Vợ tôi say nắng người đàn ông khác trên mạng xã hội
Vợ nói có tình cảm với người đó nhưng do cảm thấy sẽ đi quá xa nên đã chủ động dừng lại mối quan hệ ấy và về nhà.
ảnh minh họa
Em 30 tuổi, có vợ được 3 năm. Gần đây công việc làm ăn của em gặp khó khăn nên vợ đã chủ động xin đi Sài Gòn làm. Thông qua chiếc điện thoại cô ấy gửi về cho em để dùng vì cô ấy được người kia tặng cái mới, em đã biết được cô ấy mới xuống bến xe miền Đông lúc 5h sáng đã gọi người đó ra đón mặc dù có anh chị em ở trong đó. Họ đã đi chơi ăn uống cùng nhóm bạn trên mạng xã hội rồi chụp hình tình cảm với người kia.
Khi em nói, cô ấy cứ chối cãi, bảo không có. Em đưa ra các bằng chứng thì cô ấy nói là có tình cảm với người đó nhưng do cảm thấy sẽ đi quá xa nên đã chủ động dừng lại mối quan hệ ấy và về nhà. Em có cuộc nói chuyện với người đàn ông kia và anh ta thừa nhận mối quan hệ đó, nói tại cô ấy không nói đã có chồng. Giờ em phải làm sao?
Theo Phununews
Video đang HOT
6 năm qua đã có lúc tuyệt vọng, tôi bảo vợ đi tìm người đàn ông khác
Khoảng thời gian đó tôi như phát điên. Con không có, nợ nần thì còn đây. Vợ tôi cũng không còn động viên tôi nữa. Có lẽ em đã quá buồn không còn chịu được nữa.
Đàn ông đến giúp vợ sinh con cũng không được thì còn làm được gì đây? (Ảnh minh họa)
Tôi cũng không biết vì sao tôi bị vô sinh, và cũng không biết là bị từ khi nào. Không biết là do bẩm sinh hay gì nữa. Tôi chỉ biết khi tôi cưới vợ được 4 tháng mà không có tin tức thai nghén của vợ thì chúng tôi đi khám. Kết quả bác sĩ nói tôi vô sinh, không tìm thấy tinh trùng trong tinh dịch và tinh hoàn hơi teo nhỏ.
Bác sĩ nói tôi mổ giãn thừng tinh để tìm tinh trùng. Vợ chồng tôi khăn gói lên bệnh viện mổ mong tìm được con mình và uống thuốc theo bác sĩ dặn dò. Sau 3 tháng tôi đi kiểm tra lại, vẫn tờ giấy in dòng chữ không tìm thấy tinh trùng trong tinh dịch.
Vợ tôi động viên tôi rất nhiều để tôi không tự trách bản thân mình. Em cứ bảo sẽ có con mà anh, cùng lắm mình xin con nuôi thôi. Nhưng tôi biết em cố làm ra vậy để tôi không buồn chứ em hay nằm khóc mỗi đêm. Em thấy con ai cũng bế cũng hôn. Tôi biết em thèm cảm giác làm mẹ. Chỉ trách tôi vô dụng quá. Đàn ông đến giúp vợ sinh con cũng không được thì còn làm được gì đây?
Vợ tôi chạy ngược xuôi hỏi thăm thuốc thang cho tôi khắp nơi. Lúc nào cũng sắc nấu Đông y rồi thuốc Tây đủ loại, đặt hàng nước ngoài về cũng có. Nhưng tôi biết chắc là sẽ rất khó mà chữa được.
Tôi nghe lời em 2 năm ròng với 1 núi thuốc vào người nhưng vẫn không thấy bất kỳ dấu hiệu gì. Gia đình tôi thì làm công nhân, tiền đâu nhiều mà chạy hoài. Em làm lương 4 triệu 1 tháng. Tôi thì 5 triệu. Phải trả chi phí nhà cửa và gửi về quê nữa. Được ít tiền dành dụm là khi cưới bố mẹ dòng họ 2 bên cho thì đã bán hết để chữa trị rồi.
Tôi nói em: "Thôi em tìm người đàn ông khác đi. Giải thoát cho cả 2 để cả 2 không phải khổ thế này. Em còn trẻ còn tương lai". Nhưng em mắng tôi là điên, vợ chồng đến với nhau là duyên nợ rồi, dù có chết em cũng ở cả đời với anh thôi.
Tôi nghe cũng thấy mừng vì tình yêu vợ dành cho mình, mà cũng thấy hơi buồn vì không thể nào làm cô ấy có được hạnh phúc cao quý nhất của người phụ nữ .
Tôi bàn em đi xin con nuôi về cho vui nhà. Vợ chồng tôi lên mạng vào các hội cho nhận con nuôi xem có bạn nào lỡ dại mà không nuôi được thì sẽ xin về nuôi. Nhưng thật không ngờ thế giới đó rất phức tạp và khó khăn hơn chúng tôi tưởng rất nhiều. Vì thế mà tôi đã không xin được con nuôi.
Bỏ ý định xin con. Vợ chồng tôi nghĩ đến xin tinh trùng để IVF (thụ tinh nhân tạo). Chúng tôi đến bệnh viện và hỏi thủ tục. Bác sĩ nói tổng chi phí là khoảng 70 triệu. Tôi về mượn mẹ và chị gái để làm với hi vọng sẽ có con. Đến viện làm thủ tục thụ tinh thì lúc này phát sinh đủ thứ tiền. Tổng lên đến 120 triệu đồng. Bác sĩ nói do vợ tôi cần thêm thuốc nên tăng chi phí.
Khoảng thời gian đó tôi như phát điên. Con không có, nợ nần thì còn đây. (Ảnh minh họa)
Tôi phải chạy vay mượn thêm đồng nghiệp của mình. Nhưng 120 triệu đó đã không mang con về với chúng tôi. Bác sĩ nói phôi hơi kém nên thất bại. Khoảng thời gian đó tôi như phát điên. Con không có, nợ nần thì còn đây. Vợ tôi cũng không còn động viên tôi nữa. Có lẽ em đã quá buồn không còn chịu được nữa.
Mấy tháng nghĩ ngơi xong em lại mày mò tích cóp tiền mua thuốc này kia cho tôi uống. Chiều lòng cho em vui nên em cứ đưa gì tôi cũng vui vẻ uống hết. Em dẫn đi đâu tôi cũng đi chỉ mong em thấy khá hơn. Rồi vợ tôi lại về nhà mẹ đẻ vay mượn thêm 30 triệu nữa để mua tiếp 6 tháng thuốc cho tôi.
Lúc đầu tôi không có hy vọng lắm, nhưng vì vợ ép uống nên tôi vẫn uống. Uống liền 5 tháng mà khi đi khám vẫn không thấy tinh trùng. Tôi đã khóc vì bao cố gắng của mình chỉ là công cốc. Tôi vẫn cố uống hết thuốc cho đỡ phí công vợ. Sau 6 tháng, vợ đưa tôi đi khám lại thì lần này có một tia hy vọng len lói. Đã tìm thấy vài con tinh trùng trong mẫu tinh dịch. Bác sĩ nói vợ chồng tôi nên IVF ngay nếu để lâu sợ lại không còn vì tôi sẽ bị mất tinh trùng theo thời gian.
Nhưng để IVF, chúng tôi phải có hơn 100 triệu. Chúng tôi lấy đâu ra số tiền đó? Hai bên gia đình đều vay mượn cả rồi. Bảo hiểm không hỗ trợ một đồng nào cho vấn đề hiếm muộn cả. Tôi phải làm sao để có thể có con về đây các bạn? Ai hãy cho tôi một hướng đi với. Tôi sẽ biết ơn các bạn thật nhiều!
Theo Afamily
Làm sao tôi có thể nói ra nỗi hổ thẹn đó trước ánh mắt hạnh phúc của anh Tôi say nắng, cũng vì cảm giác lạ là với người đàn ông khác, trong khi trước giờ tôi chỉ quen với mỗi mình chồng thôi. Trước khi đến với nhau, tôi và Minh đã trải qua 3 năm trời yêu nhau say đắm. Ai cũng bảo tôi thật may mắn khi yêu và cưới được mối tình đầu, hơn nữa Minh lại...