Vợ tôi mộng du nửa đêm lẻn dậy lôi tiền ra đếm
Mới đầu tôi rất hoảng sợ, có phải vợ tôi bị mộng du? Nhưng trong lòng tôi có chút lo ngại, tôi nghĩ hay là vợ tôi mắc căn bệnh nào đó liên quan tới hành động kỳ lạ này?
Tôi mới cưới vợ 3 tháng nay và đang sống trong những ngày tân hôn ngọt ngào. Thực ra chúng tôi quen nhau cũng khá lâu rồi, nhưng hồi đầu chỉ coi nhau như bạn, chưa bao giờ nghĩ một ngày nào đó có thể ở bên nhau thân thiết như bây giờ.
Vợ tôi làm giáo viên tiểu học. Chúng tôi sống với bố mẹ nhưng tôi không cảm thấy cô ấy bị sức ép nào. Trước khi chúng tôi yêu nhau, mẹ tôi còn coi cô ấy như con gái nuôi. Chúng tôi chơi thân với nhau nên cũng hiểu nhau khá rõ. Tính cách của cô ấy khá điềm đạm, rất biết cư xử với người lớn và cũng khéo dỗ trẻ con. Dạo gần đây tôi lại phát hiện ra một sở thích khá buồn cười của cô ấy. Đó là vợ tôi rất thích nửa đêm lẻn dậy lôi tiền ra đếm.
Tôi không biết sở thích này của vợ có lâu chưa, chỉ biết sau khi cưới 1 tháng, tôi mới để ý thấy. Đêm đó tôi đi liên hoan với nhân viên về (tôi mở cửa hàng bán bánh), do có uống chút rượu nên nửa đêm khát nước. Khi tôi thức dậy, thấy bên giường không có ai, nhìn ngó xung quanh thì phát hiện ra vợ đang ngồi dưới sàn nhà loẹt xoẹt đếm tiền. Lúc đó tôi rất bất ngờ. Tôi định bụng theo dõi xem vợ tôi làm gì, có phải muốn mua gì đó giấu tôi không? Vợ tôi đếm xong lại cất vào két rồi tắt đèn đi ngủ.
Mới đầu tôi rất hoảng sợ, có phải vợ tôi bị mộng du? Sao bỗng dưng nửa đêm cô ấy dậy đi đếm tiền làm gì? (Ảnh minh họa)
Vì tin tưởng vợ nên tôi không hề kiểm tra lại số tiền tiết kiệm của hai vợ chồng. Dù sao thì cô ấy muốn gì thì tôi cũng sẵn sàng cho. Chiều hôm sau khi vợ đi làm về, tôi ngó nghiêng xem vợ có mua gì không, nhưng chẳng thấy có gì mới cả. Nửa đêm hôm đó, vợ tôi lại rón rén ngồi dậy. Hé mắt trông theo, thấy vợ tôi bước rất khẽ về phía két tiền, bật chiếc đèn pin mở két rồi lại lấy tiền ra đếm. Đếm xong, cô ấy cất rồi khe khẽ bước lên giường ngủ như chưa có chuyện gì xảy ra.
Mới đầu tôi rất hoảng sợ, có phải vợ tôi bị mộng du? Sao bỗng dưng nửa đêm cô ấy dậy đi đếm tiền làm gì? Trong nhà vẫn có từng đó chứ nhiều hơn đâu.
Video đang HOT
Hôm sau, tôi lấy 50 triệu tiền quay vòng vốn ở cửa hàng về đưa cho vợ nói là tiền lãi tháng này. Vẻ mặt vợ tôi rất bình tĩnh, nhận tiền rồi cất vào két, thậm chí chẳng thèm mỉm cười hay nhướn mày. Nhưng đêm đó, vợ tôi lại ngồi dậy làm “công việc nửa đêm” của cô ấy. Đến lúc này tôi không bình tĩnh nổi nữa, tôi giả vờ trở mình rồi mở mắt hỏi vợ đang làm gì đấy? Cô ấy giật mình, vơ hết số tiền đang đếm bỏ vào két và trả lời lắp bắp rằng đang kiểm tra lại.
Tôi không muốn vợ khó xử nên không truy hỏi đến cùng. Thấy vợ yên lặng nằm lên giường ngủ, tôi cũng thôi. Nhưng trong lòng tôi có chút lo ngại, tôi nghĩ hay là vợ tôi mắc căn bệnh nào đó liên quan tới hành động kỳ lạ này?
Tôi quyết định theo dõi thêm vài ngày nữa. Nhưng sau đêm bị tôi bắt quả tang, vợ tôi không dậy nửa đêm nữa. Cô ấy chỉ trằn trọc, trở mình khe khẽ sợ tôi thức giấc. Tôi biết vợ tôi có thể là đến thời điểm “ngứa tay” rồi đây nên vờ quàng tay qua ôm cô ấy, tránh để cô ấy thừa lúc tôi ngủ say lại dậy đếm tiền.
Không hiểu sao từ khi biết vợ có sở thích đó, tôi rất muốn tiết kiệm, kiếm được nhiều tiền mang về đưa cho vợ (Ảnh minh họa)
Sáng hôm sau, nhìn đôi mắt thâm quầng của vợ, tôi thở dài đành để mặc cô ấy vậy. Nếu đó là sở thích thì cấm để làm gì? Huống chi cũng chẳng ảnh hưởng gì tới cuộc sống sinh hoạt của vợ chồng tôi. Tuy nghĩ vậy, tôi vẫn âm thầm lên mạng tra xét xem vợ tôi bị làm sao? Có phải là dấu hiệu của một loại bệnh tâm thần nào đó không? Ngày hôm sau tôi cố gắng quan sát biểu hiện của vợ, đồng thời lên mạng tra cứu xem liệu hành vi mỗi đêm của vợ tôi có được xếp vào dạng bệnh mà cả đêm qua tôi lo nghĩ. Buổi tối hôm đó tôi còn tìm cách để khơi gợi chuyện nhằm mục đích “giăng bẫy” để khiến vợ “lỡ miệng” tiết lộ về bệnh tình của mình. Ấy vậy nhưng vợ tôi hoàn toàn chừng mực và rất bình thường trong lúc trò chuyện.
Tuy nhiên, đêm hôm đó, vợ tôi bỗng trằn trọc không ngủ. Cô ấy cứ trở mình hết bên này đến bên khác rồi thở dài. Qua ánh đèn ngủ hắt vào tường, tôi thấy lúc lúc vợ tôi lại ngóc đầu dậy nhìn về phía chiếc két sắt như chừng muốn xông ra đó lắm nhưng lại e ngại. Thương vợ quá tôi đành giả vờ ngủ say, lật người sang chỗ khác để vợ tôi có thể thoải mái lẻn dậy. Nhưng cô ấy vẫn nằm im không nhúc nhích. Tới 15 phút sau tôi đành phải ngồi dậy bảo vợ “Nếu em thích thì dậy đếm tiền đi, anh có cấm đâu”.
Vợ tôi ngại ngùng đỏ bừng cả mặt, cô ấy nói “Hôm đó em chỉ kiểm tra lại số tiền anh đưa thôi! Anh đừng có nghĩ linh tinh”. Không ép vợ lúng túng nữa, tôi nằm xuống chờ trời sáng. Chiều hôm sau, tôi vay bạn 10 triệu mang về đưa vợ, bảo vợ tiền khách hàng vừa trả. Vợ tôi cầm đi cất.
Tối đó, trước khi đi ngủ, tôi hỏi vợ trong két có bao nhiêu tiền tiết kiệm? Vợ tôi nói để cô ấy đếm lại. Sau đó hai vợ chồng tôi ngồi lật từng xấp tiền đếm lại một lượt. Chẳng nhiều nhặn gì đâu nhưng nhìn ánh mắt long lanh của vợ, tôi cảm thấy rất đáng yêu. Đếm xong, vợ tôi vui vẻ cất rồi cười bảo “Lần đầu tiên trong đời em được sở hữu nhiều tiền như thế này đấy!”. Nghe thế, tôi mới hiểu ra vì sao mấy hôm nay vợ thập thò lén lút nửa đêm dậy đếm tiền. Tôi ôm cô ấy vào lòng thủ thỉ rằng rồi anh sẽ kiếm cho em nhiều hơn, cho em đếm mỏi tay. Vợ tôi cười tít mắt.
Không hiểu sao từ khi biết vợ có sở thích đó, tôi rất muốn tiết kiệm, kiếm được nhiều tiền mang về đưa cho vợ. Không biết có phải tôi cũng đang “phát bệnh” theo vợ không?
Theo Afamily
Chị dâu đã phải lòng người yêu
Mọi niềm tin và tình yêu chúng tôi dành cho nhau không gì có thể làm lung lay. Thế mà lúc này khoé mắt tôi phải cay vì tình yêu đó.
Anh có khuôn mặt thanh tú và cặp kính cận của một chàng thư sinh; dáng dấp, tác phong của một người đàn ông thành đạt và cái miệng tự tin, khéo léo của một con người từng trải. Ở cái tuổi 30 của anh, vị trí anh ngồi là chỗ mà nhiều người ước mơ, thèm muốn và phải cố gắng hơn anh gấp nhiều lần thì mới có thể ngồi vào và trụ vững.
Anh giỏi, giỏi toàn diện. Anh thành công trên mọi mặt. Anh tự tin trước mọi thách thức của cuộc sống xô bồ. Dòng đời, dòng người vội vã bước đi trên mọi nẻo đường cuộc sống, anh vẫn hoàn thành tốt mọi công việc với sự ung dung, tự tại đến khó tin...
Anh đến với tôi, cũng với sự tự tin và ung dung ấy. Nhiều lúc anh ngồi cười, trêu tôi: "Tại sao anh lại yêu nhóc nhỉ? Nhóc có biết là anh có nhiều người con gái để ý lắm không? Nhóc không có gì nổi bật hơn so với nhiều người trong số họ. Xinh thì không phải, đẹp cũng không, chỉ số IQ bình thường, học vấn bình thường, tài năng cũng bình thường... Hỏi cái gì cũng không biết, nói cái gì cũng không biết, thế mà anh vẫn lao đầu vào nhóc như một con thiêu thân..." Và kèm theo những lời bông đùa đó luôn là một vòng tay ấm siết chặt tôi - một cái thùng phi di động - kèm theo một nụ hôn ngọt ngào lên cái trán bướng của tôi. Tôi thực sự hạnh phúc khi có anh bên cạnh.
Sau 4 tháng thương yêu, anh đề nghị được về "thăm dò ý kiến phụ huynh". Sự tự tin, đĩnh đạc của anh dễ dàng chinh phục được tình cảm của cả đại gia đình vốn khắt khe của tôi. Nhưng chính sự tự tin ấy hôm nay làm lòng tôi đau...
Sau lần đầu tiên về ra mắt thành công ngoài sức tưởng tượng, chúng tôi như càng gắn chặt lấy nhau hơn. Mọi niềm tin và tình yêu chúng tôi dành cho nhau không gì có thể làm lung lay. Thế mà lúc này khoé mắt tôi phải cay vì tình yêu đó.
Tôi không biết phải làm sao, nếu nói thẳng vào mặt chị ấy liệu có nên không? (Ảnh minh họa)
Một buổi tối, anh qua đón tôi, đi dạo bộ. Tay trong tay dắt nhau dạo dưới khí trời đêm xuân ấm áp, anh trêu tôi "Nhóc của anh phải giảm mỡ đi thôi". 22h đêm, chúng tôi đuổi bắt nhau trên con phố quen. Niềm hạnh phúc đang theo từng bước chân, bỗng nhiên anh nghiêm mặt: "Anh có chuyện muốn tâm sự cùng nhóc. Nhưng nhóc phải hứa là không được phản ứng gì, không được nói cùng ai, cũng không được nghĩ gì anh, hứa không?". Tôi cười, bảo anh không cần nói, vì những chuyện quan trọng muốn giữ bí mật thì tốt nhất chỉ nên một mình biết thôi. Anh vẫn quyết định nói, vì anh bảo chuyện liên quan đến tôi. Anh lấy điện thoại, mở hộp thư đến, đưa cho tôi xem. Tôi tưởng mình nhìn nhầm, hộp thư đến sao nhiều tin nhắn của chị dâu tôi đến thế. Tôi không mở đọc, tôi đưa trả điện thoại anh và cười "em không cần biết đâu". Anh mở từng tin nhắn đọc cho tôi nghe, đọc cả những dòng tin thỉnh thoảng anh gửi trả lời. Anh bảo thực sự anh cũng thấy ngại. Không trả lời thì bảo anh phách lối, bạn trai của em cô mà bất kính với chị dâu, mất nhiều điểm lắm đấy, trả lời thì cũng mang tiếng nhắn tin cho chị dâu của bạn gái... Tin nhắn này là tin đầu tiên anh nhận được, nhưng là tin nhắn anh để lại cuối cùng đọc cho nhóc nghe vì nó có chút vấn đề nho nhỏ. Nghe xong anh hy vọng nhóc không buồn, không suy nghĩ gì cả. Tuy chị ấy là chị dâu nhóc thật, nhưng chị ấy còn trẻ, quá trẻ để có thể suy nghĩ chín chắn được như nhóc và anh (chị ấy 23 tuổi)... Đang nói chuyện thì chuông điện thoại reo báo tin nhắn mới. Anh tiện tay mở ra đọc luôn: "Em có làm phiền anh không? Hôm nay đi làm mệt lắm không anh? Ngủ sớm anh nhé. Chúc anh ngủ ngon." Máu trong người tôi như nóng lên. Có lẽ do tôi đi bộ chăng? Tôi cố cười thật tự nhiên. Anh đọc cho tôi nghe tin nhắn đầu tiên mà lúc nãy anh định đọc "Em nói điều này anh đừng giận nhé. Lần đầu tiên gặp anh nhưng em cảm thấy thực sự ấn tượng, em rất mến anh... Anh đừng nghĩ em thế này thế khác nhé, và em cũng không muốn cô em chồng suy nghĩ gì về em đâu"...
Đầu tôi choáng váng, tai ong ong. Tôi không muốn suy nghĩ bất kì điều gì hết. Tôi không muốn nghĩ gì về chị dâu tôi cả, nhưng tôi biết nghĩ thế nào về những dòng tin chị ấy gửi cho người yêu tôi? Tôi đặt trọn vẹn niềm tin nơi anh ấy. Tôi tin anh ấy yêu tôi, chỉ một mình tôi, và nếu như anh ấy có buông lời tán tỉnh, trêu ghẹo người con gái nào khác thì chắc chắn cũng sẽ không phải là người đêm ngày đầu sát vai kề với anh trai ruột của người yêu. Đêm về tôi không ngủ được. Hôm sau, sau bữa cơm trưa tôi ngồi nói bóng gió với mẹ: "Tối qua con với anh ấy đi dạo không biết có ai nhắn tin cho anh ấy, đọc xong anh ấy xoá luôn, con tranh máy về xem không thấy nữa, tức ơi là tức, chắc gái nhắn nên mới giấu con như thế". Mẹ cười "chưa gì đã Hoạn Thư như thế, người ta chạy sớm thôi con ạ".
Tôi hy vọng chị dâu tôi hiểu ngầm ý của tôi, nhưng đến tận hôm nay, hôm nào anh cũng nhận được tin nhắn của chị ấy. Tôi thực sự rất buồn và thất vọng. Tôi không biết phải làm sao, nếu nói thẳng vào mặt chị ấy liệu có nên không?
Theo VNE
Bi kịch bị gái già giăng tình Đang vùi đầu làm việc, cậu giật mình ngẩng lên khi chị Thủy bước vào với cái cặp lồng trên tay. Thủy bảo đó là cháo tự tay chị nấu, và ép Quang ăn hết, rồi ở lại "chờ em làm xong ra về thì chị mới về..." Một bát cháo đổi bằng đời trai Trẻ nhất công ty nhưng rất giỏi chuyên...