Vợ tôi gần như không biết khóc: Em ngậm đắng mang danh l.ăng l.oàn
Kết quả xét nghiệm không ngoài dự đoán của mẹ tôi. Con bé không phải là con tôi. Tôi giận dữ đến phát điên.
Từ viện về nhà, tôi chỉ mong nhìn thấy vợ, hỏi đây là con ai? Sao em dám phản bội tôi? Tôi đúng là thằng ngu khi nuôi con người bấy lâu nay. Uổng công tôi thương con bé hết lòng hết dạ.
Cầm tờ xét nghiệm, tôi điên cuồng ghì chặt vai vợ: ‘Tại sao lại như vậy? cô ngủ với ai? Cô phản bội tôi từ khi nào? Cô đúng là khốn nạn’. Lần thứ 2 tôi đ.ánh v.ợ. Lần này còn nặng tay hơn, tôi đạp vợ ngã xuống đất.
Em chịu đựng, vẫn không khóc. Mẹ tôi thì gào lên cho cả xóm nghe. Bà kêu mọi người lại đây xem ‘Thứ đ.. đẻ con người khác rồi bắt nhà chồng nuôi’. Mọi người kéo đến, bà còn đưa giấy xét nghiệm chì chiết, mắng c.hửi vợ tôi bằng những ngôn từ kinh khủng nhất có thể.
Mọi người ồn ào bán tán, còn tôi thì lấy hết quần áo của hai mẹ con ném ra đường. Riêng con trai, tôi giữ lại không cho vợ động vào người nó nữa. Vợ tôi chẳng khóc lóc, cũng không van xin, chỉ lặng lẽ bế con gái đi trong sự đàm tiếu của cả xóm lẫn tiếng c.hửi mắng của mẹ tôi.
Em không về nhà bố mẹ ruột mà chuyển đến ở trọ. Tôi vẫn hay nghe mọi người nói về cuộc sống của em và đứa con riêng sau khi rời khỏi nhà tôi. Bị đuổi việc, túng quẫn, ốm yếu là những gì tôi biết. Vì vẫn còn thương nên tôi tìm đến phòng trọ em một lần.
- Nói cho tôi biết, đó là con ai?
Em hoàn toàn im lặng.
Ảnh minh họa
- Thời gian trước, cô đã làm gì? Làm gì mà t.iền nhiều như vậy? Hả?’.
- Làm đ… Mẹ anh nói đúng rồi đó. Anh còn chưa hiểu nữa hả? Anh về đi, đừng quấy rầy tôi nữa’.
Từ ‘làm đ.’ đã khiến tôi tức giận đến mức tát em thêm một lần nữa rồi bỏ về.
Video đang HOT
Chúng tôi ly hôn ngay sau đó. Đến tòa, vợ tôi bình thản chấp nhận, không rơi nước mắt, không một lời giải thích. Nhưng tôi thì hận em tận xương tủy. Mẹ tôi cũng thêm vào: ‘Mày mà qua lại với nó nữa là mẹ từ mặt. Thứ vợ l.ăng l.oàn, trắc nết’.
Theo sự sắp xếp của mẹ, tôi quen một người phụ nữ khác. Tuy đã định tới chuyện tái hôn, nhưng tôi vẫn theo dõi tin tức về vợ cũ. Em đã chuyển đến thành phố khác, làm công nhân trong khu công nghiệp nước ngoài. Thỉnh thoảng, có người gặp là lại hỏi tôi về vợ cũ. Tôi bực bội, không muốn nhắc tới nữa, nhưng chẳng ai để tôi yên.
Người mới bên cạnh tôi rất khác em. Năng động, nhiệt tình, lại có tinh thần tự chủ rất cao. Cô ấy không chịu nghỉ việc theo ý mẹ tôi. Chuyện gì trong nhà, cô ấy cũng góp ý kiến dù chưa cưới. Đôi lúc, cô ấy lại nhõng nhẽo, hay khóc nhè, khác hẳn vợ tôi. Điều làm tôi hài lòng hơn cả là cô ấy rất thương con trai tôi.
Quen được vài tháng thì người mới có bầu. Chúng tôi lên kế hoạch cưới. Thế nhưng, khi còn vài ngày nữa đến đám, tôi lại nhận được một tin động trời. Vợ cũ tôi bị tai nạn lao động trong Sài Gòn.
Vẫn còn tình cảm nên tôi quyết định giấu vợ chưa cưới vào đó thăm em lần cuối. Nhìn vợ nằm thiêm thiếp trên giường bệnh, người đầy ống dẫn, tôi thật sự thương xót. Dù em đã phản bội tôi, khiến tôi đau đớn, nhưng lúc tôi bị tai nạn, em cũng hết lòng chăm sóc.
Khi tôi đứng lên định ra về thì gặp một cô bé con hơn 2 t.uổi đi vào. Định thần lại, tôi mới nhớ ra, đây chính là con riêng của vợ cũ. Đứa con em phản bội tôi mà có. Đi bên cạnh bé là một người phụ nữ cũng rất quen mặt. Tôi định đi lướt qua luôn, xem như không quen biết gì nữa.
Người phụ nữ bỗng nhiên hỏi tôi có phải chồng của H không? Tôi giật mình quay lại, lúc này tôi mới nhớ ra đây chính là người bạn vẫn đi làm thêm với vợ tôi. Có lẽ cũng là làm đ… Tôi rất khinh thường, muốn bỏ đi, nhưng lại bị chị ta giữ lại.
- Anh đừng vội đi, em có chuyện muốn nói với anh, anh nghe xong rồi hãy quyết định có nên tha thứ cho H không?
- Tại sao tôi phải nghe về người đàn bà dối trá đó?
- Em nói ngắn gọn, không mất nhiều thời gian của anh đâu. Em chỉ muốn anh hiểu H đã khổ tâm, đau đớn thế nào thôi. Em biết, anh còn tình cảm với H nên mới lặn lội vào thăm cô ấy.
- Tôi đến để báo cô ta là tôi sắp cưới vợ mới. Vậy thôi.
- Dù gì đi nữa. Anh cho em 10 phút thôi cũng được. Mình ra căng tin nha.
Vì muốn biết chuyện vợ cũ từng làm, rồi biết thêm về cuộc sống của em, nên tôi đồng ý. Nhưng câu chuyện người bạn kia kể, thật sự làm tôi đau đớn. Tôi đã hại vợ tôi rồi.
Theo Afamily
1 lần đến công ty chồng chơi, tôi rùng mình khi thấy anh đang loay hoay làm điều đó ở...
Nhìn cảnh đó tôi rùng mình, đứng chôn chân tại chỗ không nhấc lên nổi, miệng cũng ú ớ thốt không nên lời. Mấy giây phút trước tôi còn hí hửng lắm vậy mà giờ tôi chỉ biết khóc và khóc.
ảnh minh họa
Tôi thực sự rất yêu chồng mình vì đó là người đã vực tôi dậy sau cú ngã đầu đời trong tình yêu. Anh dạy cho tôi biết trân trọng bản thân, anh dạy cho tôi biết yêu lại từ đầu. Ngày về làm vợ anh sau hơn 3 năm quen biết, tôi thực sự hài lòng với người đàn ông mình đã chọn gắn bó.
Chúng tôi có con với nhau, ngày ngày vợ chồng quấn quýt cảm tưởng như trái tim luôn tràn ngập yêu thương cũng như hình bóng nhau vậy. Tôi tin anh không tơ tưởng người nào khác ngoài mình. Thỉnh thoảng các anh chị có trêu và gợi lại chuyện người yêu cũ của anh nhưng tôi chỉ cười trừ thậm chí còn hùa vào trêu thêm. Những lúc đó chồng tôi không phân bua mà chỉ cười trừ.
Từ ngày làm vợ, làm mẹ tôi thực sự biết hai chữ &'gia đình' nó thiêng liêng thế nào. Tôi chăm chút từng tý cho tổ ấm của mình. Mọi chuyện dường như chẳng có gì đáng nói nếu như ngày hôm đó tôi không nảy ra ý tưởng đến công ty chồng chơi rồi rủ anh đi ăn trưa để mừng sinh nhật chồng.
Hôm đó tôi mặc 1 chiếc váy màu hồng xinh xắn, trang điểm nhẹ dặm ít phấn son rồi tự tin đến cơ quan chồng. Khi cầu thang máy vừa mở cửa ra, anh bạn công ty của chồng gặp tôi ở hành lang liền cười tươi:
- Ồ em đến chơi à.
- Dạ em hẹn anh Tuấn đi ăn anh à, chồng em có trong phòng không ạ.
- À hình như nó đi vệ sinh hay ra hành lang phía sau hút thuốc gì đó em. Em vòng ra sau đó xem thế nào nhé.
- Dạ, em cảm ơn anh nhiều ạ.
Nói rồi tôi vòng ra phía sau, tôi biết chỗ đó vì ngày trước tôi đã đến đây 1 vài lần. Ra đến nơi tôi nín thở chờ đợi, tôi không muốn gọi điện vì để chồng phải bất ngờ. Nhưng chờ mãi chẳng thấy ai ra cả, rồi bỗng dưng tôi nghe tiếng nói thốt lên từ cầu thang thoát hiểm:
- Hôm nay em bận rồi.
- Nhưng anh muốn được gần em, đã lâu rồi mình không có thời gian cạnh nhau. Em giận anh à Phương.
- Em không giận chỉ là em có việc thôi, hay để khi nào rảnh em chủ động nhắn tin cho anh nhé. Mình gặp nhau ở nhà nghĩ cũ.
- Cũng được nhưng em phải hôn anh đã rồi đi.
Nói rồi chồng tôi vòng tay qua cổ hôn cô ta 1 cái thật ngọt ngào rồi mới chịu buông tay ra. Nhìn cảnh đó tôi rùng mình, đứng chôn chân tại chỗ không nhấc lên nổi, miệng cũng ú ớ thốt không nên lời.
Tôi như 1 bức tượng biết khóc mà không làm gì nổi. Đáng lẽ tôi phải xông vào cho họ mỗi người 1 cái tát rồi c.hửi bới làm um lên nhưng tôi đã không làm thế vì tôi quá sốc. Tôi nghĩ tất cả chỉ là cơn ác mộng không có thật.
Chồng tôi đang ngoại tình cơ đấy, ôi nực cười ghê anh ấy đang gạ gẫm cô bồ đi nhà nghỉ. Mà cô ta là ai chứ, chẳng phải cô gái ngày xưa anh tán mãi không đổ sao? Trước khi gặp tôi anh kể anh có theo đuổi 1 cô gái cùng cơ quan nhưng cô ta chê anh nghèo nên không đồng ý. Sau này cô ta chuyển công tác và từ đó họ không gặp lại nhau nữa.
(Ảnh minh họa)
Vậy chuyện này là sao, khi cô ta đi rồi, chồng tôi đứng lại hút thuốc 1 mình khuôn mặt đầy sự mãn nguyện. Nhìn ông chồng mình hết mực yêu thương trong bộ dạng đó khiến tôi rùng mình sởn hết cả da gà. Tôi bỏ chạy khỏi đó, tôi lại gặp anh bạn cũ của chồng:
- Ơ Diệp, em gặp thằng Tuấn chưa?
Tôi mặc kệ anh ấy hỏi, nước mắt ngắn dài cứ thế chạy đi. Hình như chồng tôi nghe thấy nên mới chột dạ đuổi theo nhưng may mắn là tôi đã vào thang máy kịp thời. Hôm đó tôi như cái xác không hồn chẳng biết mình muốn đi đâu làm gì. Tôi sợ phải đối mặt với chồng tôi sợ phải về nhà vì nơi đó có người đàn ông dối trá.
Tôi đã khủng hoảng trầm trọng không nói năng gì với chồng trong 1 thời gian dài. Mặc kệ anh van xin suốt đêm rồi hứa này nọ. Tôi không muốn nghe không muốn tin. Tôi cảm giác mình sắp nổ tung, thứ tôi muốn bây giờ chỉ là sống vì con. Chưa bao giờ tôi rơi vào trạng thái tuyệt vọng như vậy. Tôi còn không dám hỏi họ qua lại bao lâu rồi, tại sao anh lại làm thế với tôi. Liệu tôi nên làm gì đây, giờ lúc cười tôi cũng có thể bật khóc ngon lành vì trái tim tôi quá đau đớn, xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo blogtamsu
Ngậm đắng nuốt cay để hàng đêm được chồng tôi ân ái Có đêm nằm ngủ, ôm chồng từ phía sau mà tôi rớt nước mắt. Song tôi toàn phải cố nén để không bật khóc. Chồng tôi là kỹ sư điện một nhà máy trên Thái Nguyên. Còn tôi thì làm việc và sống ở Hà Nội. Vợ chồng cưới nhau hơn 2 năm nay và chúng tôi đã có con trai nhỏ 1...