Vợ tôi phí tiền vào những món đồ giá rẻ
Không cứ phải mua thứ đắt tiền mới gọi là lãng phí, vợ tôi đang đánh mất tiền vì mua những món đồ nhanh hỏng.
Tôi và vợ lấy nhau được 4 năm, có nhà riêng ông bà cho tại Hà Nội, có một cháu, thu nhập trung bình 15 triệu mỗi tháng. Tôi khá thoải mái trong việc tiền nong, nên lương tháng để vợ cầm gần hết lo tiêu dùng, chỉ giữ lại đôi triệu tiêu vặt. Vợ tôi vốn gốc gia đình ở quê, nhà không có điều kiện nên chi tiêu khá tằn tiện. Tôi thấy cũng ổn vì như thế tốt cho tương lai gia đình. Chỉ có điều dần dần tôi nhận ra việc ham mua rẻ của vợ cũng để lại những hậu quả nho nhỏ.
Chẳng hạn gần đây nhà tôi lắp lại rèm cửa phòng khách. Cô ấy khăng khăng đòi lắp rèm lá (hay lắp ở các văn phòng), cho nó rẻ lại lịch sự (chỉ 500 nghìn một mét vuông). Tôi nói lắp rèm vải hai lớp cho bền, dù đắt hơn một chút (khoảng một triệu một mét). Lúc đến lắp, anh thợ cũng bảo là loại rèm này rẻ, nên sẽ nhanh hỏng, phải dùng cẩn thận. Y như rằng chỉ được vài tháng, các tấm nhựa của rèm đứt, tuột hết ra. Giờ mỗi khi trời nắng là ánh sáng xuyên vào nhà sáng choang, lỗ chỗ như người răng khểnh. Mấy bữa tôi sẽ phải lắp lại. Tưởng rẻ mà lại hóa đắt, vì chẳng sử dụng được mấy.
Năm trước cô ấy cũng đòi mua bộ bàn ghế Trung Quốc cho con tôi ngồi tập tô (cháu 3 tuổi). Bộ bàn ghế rất đẹp, nhiều hình vẽ con vật sinh động, lại rẻ bằng nửa so với bàn ghế gỗ mà thợ mình đóng. Tôi nhìn thoáng biết ngay nó làm từ gỗ ép và dán, nhưng thuyết phục vợ không nghe. Giờ sau gần một năm, bộ bàn ghế của con đã long hết cả ốc, mặt bàn tuột xuống vì mất chiếc gá nhựa đỡ, tấm dán ở mặt bàn và mặt ghế bung hết sạch, lộ lớp gỗ ép lem nhem. Hôm rồi vợ chồng tôi đã phải cho đi vì để chỉ chật nhà.
Gần đây nhất, thấy mấy chị em trong công ty mua bếp từ, vợ tôi cũng đòi mua, nhưng lại tiết kiệm, mua loại bếp đơn cho rẻ (chỉ gần 2 triệu, trong khi bếp đôi loại tốt mười mấy triệu). Đun được mấy ngày là phát hiện ngay ra nó bất tiện, vì lúc cần vội, nấu nhanh là bó tay bởi vì không có hai chỗ nấu như bếp đôi. Giờ cô ấy thừa nhận đúng là gia đình thì nên mua bếp đôi, còn người độc thân mới nên dùng bếp đơn.
Video đang HOT
Nhiều món đồ khác (như đệm, chăn bông, tủ lạnh…) trong nhà tôi cũng chịu chung cảnh mua rẻ mà hóa đắt như thế. Chỉ mong cô ấy sẽ rút kinh nghiệm để từ giờ không mất tiền oan phải mua hai lần như vậy.
Theo VNE
Chồng block Facebook của vợ để tán tỉnh đồng nghiệp
Tôi không biết mình nên tiếp tục tin tưởng chồng thế nào khi ngay cả mạng xã hội có cả trăm người biết mà riêng tôi vẫn bị anh lừa dối.
Vợ chồng sống với nhau thì tin tưởng nhau là chính. Tôi đã luôn nghĩ như vậy và giữ niềm tin đối với chồng nhưng anh đã cho tôi một bài học nhớ đời.
Ảnh minh họa
Tôi và chồng đều là những người hiện đại nên việc dùng mạng xã hội là đương nhiên. Các đây 5 năm cả hai chúng tôi đã dùng Facebook, quen và yêu nhau cũng nhờ những lần nói chuyện, "ăn trộm củ quả" của nhau trong nông trại ảo.
Tôi thuộc tuýp người khá kín đáo nên thay vì đưa mọi thứ lên Facebook thì tôi chọn cách chỉ đưa những gì không ảnh hưởng đến ai và không để người khác thấy được tâm trạng thật của mình. Chính vì thế mà từ khi cưới đến khi có con, mỗi sự kiện tôi chỉ đưa một hai bức ảnh gọi là thông báo với bạn bè, đồng nghiệp mà thôi.
Chồng tôi cũng không hay đăng ảnh gia đình, vợ con trên Facebook vì anh bảo: "Mình biết là được rồi, sao phải khoe nhiều người biết làm gì?". Tôi nghĩ chắc do anh cũng có tuổi nên suy nghĩ cũng khác, không còn muốn nghe bạn bè bình luận về vợ con nên thế. Anh dùng mạng xã hội chủ yếu là vào xem bạn bè đang nói gì, có gì mới còn mình thì gần như rất ít viết trạng thái. Đôi lần tôi đăng ảnh hai mẹ con và đánh dấu tên anh vào thì anh cũng không bình luận gì.
Vì quan tâm đến chồng nên mỗi lần đến cơ quan, đăng nhập vào Facebook, theo thói quen, tôi lại đưa mắt nhìn xem tên anh có hiện sáng trên cửa sổ chat hay không. Hầu như lần nào câu chuyện cũng bắt đầu bằng câu nói: "Chồng đang làm gì?" và kết thúc sau đó khoảng dăm ba câu trong trạng thái bỏ lửng của anh. "Chắc là ông này lại đang ngồi làm việc hoặc chơi điện tử nên quên luôn cả chuyện đang nói với mình", tôi đã nghĩ vậy và cũng không quan tâm lắm.
Cách đây gần một năm, anh nói với tôi là sẽ khóa Facebook vì: "Suốt ngày lượn lờ vào cũng tốn thời gian mà cũng chẳng giúp ích được gì". Vì hai vợ chồng tôn trọng riêng tư của nhau nên anh nói vậy tôi cũng biết là từ nay không cần phải để ý đến anh trên Facebook xem anh thích gì, bình luận gì nữa.
Cho tới hôm cơ quan anh tổ chức du xuân đầu năm, trong bữa cơm tại nhà tôi, mọi người đều nửa đùa nửa thật khen tôi "hiền lành" và "không biết ghen". Ban đầu tôi cũng nghĩ chắc do mình không hay gọi điện giục chồng về hoặc chồng mình đã chém gió gì đó về cách dạy vợ nên mọi người mới nói thế. Nhưng rồi anh Thắng, trưởng phòng quay sang nói với vợ rằng: "Em phải học tập Hà đi! Chồng nói chuyện, bình luận thoải mái với đồng nghiệp nữ trên Facebook mà cô ấy còn không nói gì, đằng này em cứ thấy anh like chỗ nào là nhảy dựng lên". Nghe thấy thế, tôi bắt đầu thấy "nóng trong người" vì không hiểu chuyện Facebook của chồng là thế nào?
Cố nhịn cục tức đến khi mọi người ra về, tôi hỏi chồng: "Chuyện mọi người nói anh dùng Facebook là thế nào?"
Anh thản nhiên trả lời: "Mọi người trêu em đấy! Em biết thừa là anh khóa Facebook từ lâu rồi, em có thấy anh xuất hiện trên đấy bao giờ không mà phải nghĩ làm gì cho mệt".
Tôi nghe chồng nói nhưng vẫn nghi ngờ. Buổi tối tôi vào Facebook tìm kiếm tên truy cập của chồng, đúng là không có gì. Tôi cũng thấy tin anh thêm một chút. Lúc sau đang chuẩn bị tắt máy tính thì tôi nghĩ đến việc lập một tên truy cập khác để vào. Thật bất ngờ là tôi đã bị chơi một cú ngoạn mục. Điều tôi không bao giờ nghĩ tới lại thành sự thật: Anh đã chặn Facebook của tôi.
Tôi gần như đứng hình trước máy tính gần mười phút khi đọc được những gì anh bình luận, nói với đồng nghiệp. Hóa ra khi không có tôi, anh là một con người khác. Anh đã đăng những trạng thái đầy sướt mướt và đầy tình ý kiểu: "Trời mưa thế này, cơ quan đi hết nên vắng tanh. Lúc này mà có em Lan, em Hằng ngồi cạnh thì còn gì bằng..."
Đọc những gì anh bình luận với đồng nghiệp mà tim tôi cũng nhức nhối. Toàn là: "Xinh thế", "Nhìn em mặc bộ này đẹp hơn vợ anh", "Nếu chiều nay bạn trai không đến đón thì anh xếp gạch đưa em về Lan nhé!"... Anh thản nhiên trêu ghẹo và buông lời tán tỉnh với đồng nghiệp như giữa chốn không người. Đặc biệt là anh coi tôi như không tồn tại, mà đúng là sau khi bị block thì tôi không tồn tại trên facebook của anh thật. Hóa ra vì tin chồng mà tôi bị anh lừa, bị anh biến thành con ngốc trước tất cả mọi người.
Theo Blogtamsu
Đừng sống vội vàng để rồi phải nói "giá như"... Cuộc đời có bao nhiêu mà phải vội. Cứ từ từ thưởng thức hết cảm giác một mình đi. Vội làm gì để phải nuối tiếc những gì đã qua, những gì dang dở và những gì chưa làm được. Đúng thì không cần bàn cãi nhưng chỉ cần một quyết định sai lầm sẽ dẫn tới những hệ lụy của nó. Vội...