Vợ tôi nhắm mắt “bán thân” nuôi chồng
Tôi cảm thấy mình đớn hèn và nhục nhã khi vợ gửi những đồng tiền “bán thân” về cho tôi.
Tôi hoang mang vô cùng không biết nên làm gì với cuộc hôn nhân của mình. Tôi còn yêu vợ nhưng không thể nào chấp nhận được chuyện vợ mình trở thành “vợ hờ” của người đàn ông khác. Tôi cảm thấy mình đớn hèn và nhục nhã khi vợ gửi những đồng tiền từ việc cặp bồ về cho tôi. Nhưng nghĩ tới việc ly hôn, tôi lại chạnh lòng thương vợ, thương con và thương chính bản thân mình.
Vợ chồng tôi đều học đại học ra trường, cũng có thể gọi là người có bằng cấp, học vấn. Tuy nhiên, vì công việc không được thuận lợi, lương tháng ba cọc, ba đồng trong khi bao nhiêu việc cần đến tiền nên vợ tôi quyết định nghỉ làm ở cơ quan và xin đi xuất khẩu lao động. Lấy nhau được hơn 2 năm, vợ tôi sinh xong đứa con đầu lòng là đi. Lúc đầu tôi cũng băn khoăn vì vợ chồng mới cưới nhau chưa được bao lâu, tôi không muốn xa vợ. Hơn nữa, con cũng còn quá nhỏ nên tôi không muốn vợ đi. Nhưng cô ấy bàn với tôi là đi 3 năm về có một khoản tiền lớn, hai vợ chồng có vốn liếng mới thay đổi được cuộc sống hiện tại chứ ở nhà cặm cụi làm cả đời chắc cũng không để ra được gì. Cân nhắc mãi cuối cùng tôi đồng ý để vợ đi vì hiện tại công việc của tôi ở nhà tốt hơn cô ấy, còn công việc mà cô ấy xin chạy đi nước ngoài cũng nhẹ nhàng, không quá vất vả.
Vợ đi được vài tháng, kinh tế gia đình tôi đã khác hẳn. Cô ấy gửi tiền về đều đặn và nhờ đó tôi mang đi gửi ngân hàng đợi khi vợ về hai vợ chồng tính kế làm ăn. Hầu như ngày nào tôi cũng điện thoại cho vợ, động viên cô ấy cố gắng. Con tôi ở nhà có ông bà nội chăm sóc và nuôi giúp nên tôi cũng đỡ vất vả hơn. Thương vợ ở nơi đất khách quê người cô đơn một mình nên ở nhà tôi rất giữ gìn bản thân, không hề ngoại tình hay tơ tưởng cô nào cả.
Tôi chạnh lòng thương vợ, thương con và thương chính bản thân mình (Ảnh minh họa)
Tính tới giờ, vợ tôi đã đi được hơn 1 năm. Tôi hoàn toàn không nghi ngờ gì vợ cả. Cô ấy điện thoại về, vẫn nói là công việc tốt, không quá vất vả nên tôi cũng chỉ biết động viên vợ cố gắng đợi ngày về. Cho tới cách đây 1 tháng, có người đi cùng đợt với cô ấy về thăm nhà, người đó nói cho tôi biết một sự thật ngỡ ngàng – hóa ra ở bên kia vợ tôi không làm công việc như cô ấy bảo mà là bồ nhí của một người đàn ông khác.
Video đang HOT
Người này nói rằng cô ấy chỉ làm vài tháng với công việc đã đăng kí rồi không chịu được vất vả nên cặp với ông kia và bỏ việc luôn. Vợ tôi có chút nhan sắc và ngoại ngữ tốt hơn người khác đôi chút nên thuận lợi trong việc làm quen, bắt thân. Giờ thì cô ấy chỉ đi làm thêm nếm bình thường còn phần lớn thời gian là cặp kè với ông ta. Như vậy cô ấy vừa không mệt mà lại “kiếm” được nhiều tiền hơn.
Nghe người đó nói mà tôi chết cay, chết đắng trong lòng. Có ai ngờ cô vợ ngoan hiền của tôi cũng có ngày hành xử như vậy. Tôi biết công việc dù làm ở đâu cũng là vất vả và cô ấy khổ hơn khi phải xa chồng, xa con, một mình nơi đất khách quê người. Nhưng đó không phải là lí do cho việc cô ấy chấp nhận làm cái việc dơ dáy đó. Khi vợ tôi thú nhận đó là sự thật, tôi đã không còn giữ được bình tĩnh và cắt liên lạc với cô ấy hơn 1 tháng nay rồi.
Cô ấy khóc mếu xin tôi tha thứ vì nói rằng khi đi xuất khẩu, nhà tôi đã phải vay chạy một khoản tiền không nhỏ. Sang tới bên này, công việc không như mong đợi nên cô ấy rất sợ không thu hồi vốn. Lo nghĩ quá khiến cô ấy làm liều khi gặp người đàn ông đó vì biết ông ta có tình ý với mình. Vợ tôi tặc lưỡi rằng có nhiều người ở bên chồng, không giúp được chồng mà còn cắm sừng lên đầu chồng huống hồ cô ấy làm vậy chỉ vì bất đắc dĩ. Ông ta là người bản xứ, hết hợp đồng lao động bên này, cô ấy về nước là chấm dứt tất cả, mà cặp với ông ta thì vợ tôi lại có nhiều vốn. Cô ấy biết là sai lầm nhưng không còn cách nào khác nên cô ấy đã nhắm mắt đưa chân.
Tôi còn yêu vợ, thương vợ rất nhiều nhưng với một người đàn ông không có nỗi nhục nào bằng nỗi nhục bị vợ cắm sừng. Không biết đã đành, biết mà tôi vẫn nhắm mắt làm ngơ thì quả đúng tôi không còn gì để nói. Giờ tôi băn khoăn quá, không biết phải làm sao. Bỏ vợ thì không đành vì biết cô ấy cũng chẳng có tình cảm gì với người đàn ông kia, chẳng qua là đổi chác mà thôi. Nhưng nếu không ly hôn có nghĩa là tôi mặc định chấp nhận mình là một thằng hèn, sống bằng tiền do vợ bán rẻ thể xác và linh hồn. Tôi phải làm gì lúc này đây?
Theo VNE
Đàn ông là những đứa trẻ hư hỏng?
Tôi bị ám ảnh bởi lời nói của cô bạn thân, có đúng đàn ông là những đứa trẻ hư hỏng?
Sau khi hai người đàn ông bỏ tôi đi thì tôi biết rằng, yêu hết mình là quá dại. Thanh Hương, cô bạn thân của tôi nói: "Chỉ yêu 70% thôi, còn phải thủ lại cho mình 30% để phòng bất trắc. Đàn ông nào cũng là một đứa trẻ hư hỏng, nếu không nghiêm khắc dạy dỗ thì không bao giờ nên người".
Tôi nghĩ Thanh Hương có lý khi ngồi nhớ lại mọi chuyện. Tình yêu thứ nhất của tôi là Minh. Tôi gặp anh khi vừa ra trường, đi làm. Khi đó, hai đứa làm chung nên tiền lương của anh, tôi lãnh luôn. Xin nói rõ là lãnh xong, tôi đưa trả lại cho anh chứ không lấy đồng nào. Trái lại, tôi lo cho anh từng ly cà phê, từng bữa ăn sáng, ăn trưa, ăn tối. Mẹ và em gái anh ở quê lên, tôi đưa đón đi chơi, đi sắm sửa, ăn uống, mua quà mang về...
Tôi không dám đi đâu, làm gì vì muốn bất cứ lúc nào anh cần, tôi cũng có mặt. Ngày nghỉ cuối tuần, gia đình đi chơi, đi ăn uống, tôi cũng không dám đi cùng mà ngồi nhà chờ anh gọi điện thoại để chạy đến với anh. Thế mà có những ngày chủ nhật, anh đi nhậu với bạn bè từ sáng đến tối, chẳng hề gọi cho tôi. Khi tôi trách móc thì anh cười hề hề như một đứa trẻ biết lỗi. Tôi tha thứ tất cả vì tôi quá yêu anh.
Vậy mà cuối cùng Minh cũng bỏ tôi để theo một cô gái khác. Lý do anh đưa ra nghe cứ như đùa: "Ở bên em, anh luôn tự ti, mặc cảm mình nhỏ bé. Anh cứ như một đứa trẻ không bao giờ trưởng thành". Anh xin lỗi, căn dặn tôi một số điều rồi xin chuyển công tác "để không làm em khó xử".
Phải 3 năm sau tôi mới có thể quên được Minh và đến với Quân. Tôi cũng yêu Quân sâu đậm như vậy. Tôi không đòi hỏi gì nhiều ở Quân mà chỉ muốn anh toàn tâm, toàn ý với tôi. Ngược lại, tôi chăm chút cho anh còn hơn cả một người mẹ lo cho con mình.
Tính tôi là vậy. Yêu ai thì yêu hết mình, chẳng hề nghĩ đến bản thân. Thậm chí có những thứ tôi không dám mua cho bản thân mà anh cần thì tôi rất hạnh phúc được tốn kém cho anh. Tất nhiên là anh đi đâu, làm gì cũng phải báo cho tôi biết. Đơn giản là để tôi khỏi lo lắng chứ không phải tôi muốn quản lý anh.
Cái tuổi 30 khiến tôi chín chắn hơn khi nhìn nhận bản thân, cũng như đối tượng của mình (Ảnh minh họa)
Được 2 năm thì Quân đột ngột bảo: "Anh xin chuyển công tác ra miền Trung. Có lẽ chuyện chúng mình phải kết thúc ở đây vì anh đi không biết bao giờ mới về...". Tôi hụt hẫng. Mới đầu tôi đã quyết xin theo Quân nhưng khi nghe tôi thố lộ điều này, anh đã hốt hoảng: "Không nên như vậy em à. Anh muốn có một khoảng tự do cho riêng mình để nhìn nhận lại mọi chuyện...".
Tôi lờ mờ nhận ra ý Quân. Hình như có một sự thật khác phía sau những lời nói của anh. Tôi căn vặn mãi, cuối cùng anh cũng thú thật: "Anh thấy nghẹt thở với tình yêu của em. Anh muốn chia tay".
Vậy là rõ rồi. Cả hai người đàn ông tôi yêu hết lòng cuối cùng cũng õng ẹo, làm mình làm mẩy. Được rồi, nếu không yêu nữa thì thôi, cứ nói thẳng ra, mắc mớ gì mà úp úp, mở mở?
Và bây giờ là lần thứ ba. Lần này tôi không chủ động, cũng không còn hào hứng yêu như trước. Có lẽ vì tôi đã già. Cái tuổi 30 khiến tôi chín chắn hơn khi nhìn nhận bản thân, cũng như đối tượng của mình. Khang nói yêu tôi nhưng tôi chần chừ: "Anh yêu em vì cái gì?".
Khang nói rằng tôi là một người phụ nữ tốt, hiền lành, chân thật, đảm đang, vén khéo, độc lập tự chủ... Nói chung là trong mắt anh, tôi có rất nhiều ưu điểm. Thế nhưng trước đây, tôi chẳng đã từng có nhiều ưu điểm trong cái nhìn của hai người yêu cũ của tôi hay sao? Khi yêu nhau, họ hết lời ca tụng tôi nhưng đến khi chia tay thì lại biến những ưu điểm đó thành nhược điểm, thành lý do...
Bây giờ thì tôi như con chim sợ làn cây cong. Tôi không dám nhận lời yêu Khang dù tôi chẳng có người đàn ông nào khác. Tôi sợ anh sau này cũng sẽ như Minh, như Quân. Tôi cũng bị ám ảnh bởi những lời nói của cô bạn thân. Có đúng đàn ông nào cũng là những đứa trẻ hư hỏng?
Mà tôi thì không thể nghiêm khắc với người mình yêu thương...
Theo VNE
Thiệp cưới của chồng và cô bạn thân Tôi không tin vào mắt mình khi nhận ra chồng cũ của mình rạng rỡ ôm chặt Ly. Tôi và Ly chơi thân với nhau suốt 4 năm đại học, Ly người miền Nam, nói năng nhỏ nhẹ và khá xinh xắn. Năm cuối đại học, hầu hết con gái trong lớp đều có đôi, có cặp, mình Ly là chưa yêu ai....