Vợ tôi phải vào tù vì lòng tham vô đáy
Chỉ vì lòng tham quá lớn, vợ tôi đã đẩy gia đình đến bờ vực tan nát, đồng thời bản thân cô ấy cũng phải trả giá bên trong song cửa sắt.
Vợ chồng tôi sống ở nông thôn nên với thu nhập từ thợ hàn xì mỗi tháng 8 triệu đồng, tôi cũng nuôi đủ vợ và hai con. Vợ tôi vừa một tay chăm sóc hai đứa con lại việc ruộng đồng cùng với mấy con lợn nên cô ấy rất bận rộn. Nhìn vợ lúc nào cũng lấm lem bùn đất khiến tôi rất thương xót.
Đã nhiều lần tôi khuyên cô ấy làm ít thôi không đổ bệnh ra thì lại khổ nhưng vợ tôi cười hiền lành nói: “Em muốn làm nhiều để có chút vốn sau đó vợ chồng mình sẽ cho vay mượn để kiếm lời”.
2 năm sau, số tiền vợ chồng tôi tiết kiệm và bán đi mấy mảnh ruộng cũng được 300 triệu đồng. Vợ tôi không làm ruộng và chăn nuôi nữa mà chuyển sang cho vay vốn. Nhờ sự khéo léo trong ngoại giao nên cô ấy kiếm được rất nhiều mối đang cần tiền gấp. Vợ tôi mang hết tiền nhà cho vay. Bình thường cô ấy lấy lãi từ 10-11% năm, sau rồi là 12 – 15% vẫn nhiều người đổ dồn vào vay vì không phải làm thủ tục rườm rà.
Khi số người đến ngày càng nhiều, vợ tôi phải đi vay xung quanh bạn bè, người thân với lãi suất thấp để cho người ngoài vay với lãi suất cao hơn.
Từ khi vợ tôi mở dịch vụ cho vay tiền, nhà cửa bỗng tấp nập hẳn lên. Có nhiều người mang tiền và vàng đến để “nhờ” vợ tôi cho vay giúp. Khách hàng là những bà con hàng xóm hay họ hàng thậm chí cả những người làm công ăn lương bình thường chắt chiu, cũng đưa tiền đến cho vợ tôi quay vòng với hy vọng được tiền lãi cao hơn ngân hàng. Mỗi lần như thế, vợ tôi đưa lại cho mọi người với một tờ giấy viết tay làm tin, không có chữ ký của chính quyền địa phương, không con dấu, không cần tài sản cầm cố.
Mỗi lần như thế, vợ tôi đưa lại cho mọi người với một tờ giấy viết tay làm tin. (Ảnh minh họa)
Có ngày, vợ tôi cầm của mọi người tới mấy tỉ đồng. Nhìn thấy trong nhà ngày càng có nhiều tiền, tôi bắt đầu lo lắng. Tôi tâm sự với vợ: “ Sao mọi người lại tin tưởng mà giao hết cả tài sản của họ cho em vậy?”. Vợ tôi cười đắc thắng chỉ tay vào đầu cô ấy mà nói: “Chủ yếu là ở mưu trí đây này. Em biết mọi người ham lãi suất cao nên đánh trúng tâm lý thôi”.
Tôi hỏi: “Thế nhưng lỡ đến hạn mà không trả nổi tiền thì sao? Cả mấy người em cho vay nữa, họ có đáng tin không? Có chịu trả tiền đúng hạn không?”. Thấy tôi hỏi nhiều quá, cô ấy chẹp miệng bảo: “Không nói với anh nữa. Anh thì hiểu gì”. Dù lo lắng, nhưng thấy vợ nói chắc nịch như vậy, tôi cũng không cản nữa.
Video đang HOT
Tôi đi làm cũng không yên tâm vì lúc nào trong nhà cũng có số tiền lớn. Thế nên tôi bỏ hẳn việc hàn xì, ở nhà nhìn chằm chằm cái két vì sợ bị trộm, rồi không có tiền đền cho họ hàng, làng xóm. Bình thường tôi cũng không mở két ra kiểm tra, vì sợ làm lộn xộn giấy tờ của vợ. Nhưng không hiểu sao, trời xui đất khiến thế nào mà hôm đó tôi lại mở thử ra xem.
Vừa mở cánh tủ ra, tiền đủ các mệnh giá tràn ra nhà làm tôi hoa hết cả mắt, cả đời chưa bao giờ tôi dám mơ ước được nhìn thấy số tiền này. Tôi vội cầm quyển sổ ghi số tiền của những người vợ tôi vay đã lên đến 4 tỷ. Nhưng lục lọi khắp nơi mà vẫn không tìm quyển sổ mà vợ tôi cho vay.
Vậy là vợ tôi chỉ có đi vay và lấy tiền gốc của khách hàng để trả lãi cho họ, cô ấy không hề cho ai vay. Từ trước đến giờ tôi tin tưởng vào sự đảm đang tháo vát của vợ, bây giờ tôi mới hiểu vợ tôi là kẻ hám tiền lừa lọc người khác. Nhìn vào đống tiền không phải của mình tôi suy sụp tột cùng, tôi vội gọi điện thoại cho vợ về gấp.
Vợ vừa về đến nhà, tôi quát: “Em đang làm trò gì em có biết không? Em dám lấy tiền của mọi người làm của riêng cho bản thân à? Thảo nào dạo này anh thấy em suốt ngày phấn son ăn diện như minh tinh màn bạc vậy. Em trả ngay số tiền đấy cho mọi người không thì đừng trách anh”.
Vợ tôi chỉ thẳng vào mặt tôi giận dữ nói: “Anh đừng có phá hoại kế hoạch của em, nếu trả hết mọi người thì bán cả nhà cũng chẳng đủ trả đâu, đâm lao thì phải theo lao. Em tự có tính toán của mình, anh mà bép xép với ai là em đi tù đấy”. Nghe vợ nói đi tù tôi sợ xanh mắt lại không nói nổi lời nào, trong lòng tôi cầu mong vợ mình có kế hoạch trả tiền cho mọi người kịp thời, để khỏi rơi vào bước đường cùng.
Từ trước đến giờ tôi tin tưởng vào sự đảm đang tháo vát của vợ, bây giờ tôi mới hiểu vợ tôi là kẻ hám tiền lừa lọc người khác. (Ảnh minh họa)
Thế nhưng, một hôm tôi vừa đi có việc về, trong sân đầy xe và người. Tôi chưa kịp mở miệng hỏi thì họ đã ào ào: “Kìa, chồng nó đấy, tóm lấy để tìm cho ra vợ con nó”. Mọi người túm lấy áo và tay chân tôi như sợ tôi chạy mất. Đám đông đứng quanh tôi quát ầm ĩ: “Trả tiền cho tao, trả tiền cho tao. Đồ lừa đảo”.
Mãi rồi tôi mới biết, vợ tôi ôm toàn bộ tiền bỏ trốn, để lại tôi và 2 con. Nhà cửa xe cộ và các loại tài sản khác tôi đã bán hết để trả nhưng vẫn đọng lại khoản nợ lớn. Ba bố con tôi đành tá túc bên nhà bà nội.
Mấy ngày sau thì tôi nghe tin vợ tôi bị công an bắt giữ. Trong phiên tòa, nhìn cô ấy tiều tụy mà tôi không thể kìm được nước mắt, chung quy lại cũng vì tôi bất tài, không có khả năng cho vợ cuộc sống no đủ khiến cô ấy nảy lòng tham và đi sai đường.
Nhìn cảnh vợ bị dẫn đi, tôi vừa giận vừa thương. Tôi biết nói với các con như thế nào đây khi chúng hỏi mẹ đâu? Vì sao mẹ đi tù? Tôi muốn dọn đi nơi khác sống, để các con được yên, không phải nghe người khác nói mẹ là kẻ lừa đảo tài sản. Mọi người trong gia đình tôi cũng muốn tôi dứt khoát cắt đứt với vợ, nhưng ly dị bây giờ có phũ phàng với cô ấy quá không?
Theo Afamily
Vợ bắt quả tang tôi đang vui vẻ cùng người tình trên ghế sofa
Tôi và cô ấy ôm chặt lấy nhau như thể sợ ai cướp mất và chúng tôi vui vẻ với nhau ngay trên ghế sofa. Đúng lúc đó thì cánh cửa nhà bỗng mở toang...
Năm ấy con trai tôi đang học lớp 6, như thường lệ vợ tôi vẫn là người đi họp phụ huynh cho con nhưng ngày họp phụ huynh năm ấy lại trùng với chuyến công tác của vợ nên tôi phải đi họp phụ huynh thay vợ.
Đây là lần đầu tiên tôi đi họp phụ huynh cho con. Trong cuộc họp cô giáo thông báo điểm thi học kỳ, các khoản phí phải đóng và chương trình dã ngoại trong hè tới chứ cũng không có gì quan trọng. Nên tôi không hoàn toàn tập trung trong cuộc họp.
Ngồi bên cạnh tôi là một phụ nữ khá trẻ, gương mặt thanh tú toát lên vẻ sang trọng quý phái, tôi đã bị cái vẻ đẹp ấy hút hồn từ ngay cái nhìn đầu tiên. Sau một hồi nói chuyện thì tôi mới biết con trai cô ấy và con trai tôi chơi thân với nhau. Và điều đặc biệt hơn nữa là cơ quan cô ấy làm ngay cạnh cơ quan tôi. Nói chuyện với cô ấy khá thú vị và tôi tò mò muốn biết thêm nhiều điều về người phụ nữ này. Tôi xin số điện thoại của cô ấy với lí do là trong tuần tới các con đi dã ngoại, có vấn đề gì xảy ra thì tôi sẽ liên hệ với cô ấy vì cô ấy đi cùng các con trong buổi dã ngoại này.
Ảnh minh họa.
Sau lần họp phụ huynh ấy tôi hay nhắn tin nói chuyện với cô ấy và thỉnh thoảng sau giờ ăn trưa lại mời cô ấy đi cafe. Lâu dần chuyện đi uống cafe cùng nhau như là một thói quen, chúng tôi trò chuyện nhiều hơn, đi chơi với nhau nhiều hơn. Lâu dần, chúng tôi không còn hẹn nhau ở quán cafe nữa mà nơi chúng tôi đến là" nhà nghỉ". Sau mỗi giờ nghỉ trưa, chúng tôi ngã vào nhau, hòa quyện vào nhau, say sưa trong sự đam mê của một tình yêu cháy bỏng nhưng đầy tội lỗi: Ngoại tình.
Chuyện tình yêu của chúng tôi vẫn tốt đẹp nếu không có ngày định mệnh đó.
Một hôm, vợ tôi đi công tác nước ngoài, các con tôi về quê chơi với ông bà nội nên cả nhà chỉ có mình tôi. Tôi đánh liều mời cô ấy đến nhà tôi chơi. Sau khi trò chuyện thân mật với nhau, cũng uống rượu vang với nhau, tôi bất ngờ choàng vai ôm chặt cô ấy, chúng tôi trao nhau những nụ hôn cháy bỏng, tôi mân mê khắp người cô ấy và ôm chặt như thể sợ ai cướp mất và chúng tôi vui vẻ với nhau ngay trên ghế sofa. Đang lúc vui vẻ thì cánh cửa nhà bỗng mở toang.
Đứng trước cửa là vợ tôi với đống hành lý cồng kềnh, sáu mắt chúng tôi nhìn nhau, tôi quá bất ngờ vì vợ tôi nói sang tuần mới về thế mà giờ cô ấy đang đứng trước mặt tôi, chứng kiến tôi và nhân tình không một mảnh vải trên thân đang vui vẻ trên ghế sofa. Cô ấy ném mạnh cái túi xách xuống nền nhà và lao vào kéo người tình của tôi ra.
Người tình của tôi sợ hãi vơ vội quần áo rồi bỏ chạy, còn tôi cứ đứng ngây ra. Vợ tôi hất mạnh mọi thứ trên bàn xuống, mọi thứ vỡ tan hết. Âm thanh ấy như xé vào lòng tôi vậy. Cô ấy òa khóc và hét vào mặt tôi những lời đau đớn, cô ấy đuổi tôi ra khỏi nhà, và đòi viết đơn ly dị. Tôi biết mình vừa làm việc gì với vợ- người vợ đã chung thủy với tôi suốt bao năm qua. Tôi đã phản bội cô ấy, nhìn cô ấy đau khổ lòng tôi cũng đớn đau vô cùng.
Tôi quỳ xuống trước mặt cô ấy, cầu xin sự tha thứ. Cô ấy bỏ ngoài tai tất cả những lời tôi nói và yêu cầu tôi ký vào tờ giấy ly hôn. Tôi không ký vì biết mình vẫn còn yêu cô ấy và các con rất nhiều. Tôi nhận ra mối tình vụng trộm kia chỉ là sự nông nổi nhất thời, là hâm mê nhất thời. Tôi không thể mất vợ và các con được.
Sau hôm ấy vợ tôi thu dọn đồ đạc về bên ngoại sống, bỏ lại tôi với căn nhà trống trải và lạnh lẽo. Tôi cũng đã cắt đứt mọi quan hệ với người tình sau hôm ấy. Tôi chìm đắm trong men rượu, trong đau khổ và trong sự hối hận. Tôi chỉ muốn uống cho say, cho vơi nỗi buồn, cho vơi nỗi nhớ vợ và các con. Tôi gọi điện cho vợ nhưng chỉ là những tiếng tút dài vô vọng.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, hối hận rất nhiều và cuối cùng quyết định chính mình phải nắm giữ lấy hạnh phúc cho mình. Tôi lao thật nhanh đến cơ quan của vợ, tay ôm bó hoa hồng to đợi cô ấy tan làm tôi sẽ tặng cô ấy và nói lời xin lỗi. Trông thấy cô ấy từ đằng xa tôi nở nụ cưới tươi vẫy tay chào cô ấy. Nhưng cô ấy lạnh lùng bỏ đi và chẳng hề nhìn tôi lấy một lần.
Ngày qua ngày tôi ôm bó hoa đứng trước cổng cơ quan của vợ, dù biết là không có hi vọng nhưng tôi vẫn làm mong nhận được sự tha thứ từ cô ấy. Nhưng một ngày đang đứng đợi vợ tôi bỗng thấy đầu óc quay cuồng, mọi thứ tối sầm tôi ngã xuống và thiếp đi.
Sau vụ tai nạn giao thông, tôi tỉnh dậy thấy mình trong bệnh viện bên cạnh là vợ tôi đang năm gục bên cạnh nắm lấy tay tôi. Nhìn thấy vợ mắt tôi nhòa đi, ôm chặt vợ trong niềm hạnh phúc vỡ òa. Tôi nhẹ nhàng đặt lên trán vợ một nụ hôn:"Vợ à! Anh yêu em".
Theo HOÀI ANH/Doisongphapluat
Chưa cưới đã sợ phải... làm dâu Tôi rất ít khi có định kiến với phụ nữ vụng về nhưng thật ra trong lòng mỗi người đàn ông đều mong muốn lấy được người vợ biết nấu cho chồng những món ăn ngon, tháo vát thu vén gia đình. Bố mẹ tôi cũng cần có người con dâu đảm đang chăm sóc lúc tuổi cao sức yếu. Chính vì thế,...