Vợ tôi sướng quá nên hóa “rồ”
Mỗi lần bạn bè tôi gọi đến, cô ấy đều tranh nghe máy và hẵng giọng hỏi, “Anh là ai? Làm gì? Có mối quan hệ như thế nào với chồng tôi?” khiến bạn bè tôi cũng phát hoảng…
Sau 7 năm học tập và làm việc trên đất Thủ đô, tôi đã quay trở về quê lập nghiệp. Cũng vì gia đình chỉ có mình tôi là con trai (vì trên tôi có 3 chị gái) nên gia đình mong muốn tôi về quê làm việc và để phụng dưỡng bố mẹ lúc tuổi già.
Về quê làm được 6 tháng thì tôi quen em và chúng tôi đã bắt đầu tình yêu từ đó.
Tình yêu của chúng tôi đến rất nhanh và cũng rất được gia đình hai bên ủng hộ nhiệt tình. Vì thế nên chúng tôi đã nhanh chóng tổ chức đám cưới trong sự chúc phúc của hai bên gia đình.
Khi chúng tôi lấy nhau, ai cũng nghĩ rằng, vợ chồng tôi thật may mắn và tốt số khi cả hai bên gia đình đều có điều kiện rất tốt và nhiều vốn liếng để hai vợ chồng dư sức làm ăn… nhưng cuộc sống vợ chồng thật không đơn giản như tôi nghĩ.
Từ lúc con gái tôi chào đời, cũng là lúc tôi hứng chịu những cơn ghen khủng khiếp của vợ. Trong thời gian cô ấy đang mang thai, tôi cũng đã hứng chịu rất nhiều nhưng vì không muốn vợ bị ảnh hưởng tâm lý nên tôi đành cắn răng chịu đựng và cố gắng động viên, an ủi cô ấy để không ảnh hưởng đến con cái.
Thế nhưng càng ngày, cô ấy càng ghen tuông quá đáng. Lúc tôi để điện thoại trong phòng, cô ấy kiểm tra tất cả các tin nhắn, cuộc gọi trong máy, không những thế, cô ấy còn xem danh bạ liên lạc của tôi và thấy ai là phụ nữ thì cô ấy xóa bằng hết, không cần biết tôi có mối quan hệ như thế nào với họ? Rồi cô lục tất cả đồ dùng của tôi để xem tôi có “dấu hiệu bất thường” nào với những người phụ nữ khác không? Khi bạn bè tôi gọi đến, cô ấy tranh nghe điện thoại rồi hỏi bạn tôi là ai, làm gì, có mối quan hệ như thế nào với tôi… để rồi, những khi gặp bạn bè, đồng nghiệp, tôi thật sự không dám nói chuyện với họ nữa.
Cũng đã nhiều lần tôi nhẹ nhàng nói chuyện, khuyên răn vợ không nên làm như thế, vì tôi không phải là người đàn ông lăng nhăng… nhưng rồi, cái bản tính hay ghen của cô ấy vẫn không tài nào thay đổi.
Tôi đã mất hết cảm giác vợ chồng với cô ấy…
Bạn bè tôi thường đùa rằng, số tôi đào hoa, nhìn phong độ, đẹp trai, lại có tài ngoại giao nên cô gái nào gặp tôi cũng thích… nhưng điều đấy đâu phải là cái tội để dẫn đến tan nát hạnh phúc gia đình? Tôi cũng biết có nhiều người con gái để ý đến tôi, dù biết tôi đã có gia đình… nhưng tôi yêu vợ, thương con nên tôi không bao giờ có ý nghĩ sẽ phản bội lại lòng tin và tình yêu của vợ.
Video đang HOT
Càng ngày, tôi càng thấy vợ mình sướng quá hóa “rồ”. Từ ngày vợ tôi về làm dâu, cô ấy không phải đụng tay, đụng chân vào bất cứ việc gì nặng nhọc. Quần áo thì đã có mẹ chồng giặt, cơm thì đã có mẹ tôi nấu, ăn uống xong thì cô ấy làm mỗi việc rửa bát. Khi hai vợ chồng đi làm thì đã có ông bà chăm con… và vợ tôi không phải lo lắng bất cứ điều gì.
Nhà tôi có ba tầng, bố mẹ bảo, “Chỉ cần hai vợ chồng mày lau dọn tầng 2, còn tầng 1 và tầng 3 cứ để hai ông bà tự làm”. Vậy mà từ ngày cô ấy về làm dâu, tôi chưa thấy bao giờ cô ấy dọn dẹp nhà cửa nên thi thoảng, mẹ tôi lại phải tranh thủ để lên dọn dẹp phòng và đồ đạc cho hai vợ chồng.
Tôi đi làm cả tuần, không có ngày nào được nghỉ, vậy mà chưa bao giờ tôi được nghe những lời quan tâm, chăm sóc của vợ… ấy thế mà, ngày nào đi làm về, tôi cũng nghe vợ tra khảo và ghen tuông một cách hết sức vô lý và khó chịu.
Từ ngày lấy nhau đến bây giờ cũng đã được 18 tháng, vậy mà vợ chồng tôi đã giận dỗi nhau rất nhiều lần. Mỗi lần giận nhau từ 20 ngày cho đến một tháng… đến bây giờ thì nó đã lên đến đỉnh điểm và gần một tháng rưỡi, chúng tôi vẫn chưa nói với nhau câu nào, hai vợ chồng mỗi người ở một phòng.
Những lần trước, dù tôi hay vợ sai, tôi đều là người chủ động làm lành… nhưng giờ đây, tôi đã chán với cảnh vợ chồng suốt ngày không tin tưởng, ghen tuông nhau. Nếu như tôi không thương đứa con gái đáng yêu của tôi vừa tròn một tuổi thì tôi cũng đã làm đơn ly hôn rồi.
Mẹ tôi là một người phụ nữ luôn biết chăm lo cho gia đình, chăm lo cho chị em tôi sống đầy đủ và không thiếu bất cứ một thứ gì. Các anh rể của tôi cũng rất sợ cái uy nghiêm và rất quý mẹ tôi vì bà sống rất tình cảm. Từ nhỏ đến lớn, chị em tôi chưa ai dám cãi lại lời mẹ… thế nhưng, cô con dâu duy nhất của gia đình lại cãi lời mẹ chồng vì bà lỡ cho cháu ăn nhiều quá. Không những thế, sau mỗi lần không “hài lòng” về chồng và gia đình thì vợ tôi lại gọi ông bà ngoại lên để đón cháu về.
Vợ tôi coi gia đình tôi như cái chợ, thích thì đi, không thích thì về… không những thế, gia đình nhà vợ tôi cũng không bao giờ quan tâm xem con cái họ đối xử với nhà chồng ra sao? Hay gia đình tôi đối xử với cô ấy thế nào? Họ cứ coi chuyện của con gái mình gây ra là rất đỗi bình thường và không bao giờ quan tâm đến những phép tắc tối thiểu trong gia đình.
Khi không chịu được sự ích kỉ của cô vợ mình, tôi bàn bạc với gia đình về quyết định ly hôn. Các chị gái của tôi ai cũng đồng ý với quyết định đó vì không thể chịu đựng được sự hỗn láo, xấc xược của cô em dâu nhưng bố mẹ tôi thì một mực không đồng ý vì nghĩ đến tương lai của cháu mình.
Tôi cũng thương con lắm… nhưng tôi không thể sống như thế này suốt đời được! Giờ đây hai vợ chồng chúng tôi sống chung một nhà nhưng chẳng khác gì đã ly hôn vì cả hai chúng tôi không ai nói với ai một lời, mỗi người ngủ một phòng riêng biệt. Tôi đã mất hết cảm giác vợ chồng với cô ấy và không còn hứng thú gần gũi cô ấy như trước đây nữa…
Tôi phải làm gì để không phải sống trong tình cảnh khốn khổ này?
Theo Khampha
Mẹ chồng giúp con dâu "kháng địch"
Tâm sự về mẹ chồng "number one" của mình, chị H. (Quận, 12, Tp. HCM) nói: "Mình may mắn có được một người mẹ chồng rất tốt bụng, thương con, thương cháu. Hồi mới quen chồng, mình nhìn bà là sợ, vì bà thẳng tính, không nên không phải mắng luôn"
Bây giờ được gần bà mới thấy... sướng. Bà nấu ăn ngon, lại rất thoải mái với con dâu, ít khi để ý xét nét, thi thoảng có người nhiều chuyện nói xấu con dâu bà còn gạt đi cơ. Chồng mình làm gì không đúng hoặc cư xử tệ với vợ là mẹ chồng mình mắng luôn, nghe mà... sướng cả lỗ tai!".
Theo như chị H. thổ lộ, mẹ chồng chị không chỉ thương con dâu mà khi hạnh phúc gia đình chị có nguy cơ bị đe dọa thì mẹ chồng đã là người đứng về phía chị, giúp chị "kháng địch".
"Người yêu cũ của chồng mình đi du học về, hẹn anh đi uống café. Hai người ấy yêu nhau rồi chia tay, cô ấy buồn nên đi du học, còn chồng ở nhà quen và lấy mình. Cô ấy muốn mời anh đi uống nước, anh có kể với mình nhưng lại nhấn mạnh: &'Chắc là cô ấy có điều gì muốn nói riêng với anh nên bảo mình anh đi thôi. Lần sau anh sẽ dẫn em đi cùng nhé!'.
Mình hơi phật ý khi mời chồng mà lại không cho vợ người ta đi cùng là sao? Nếu đã là bạn bè trong sáng thì sao lại &'phân biệt đối xử' như thế. Nghĩ thì nghĩ thế, nhưng mình chỉ bảo: &'Nếu anh thấy cần thiết thì cứ đi!" - chị kể lại chuyện cũ.
Chị nói tiếp: "Ai ngờ lúc đó mẹ chồng nghe thấy vợ chồng nói chuyện, bà bảo luôn: &'Không muốn cho vợ người ta đi cùng thì chắc mẹ người ta sẽ không từ chối đâu nhỉ? Đi, mẹ đi với mày, lâu lắm không gặp con bé đấy rồi, cũng thấy nhớ nó ghê!'. Mình ngạc nhiên tột độ, chồng mình mắt cũng trợn tròn rồi lúng túng chẳng biết có nên cho mẹ đi cùng hay không.
&'Mày suy nghĩ đi, một là 2 mẹ con mình cùng đi, không thì ở nhà hết, chả đi đâu cả!' - bà noi. Ba kéo mình nói nhỏ: &'Chắc chắn con bé đó có ý đồ nên mới thế. Ngày xưa mẹ tiếp xúc với nó rồi, nó khéo lắm, con đừng nghĩ ai cũng trong sáng ngay thẳng mà tạo cơ hội rồi vẽ đường cho hươu chạy!'.
Tối đó chồng mình ở nhà, nhưng sau đó có gặp cô ta không thì mình không rõ lắm. Mình tin chồng nên không giám sát gắt gao, tin rằng nếu anh có liên lạc thì cũng chỉ dừng ở mức bạn bè thôi".
Chị H. kể, mấy hôm sau, buổi tối chị đang nấu cơm trong bếp thì nghe tiếng mẹ chồng sang sảng ngoài phòng khách: "Ơ hay cái cô này, đàn bà con gái cứ đi gọi điện nhắn tin cho đàn ông đã có vợ là thể loại gì? Thừa thời gian hay là thiếu tình? Tìm đến thằng N. nhà này (tên chồng mình) là nhầm đối tượng rồi nhé. Không! Chả bạn bè gì hêt. Thiếu gì bạn bè mà phải chơi với người yêu cũ. Bộ cô cô đơn đến mức chẳng thiết đến lòng tự trọng nữa hả?" - Chi kê nguyên văn lời bà noi.
"Hóa ra cô nàng kia gọi cho chồng mình, bị bà bắt tại trận, bà giằng điện thoại nghe luôn. Mình nhìn chồng đang cười te tởn chả rầu rĩ gì cả thì cũng nhẹ người, xem ra anh không để tâm đến cô ta là mấy.
Khi mình cảm ơn thì mẹ chồng cười xòa bảo: &'Mẹ đứng về phía con, bảo vệ con cũng chính là bảo vệ hạnh phúc của con trai mẹ, của cháu mẹ và cái gia đình này!' (Chả là mình đang mang bầu mà). Hôm sau mình nhận được tin nhắn của cô nàng kia: 'Me chông ban thật tốt! Tôi thấy tiếc nhưng thôi, cũng đã muộn rồi!'. Cũng chẳng hiểu sao cô ta lại biết số điện thoại của mình nữa" - chị xúc động khi nói về người mẹ chồng của mình.
Không chỉ thương con quý cháu mà mẹ chồng còn đứng về phía chị, giúp chị "kháng địch" (Ảnh minh họa).
Chị Q. (Kiến An, Hải Phòng) cũng là một người phụ nữ may mắn khi có được mẹ chồng thương mình như con gái và bà đã từng cùng chị "kháng địch" một cách "máu lửa" vô cùng.
Chị hạnh phúc cho biết, sáng nào mẹ chồng chị cũng là người mua đồ ăn sáng cho con dâu và cả nhà. Sau này chị có con thì bà mua hết cho cả cháu. "Mẹ chồng bảo bọn mình cứ tranh thủ ngủ thêm mà đi làm, bà dậy sớm vừa tập thể dục nâng cao sức khỏe, vừa đi chợ và mua đồ ăn sáng luôn. Khi mình dậy là bà đã đi chợ xong xuôi và trở về với đồ ăn sáng trên tay rồi.
Có lần mẹ chồng về quê được các bác góp ý là không nên như thế, hãy để con dâu thể hiện, bảo nó dậy sớm lo nấu nướng. Nhưng mẹ chồng bảo luôn: &'Nhà tôi không có thói quen đó!'. Hôm đó về bà kể lại chuyện, mình nghe mà sung sướng vì mẹ chồng bênh mình ghê!" - chị cười tươi rói cho hay.
Chị Q. cũng thổ lộ một sự vụ mẹ chồng giúp chị "kháng địch" mà chị không thể nào quên được. Chị nhớ lại chuyện cũ: "Thời gian trước, chồng mình &'say nắng' một đồng nghiệp ở công ty. Chị ta hơn tuổi chồng mình và đã li dị. May sao khi mọi chuyện chưa đi quá xa thì mình đã phát hiện ra và lập tức răn đe, cảnh cáo chồng mình. Sau đó họ đã chấm dứt, mình nghĩ chắc chồng cũng đã tỉnh ngộ và nhận ra sai lầm rồi nên tạm yên tâm.
Nào ngờ một hôm, mình đang có việc ở ngoài thì mẹ chồng gọi điện giục giã về ngay. Về tới nhà, bà hớt hải chạy đến bảo mình: &'Mẹ vừa thấy có đứa con gái nào gọi điện cho thằng C. (tên chồng mình). Hai đứa nói chuyện nghe mờ ám lắm, chẳng giống bạn bè gì cả. Rồi thằng C. phóng đi mất dạng luôn!'. Mình nghe mà giật thót, 2 mẹ con nhìn nhau lo lắng.
Mình kể lại chuyện &'say nắng' lúc trước của chồng cho bà nghe. Lúc đó, mình bấn loạn lắm, không nghĩ được gì nhưng mẹ chồng đã trấn an mình. Rồi 2 mẹ con cùng nhau vạch kế hoạch &'tác chiến'".
Chị Q. kể, anh C. đã phạm sai lầm khi hay nghe điện thoại mà không cảnh giác với mẹ, thấy vợ đi vắng là yên tâm đứng giữa nhà nói chuyện. Chị và mẹ chồng im lặng theo dõi đối tượng, khi phát hiện 2 kẻ đó hẹn gặp tiếp thì liền bám theo sát nút. Chị thở phào khi thấy anh rẽ vào một quán café. Đúng như dự cảm, cô ả đó và chồng chị vẫn còn qua lại với nhau, chỉ chưa rõ ở mức độ nào thôi.
"Đợi anh - ả yên vị xong, mình với mẹ chồng cũng xông vào luôn. Mình chưa kịp nói gì, mẹ chồng thì không thèm nghe 2 kẻ kia thanh minh gì hết, bà cao giọng phán gọn lỏn: &'Nếu cô thích không còn chỗ nào mà chui, phải bỏ việc, chuyển nhà thì cứ việc tiếp tục việc mình đang làm. Không thì liệu đường mà cuốn xéo ngay, cách xa con trai tôi ra. Tôi già rồi, không sợ quả báo đâu nên việc gì tôi cũng làm được hết đấy!'. Nói xong bà bắt chồng mình về, không cho chần chừ giây nào.
Về nhà, bà bảo anh: &'Một ngày mày còn là con trai mẹ thì đừng có lặp lại những việc làm đó. Nếu không thì đừng có nhận tao là mẹ!'. Chồng cúi đầu xin lỗi vơ va me. Anh thề không hề có ý định gì với cô ta, chỉ là đi uống nước thôi. Lần đó, mình giận chồng lắm nhưng không thể phủ nhận, mình rất biết ơn mẹ chồng" - chị Q. giãi bày.
Theo VNE
Hé lộ những "kế hèn" trốn "yêu" mùa world cup Vợ chồng yêu thương, chiều chuộng nhau là thế nhưng đến mùa world cup là chúng tôi lại chệch choạch vì không dung hòa được ý thích. Tôi thích xem bóng đá nhưng cô ấy lại muốn xem phim tâm lý rồi muốn hai vợ chồng cùng đi ngủ... Tôi mê bóng đá lại đang mùa được tận hưởng giải bóng đá hay...