Vợ tôi như “ngáo ộp” trên giường
Chẳng hiểu vợ tôi hồi xuân hay sao nữa nhưng cứ đà này chắc tôi chết sớm mất.
Nhiều hôm lên giường tôi giật mình, vã mồ hôi vì thấy mặt vợ trát kem, phấn trắng toát. Góp ý thì cô ấy bảo, trước khó khăn không có cơ hội làm đẹp bây giờ có điều kiện đừng cản cô ấy.
Không chỉ dùng kem dưỡng, đắp mặt nạ trên gường mà nhiều hôm cô ấy còn ních vào người những chiếc váy voan mỏng hết cỡ, hay áo 2 dây lộ hết cả ngấn mỡ của vòng 2. Chỉ nhìn thấy là tôi đã nổi da gà, tụt hết cả hứng “gần gũi” vợ.
Tôi góp ý là cô ấy phụng phịu dỗi hờn, mở miệng ra là nói: “Ngắm các em xinh đẹp chân dài ở cơ quan quen rồi, chê em bây giờ già, xấu xí rồi chứ gì. Ừ thì em xấu, mẹ sề hai lứa lấy đâu ra mà ngon lành, sắn chắc nữa”. Có hôm cô ấy còn gán cho tôi cái tội hẹp hòi: “Thấy em ăn diện anh xót của hay sao mà suốt ngày chê trách. Em làm đẹp cho ai nào?”… Có hôm tôi lỡ miệng là cô ấy òa lên khóc, ăn vạ như đứa trẻ làm tôi lại phải khổ công dỗ dàng nhưng không nói thì tôi thấy không chịu nổi. Vì nhiều lúc tôi thấy cô ấy hơi quá đà.
Mái tóc đen mượt óng ả ngày nào của cô ấy bây giờ cũng liên tục bị hành hạ, uốn xoăn tít lúc thì màu nâu đỏ, lúc vàng chóe khiến tôi thấy ớn. Nhiều lúc dẫn vợ con đi chơi cuối tuần có bạn bè bắt gặp tôi cũng thấy ái ngại vì vợ mình không được nền nã. Cứ mỗi lần cô ấy, bước chân ra khỏi nhà nói đi sửa tóc, massage tôi lại giật mình thon thót vì sợ vợ lại có “sáng kiến” gì với mái óc, khuôn mặt của mình. Nói thì cô ấy lại chê tôi quê, không bắt kịp xu hướng làm đẹp mới.
Chỉ có “ngáo ộp” mặt mới trắng toát, ăn mặc phản cảm và uốn éo trên giường thôi (Ảnh minh họa)
Trước đây, cô ấy rất ít khi trang điểm, chỉ khi nào đi đám cưới, tiệc tùng thì trang điểm qua loa một chút. Tôi từng tự hào vì nhiều người khen vợ tôi mặn mà, đẹp tự nhiên, vậy mà bây giờ khác hẳn. Ra khỏi nhà là cô ấy tô tô, trát trát, ăn mặc phản cảm, mỏng, hở hết cỡ dù cô ấy biết tôi chúa ghét phụ nữ trang điểm đậm, ăn mặc lòe loẹt.
Video đang HOT
Không chỉ thay đổi về hình thức mà “nội dung” cũng được cô ấy cách tân theo ý của mình. Trước kia “chuyện ấy” hoàn toàn do tôi chủ động, muốn “gần” vợ nhiều lúc còn phải “xin” vì cô ấy liên miệng kêu mệt mỏi. Bây giờ thì khác, cô ấy luôn là người chủ động, thậm chí nhiều lúc tôi có cảm giác cô ấy không còn là vợ của tôi trước đây nữa mà là “ngáo ộp”. Chỉ có “ngáo ộp” mặt mới trắng toát, ăn mặc phản cảm và uốn éo trên giường thôi.
Nhiều hôm, khi con cái đã đi ngủ, cô ấy kéo tôi vào phòng riêng mở đĩa “ phim nóng” bắt tôi cùng xem rồi “làm theo” phim. Nói thật nhìn vợ trong bộ dạng này mà tôi sởn cả da gà. Nhưng không thực hành theo phim thì cô ấy giận dỗi nói tôi hết yêu cô ấy, có người khác…
Trước đây, yêu nhau lắm thì tuần gần gũi 1-2 lần là đủ vậy mà bây giờ tối nào cô ấy cũng bắt tôi thực hành theo phim. Tôi thấy mệt mỏi, kiệt sức đến cùng cực. Nhiều hôm tôi muốn bỏ nhà đi cho xong vì về nhà mà bị tra tấn về thể xác, nhức mắt với vợ thì sống làm sao được. Chẳng hiểu vợ tôi hồi xuân hay sao nữa nhưng cứ đà này chắc tôi chết sớm mất.
Theo VNE
Sau một tình yêu ra đi...
Sau một tình yêu ra đi, người ta đau đớn nhưng rồi cần đứng dậy với trái tim mở rộng để đón nhận tình yêu mới...
Khi em biết mình yêu là lúc anh lặng lẽ quay đi...
Khi em biết mình sai lầm là lúc tình yêu anh dành cho em tuột khỏi tầm tay.
Anh thân yêu!
Khi em gọi anh bằng những từ trìu mến là lúc anh đã không còn thuộc về em. Anh đi tìm cho mình một người con gái khác, một người con gái biết trân trọng anh và tình yêu mà anh dành cho cô ấy. Anh không muốn phạm phải sai lầm giống em, không muốn mải miết chạy theo một cái bóng hư vô để rồi tự mình vất bỏ đi hạnh phúc hiện tại. Anh ra đi cũng là để dạy cho em một bài học về cách yêu thương trong đời.
Sự ra đi này của anh là lần thứ hai em bị bỏ rơi. Nhưng khác với lần trước, lần này em không bi lụy, không nhìn đời chua chát, không trách cứ cuộc sống này nghiệt ngã mà thầm cảm ơn anh vì điều đó. Anh đã dạy cho em cách phải sống cho đúng, phải yêu cho phải. Em nhận ra mình đã quá sai lầm. Em đã lãng phí tình cảm của mình một cách vô ích với một người không xứng đáng.
Em nhận ra mình đã quá sai lầm. Em đã lãng phí tình cảm của mình một cách vô ích với một người không xứng đáng. (Ảnh minh họa)
Anh ta làm em tổn thương, phụ bạc lại tình yêu của em, lẽ ra em cần hiểu rằng sự đau đớn chỉ nên có khi người đàn ông ấy xứng đáng với mình, còn khi hắn ta đã phụ tình, đừng phí hoài thời gian và tình yêu cho hắn. Nhưng em đã làm điều ngược lại. Em sợ bị bỏ rơi tới nỗi đánh mất cả lòng tự trọng, danh dự của bản thân để chạy theo thứ tình yêu ảo mộng đó. Anh ta khinh thường em. Điều đó cũng đúng thôi bởi vì chính bản thân em còn không biết trân trọng chính mình thì trách sao được người đó không yêu thương mình.
Mỗi khi anh ta làm em khóc, em lại chạy về bên anh để nhận lấy sự an ủi từ anh. Anh giống như một người làm lành mọi vết thương cho em, mong em thoát ra khỏi cuộc tình sai trái ấy nhưng em đã làm anh thất vọng. Anh khuyên em nên chấm dứt, nên dừng lại và quên anh ta đi nhưng em không làm thế. Em như con thiêu thân lao vào lửa dù biết là nguy hiểm chỉ để giữ được anh ta bên mình. Một con người bé nhỏ như em làm sao đủ sức níu giữ một tình yêu vốn dĩ không tồn tại. Em bị... "đá".
Những ngày sau khi bị phụ tình em biến thành kẻ độc đoán, hận tình, hận đời. Em phủ nhận tình cảm tốt đẹp mà anh dành cho em và đánh đồng nó với thứ tình yêu rẻ rúm mà anh ta đã từng trao em. Em nghi ngờ đàn ông, nghi ngờ anh và khinh thường tất cả dù không biết bao lần trái tim mách bảo rằng tình yêu anh dành cho em là chân thành.
Em đã phạm sai lầm hai lần. Lần đầu em yêu bằng một con tim mù quáng, lần thứ hai em phụ bạc tình yêu bằng một cái đầu quá nóng và con tim lạnh lùng. Em đã tự mình vất bỏ đi hạnh phúc mà em đang có để rồi đón nhận về những đau thương. Em rung động trước anh nhưng em lại sợ đó là chút yếu lòng, sợ tình cảm của anh chỉ là sự thương hại...Những điều đó làm em mất anh.
Em rung động trước anh nhưng em lại sợ đó là chút yếu lòng, sợ tình cảm của anh chỉ là sự thương hại...Những điều đó làm em mất anh. (Ảnh minh họa)
Anh đã ở bên em thật lâu, thật nhiều, trao cho em biết bao cơ hội nhưng em không biết nắm bắt. Em làm tổn thương anh - một người yêu em rất nhiều. Cho tới khi em dần nhận thấy rằng anh đang rời xa em, khi em giật mình nhận ra em có thể sẽ mất anh mãi mãi cũng là lúc một người con gái khác mang anh đi.
Em chạy theo anh để níu kéo, để cầu xin chút tình vương vãi nhưng anh chỉ ôm em vào lòng, cái ôm của một người từng trải dành cho cô gái còn non nớt tình trường: "Sau một tình yêu ra đi, người ta đau đớn nhưng rồi cần đứng dậy với trái tim mở rộng để đón nhận tình yêu mới. Em đã để cho lòng hận thù ở quá sâu trong tim mình và để nó làm tổn thương em, tổn thương người yêu em thật lòng. Tình yêu cũng tới như cơ hội, nếu như em không nắm bắt, nó sẽ ra đi...Anh không muốn là em thứ hai, anh sẽ đến bên người con gái yêu anh thật lòng. Thời gian cho cuộc tình với em đã hết, giờ là lúc anh học cách đón nhận một tình yêu mới...".
Em cảm thấy tim mình đau hơn lần trước cả vạn lần vì lần này để mất tình yêu nơi anh là lỗi tại em. Nhưng em sẽ làm như lời anh nói: sau một tình yêu ra đi, người ta đau đớn nhưng rồi cần đứng dậy với trái tim mở rộng để đón nhận tình yêu mới
...
Theo VNE
Mất trinh nên đành níu kéo? Vì đã trót trao đời con gái cho anh nên giờ em có nên níu kéo anh khi tình cảm không còn? Chị Thanh Bình thân mến! Em đang cảm thấy vô cùng hoang mang, em không biết nên làm gì cho đúng nữa. Mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em và anh ấy đều bằng tuổi nhau, 18 tuổi. Việc...