Vợ tôi mê trai trẻ ở công ty
Thấy vợ cáu gắt khi tôi có ý tốt, tôi bắt đầu nghi ngờ. Ở công ty ấy có gì mà níu kéo vợ vậy?
Thu nhập thấp không chịu chuyển việc
Hai vợ chồng xuất thân cùng một trường. Tôi học hơn vợ mấy khóa, nhưng chẳng biết duyên kì ngộ thế nào mà nên vợ nên chồng. Ban đầu, nghĩ đó là duyên phận nên tôi trân trọng vô cùng. Tôi yêu vợ tha thiết, ngay từ những ngày mới gặp nhau. Tình cảm mặn nồng, tưởng chừng đó mới là một mái ấm thực sự.
Ngày cưới nhau, tôi đi làm ở một công ty nước ngoài, còn vợ làm công ty tư nhân của Việt Nam. Vì mới ra trường nên đòi hỏi của cả hai đều không cao. Tôi thì cảm thấy bình thường, cũng may là kiếm được công việc ổn. 2 năm đầu, cả hai cũng có mức lương nhàng nhàng, thuê một căn hộ nhỏ xinh cùng ở. Tôi lương gấp đôi vợ, vợ tầm 4-5 triệu là cùng. Hai đứa tính chuyện khi nào thu nhập tốt hơn,ổn hơn sẽ tính chuyện sinh con. Thế nên, hai năm đầu chúng tôi còn kế hoạch.
Sau, vợ có nhiều kinh nghiệm hơn, tôi cũng đã được thăng chức. Tôi bảo vợ chuyển sang công ty mới mà làm. Vì tôi có quen một anh bạn, công việc phù hợp với ngành học và năng lực của vợ, lại nhàn hạ. Tôi cũng muốn vợ có nơi có chốn ổn định hơn để thu nhập tốt và hai vợ chồng còn tính chuyện sinh nở. Thế nhưng, vợ cứ khăng khăng làm ở công ty cũ vì đã gắn bó.
Video đang HOT
Vợ mê trai trẻ quên chồng (Ảnh minh họa)
Cái lý do ấy thì tôi có thể hiểu và thông cảm. Nhưng lạ thay, trước giờ vợ nói không muốn chịu áp lực công việc, không muốn phải làm thêm giờ, chỉ thích xong giờ hành chính thì về. Vậy mà vợ lại chấp nhận làm đêm làm ngày, mang cả công việc về nhà để làm. Tôi chưa bao giờ thấy vợ lao vào làm việc như mấy ngày nay. Thế mà đùng một cái, vợ bảo công ty nhiều việc, vợ còn nhận đi công tác xa nữa. Tôi lấy làm lạ lắm. Tôi lo công việc ảnh hưởng tới sức khỏe của vợ nên khuyên vợ nhiều lần chuyển việc khác, vậy mà vợ không đồng ý. Nếu so với sức lao động mà vợ bỏ ra thì phải gấp đôi số lương ấy cũng không đáng chứ đừng nói chỉ có vài triệu bạc.
Thấy vợ cáu gắt khi tôi có ý tốt, tôi bắt đầu nghi ngờ. Ở công ty ấy có gì mà níu kéo vợ vậy?
Chồng phát hiện vợ ngoại tình trai trẻ
Tôi có quen anh bạn cũng có người họ hàng làm ở công ty ấy. Thế là thật may, tôi đã dò hỏi được. Tôi bàng hoàng thấy người ta đồn ra đồn vào là vợ có tình ý với cái anh chàng nào đó kém 4 tuổi ở công ty. Nghe nói, anh ta làm phòng dự án này nọ, thế nên mấy cái việc vợ mang về nhà hình như là giúp anh ta hoàn thành nhanh chóng.
Tôi bàng hoàng thấy người ta đồn ra đồn vào là vợ có tình ý với cái anh chàng nào đó kém 4 tuổi ở công ty. (Ảnh minh họa)
Tôi buồn quá dù tôi không tin đó là sự thật. Nhưng đã nghe phong thanh thì phải làm cho ra nhẽ. Tôi tính chuyện phải điều tra vợ. Tôi về lục tìm hòm mail, thư và cả điện thoại của vợ để nắm được tình hình. Có lẽ vợ đã xóa dấu vết nếu hai người họ có gì đó nhưng tôi không tin là vợ giấu được mãi. Và một ngày không được đẹp trời, tôi phát hiện ra anh chàng này nhắn tin hẹn hò cho vợ. Tôi làm như không biết khi vợ đang tắm và ngày hôm sau tôi nghỉ làm để theo dấu chân vợ. Tôi tính chuyện phải làm cho ra ngô ra khoai.
Thật sự tôi choáng hoàn toàn khi thấy vợ tươi cười hớn hở với trai trẻ đi vào nhà hàng ăn cơm. Họ còn khoác vai nhau, lộ liễu thật. Vì công ty vợ cách nhà tôi 20km, có xe đưa xe đón nên vợ mới dám lộ liễu như vậy, nếu ở gần nhà có lẽ sẽ giữ ý hơn. Tôi buồn quá, muốn tới tát vào mặt vợ mà không được.
Người vợ ngoan hiền, người mà tôi cho là định mệnh cuộc đời lại là người đàn bà như vậy sao? Tôi thất vọng vô cùng, tôi muốn đạp đổ tất cả, muốn phá nát cái gia đình này bằng việc cũng đi ngoại tình, còn ngoại tình công khai cho vợ biết mặt. Nhưng tôi làm như thế có đáng không, có xứng là thằng đàn ông hay không? Tôi băn khoăn không biết có nên thổ lộ tất cả những điều này cho vợ hiểu, hay cứ lẳng lặng chụp hình rồi làm đơn ly dị?
Theo VNE
Giữ nắng
Đang khỏe mạnh, bỗng nhiên ông không ăn được cơm, mặt hóp lại, mắt sâu trũng và giảm cân nhanh.
Đi khám về, ông được bác sĩ chẩn đoán là bị tiểu đường. Dù biết bệnh của ông không phải cấp tính nhưng tôi vẫn thấy lo. Hơn 30 năm sống với ông, tôi chưa từng phải lo nghĩ về sức khỏe của chồng. Ngược lại, trong chừng ấy năm, ông lo lắng, chăm sóc tôi hết đợt này sang đợt khác. Lúc tôi sinh con gái thứ hai, do băng huyết nên sức khỏe tôi yếu đi rất nhiều, sau đó tôi lại bị chảy máu cam thường xuyên nên sức lực càng hao mòn. Ông vừa thay tôi nuôi con mọn, vừa làm việc và chạy chữa bệnh cho tôi. Trong ký ức về thời kỳ khốn khó đó của gia đình, con gái đầu ghi nhớ mãi hình ảnh mỗi buổi chiều bố tất tả đi làm về, trên xe treo lủng lẳng con cá và một bịch thuốc. Con cá là để tẩm bổ cho tôi, bịch thuốc cũng dành cho tôi. Mỗi tối sau khi lo cho hai con xong, ông trở thành người điều dưỡng, chăm sóc cho tôi. Ngày nào cũng như ngày nào, ông một tay quán xuyến tất cả việc trong nhà không để tôi phải làm bất cứ thứ gì. Ông nói: "Tôi chẳng cần mẹ nó làm gì, chỉ cần đi làm về, thấy mẹ nó ngồi bên cửa cười chào tôi là vui nhất rồi...".
Suốt chín năm tôi đau ốm ròng rã, ông đã ở bên tôi hết lòng như thế, chưa một phút chán nản, than trách, chưa một lần thấy ông mệt mỏi, buồn phiền. Nhờ sự chăm sóc chu đáo của ông, tôi được chữa khỏi bệnh, sức khỏe dần trở lại. Lúc này các con đã lớn, cuộc sống gia đình bớt khó khăn nhưng ông vẫn không hề bê trễ vai trò trụ cột của mình. Nhà xa chợ, sợ tôi đi đường nguy hiểm, ông giành luôn phần đi chợ. Trong nhà, từ hạt đường, hạt muối đến sách vở, quần áo của con đều một tay ông sắm sửa. Mãi cho đến khi con gái biết lo liệu việc nhà, ông mới giao lại trọng trách tay hòm chìa khóa cho con. Đó có lẽ là quãng thời gian ông được nghỉ ngơi nhiều nhất. Sau khi các con lập gia đình, tôi lại bị bệnh xương khớp, không thể đi lại nhiều và vận động mạnh. Một lần nữa, ông lại phải chăm sóc tôi như trước. Ông trở lại với vai trò làm người nội trợ quán xuyến việc nhà và "bác sĩ" của tôi. Nếu không có ông ngày ngày kiên trì xoa bóp, chữa chạy có lẽ tôi đã không thể đi lại như giờ.
Khi tôi đã khỏe lên phần nào thì ông lại mắc bệnh. Chỉ trong thời gian ngắn, ông gầy hẳn đi, hốc hác và xanh xao. Từ trước đến giờ ông chỉ biết chăm sóc người khác mà chưa một lần đòi hỏi gì cho mình, đến lúc ông bị bệnh tôi cũng chẳng được phép tẩm bổ, bồi dưỡng thêm cho ông mà còn bắt ông phải thực hiện theo một chế độ kiêng khem khắt khe.
Tôi từng ra điều kiện với ông: Nếu phải sang thế giới bên kia, ông phải nhường tôi đi trước. Ông cười bảo tôi ích kỷ, bảo phải cùng nhau đi chứ. Ông ơi, vợ chồng già chúng mình như vạt nắng cuối ngày, tôi sẽ cùng ông giữ cho màu nắng thêm đượm. Mình sẽ nắm chặt tay nhau đi hết đường đời ông nhé...
Theo TTVN
Chồng chị đang yêu em! Chào chị! Em tên là N, người mà chồng chị rất yêu thương. Bức thư tình nhân của chồng gửi người vợ tội nghiệp! Chào chị! Em tên là N, người mà chồng chị rất yêu thương. Không biết chị sẽ được được dòng thứ bao nhiêu khi em viết những lời này, nhưng em vẫn viết vì em cần biết một số...