Vợ tôi bây giờ chính là người thứ 3 của ngày trước…
Triết lý mơ màng về một cuộc sống sung túc, thoát nghèo đã hiện ra trong đầu tôi, nên bảo về quê lấy vợ, nhốt mình trong luỹ tre làng, quả thật là tôi không làm nổi…
Năm tôi 18 tuổi, xa quê lên Hà Nội học Đại học sau khi đỗ đạt vào một ngôi trường có tiếng. Ở thời điểm ấy tôi đã có bạn gái ở dưới quê, không ai xa lạ, người đó chính là cô hàng xóm lớn lên cùng tôi trên mảnh đất khô cằn sỏi đá, nhưng không may cô ấy không đỗ Đại học, và thực ra là nhà cô ấy còn khó khăn gấp nhiều lần nhà tôi, nên chuyện có đỗ Đại học thì cũng khó có thể đi xa, vì nhà còn mấy đứa em nhỏ, bố mẹ lại già cả. Gạt nước mắt, tôi bảo cô ấy ở nhà, tôi đi học xa nhưng thỉnh thoảng vẫn về thăm, còn tình yêugiữa hai đứa thì sẽ luôn nguyên vẹn như thế, cố gắng chờ tôi áo gấm về làng rồi hai đứa sẽ thành hôn. Cô ấy an lòng nên cũng động viên tôi học hành chăm chỉ để sớm tìm thấy được thành công.
Rồi tôi lên Hà Nội, một môi trường mới, ban đầu tôi ngộp thở vì sự đông đúc của nó, khác xa với vẻ thanh bình ở quê tôi. Rồi cả con người nữa, mọi thứ đẹp đẽ, bóng bẩy và nhanh nhẹn hơn, thế nên tôi tỏ ra khá cục mịch và có phần “chậm tiến” hơn so với nhiều người khác. Tuy nhiên tôi cũng không phàn nàn hay kêu ca gì việc ấy, đó càng là lúc tôi tập trung hơn vào việc học và tự hào vì luôn là người đứng đầu.
Người thứ ba hạnh phúc…
Mọi thứ cứ trôi đi cho đến khi tôi bước vào năm thứ 3 Đại học, ở nhà đã bắt đầu hỏi han ý kiến chuyện tôi định bao giờ thì rước cô gái hàng xóm về làm vợ, tôi cũng ậm ừ vì bây giờ mọi thứ đang dở dang, học hành chưa xong, công việc chưa có, triết lý mơ màng về một cuộc sống sung túc, thoát nghèo đã hiện ra trong đầu tôi, nên bảo về quê lấy vợ, nhốt mình trong luỹ tre làng, quả thật là tôi không làm nổi. Đúng lúc ấy thì tôi gặp được cô gái là vợ của mình bây giờ, cô ấy là gái Hà Nội, trông cũng xinh xắn và hiền lành, cô ấy hớp hồn tôi chỉ trong lần đầu chạm mặt. Nhưng không hiểu duyên số thế nào, chính cô ấy mới là người chủ động tiến lại gần nói chuyện với tôi và khen tôi nói chuyện rất duyên. Không hiểu từ lúc nào tôi cũng bị cuốn theo cô ấy.
Video đang HOT
Nhưng tôi cũng thú nhận là tôi có bạn gái dưới quê rồi và gia đình cũng đang bảo cưới. Tôi không hề có ý định giấu giếm mà đã nói hết sức chân thành. Trái ngược với những gì tôi nghĩ, cô ấy chỉ mỉm cười và nói rằng tôi hãy dùng trái tim của mình để quyết định, còn việc thiên hạ nghĩ cô ấy là người thứ ba cũng chẳng sao. Tôi thấy sự mạnh mẽ trong vóc dáng nhỏ bé ấy và cũng chính thức &’đổ gục” hoàn toàn, nên tôi cũng thông báo về với gia đình rằng không cưới, và cũng gọi điện tâm sự với người cũ, cho dù cô ấy khóc hết nước mắt và trách cứ tôi thì cũng vẫn chịu, chỉ biết chúc cô ấy hạnh phúc.
Ra trường, tôi ổn định công việc và rước nàng về dinh. Trongkhi đó, năm ngoái, cô tình cũ của tôi cũng lấy chồng, nghe đâu chồng cô ấy gia cảnh rất tốt, hai vợ chồng yêu thương nhau lắm. Tôi mừng cho họ và cũng thấy mừng cho mình. Cảm ơn người thứ ba, là vợ tôi. Nhờ vợ tôi mà tất cả đều có được hạnh phúc trọn vẹn cho riêng mình.
Theo Phunutoday
Lấy vợ đẹp về... chỉ để ngắm!
Thời còn trai trẻ, anh cười khểnh khi nghe mấy câu "vợ đẹp chỉ để ngắm" hay "đàn bà đẹp chỉ yêu không nên cưới", bởi người yêu anh phải nói đẹp, rất đẹp.
Mỗi lần đi bên cô, anh thấy vô cùng hãnh diện, bao ánh mắt đổ dồn về phía anh đầy ghen tỵ. Cô không chỉ đẹp về hình thức, ăn mặc hợp mốt mà còn ăn nói rất được lòng người khác. Lấy được người con gái như thế, anh còn chê vào đâu được nữa. Vì thế anh luôn coi thường những người nói ra câu đó: "Không có nổi người đẹp đi bên cạnh nên mới nghĩ thiển cận thế thôi!".
Tốt nghiệp đại học, hai bên gia đình tưng bừng tổ chức lễ thành hôn cho anh và cô. Anh ngập tràn trong niềm hạnh phúc của chú rể mới. Ôm cô vào lòng, anh vuốt ve như món đồ trang sức đắt tiền, đầy mãn nguyện.
Cưới xong, vợ chồng anh lên thành phố làm ăn, trừ thời gian tám tiếng ở cơ quan, phần còn lại anh và cô cứ quấn lấy nhau. Mọi việc trong nhà, anh đảm đương hết, cô chỉ việc ăn, ngủ, trang điểm, tắm rửa, giặt đồ thì đã có máy. Vợ anh chẳng động tay chân vào bất cứ việc gì. Anh chẳng bận tâm chuyện đó, bởi "mình làm loáng cái là xong, 3 cái việc vặt ấy mà...".
Đến khi vợ chồng anh có thêm cậu con trai, "phân công lao động" trong gia đình anh vẫn thế, chỉ khác là giờ anh lại kiêm thêm công việc chăm sóc con mỗi lúc vợ cần thời gian để làm đẹp. Khi con trai anh tròn hai tuổi, đồng thời anh cũng chuyển sang một công ty khác với mức lương cao gần gấp đôi, đổi lại anh phải đi làm đêm khá nhiều. Sợ vợ vất vả khi mỗi đêm phải ôm con một mình, anh nói khéo với ông bà ở quê cho cháu về quê vài năm cho lớn hẳn rồi đón ra. Ông bà nghe nói cháu về thì vui ra mặt, còn vợ anh khóc ròng nhiều đêm vì nhớ con.
Để vợ khuây khỏa, anh thẳng thừng gợi ý: "Thỉnh thoảng em đi chơi với bạn cho vui, ở nhà buồn chán rồi lại nhớ con". Cô như cá gặp nước, được chồng "bật đèn xanh" nên thoải mái "vẫy vùng". Và cũng từ ngày được trở về với cuộc sống của "gái son", vợ anh chỉ thích đi, chẳng bao giờ muốn đặt chân về nhà. Ngày đi làm, tối về không có chồng ở nhà, cô tha hồ tụ tập, vui chơi cùng với nhóm bạn độc thân. Bao nhiêu tiền chồng đưa cho hàng tháng, cô "nướng" hết vào các buổi tiệc tùng, ăn uống nhà hàng và hát hò, làm đẹp, mua sắm.... Cũng chẳng biết tự lúc nào, cô trở thành "tín đồ" của mỹ phẩm. Cô mua không biết tiếc tay, dùng chẳng bao giờ hết, món nào cũng dở dang, nằm lăn lóc trên mặt bàn hoặc trong ngăn tủ...
Có lần, cô làm anh dở khóc dở cười khi anh bảo vợ đưa tiền tiết kiệm của hai vợ chồng để đầu tư vào việc làm ăn thì cô chỉ vào mũi: "20 triệu đây này anh!". Anh ngơ ngác, chưa hiểu ra chuyện gì, cô đã cười hỉ hả: "Anh không thấy em có cái mũi Tây à. Em mới làm đấy, đẹp không?". Rồi chẳng cần hỏi ý kiến chồng, cô lại tiếp tục lấy tiền tiết kiệm ra trùng tu vòng 1.
Ngày trước đã xinh, nay vợ anh càng lộng lẫy hơn. Khuôn mặt Tây hơn hẳn sau khi nâng mũi, dáng người chuẩn như người mẫu nhờ bộ ngực giả, thêm vào đó là những bộ quần áo hàng hiệu khoác lên người khiến cô trở thành cô nàng sang chảnh mà ai cũng nghĩ chưa chồng, chưa con. Tất cả sự già nua, xuống cấp đều dồn sang cho anh. Tiền ăn, tiền sinh hoạt cho cả gia đình, tiền trả cho ngân hàng vay mua nhà đè lên đôi vai anh. Song anh vẫn hãnh diện vì có người vợ đẹp mà gã nào liếc qua cũng khao khát.
Trớ trêu thay, từ ngày vợ khoác đồ giả lên người cũng là thời điểm chấm dứt sự hưng phấn, ngọt ngào trong chuyện chăn gối với anh. Mấy lần đang cao trào, anh định hôn lên khuôn mặt xinh xắn của vợ thì cô cứ né né sợ hư cái mũi mới làm, hay khi định vuốt ve khuôn ngực vợ thì cô hét toáng lên: "Đừng anh, hư ngực em". Cứ thế, cô dần đánh mất mọi xúc cảm gần gũi trong anh. Có lúc, anh thèm được gần vợ, nhưng cứ nghĩ đến cảm giác bị vợ "phòng thủ", né tránh rồi dặn dò liên tục "Anh cẩn thận đấy, hỏng của em", anh lại nản, không muốn bắt đầu nữa.
Tuy vậy nhưng chưa một lần anh cáu gắt hay làm khó vợ, vẫn hùng hục đi làm. Làm ca đêm thì sáng về anh mua đồ ăn sáng đặt sẵn trên bàn rồi mới gọi cô vợ xinh đẹp dậy. Bữa trưa thì lo tiền cho vợ ăn trưa, bữa tối thì lúc nào cũng phải trích ra một khoản lương hàng tháng để chi tiêu ăn uống cho cả nhà.... Đó là chưa kể công anh đi chợ, nấu nướng, rửa bát, giặt giũ, lau chùi nhà cửa đều đến lượt anh. Có lần bị ốm, sau ba ngày nằm bẹp trên giường, tỉnh dậy anh thấy bát đũa trên chạn không còn một cái để dùng, quần áo chất đầy nhà tắm không ai giặt. Hỏi thì vợ cười nhăn nhở: "Giặt thì cho vào máy là xong. Nhưng máy giặt mãi trên tầng 5, sức đâu mà em trèo". Đến thế thì anh cũng chịu thua cô vợ đẹp của mình nhưng cũng chẳng biết xử lý ra sao, vì trước giờ việc giặt và thu quần áo từ trên sân thượng, anh đều một tay làm hết.
Vợ tính chuyện thuê người giúp việc, nghĩ con đã ở quê, nhà không có việc gì nhiều, tiếc tiền anh lại cố. Nhìn vợ cứ phây phây còn anh thì ngày một héo mòn. Có lúc anh chợt nhớ người ta vẫn nói "Chân dài chỉ đi với đại gia", giật mình anh nhìn lại mình, anh thành "đại già" từ lúc nào mất rồi.
Mà vợ anh có tính chơi sang, hễ anh không nấu nướng là gợi ý ngay đi ăn nhà hàng. Cô cũng chẳng bao giờ chịu ngồi vỉa hè, đã đi ăn là phải vào quán sang trọng... Nhìn vợ của hàng xóm chân chất, hiền lành không sàng điệu như vợ mình nhưng cơm nước cho chồng cho con lúc nào cũng chu tất, anh chạnh lòng thèm thuồng. Đến lúc này, anh mới buột miệng: "Đúng là vợ đẹp chỉ để ngắm".
Theo Blogtamsu
Lễ cưới lãng mạn nhưng... rét run trên đỉnh sông băng Địa điểm cử hành lễ cưới độc đáo này đã mang đến cho cặp vợ chồng Canada những bức ảnh thành hôn đẹp "để đời". Landon Woods (31 tuổi) và vợ anh, Tara Coultish (38 tuổi) vì quá yêu thiên nhiên ở Iceland đã quyết định đến tận nơi đây để tổ chức một đám cưới "không khách mời" vào ngày 27/6/2014 vừa...