Vô tình thành người thứ ba khiến tôi chẳng còn tin vào cuộc sống
Từ đó nhìn những cặp đôi yêu nhau, tôi chỉ thấy thật buồn cười, không còn muốn mở lòng mình nữa.
Sắp qua tuổi 27, tôi không còn niềm tin vào tình yêu và hạnh phúc gia đình sẽ đến với mình. Ngày mới ra trường đại học, cuộc sống vẫn còn đầy màu hồng, tôi nghĩ mình cũng như bao người khác, đi làm rồi tìm một người yêu thương, kết hôn và xây dựng gia đình. Trải qua gần 5 năm, đến giờ tôi không thể tin được những chuyện như vậy lại xảy đến với mình. Giờ đây tôi như lênh đênh trên biển mà không thấy bến bờ, vẫn chưa tưởng tượng và chưa kịp chuẩn bị được cuộc sống sau này sẽ như thế nào khi chỉ có một mình.
Thời gian đầu sau khi ra trường tôi đã vô tình thành người thứ ba của một người đàn ông sắp cưới vợ. Rồi tôi từng chứng kiến những người đàn ông trung niên, có chút điều kiện là lả lơi ong bướm. Tôi đã nghe câu chuyện của một thầy giáo (bố của một người bạn) nhiều lần cặp bồ và khiến nhiều phụ nữ có bầu. Từ đó nhìn những cặp đôi yêu nhau, tôi chỉ thấy thật buồn cười, không còn muốn mở lòng mình nữa. Gặp gỡ trò chuyện bình thường thì không sao, ai có ý định tìm hiểu là tôi tránh xa.
Sâu thẳm trong trái tim, tôi vẫn còn hy vọng một ngày nào đó mình sẽ lại có thể mở lòng, gặp được một người yêu mình chân thành. Trong con người tôi cứ mâu thuẫn như vậy đấy, nhiều khi cảm thấy thật mệt mỏi; một phần vẫn còn hy vọng tìm kiếm một nửa của mình, một phần đã mất niềm tin vào hạnh phúc lứa đôi sẽ đến với mình. Anh chị nào đang chọn cuộc sống độc thân có thể chia sẻ giúp tôi về cuộc sống đó. Khi bạn bè, anh chị em thân thiết rồi cũng lập gia đình riêng và lo cho cuộc sống của mình hết, tôi thấy thật cô đơn, rồi người ta cũng nói có chồng vẫn hơn, buồn vui gì cũng có người chia sẻ, sau này lúc trái gió trở trời có người ở bên. Áp lực gia đình khiến tôi thật sự mệt mỏi, nhưng sợ sa chân để rồi cả một gia đình cùng không hạnh phúc.
Theo Vnexpress
Video đang HOT
Chết lặng khi biết mình chỉ là người thứ ba
Có nằm mơ tôi cũng không nghĩ đến ngày mình lại là kẻ thứ ba. Gác lại những yêu thương, oán hận, tôi tự nhủ mình phải thật mạnh mẽ để vượt qua cơn bão lòng.
Buông bỏ tất cả, tôi thu dọn hành lý ra ga đến một thành phố mới mà mình chưa từng đến. Với tôi, cuộc sống giờ là tương lai phía trước. Những gì đã trải qua, tôi sẽ xem là một giấc mơ để bắt đầu lại từ đầu.
Chết lặng khi biết mình chỉ là người thứ ba
22 tuổi, tôi là cô nữ sinh vừa ra trường với bao hoài bão, mơ ước lớn lao phía trước. Suốt quãng thời gian sinh viên, tôi đã vùi đầu vào việc học mà quên mất chuyện tình cảm cho riêng mình. Thế nên, tôi quyết định phải yêu, phải nếm trải thứ mật ngọt ái tình khi vẫn còn tuổi xuân. Nhưng dường như ông trời cứ thử thách tôi khi hơn một năm sau khi ra trường và đi làm, tôi mới tìm được một người đàn ông để trao trọn vẹn trái tim.
Tôi gặp anh một cách tình cờ gần chỗ tôi làm, khi xe tôi bị hỏng giữa đường. Trời mưa, một cô gái yếu đuối như tôi nặng nề đẩy chiếc xe đi tìm chỗ sửa. Và rồi anh đến nhẹ nhàng như một câu chuyện ngôn tình, đội mưa dắt giúp tôi chiếc xe đi sửa. Ngồi trò chuyện với nhau trong tiệm sửa xe mà dường như trái tim tôi đã có phần lạc nhịp. Anh sôi nổi, vui tươi và có nụ cười khiến bất cứ trái tim nào cũng phải xao xuyến.
Sau cuộc gặp đầy bất ngờ đấy, chúng tôi thường xuyên đi uống cà phê hay hẹn nhau ăn trưa bởi chỗ anh làm cách tôi không xa. Anh chăm sóc, quan tâm tôi rất nhiều từ những lúc ốm đau cho tới việc sẻ chia những buồn phiền vì công việc. Một cô gái còn non nớt tình trường như tôi dễ dàng bị đổ gục và tôi gật đầu nhanh chóng khi anh tỏ tình. Chuyện tình cảm của tôi như một cánh đồng bằng phẳng, đầy hoa và thơ mộng như những gì tôi từng mơ ước. Và điều gì đến cũng đến, chúng tôi trở thành vợ chồng sau gần một năm yêu nhau. Với tôi, một cuộc sống gia đình màu hồng đã được tôi vẽ ra cho mình sau những lời cầu hôn ngọt ngào của anh.
Ba năm đầu tiên của chúng tôi khá nhẹ nhàng. Không phải sống chung với mẹ chồng nên tôi cũng không vướng phải những chuyện khó xử như người ta vẫn nói. Cuộc sống của tôi chỉ nhẹ nhàng là sáng đi làm, chiều về đi chợ và cơm nước, cùng anh ăn bữa tối. Thế nhưng đời không như là mơ, thời gian gần đây tôi thường thấy anh viện lý do công việc để ra ngoài đột xuất và hay về trễ.
Những lần đầu tôi không nghi ngờ gì, bởi lẽ anh thường xuyên than thở công việc mệt mỏi, bận rộn... Nhưng rồi nhiều lần thấy anh tủm tỉm cười, đặt lại mật khẩu điện thoại, thoát facebook mỗi khi đăng nhập khiến tôi sinh nghi. Bằng linh cảm của người vợ, tôi nghi ngờ anh có người khác mặc dù anh vẫn nhẹ nhàng, quan tâm tới tôi.
Nếu không có cái buổi chiều định mệnh ấy, có lẽ đến giờ tôi vẫn bị ru ngủ bởi giấc mộng mà chồng tôi tạo ra. Hôm đó anh đi làm về sớm rồi lấy cớ có tiệc cùng đối tác nên không dùng bữa tối ở nhà. Anh vừa ra khỏi cửa, tôi quyết lấy xe máy bám theo để giải tỏa những hoài nghi trong lòng. Để rồi, tôi như chết lặng, nước mắt cứ lăn dài trên má khi nhìn thấy anh trao nụ hôn cho một người khác trong căn ngõ vắng khuất sâu trong con phố nhỏ.
Đau đớn thay, người trong vòng tay anh là một chàng trai. Điều này khiến tôi đau khổ hơn cả việc chồng ngoại tình với một cô gái nào đó. Trời đất như sụp đổ, tôi chạy vội về nhà và cố gắng bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra. Tôi nhanh chóng lần tìm ra chàng trai tình địch kia, một sinh viên thực tập ở chỗ anh làm. Và rồi, để bảo vệ hạnh phúc gia đình, tôi nói chuyện thẳng thắn với hai người, chờ anh đưa ra quyền quyết định.
Một tiếng, hai tiếng đồng hồ trải qua trong không khí ngột ngạt ở căn nhà nơi chúng tôi sống. Cậu thành niên kia khóc, có lẽ đã quá sức chịu đựng, anh hốt hoảng đưa tay lau nước mắt cho cậu ta. Nhìn vào hành động đó, tôi đã có câu trả lời cho riêng mình. Tôi lặng người bỏ về phòng, khóa trái cửa và khóc như mưa trước khi thiếp đi vì những viên thuốc ngủ tôi hay dùng mỗi khi stress.
Tôi lặng người bỏ về phòng, khóa trái cửa và khóc như mưa
Tình dậy sáng hôm sau, tôi quyết định phải giải thoát cho mình. Tôi vui vẻ trở lại dù trái tim như trăm ngàn nhát dao đang cứa. Tôi đi khắp thành phố, lang thang như lưu giữ lại những kỉ niệm và lặng lẽ gửi đơn xin nghỉ việc, sắp xếp mọi thứ cho chuyến đi của mình. Còn anh, anh vẫn nghĩ tôi đã tha thứ cho anh và chấp nhận mối quan hệ tay ba này.
Trong tình yêu, ai yêu sâu đậm hơn thì người đó khổ. Người thứ ba không phải là người đến sau mà chính là người không được yêu trong ba người. Mạnh mẽ lên cô gái, tôi tự nhủ và khép lại một trang đã qua của cuộc đời mình.
Theo GĐVN
Gửi người thứ ba: Cướp chồng người có bao giờ nghĩ đến hậu quả? Nhiều người thứ ba, sau khi bị đánh ghen quay ra oán trách cuộc đời quá bất công và tàn nhẫn. Nhưng ở đời, mọi thứ vốn rất công bằng. Thứ gì không phải của mình thì đừng cố gắng giành giật. Nhiều người đàn bà, biết đàn ông đã có vợ vẫn sẵn sàng ngã vào lòng - Ảnh minh họa: Internet...