Vô tình phát hiện bố chồng ngoại tình, tôi đứng về phía mẹ chồng ngờ đâu lại bị dọa đuổi
Chắc chẳng có câu chuyện nàng dâu nào về chung phe với mẹ chồng lại cười ra nước mắt như chính câu chuyện của tôi…
Ảnh minh họa
Tôi năm nay 30 tuổi, đã về làm dâu nhà chồng được 5 năm. Chúng tôi sống chung với bố mẹ chồng để tiện phụng dưỡng ông bà và ông bà cũng chăm sóc con cái đỡ đần cho vợ chồng tôi. Mọi việc không có bất cứ mâu thuẫn gì vì mẹ chồng tôi cơ bản cũng là người chịu thương chịu khó và hiền lành tốt tính. Bố chồng tôi là hưu trí, ông cũng chỉ tập trung quanh quẩn mấy thú vui như cây cảnh, vườn tược và đi khiêu vũ vào mỗi cuối tuần, còn con cái hay nhà cửa ông phó mặc cho bà lo hết.
Người ngoài nhìn vào đa số đều ngưỡng mộ gia đình tôi. Người ta nói ông bà tốt phúc khi đón về cô con dâu ngoan hiền, khéo léo đối nội đối ngoại. Còn khi nói chuyện với tôi, người ta cũng hết lời ca ngợi bố mẹ chồng tôi. Nhìn chung, những lời nhận xét có cánh ấy đều khiến mỗi thành viên trong gia đình tôi nở mày nở mặt.
Nhưng sóng gió bất chợt ập đến vào một ngày không báo trước. Hôm ấy là cuối tuần, mẹ chồng tôi về quê ngoại ăn giỗ, chồng tôi bận họp đột xuất nên về muộn. Ở nhà chỉ còn tôi với bố chồng cùng hai đứa nhỏ. Lúc tôi dọn mâm cơm tối lên ăn thì thấy ông có vẻ bồn chồn sốt ruột rồi ăn uống có vẻ vội vàng hấp tấp lắm. Khi tôi ngỏ lời hỏi ông chỉ bảo qua quýt là ông đi sinh hoạt câu lạc bộ.
Chuyện bố chồng tôi đi sinh hoạt câu lạc bộ thì tôi không lạ gì, nhưng không hiểu sao cứ có linh cảm ông sắp làm chuyện gì đó đáng ngờ. Biết thân biết phận là con dâu, tôi cũng không dám hỏi han nhiều, chỉ dọn cơm rồi rửa chén bát như thường lệ. Khi tôi từ dưới nhà đi lên trên tầng, vô tình nghe thấy cuộc trò chuyện của ông với ai đấy, nội dung loáng thoáng như sau:
“Ừ, chờ tí anh qua. Bà ấy về quê rồi!”
“Có, có nhớ em. Để anh sang bây giờ nhé. Anh sang rồi anh ở lại, tối mai anh mới lại về.”
Rõ ràng đối chiếu giữa nội dung cuộc trò chuyện với những biểu cảm đáng ngờ của bố chồng tôi, cộng thêm trực giác nhạy bén của phụ nữ, tôi có thể cam đoan rằng mẹ chồng tôi đang bị ông “cắm sừng”. Cùng là phận phụ nữ với nhau, tôi cảm thấy uất ức cho mẹ tôi nhiều lắm. Cứ nghĩ tới việc bà cặm cụi cơm nước, dọn dẹp nhà cửa và chăm sóc cho ông từng cái quần là áo lượt, mà sểnh ra ông lại đi bồ bịch lăng nhăng bên ngoài là tôi không chịu được.
Video đang HOT
Tối ấy bố chồng tôi đi qua đêm thật, tôi mới kể chuyện cho chồng mình nghe. Những tưởng chồng tôi sẽ cùng tôi nghĩ cách gì đó ngăn cản hành động sai trái của bố, nhưng hóa ra anh lại dửng dưng:
“Anh biết lâu rồi. Nhưng mà em đừng có nói gì với mẹ. Sức khỏe mẹ không tốt, biết chuyện này không hay đâu!”
(Ảnh minh họa)
Tôi sững sờ. Là chồng tôi đang nói về việc ngoại tình của bố đẻ mình với thái độ không thể bình thản hơn. Còn người bị tổn thương chính là mẹ anh chứ ai? Sao anh có thể vô tâm như thế? Dường như biết tôi đang không hiểu gì, chồng tôi nói thêm:
“Em phải hiểu là đàn ông đều có nhu cầu sinh lý, bố chỉ là đi giải tỏa bên ngoài thôi, rồi vẫn về nhà với mẹ với gia đình chứ không bao giờ bỏ gia đình đâu. Chẳng lẽ cái chuyện này cứ phải oang oang lên cho cả khu phố người ta cười vào mặt nhà mình à?”
Không đồng tình với thứ lý lẽ bao biện của chồng, tôi vẫn bày tỏ ý muốn cho mẹ chồng biết chuyện. Lúc này đây, thấy tôi vẫn khăng khăng cứng đầu, chồng tôi chỉ ra một mệnh lệnh duy nhất:
“Em cứ liệu cư xử sao cho khéo. Để cái nhà này ầm ĩ lên, tan cửa nát nhà thì em cũng không được yên ổn đâu. Anh sẽ gửi trả em về ông bà ngoại ngay và luôn đấy!”
Đầu óc tôi quay cuồng, nhận ra rằng bấy lâu nay mình đã và đang sống trong một căn nhà được dựng nên bằng thứ hạnh phúc giả tạo. Bố chồng tôi ngoại tình đã đành, chồng tôi biết chuyện còn cùng ông che giấu, liệu với suy nghĩ ấy anh có đi theo vết xe của bố mình hay không?
Nhưng gia đình đang êm ấm, nếu tôi quyết làm chuyện này sáng tỏ thì có phải là một bước đi dại dột được đánh đổi bằng hạnh phúc riêng của mình hay không? Thương mẹ chồng, nhưng tôi bế tắc quá vì không biết phải làm sao…
Theo Afamily
Phụ nữ khôn ngoan trước khi chọn sống cho người khác hãy tự biết sống cho bản thân mình
Đừng bao giờ chọn sống vì ai đó, hãy đơn giản sống một cuộc sống mà mình mong cầu đã là hạnh phúc.
Người chị đồng nghiệp của tôi chuẩn bị kết hôn vào tháng sau, và tháng này chị đệ đơn xin nghỉ việc. Ai nấy trong công ty tôi cũng đều tỏ ra ngạc nhiên vì quyết định này. Phụ nữ thời đại mới vừa đi làm vừa chăm sóc gia đình không phải là điều quá lạ lẫm, nên tại sao chị lại phải nghỉ việc?
Nhân lúc trà dư tửu hậu, tôi ngồi nghe chị chia sẻ về quyết định của mình. Chị nói công việc của chị đang làm khá áp lực, mà sau khi lấy chồng và về làm dâu, chị không dám đảm bảo mình có thể hoàn thành tốt ở cả hai vai trò: làm nhân viên mẫn cán và làm một người vợ thảo dâu hiền.
Quả đúng là công việc của chị trên công ty đòi hỏi sự "trực chiến" khá cao, chúng tôi đều là những người trẻ, chúng tôi chưa có gia đình mà đôi khi còn thấy oải chứ đừng nói tới người lập gia đình. Bởi vì tôi hiểu, người phụ nữ sau khi có tổ ấm họ sẽ muốn co lại để chăm sóc tổ ấm cho tốt hơn: là cơm nước trưa chiều tối sẵn sàng, là dọn dẹp nhà cửa, là chăm sóc con cái...
Chưa kể, bà chị tôi lại còn sống chung với gia đình chồng. Chị nói, chồng chị có thể hiểu cho công việc của chị, nhưng bố mẹ chồng và anh chị chồng thì chưa chắc. Chị cho rằng dù mẹ chồng có thoáng tính tới đâu, thì cũng khó bề chấp nhận con dâu mình sau khi đi làm về leo tót lên trên phòng để trực bài trực vở. Lại càng khó chấp nhận kiểu làm việc mà năm ba hôm lại đi công tác xa dài ngày một lần.
(Ảnh minh họa)
Từ đó, chị bắt đầu thấy nản lòng. Chị cũng tâm sự với chồng tương lai và cả hai người quyết định sẽ tìm cho chị một công việc khác phù hợp hơn, mức lương có thể ít hơn, áp lực vì thế cũng nhẹ nhàng hơn, và điều quan trọng là chị sẽ tránh được sự soi mói không đáng có đến từ gia đình chồng.
Tôi ái ngại, cảm thấy tương lai của mình phía trước vô tình cũng trở nên mịt mờ qua câu chuyện của chị. Giả như tôi là một đứa đam mê công việc và không muốn từ bỏ niềm yêu thích của mình thì sao? Ai sẽ là người chấp nhận nhượng bộ trong gia đình để tôi được phấn đấu sống hết mình với công việc?
Biết nỗi niềm bức xúc của tôi, chị chỉ nói đơn giản thế này: "Tùy vào thời điểm em sẽ thấy điều gì là quan trọng hơn. Chẳng hạn như chị bây giờ, chị thấy gia đình là quan trọng hơn công việc, nên chị hy sinh công việc để lui về chăm sóc gia đình. Em còn trẻ, thời điểm này của em sẽ khác..."
Tôi chỉ vâng dạ cho qua chứ không thực sự đồng tình với lời khuyên của chị. Tôi nghĩ, ngoài kia vẫn có những người phụ nữ thành đạt trong công việc và hạnh phúc viên mãn bên gia đình của mình. Họ không buộc phải buông bỏ một trong hai, mà cố gắng cần mẫn ở trong cả hai lĩnh vực, chẳng lẽ nào không thể?
Còn ví như vì một người đàn ông mà hy sinh công việc tốt đang làm, bỏ qua một mức thu nhập được coi là khá ổn so với mặt bằng chung, liệu có gì đảm bảo rằng trong tương lai khi chị kiếm ít tiền hơn, gia đình khó khăn về kinh tế, người đàn ông của chị sẽ không phàn nàn bất cứ điều gì?
(Ảnh minh họa)
Nếu nói tình yêu là cần thiết trong hôn nhân thì kinh tế cũng là điều không thể thiếu. Cứ cho là bây giờ vợ chồng son còn yêu còn chiều chuộng nhau, nhưng về sau khi kinh tế có phần eo hẹp, tình cảm cũng chẳng còn được lãng mạn như thuở ban đầu, liệu có bao giờ phụ nữ phải hối tiếc về quyết định khi xưa của mình?
Cho nên đến cuối cùng, phụ nữ tốt hơn hết vẫn nên sống vì mình trước mắt. Đừng vội vàng chạy theo tình yêu và đắm đuối hy sinh cho người đàn ông nào đó đến nỗi quên cả bản thân. Chỉ khi được sống là chính mình, làm việc mình thích, thì lấy người mình yêu mới là trọn vẹn hạnh phúc. Còn chỉ lấy người mình yêu mà làm công việc làng nhàng, chấp nhận lui về phía sau hậu trường để rồi lãng phí tài năng và để nguội lạnh đam mê một thời thì e rằng đó là một sự lựa chọn chưa thật sự khôn ngoan.
Chỉ khi nào bạn thực sự vì mình, bạn mới có động lực để vượt qua mọi khó khăn. Vì bạn vì người khác quá nhiều, người ta sẽ coi đó là lẽ đương nhiên, và đôi khi đời phũ phàng đến nỗi người ta chỉ quen nhận lại mà không màng đến sự hy sinh của bạn.
Theo Afamily
Hy sinh của đàn bà bao nhiêu cũng được, miễn sao dành cho người xứng đáng Đàn bà thường hay hy sinh quá nhiều cho người khác, nhất là cho người đàn ông mình yêu nhưng có thực sự người đàn ông đó có xứng đáng? ảnh minh họa Nếu người đàn ông xứng đáng thì dù đàn bà hy sinh bao nhiêu cũng được, nhưng với người đàn ông không xứng thì sự hy sinh của đàn bà...