Vợ tôi chỉ cần ở nhà ăn chơi và nghĩ cách chiều chồng
Ngay từ khi yêu, tôi đã nói thẳng với bạn gái “Nếu em lấy anh thì chỉ việc ở nhà ăn với chơi và nghĩ cách chiều chồng”.
Đối với tôi, đàn ông mà không nuôi được vợ con thì đáng vứt đi. Vì thế, ngay từ khi yêu, tôi đã nói thẳng với bạn gái “Nếu em lấy anh thì chỉ việc ở nhà ăn với chơi và nghĩ cách chiều chồng”. Nghe xong tuyên bố trên của tôi, chắc có nhiều chị em bức xúc, chê bai tôi gia trưởng, bảo thủ, thậm chí chắc chắn có chị sẽ nói “Ai mà là vợ của anh này thì khổ phải biết”. Nhưng thực tế, tôi đã lấy vợ được hai năm nay và hiện tại vợ tôi rất vui vẻ, hạnh phúc, nhàn hạ đầu óc.
Cô ấy chẳng phải làm gì ngoài việc hàng ngày lật mở quyển sách 300 món ăn gia đình và làm vài món trong đó, miễn sao nửa tháng không trùng món nào. Buồn chán, cô ấy lại lên mạng xem phim, đến trung tâm thẩm mỹ nhảy nhót hoặc cắp ví đi mua sắm ở mấy cửa hàng quen. Tôi không phải người đàn ông gia trưởng bảo thủ, vẫn khuyến khích vợ ăn mặc thật đẹp, thật hợp mốt nhưng đừng sexy quá mà bổ mắt mấy gã đàn ông khác. Ở nhà, cô ấy có thể không cần mặc nội y, có thể chỉ quấn tạm tấm vải đi lại, tôi đều chấp nhận và cảm thấy thích thú. Tôi không đòi hỏi cô ấy phải đi làm để kiếm tiền lo cho gia đình.
Hai năm qua, vợ tôi không phải nai lưng đi làm, không áp lực, stress vì công việc, cô ấy cứ son phấn và đi cà phê nếu thích, chẳng cần phải lo lắng khổ sở vì công việc. Lương của tôi không cao, chỉ 30 triệu/tháng nhưng cũng đủ cho hai vợ chồng tiêu pha và sống thoải mái. Những khi thấy vợ hơi quá tay, tôi sẽ nhắc nhở một chút, vậy là mọi việc sẽ lại êm đẹp. Mỗi khi vợ kêu ca phàn nàn, muốn đi làm, hoặc thèm khát chốn công sở, tôi lại nói chuyện, tâm sự , làm công tác tư tưởng cho cô ấy. Tôi khuyên vợ chỉ nên quanh quẩn ở xó nhà và nghĩ cách chiều chồng.
Chẳng phải ngẫu nhiên mà cha ông ngày xưa đã nói “Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm”. Nếu vợ tôi cứ cố lao đầu vào công việc xã hội và đòi “xây nhà” thì đàn ông làm gì? Còn tổ ấm ai xây? Rồi cô ấy sẽ có cớ mệt mỏi vì công việc để trốn tránh trách nhiệm làm vợ, trốn tránh nghĩa vụ vợ chồng. Khi “lửa yêu” không còn thì làm sao giữ được hạnh phúc gia đình? Tôi còn lấy những ví dụ cho vợ thấy, chẳng hạn nếu tổng giám đốc một công ty là đàn ông, chẳng ai cảm thấy lạ, nhưng nếu đó là phụ nữ thì ai cũng đặt câu hỏi “Cô ấy có bí quyết gì để cân bằng giữa gia đình và sự nghiệp”. Điều đó cho thấy, chăm lo gia đình là trách nhiệm và thiên chức của phụ nữ. Vì thế, tại sao lại cứ đòi xông pha ra ngoài xã hội? Tại sao lại đòi chồng phải san sẻ việc nhà trong khi anh còn đang bận rộn sự nghiệp?
Tôi sẽ cảm thấy tuyệt vời hơn, yêu vợ và yêu gia đình hơn nếu vợ quanh quẩn ở nhà chăm lo cho gia đình, săn sóc bữa cơm, san sẻ lo âu, nghĩ cách làm sao chiều chồng, để chồng trở về nhà sau một ngày mệt mỏi bận rộn, có được khoảnh khắc vui vẻ. Hai năm kết hôn và một năm yêu nhau, tôi chưa từng thấy vợ than vãn điều gì. Chúng tôi rất hay nằm nói chuyện để sửa chữa khuyết điểm cho nhau. Lần nào cô ấy cũng nói cảm thấy thật may mắn vì đã lấy được người chồng như tôi. Điều đó có nghĩa, cô ấy không hề cảm thấy ngột ngạt, khó thở vì không được đi làm văn phòng, không được ngồi công sở.
Video đang HOT
Tôi đoán chắc hẳn cũng có rất nhiều người phụ nữ mong muốn được giống như vợ tôi. Đã lấy chồng là phải lấy người có thể nuôi mình, lấy chồng rồi thì ở nhà chăm lo và nghĩ cách chiều chồng, không tham công tiếc việc bên ngoài. Mọi người thích như thế nào hơn? Có một người chồng thành đạt và gia đình hạnh phúc hay bản thân thành đạt còn chồng con bê tha?
Theo VNE
Chồng ơi! Nghỉ việc đi ở nhà 'phục vụ' vợ, vợ sẽ trả lương
Sáng dậy, tôi lọ mọ bò dậy xin lỗi vợ, ăn sáng xong đang định đi làm thì vợ bảo: "Chồng ơi! Hôm nay nghỉ việc đi, ở nhà "phục vụ" vợ, vợ trả lương hôm nay cho chồng" rồi vợ nháy mắt với tôi. Câu nói của vợ làm tôi ngạc nhiên và trố mắt.
Tôi năm nay 38 tuổi, là kỹ sư xây dựng và đã kết hôn. Vợ tôi ít hơn tôi 5 tuổi, chúng tôi đã có với nhau một bé trai 5 tuổi đáng yêu. Ngày trước tôi quen vợ nhân dịp một lần về quê ngồi chung xe, vợ ở cùng xã nhưng ít tuổi hơn nên tôi không biết em. Sau đó tôi làm quen rồi tán tỉnh vợ, kết quả hai đứa yêu nhau.
Yêu nhau được hai năm thì chúng tôi tiến tới hôn nhân, ngày lấy nhau vợ chồng tôi hạnh phúc như bao nhiêu cặp vợ chồng mới cưới khác. Tôi yêu vợ vì em tinh nghịch, xinh xắn và đảm đang.
Tôi và vợ hạnh phúc bên nhau trong căn nhà luôn rộn tiếng cười. (Ảnh minh họa)
Ngày cu Bi ra đời, cả gia đình rất vui sướng, tôi và vợ thay nhau chăm con rất vui vẻ. Nhưng do tính chất công việc buộc tôi phải đi xa, nhiều lúc thương vợ cứ lủi thủi một mình với con. Tôi nhớ nhà lắm nhưng vì tương lai gia đìnhnên tôi phải chăm chỉ làm việc. Những hôm được về nhà thăm vợ con mà vợ chồng cứ quấn quýt lấy nhau, lao vào nhau như con thú khát mồi. Tôi với vợ khá hợp nhau về "chuyện ấy".
Vợ tôi rất vui tính và nghịch ngợm nhưng xa chồng khiến em trở nên trầm buồn, nhiều hôm nhớ chồng quá cứ gọi điện thoại khóc um lên như trẻ con, làm tôi vừa thương vừa buồn cười.
Mấy hôm nay cu Bi cứ gọi điện kêu là bố về đi mẹ Hiền cứ buồn vì nhớ bố, Bi không dỗ được mẹ đâu, câu nói ngây ngô của trẻ con thật đáng yêu và khiến tôi thấy nhớ nhà ghê gớm.
Vợ gọi điện bảo tôi chuyển công tác về gần nhà, dù lương thấp tý cũng không sao. Vợ tôi là kế toán lương cũng khá cao nên gia đình tôi cũng không quá khó khăn, nhưng vì cơ quan tôi đang thiếu người nên tôi chưa về trụ sở được. Giám đốc cứ động viên tôi cố thêm năm nữa rồi sẽ cho tôi về. Vợ tôi ngồi đếm lịch mỗi ngày để mong cho qua nhanh một năm ấy.
Cách đây mấy hôm, tôi về công ty liên hoan dự án mới, muốn dành bất ngờ cho vợ nên tôi không báo trước. Nhưng hôm đó tôi bị đồng nghiệp chuốc rượu say nên về nhà với tình trạng không mấy tỉnh táo. Vợ thấy chồng về vui mừng khôn xiết, nhưng về trong tình trang say xỉn thì tủi thân cả đêm.
Vợ đáng yêu thật đấy. (Ảnh minh họa)
Sáng dậy, tôi lọ mọ bò dậy xin lỗi vợ, ăn sáng xong đang định đi làm thì vợ bảo: "Chồng ơi! Hôm nay nghỉ việc đi, ở nhà "phục vụ" vợ, vợ trả lương hôm nay cho chồng" rồi vợ nháy mắt với tôi. Câu nói của vợ làm tôi ngạc nhiên và trố mắt.
- Em đùa anh à?
- Em gọi cho giám đốc anh cáonghỉ ốm rồi.
- Thật ư?
- Vâng
- Vậy "chiến" thôi, vợ nhớ trả lương cao vào nhé.
- Để xem thái độ chồng thế nào đã.
Nói rồi hai vợ chồng nhìn nhau cười, tôi ôm hôn vợ và kết quả hai vợ chồnglăn ra ngủ cả ngày hôm đó. Thằng Bi thì mẹ nó đã gửi bên em gái từ sáng. Lâu lắm rồi mới được ôm vợ lâu như thế này, thấy thoải mái thật, vừa được vợ "trả lương" vừa được ngủ nghỉ. Càng ngày tôi càng yêu và thương vợ hơn, tôi sẽ tìm mọi cách để được về gần vợ con sớm hơn.
Theo blogtamsu
Mẹ chồng bày mưu ép tôi ở nhà làm ô sin Mẹ chồng tôi thật cay nghiệt. Bà dùng trăm mưu ngàn kế, bắt tôi phải ở nhà phục dịch bà cho bằng được. Tôi chết khiếp khi nghe chồng bảo ở nhà để làm ô sin (Ảnh minh họa) Nhà chồng tôi giàu lắm. Không thể phủ nhận rằng, gia cảnh của nhà chồng cũng là một trong những lý do khiến tôi...