Vô tình nghe được cuộc trò chuyện, tôi đau đớn nhận ra bản chất thật của chồng
Nhiều lần tôi gợi ý anh đi khám nhưng lần nào anh cũng bảo anh hoàn toàn không có vấn đề gì về sức khoẻ sinh sản. Hóa ra anh cố tình che giấu một sự thật đáng sợ…
ảnh minh họa
Tôi sinh ra và lớn lên ở miền Trung trong một gia đình công chức, tuy không giàu có nhưng tôi được học hành khá bài bản. Tốt nghiệp đại học, tôi ở lại Hà Nội và nhanh chóng trúng tuyển vào một ngân hàng, với mức thu nhập khiến nhiều bạn bè thèm muốn. Và không lâu sau khi đi làm, tôi lấy chồng là một kỹ sư cơ khí, hiền lành và tốt bụng. Cuộc đời tôi có lẽ sẽ không có gì đáng than phiền nếu như không có chuyện hiếm muộn con cái.
Năm năm sau khi kết hôn, tôi và chồng dù nỗ lực bằng mọi cách nhưng vẫn không có em bé. Dù cả gia đình chồng và họ hàng bên nhà tôi đều không ai gây áp lực cho tôi về chuyện con cái cả nhưng bản thân tôi luôn cảm thấy mình rơi vào trạng thái bế tắc.
Nhìn thấy bạn bè cùng trang lứa có con bế con bồng mà nước mắt tôi nhiều lần tuôn rơi, không thể kìm chế. Và mỗi khi nghe ai đó nói đến chuyện con cái là tôi lại thấy tủi thân. Tôi thậm chí, thường né tránh những lần họ hàng tụ tập vì ngại ai đó hỏi thăm.
Thiếu vắng bóng con trẻ khiến cuộc sống của vợ chồng tôi thường xuyên căng thẳng, cãi vã, mâu thuẫn xảy ra ngày càng nhiều hơn. Tuy vậy, chúng tôi chỉ đưa ra quyết định ly hôn khi nhận được kết luận rằng chồng tôi không thể có con do tinh trùng yếu.
Đau khổ, dằn vặt nhưng hơn ba năm sau sự đổ vỡ của cuộc hôn nhân đầu, tôi quyết định đi bước nữa với một người đàn ông cũng ly hôn vợ được vài năm. Dù là rổ rá cạp lại và phải mang gánh nặng nuôi một đứa con riêng của chồng song những ngày đầu chung sống, tôi luôn ngập tràn trong hạnh phúc vì chồng tôi khá tâm lý, chiều vợ và dư dả kinh tế.
Video đang HOT
Nhìn cậu con chồng xinh xắn, ngoan ngoãn, tôi những mong tương lai tôi và anh sẽ có những đứa con đáng yêu như vậy. Và tôi luôn tin rằng điều đó cũng không xa.
Tuy nhiên, ông trời dường như luôn thách thức tôi. Tôi chờ mong mãi cái ngày mình được làm mẹ nhưng nửa năm rồi một năm qua đi, ngày ấy vẫn chưa đến. Càng chờ càng thất vọng. Tôi chủ động đi đến viện thực hiện một loạt kiểm tra về sức sản sinh sản và đều nhận được kết quả tốt.
Còn anh, nhiều lần tôi gợi ý anh đi khám nhưng lần nào anh cũng bảo anh hoàn toàn không có vấn đề gì về sức khoẻ sinh sản. Và mỗi lần như vậy anh đều vui vẻ bảo rằng cậu con trai là bằng chứng rõ nhất cho khả năng của anh, cần gì phải thăm khám. Anh luôn động viên tôi rằng con cái là lộc trời cho, cứ để tự nhiên, kiểu gì ông trời cũng thương. Nghe anh nói, tôi lại an lòng và tiếp tục nuôi hi vọng.
Tuy nhiên, tôi chỉ sống êm đềm trong hy vọng như vậy được chừng một năm. Sau đó, phần vì đã thất bại chuyện con cái ở cuộc hôn nhân đầu, phần vì lo tuổi tôi ngày một lớn khả năng sinh con sẽ khó hơn, tôi trở nên mất ăn, mất ngủ, gầy rộc vì lo lắng, buồn phiền. Tôi trăn trở tìm thầy, tìm thuốc và thậm chí đã lên phương án rủ chồng nghiên cứu giải pháp thụ tinh trong ống nghiệm.
Tôi không bao giờ nghĩ chồng lại phụ lòng mong mỏi của tôi. Cho đến một hôm, một người bạn học cùng phổ thông của anh đến nhà chơi và trong câu chuyện qua lại, vô tình người bạn đó có nhắc đến chuyện đã cùng chồng tôi đi “kế hoạch hóa gia đình”.
Tôi dù rất nôn nóng muốn biết thực hư câu chuyện này song tôi đã kiềm chế đến tận đêm, khi cả hai vợ chồng đi ngủ, tôi mới đưa chuyện ra hỏi. Chồng tôi lúc đầu lúng túng nhưng sau đó, biết không thể giấu mãi đành kể sự thực.
Anh bảo vì lo người vợ sau này sẽ đối xử tệ bạc với con ruột mình nếu có con riêng nên ngay từ khi có ý định đi bước nữa, anh đã bí mật đi thắt ống dẫn tinh để đảm bảo sau này không có con ngoài ý muốn. Và người bạn lúc chiều đến nhà là người đã đưa anh đi thực hiện thủ thuật tại bệnh viện.
Nghe chồng nói mà tôi như chết lặng. Tôi bật khóc nức nở như một đứa trẻ. Hóa ra tôi đã bị anh lừa dối suốt hơn một năm qua. Anh biết tôi khao khát có một đứa con của riêng mình như thế nào mà sao anh lại làm thế. Thấy tôi đau lòng và tìm kiếm thuốc mỗi ngày để nhanh có con, vậy mà anh không hề nói một lời.
Dù sau đó anh có nói rằng suy nghĩ ích kỷ kia chỉ là chuyện nhất thời và anh sau đó đã có ý định đi tháo ống dẫn tinh nhưng chưa thực hiện được thì tôi phát hiện sự việc. Dẫu vậy, tôi vẫn không tránh khỏi những suy nghĩ không tốt về anh. Tôi vẫn thấy anh thật quá độc ác. Hóa ra anh lấy tôi chỉ vì muốn có người chăm sóc gia đình và con riêng của anh mà thôi. Tôi nên làm gì để thoát ra khỏi trạng thái này.
Theo blogtamsu
Vì ghen tuông mà chồng tôi cắt "của quý" của mình
Ngồi trong bệnh viện một mình chăm sóc anh ấy, tôi cảm thấy vừa thương cho cái tính ghen tuông mù quáng của anh ấy lại vừa thương cho bản thân tôi.
Anh là người đàn ông đẹp trai, tính tình hiền lành, chăm chỉ và rất mực yêu tôi. Tình yêu của chúng tôi đẹp như trong mơ ai nhìn vào cũng phải tấm tắc khen ngợi chúng tôi rất đẹp đôi. Rồi đám cưới hạnh phúc đã tác hợp cho chúng tôi trở thành của nhau mãi mãi.
Từ khi sinh đứa con đầu lòng mọi người ai nhìn tôi cũng phải thốt lời khen ngợi: gái một con trông mòn con mắt". Mỗi lần tôi nghe thấy đều cảm thấy rất hạnh phúc nhưng không hiểu sao chồng tôi thì lại tỏ ra không được vui vẻ lắm thậm chí còn bỏ đi chỗ khác khi câu chuyện chưa dứt lời.
Rồi một hôm hai vợ chồng tôi cùng đi họp lớp của anh ấy, những người bạn của anh ấy thay nhau trò chuyện với tôi và anh ấy. Họ là những người rất vui tính và thoải mái vậy mà khi về đến nhà chồng tôi bắt đầu chửi mắng tôi là: "Sao mắt em lúc nào cũng liếc hết thằng này đến thằng khác vậy". Tôi thật bất ngờ trước những lời xúc phạm của chồng liền phản ứng: "anh nói vậy mà nghe được à, bạn anh nói chuyện với em trước chứ em đâu có chủ động, mà nói chuyện không nhìn vào mắt họ chẳng lẽ em nhìn xuống đất chắc?".
Anh ấy không nói lại được liền về phòng ngủ, còn tôi bắt đầu cảm thấy những dấu hiệu khác lạ từ người chồng yêu dấu của mình. Anh ấy không còn hiền lành nữa mà thay vào đó là hay cáu gắt vô cơ thậm chí có chút ghen tuông thì đúng hơn. Trong tim tôi chỉ có tình yêu dành cho anh và con gái tôi vậy mà anh chẳng hiểu được tấm lòng của người vợ hiền như tôi.
Chồng tôi có tính ghen tuông vô lối
Trong một lần ở trước cửa cơ quan của tôi, ông sếp của tôi vui vẻ nói với tôi về dự định đi công tác sắp tới. Vậy mà chồng tôi từ đâu đi tới đứng lừ lừ ngay cạnh tôi với khuân mặt hầm hậm như muốn chiến tranh tới nơi, tôi vội vàng chào sếp và kéo anh ấy về. Vừa về đến nhà tôi định mắng anh té tát cho hả giận can tội làm tôi mất điểm trước sếp. Vậy mà anh kiếm đâu được con dao thái liền quát lớn tiếng với tôi: "Em mà đi công tác với lão dê già đấy thì anh sẽ cắt luôn "của quý", rồi em muốn đi đâu thì đi".
Tôi xa sầm mặt mũi và sợ hãi khóc thút thít bảo anh: "được rồi em không đi đâu hết anh ném con dao đấy đi cho em nhờ, anh làm em sợ đấy". Chồng tôi thấy đã đạt được mục đích liền ném dao vào thùng rác và đến bên tôi dỗ dành tôi: "anh yêu em lắm, em đừng có đi đâu với thằng nào cả có anh là đủ rồi. Tôi gạt nước mắt và cố nhẹ nhàng nói với anh: "từ lần sau anh đừng có cư xử làm em mất mặt trước sếp của em nữa và anh đừng có mang "của quý" ra dọa em nữa em sợ lắm". Chồng tôi đồng ý và anh ấy ra sức làm tôi vui vẻ trở lại.
Hạnh phúc chẳng được bao lâu thì sóng gió lại ập đến gia đình tôi. Trong một lần tôi đang cố gắng tiếp một ông khách khó tính để lấy được chữ ký cho một hợp đồng lớn. Thật không may cho tôi, chồng tôi ngồi trò chuyện với mấy người bạn công ty của anh ấy ở gần bàn tôi nên đã nhìn thấy hết cuộc trò chuyện rất vui vẻ của tôi và khách hàng.
Ông ấy chuẩn bị đặt bút ký hợp đồng thì không có bút nên tôi vui vẻ đưa chiếc bút của tôi cho ông ấy, thật bất ngờ ông ta nhân tiện cầm bút cầm luôn tay tôi. Đúng lúc đó chồng tôi bước đến và tát vào mặt vị khách hàng của tôi một cái trời giáng làm ông ta ngã ngửa ra đất. Trong khi tôi ngơ ngác chưa biết phải làm gì thì đã bị anh ấy cầm tay lôi tôi về.
Về đến nhà không để cho tôi phản ứng thì anh lại xuống bếp cầm con dao lên dọa cắt "của quý". Anh vừa dơ chiếc dao lên vừa nói: "em mà phản bội anh, anh cắt luôn cho em xem". Không như lần trước, lần này tôi không sợ nữa mà cười khểnh: "anh thôi cái trò trẻ con đi, anh ghen tuông quá rồi, anh đã làm mất cái hợp đồng lớn nhất từ trước đến giờ của em rồi, anh đang đẩy em vào cảnh có nguy cơ bị đuổi việc đấy anh biết không?".
Tôi ôm mặt mà khóc nức nở, anh liền quát vào tai tôi: "để có được hợp đồng đó mà em phải đánh đổi hạnh phúc thì em ở nhà anh nuôi, em mà không còn yêu anh nữa anh sẽ cắt "của quý" cho em xem". Trong lúc giận giữ tôi liền hét lên: "anh muốn cắt thì cắt em chán ghét con người suốt ngày ghen tuông hay mang "của quý" của mình ra dọa người khác rồi".
Vừa dứt lời, trước mắt tôi là máu me tràn đầy ra nhà còn anh thì vội ôm cái ấy mà la hét, tôi như muốn ngất đi nhưng cố gắng gượng đứng lên hô hoán mọi người cứu anh ấy. Mỗi người một tay nên chồng tôi nhanh chóng được đưa đến bệnh viện, bác sỹ nói thật may vết cắt chưa sâu nên tổn thương không trầm trọng lắm.
Ngồi trong bệnh viện một mình chăm sóc anh ấy, tôi cảm thấy vừa thương cho cái tính ghen tuông mù quáng của anh ấy lại vừa thương cho bản thân tôi. Nếu tôi còn sống với anh ấy thì có lẽ cả đời tôi sẽ phải tiếp xúc với toàn phụ nữ hoặc chỉ có quanh quẩn ở nhà thì anh ấy mới hết được tính ghen tuông. Tôi đang rất đau khổ không biết phải làm gì đây? Tôi vẫn còn rất yêu anh ấy nhưng tôi không thể chấp nhận sống với người chồng luôn kìm hãm sự tự do của tôi được? Các bạn ơi tôi có nên li dị anh ấy để theo đuổi đam mê công việc không?
Các bạn là những người ngoài cuộc luôn có cách nhìn nhận sáng suốt hơn nên tôi rất mong những lời khuyên để vượt qua được đoạn đường khó khăn này.
Theo Phunuvagiadinh
7 điều nhỏ bộc lộ bản chất của đàn ông Đi qua cửa, anh ấy buông tay nắm ngay trước mặt một phụ nữ nhiều tuổi đi sau, anh ấy không đáng được tôn trọng. Ảnh minh họa Dù không thể biết hết con người anh ấy trong lần gặp đầu tiên, nhưng chỉ nhìn vào những điều nho nhỏ dưới đây, bạn có thể chắc chắn một cái nhìn tương đối tổng...