Vợ tỏ ra khiêu gợi nhưng không muốn chiều chồng
Cô ấy mặc những bộ đồ ngủ phải nói là hết sức quyến rũ do chính tay cô ấy chọn mua, đi lại trước mặt tôi. Nhưng khi tôi tỏ vẻ hưởng ứng và có ý tứ đòi hỏi thì cô ấy lại tỏ ý kiến là không thích, là mệt mỏi.
Năm nay tôi đã 34 tuổi, có 2 con. Cuộc sống vợ chồng tôi những năm đầu tiên mới kết hôn có thể nói là khá tốt. Đó là cảm nhận chắc chắn của tôi và tôi tin vợ cũng vậy. Sau khi vợ sinh cháu thứ hai, tôi lại có cảm giác thật khác lạ. Cụ thể là trong cuộc sống tình dục của hai vợ chồng, có thể nói là “lưa thưa gọi là”.
Ảnh minh hoạ
Sau khi sinh cháu, vợ tôi hầu như không còn cảm giác thích thú với việc sinh hoạt vợ chồng. Năm thì mười họa, chỉ những khi tôi khơi gợi, đòi hỏi ghê lắm, có lúc như là ép buộc thì vợ mới uể oải đáp ứng cho có. Điều đó khiến tôi rất buồn bởi cả tháng trời mới có khoảng một lần vợ chồng sinh hoạt với nhau, mà chẳng thấy sự hứng thú, hưởng ứng từ vợ.
Lúc đầu, tôi cứ nghĩ hay là do thay đổi tâm sinh lý sau khi sinh con mà vợ trở nên như vậy hoặc do tôi không quan tâm tới vợ. Nhưng sau khi suy xét kỹ, tôi thấy mình vẫn chăm lo cho vợ con tốt, vẫn đưa vợ con đi chơi chỗ này, chỗ nọ, vẫn quan tâm, hỏi han tình hình sức khỏe, công việc, giúp đỡ vợ trong cả việc nhà lẫn việc cơ quan của cô ấy.
Và thêm nữa, so sánh với lần sinh con trước thì vợ tôi có phần khác hẳn. Lần trước, sau khi sinh con, vợ vẫn còn mặn mà với việc gối chăn lắm, vẫn quan tâm, thậm chí có phần còn đòi hỏi ở tôi nữa. Như tôi thấy thì vợ hoàn toàn thỏa mãn với đời sống sinh hoạt tình dục của mình. Không thấy có biểu hiện gì của sự chán chường, mệt mỏi hay có ý tứ gì khác. Thế mà lần này…
Video đang HOT
Thêm một điều nữa cũng khiến tôi thấy băn khoăn. Đó là mặc dù vợ tôi không quan tâm đến việc sinh hoạt vợ chồng, thế nhưng khi đi ngủ, cô ấy vẫn có những biểu hiện của việc khiêu gợi, nhất là trong việc ăn mặc. Cô ấy mặc những bộ đồ ngủ phải nói là hết sức quyến rũ do chính tay cô ấy chọn mua, đi lại trước mặt tôi. Nhưng khi tôi tỏ vẻ hưởng ứng và có ý tứ đòi hỏi thì cô ấy lại tỏ ý kiến là không thích, là mệt mỏi. Quả thật, tôi thấy khó hiểu quá.
Tôi từng nghĩ hay là cô ấy có gì đó ngoài luồng. Nhưng rồi suy nghĩ mãi, chứng minh mãi với đủ kiểu suy diễn thì cũng chẳng thấy có điều gì khác lạ. Vợ tôi vẫn quan tâm gia đình, chồng con trọn vẹn, không điều tiếng gì. Với tôi, bình thường cô ấy vẫn quan tâm, chia sẻ như trước. Công việc ở cơ quan thì vẫn vậy. Tôi đoán chắc không có biểu hiện gì của việc ngoài luồng, chỉ mỗi việc là cô ấy hầu như không còn hứng thú với việc quan hệ gần gũi vợ chồng như trước.
Giờ tôi thấy rất bức bối trong suy nghĩ. Không lẽ tôi cứ phải đòi hỏi và để vợ miễn cưỡng đáp ứng như vậy? Tôi phải làm gì để hâm nóng lại đời sống vợ chồng? Các bạn có cách gì giúp tôi? Cảm ơn các bạn.
Theo VNE
Ức vì bị vợ tịch thu tiền lương
Cứ đến ngày công ty tôi trả lương, vợ tôi "ôm" sạch. Sau đó, vợ "phát" lại cho tôi lúc 200 nghìn, lúc 300 nghìn gọi là "tiền tiêu vặt". Khi tôi phản ứng thì vợ ngạc nhiên: "Anh tiêu gì mà lắm thế?"
Tôi làm bên bộ phận kỹ thuật cho một công ty cung cấp máy móc thiết bị, lương 12 triệu đồng/tháng. Vợ tôi làm hành chính ở một công ty tư nhân với mức lương 7 triệu/tháng.
2 vợ chồng tôi chưa có con cái nên việc chi tiêu cũng không quá chật vật. Tuy nhiên quan niệm "lương anh", "lương tôi" của vợ thực sự làm tôi rất mệt mỏi. Trước khi cưới, nàng đã đưa ra "tối hậu thư" là lương chồng bao nhiêu nộp hết cho vợ, sau đó vợ sẽ đưa lại cho chồng một khoản để tiêu vặt.
Tôi bảo với vợ, từ năm 18 tuổi tôi đã lên thành phố vừa học đại học vừa làm thêm để phần nào trang trải học phí nên tôi rất biết cách chi tiêu và quý trọng đồng tiền. Nhưng vợ lấy lý do cần quy tiền về một mối để tích góp tiền sinh con, sửa nhà.
Mặc dù không thích bị quản lý chặt chẽ chuyện tiền nong nhưng vì chiều vợ (khi đó vẫn còn là người yêu) nên tôi vẫn đồng ý. Nhưng tôi không ngờ sau khi cưới cô ấy lại quản lý tiền lương của chồng một cách quá đáng đến vậy.
Ngày 10 hàng tháng (ngày công ty tôi trả lương qua thẻ ATM), vợ nhanh chóng rút sạch số lương trong thẻ ATM của tôi. Tối, sau bữa cơm, cô ấy để 200 nghìn vào ví tôi gọi là "tiền tiêu vặt cho chồng".
Khi tôi bảo, đàn ông trong ví chỉ 200 nghìn thì tiêu gì? Vợ lại thủ thỉ: "Anh cầm thế thôi, cầm nhiều lại tiêu nhiều, lúc nào hết lại lấy thêm". Nhưng đúng như cánh đàn ông thường nói với nhau "tiền đưa cho vợ thì dễ lấy ra khó như lên trời". Mỗi lần cần tiền tôi đều phải trình đủ lý do với vợ.
Được duyệt là một chuyện nhưng chẳng bao giờ vợ tôi đưa "thoáng tay". Khi chồng cần 500 nghìn để đi đám cưới bạn, đổ xăng, mua thẻ điện thoại... vợ tôi chỉ đưa cho khoảng 300, 400 nghìn.
Đấy là những hôm vợ vui tính. Nếu vào những ngày khó ở, vợ tôi lại sửng cồ lên: "Anh tiêu gì lắm thế? Tuần trước vừa lấy còn gì?".
Khi tôi lớn tiếng thì vợ khóc lóc than khổ với điệp khúc lấy chồng mà nhà chồng không giúp đỡ gì, lương chồng người ta hai, ba chục triệu chồng mình được tí lương còm lại thích "vung tay quá trán"... cho đến khi tôi mất hẳn ý định xin tiền vợ.
Sợ chồng giấu mức lương, lập quỹ đen vợ tôi còn lên facebook kết bạn với vợ của các đồng nghiệp của tôi rồi dò hỏi chuyện lương bổng. Thấy chồng không có dấu hiệu "mờ ám" vợ tôi mới yên tâm.
Sau một thời gian quá bí bách, tôi phải đấu tranh rất nhiều, thậm chí phải làm căng thì vợ tôi mới đồng ý để cho chồng được giữ 1/3 số lương để chi tiêu cá nhân.
Không chỉ kiểm soát tiền lương, vợ tôi còn quan tâm cả cách chi tiêu của chồng. Mỗi lần tôi mua cái gì, vợ đều săm soi, chê đắt, chê xấu, rồi cô ấy còn kiểm tra ví của tôi, tra hỏi xem tôi tiêu những khoản gì, bao nhiêu tiền.
Về quê, mẹ đẻ tôi cho vợ chồng đôi gà. Khi ra đi, tôi rút ví biếu mẹ 500 nghìn để mẹ tiêu vặt. Mặc dù mẹ từ chối nhưng tôi vẫn cố đưa cho bà. Sau đó, mẹ gọi điện cho vợ tôi, trò chuyện với con dâu, mẹ tôi vui vẻ cảm ơn 2 vợ chồng đã biếu tiền mẹ.
Về nhà, vợ tôi khóc lóc trách móc là tôi dấm dúi cho mẹ tiền. Mặc dù tôi cố giải thích là mẹ gọi về lấy gà nên anh sẵn tiện biếu mẹ ít tiền tiêu vặt chưa kịp nói với vợ nhưng cô ấy vẫn không tin. Đến khi tôi lớn tiếng cô ấy mới chịu im lặng.
Cứ như thế này mãi không biết cuộc sống chúng tôi rồi sẽ còn bao nhiêu cuộc cãi vã vì tiền. Mỗi lần vợ nói đến lương, tiền là tôi ớn tận cổ, chỉ muốn cô ấy biến đi.
Theo VNE
'Chín mặt' bởi vợ toàn văng tục Tôi chẳng hiểu vợ học ở đâu được cái kiểu này mà lại ăn nói tục tĩu, khiến người làm chồng như tôi không còn biết chui vào đâu cho hết xấu hổ. Tôi là đàn ông, đôi khi cũng văng tục, nói bậy nhưng mà đàn ông không sao. Còn phụ nữ vốn là người hiền thục, nhu mì, ăn nói thô...