Vợ tôi gần như không biết khóc: Đứa con riêng của vợ
Chúng tôi ly hôn ngay sau đó. Đến tòa, vợ tôi bình thản chấp nhận, không rơi nước mắt, không một lời giải thích. Nhưng tôi thì hận em tận xương tủy.
Kết quả xét nghiệm không ngoài dự đoán của mẹ tôi.
Con bé không phải là con tôi. Tôi giận dữ đến phát điên. Từ viện về nhà, tôi chỉ mong nhìn thấy vợ, hỏi đây là con ai? Sao em dám phản bội tôi? Tôi đúng là thằng ngu khi nuôi con người bấy lâu nay. Uổng công tôi thương con bé hết lòng hết dạ.
Cầm tờ xét nghiệm, tôi điên cuồng ghì chặt vai vợ: “Tại sao lại như vậy? cô ngủ với ai? Cô phản bội tôi từ khi nào? Cô đúng là khốn nạn”. Lần thứ 2 tôi đánh vợ. Lần này còn nặng tay hơn, tôi đạp vợ ngã xuống đất.
Em chịu đựng, vẫn không khóc. Mẹ tôi thì gào lên cho cả xóm nghe. Bà kêu mọi người lại đây xem “Thứ đ.. đẻ con người khác rồi bắt nhà chồng nuôi”. Mọi người kéo đến, bà còn đưa giấy xét nghiệm chì chiết, mắng chửi vợ tôi bằng những ngôn từ kinh khủng nhất có thể.
Mọi người ồn ào bán tán, còn tôi thì lấy hết quần áo của hai mẹ con ném ra đường. Riêng con trai, tôi giữ lại không cho vợ động vào người nó nữa. Vợ tôi chẳng khóc lóc, cũng không van xin, chỉ lặng lẽ bế con gái đi trong sự đàm tiếu của cả xóm lẫn tiếng chửi mắng của mẹ tôi.
Mọi người ồn ào bán tán, còn tôi thì lấy hết quần áo của hai mẹ con ném ra đường. (Ảnh minh họa)
Em không về nhà bố mẹ ruột mà chuyển đến ở trọ. Tôi vẫn hay nghe mọi người nói về cuộc sống của em và đứa con riêng sau khi rời khỏi nhà tôi. Bị đuổi việc, túng quẫn, ốm yếu là những gì tôi biết. Vì vẫn còn thương nên tôi tìm đến phòng trọ em một lần.
-Nói cho tôi biết, đó là con ai?
Em hoàn toàn im lặng.
-Thời gian trước, cô đã làm gì? Làm gì mà tiền nhiều như vậy? Hả?”.
-Làm đ… Mẹ anh nói đúng rồi đó. Anh còn chưa hiểu nữa hả? Anh về đi, đừng quấy rầy tôi nữa”.
Video đang HOT
Từ “làm đ.” đã khiến tôi tức giận đến mức tát em thêm một lần nữa rồi bỏ về.
Chúng tôi ly hôn ngay sau đó. Đến tòa, vợ tôi bình thản chấp nhận, không rơi nước mắt, không một lời giải thích. Nhưng tôi thì hận em tận xương tủy. Mẹ tôi cũng thêm vào: “Mày mà qua lại với nó nữa là mẹ từ mặt. Thứ vợ lăng loàn, trắc nết”.
Theo sự sắp xếp của mẹ, tôi quen một người phụ nữ khác. Tuy đã định tới chuyện tái hôn, nhưng tôi vẫn theo dõi tin tức về vợ cũ. Em đã chuyển đến thành phố khác, làm công nhân trong khu công nghiệp nước ngoài. Thỉnh thoảng, có người gặp là lại hỏi tôi về vợ cũ. Tôi bực bội, không muốn nhắc tới nữa, nhưng chẳng ai để tôi yên.
Người mới bên cạnh tôi rất khác em. Năng động, nhiệt tình, lại có tinh thần tự chủ rất cao. Cô ấy không chịu nghỉ việc theo ý mẹ tôi. Chuyện gì trong nhà, cô ấy cũng góp ý kiến dù chưa cưới. Đôi lúc, cô ấy lại nhõng nhẽo, hay khóc nhè, khác hẳn vợ tôi. Điều làm tôi hài lòng hơn cả là cô ấy rất thương con trai tôi.
Quen được vài tháng thì người mới có bầu. Chúng tôi lên kế hoạch cưới. Thế nhưng, khi còn vài ngày nữa đến đám, tôi lại nhận được một tin động trời. Vợ cũ tôi bị tai nạn lao động trong Sài Gòn.
Vẫn còn tình cảm nên tôi quyết định giấu vợ chưa cưới vào đó thăm em lần cuối. Nhìn vợ nằm thiêm thiếp trên giường bệnh, người đầy ống dẫn, tôi thật sự thương xót. Dù em đã phản bội tôi, khiến tôi đau đớn, nhưng lúc tôi bị tai nạn, em cũng hết lòng chăm sóc.
Khi tôi đứng lên định ra về thì gặp một cô bé con hơn 2 tuổi đi vào. Định thần lại, tôi mới nhớ ra, đây chính là con riêng của vợ cũ. Đứa con em phản bội tôi mà có. Đi bên cạnh em là một người phụ nữ cũng rất quen mặt. Tôi định đi lướt qua luôn, xem như không quen biết gì nữa.
Câu chuyện người bạn kia kể, thật sự làm tôi đau đớn. Tôi đã hại vợ tôi rồi. (Ảnh minh họa)
Người phụ nữ bỗng nhiên hỏi tôi có phải chồng của H không? Tôi giật mình quay lại, lúc này tôi mới nhớ ra đây chính là người bạn vẫn đi làm thêm với vợ tôi. Có lẽ cũng là làm đ… Tôi rất khinh thường, muốn bỏ đi, nhưng lại bị chị ta giữ lại.
-Anh đừng vội đi, em có chuyện muốn nói với anh, anh nghe xong rồi hãy quyết định có nên tha thứ cho H không?
-Tại sao tôi phải nghe về người đàn bà dối trá đó?
-Em nói ngắn gọn, không mất nhiều thời gian của anh đâu. Em chỉ muốn anh hiểu H đã khổ tâm, đau đớn thế nào thôi. Em biết, anh còn tình cảm với H nên mới lặn lội vào thăm cô ấy.
-Tôi đến để báo cô ta là tôi sắp cưới vợ mới. Vậy thôi.
-Dù gì đi nữa. Anh cho em 10 phút thôi cũng được. Mình ra căn tin nha.
Vì muốn biết chuyện vợ cũ từng làm, rồi biết thêm về cuộc sống của em, nên tôi đồng ý. Nhưng câu chuyện người bạn kia kể, thật sự làm tôi đau đớn. Tôi đã hại vợ tôi rồi.
(còn nữa)
Theo Trí thức trẻ
Không kiềm chế được cơn nóng giận, tôi đã đuổi con riêng của vợ ra khỏi nhà giữa đêm mưa
Tôi hốt hoảng chạy vào thì thấy đứa con riêng của vợ cầm cái kéo cắt tóc con gái tôi nhưng không may cái kéo lại bị sượt qua trán khiến con gái tôi bị chảy máu. Tôi giận run người, kéo nó ra một góc rồi tát tới tấp.
Bố mẹ tôi rất quý con riêng của vợ tôi (Ảnh minh họa)
Cưới nhau được 3 năm thì tôi đi du học ở nước ngoài, trong khoảng thời gian đó, vợ tôi vẫn chưa mang bầu. Vậy mà khi tôi về đến nhà thì cô ấy đã bế trên tay một đứa bé được 2 tuổi. Tôi chết điếng, tôi rất yêu cô ấy và muốn sống với cô ấy đến đầu bạc răng long, vậy mà cô ấy lại cho tôi một vố đau như vậy. Hôm đó tôi về nhà, bố mẹ tôi cũng ở đó, ông bà kêu tôi ra phòng khách rồi từ tốn bảo:
- Hoàn à, bố mẹ biết con sốc nhưng mà đó chỉ là một tai nạn, bản thân cái Thúy cũng rất tốt, mày nên bỏ qua chuyện đó và thương lấy nó. Đứa bé cũng không có tội tình gì, bố mẹ chấp nhận được thì mày cũng nên thế.
- Bố mẹ không phải là con, bố mẹ không hiểu được. Tại sao con mới đi có chừng ấy năm mà vợ con đã có con riêng 2 tuổi, bố mẹ không nghĩ họ sẽ cười vào mặt con ư?
- Bố mẹ thấy cái Thúy nó sống tình nghĩa như thế, mày mà bỏ nó thì mày mất một người vợ tốt. Bố mẹ nói hết nước hết cái rồi, mày quyết định sao thì tùy mày.
Tôi hậm hực bỏ về phòng, cú sốc quá lớn khiến tôi không thể nào chấp nhận ngay được. Tôi quyết định sống ly thân với Thúy 1 tháng rồi quyết định sau, nhưng đúng là tôi yêu cô ấy quá nhiều, tôi không thể sống thiếu cô ấy được. Sau nửa tháng sống riêng, tôi quyết định sẽ về nhà với vợ và chấp nhận chuyện cô ấy có con riêng bên ngoài.
Kỳ lạ là bố mẹ tôi, kể cả cô em gái lấy chồng đại gia của tôi đều rất quý đứa con riêng này của vợ tôi. Họ đến chơi với nó hằng ngày, thứ gì cũng mua cho nó. Tôi thấy lạ lắm, bởi không hiểu sao vợ tôi lại được lòng bố mẹ tôi như vậy dù cô ấy đã gây nên một tội lỗi không thể tha thứ đối với tôi.
Thời gian thấm thoắt trôi đi, cuối cùng vợ tôi và tôi cũng đón đứa con chung đầu lòng. Phải nói là tôi mừng rớt nước mắt. Nhìn con gái của tôi lớn lên từng ngày, tôi hạnh phúc vô cùng. Đứa con trai riêng của vợ tôi rất hiếu động, nó đùa nghịch, chạy nhảy suốt ngày khiến tôi đau đầu vô cùng. Nhiều lúc tôi chỉ muốn đánh cho nó vài cái mà thấy vợ có mặt ở đó nên không dám.
Hôm đó vợ tôi đi công tác, tôi ở nhà chăm hai đứa. Lúc này con gái của tôi đã được 3 tuổi. Đứa con riêng của vợ tôi giờ đã vào lớp 1, hôm đó tôi đang nấu cháo cho con sau bếp thì nghe tiếng khóc váng trời. Tôi hốt hoảng chạy vào thì thấy đứa con riêng của vợ cầm cái kéo cắt tóc con gái tôi nhưng không may cái kéo lại bị sượt qua trán khiến con gái tôi bị chảy máu. Tôi giận run người, kéo nó ra một góc rồi tát tới tấp. Con gái tôi vẫn khóc càng làm cho tôi hốt hoảng. Thằng bé thấy tôi nổi giận thì rối rít xin lỗi rồi khóc ầm lên. Thấy thế tôi càng điên tiết, tôi đuổi nó ra khỏi nhà dù lúc đó trời đang mưa.
Khoảng 2 tiếng sau, khi đã nguôi cơn giận thì tôi mới mở cửa ra định đưa nó vào nhưng không thấy thằng bé đâu nữa. Lúc đó tôi rất sợ hãi, gọi điện cho bố mẹ tôi. Họ hốt hoảng chạy đến rồi mắng tôi té tát.
Tôi điếng người khi phát hiện ra sự thật (Ảnh minh họa)
Vợ tôi lập tức về nhà ngay sau đó, cô ấy cũng chửi tôi không ra gì. Cả nhà tôi báo công an vào cuộc nhưng cũng không tìm thấy thằng bé, lúc này, cô em gái của tôi mới lao đến đấm túi bụi vào người tôi rồi nói:
- Anh ác lắm, sao anh làm vậy với con em hả?
- Con... em? Em nói vậy là sao?
- Đó là con em, em bị lỡ với anh Thành, anh ấy bỏ đi lấy vợ khác nhưng bố mẹ bảo đẻ ra rồi đưa cho chị Thúy nuôi để em còn có cơ hội đi lấy chồng khác. Chị Thúy đã chịu tủi nhục để nuôi nó khôn lớn, vậy mà anh..
Tôi chết điếng, tôi không ngờ đứa con riêng của vợ lại là cháu ruột của mình. Tôi quỳ xuống xin lỗi vợ, lúc này tôi mới thấy hối hận vì hành động bột phát và độc ác của mình. Giờ đây, tôi chỉ mong rằng có ai đó đang che chở cháu tôi để nó có cơ hội quay về với gia đình, nếu không chắc cả đời này tôi sẽ sống trong dằn vặt và đau khổ mất.
Theo blogtamsu
Vợ tôi gần như không biết khóc: Sự thật đau lòng hé lộ Tôi chẳng biết mình hóa đá từ bao giờ. Đầu óc tôi lúc đó chẳng còn nghĩ được gì nữa ngoài việc nhớ lại trận đòn hôm ấy tôi và mẹ tôi đã trút lên người H. Hóa ra, em đã lường trước mọi chuyện xảy ra nên mới dễ dàng chấp nhận như thế. Ngồi trong căng tin bệnh viện, đứa bé...