cho cô ấy ra nước ngoài sống và học bên đó. Vì hám được đổi đời, cả cô ấy và gia đình đã đồng thuận làm đám cưới. Vậy là chỉ đợi cô ấy tròn 18 tuổi được 2 ngày, bất chấp chuyện cô ấy chưa học xong cấp 3, họ đã làm đám cưới.
Video đang HOT
Nhưng khốn khổ thay, sau khi cô ấy thi tốt nghiệp cấp 3 xong cũng là lúc gã chồng phụ bạc. Hắn ta mê mẩn một người đàn bà khác rồi bỏ cô ấy theo bà ta. Họ chuyển sang nước ngoài sinh sống và chỉ để lại cho cô ấy một tờ đơn ly hôn. Cay cực vì ở tuổi 18 đã một đời chồng, cô ấy và gia đình đành gửi cô ấy lên nhà người dì ở thành phố để học tiếp và tránh sự đàm tiếu của người đời ở dưới quê.
Từ đó tới nay, cô ấy đóng vai một cô thôn nữ lên thành phố học. Hầu như cô ấy không về quê, kể cả ngày Tết. Có chăng cũng là về lún lút mà thôi. Những chuyện đó tôi không hề hay biết vì tới thời gian yêu nhau chưa được nhiều. Mọi việc sẽ mãi là bí ẩn nếu như không có sau đám hỏi của chúng tôi, một người quen của mẹ tôi (là hàng xóm nhà cô ấy) đã tiết lộ sự thật. Mẹ tôi lồng lộn lên trách tôi không tìm hiểu kĩ để rồi rước nàng dâu như vậy về nhà.
Tôi không thể nào ngờ một người như cô ấy mà cũng từng có thời đánh đổi tình yêu, hạnh phúc của mình chỉ vì muốn lấy chồng giàu, được đi nước ngoài.
Cô ấy đã thú nhận tất cả. Bố mẹ cô ấy cũng sang nhà tôi cầu xin gia đình tôi đừng hủy hôn vì nếu thêm vụ này nữa sợ rằng đời cô ấy không lấy được ai tử tế mất. Tôi thương cô ấy nhưng việc này thật sự quá sức chịu đựng của tôi. Tôi không biết phải làm gì nữa. Bố mẹ tôi sau cơn nóng giận cũng nguôi dần. Họ nói tùy tôi quyết định vì đó là hạnh phúc của tôi. Nhưng tôi biết, bố mẹ tôi không còn bình thường được nữa, chẳng qua là họ cố chấp nhận vì chuyện cưới xin đã lên kế hoạch rồi chứ không thể nào yêu thương cô con dâu mà trước đó họ từng rất trân trọng.
Tôi sốc không phải chỉ vì cô ấy từng có một đời chồng mà vì cô ấy “diễn” quá hoàn hảo vai một người con gái quê mùa, ngoan hiền. Tôi không thể nào ngờ một người như cô ấy mà cũng từng có thời đánh đổi tình yêu, hạnh phúc của mình chỉ vì muốn lấy chồng giàu, được đi nước ngoài. Hơn nữa, khi quen tôi, yêu tôi, cô ấy cũng không hề thật lòng thú nhận. Cô ấy vẫn quyết tâm lừa dối tôi cho tới khi sự thật không thể bưng bít được nữa. Vậy tôi phải làm sao đây? Quyết định dừng lại hay tha thứ để bước tiếp cùng cô ấy?
Theo Khampha
Ai cũng phải sống với cuộc đời thực tại
Hãy quên mọi thứ thuộc về tình yêu của chúng ta, có chăng giữ lại là một chút tình bạn cho ngày hôm nay.
Đám cưới của anh diễn ra trong niềm vui hân hoan của hai bên gia đình, trong sự chúc tụng của bạn bè, trong niềm hạnh phúc của người con gái anh gọi bằng vợ. Còn anh, cảm xúc trong anh khi nhìn thấy em tới dự đám cưới như thế nào?
Có một chút tiếc nuối nào không anh? Hay chỉ là sự thờ ơ của một người đang cố phải quên đi tất cả. Em đã đọc được trong mắt anh một cái nhìn bối rối. Xin anh đừng như thế. Hãy gật đầu chào em như chào một người bạn cũ. Kỉ niệm bỏ lại phía sau lưng đi anh nhé. Ngày hôm nay, người nắm tay anh bước vào lễ đường là cô ấy, là cô ấy chứ không phải em. Hãy sống vì thực tại đó được không anh?
Nếu anh hỏi em rằng em có tiếc nuối cuộc tình với anh không thì câu trả lời là có. Nói không chỉ là một sự dối lòng. Mà anh thì quá hiểu em nên em không thể lừa gạt anh bằng một câu trả lời giả dối ấy. Vì thế em thật tình thú nhận. Em tiếc nuối, tiếc đến xé lòng khi chấp nhận buông tay anh. Làm sao em có thể bình thản cho được khi gần 4 năm tuổi trẻ gắn bó bên anh, cùng anh vượt qua những khó khăn, xây dựng biết bao hoài bão. Những kỉ niệm đó đâu phải chỉ là một chút vu vơ mà là quãng một phần đời không thể nào quên được. Em khó có thể dối lòng rằng em thấy nhẹ tênh khi anh ra đi.
Em tiếc nuối vì cuộc tình mình sang ngang nhưng em không hận thù (Ảnh minh họa)
Nhưng nếu anh hỏi em rằng em có đớn đau và thù hận khi anh lấy người con gái khác hay không thì câu trả lời là không.Vì đó là duyên phận anh ạ! Chúng ta có duyên mà không có phận. Cuộc đời cho em và anh gặp nhau, cùng nhau trải nghiệm một quãng đời đáng nhớ rồi buông tay, mỗi người lại tiếp tục cuộc hành trình mới của mình bên một người khác thuộc về chính chúng ta. Vì thế có gì để oán, để hận, để mất niềm tin?
Rời ghế đại học sau 4 năm mơ mộng, cả em và anh đều nhận thấy rằng cuộc sống không giống như những gì ta tưởng tưởng. Em và anh đều va vấp, đều bị tổn thương bởi thực tế ngoài kia phũ phàng quá. Tình yêu của chúng mình cũng vì thế mà phai nhạt dần. Cuộc sống cứ cuốn ta đi đến khi ngoảnh lại mới nhận ra rằng mình đã bỏ lại sau lưng cảm giác của đối phương. Một sự cô đơn và trống rỗng lớn trong cõi lòng khiến sự xa cách ngày càng lớn.
Và rồi khi ta nhận ra rằng tình yêu không phải là thứ duy nhất cứu cánh chúng ta khỏi những khó khăn, em và anh đã dũng cảm nhìn vào thực tế. Thực tế là chúng ta đã không dám đấu tranh đến cùng vì tình yêu này. Thực tế là chúng ta đều sợ những khó khăn phía trước và chấp nhận buông tay nhau sau những mệt nhoài của cãi vã, dằn vặt...
Hãy sống với cuộc đời hiện tại của mình anh nhé. Chuyện tình đôi ta là quá khứ mất rồi (Ảnh minh họa)
Anh trở về với vùng quê nơi anh sinh ra và lớn lên, nơi cách em bằng một nửa chiều dài đất nước. Ở nơi đó anh thiết lập một cuộc sống không có em và dường như mọi thứ dần ổn định hơn. Anh cưới vợ. Đó là điều tất nhiên. Anh cũng đã trân trọng tình cảm cũ tới mức đợi 3 năm sau khi chia tay em anh mới tiến xa hơn với hạnh phúc mới của mình. Điều đó đủ làm em an lòng rồi anh ạ. Dẫu sao em và anh cũng đã có với nhau một cuộc tình trọn vẹn. Một cuộc tình mà khi rẽ ngang ta không giữ lại trong nhau những hận thù.
Ngày hôm nay anh cưới, xin hãy cất đi ánh mắt nhìn em đầy đắm đuối ấy. Nhớ rằng từ nay trở đi, người con gái duy nhất được đón nhận sự yêu thương ấy từ anh chỉ là vợ anh thôi nhé. Em là quá khứ mất rồi. Một quá khứ dẫu có đẹp hay đau khổ thì cũng là cái qua rồi. Hãy quên mọi thứ thuộc về tình yêu của chúng ta, có chăng giữ lại là một chút tình bạn cho ngày hôm nay. Ai cũng phải sống với cuộc đời thực tại. Nhớ nhé anh!
Theo VNE
Anh bỏ rơi sau khi đã làm tôi vô sinh Vì yêu anh, sống thử với anh mà tôi trở thành người phụ nữ vô sinh sau 2 lần phá thai. Giờ anh lại bỏ tôi. Hiện tại tôi như người rơi xuống vực sâu, tôi không biết phải làm thế nào để thoát khỏi nỗi đau quá lớn này. Tôi mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên để tôi biết...