Vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa chị và mẹ chồng, tôi nổi điên xông vào phòng đập phá
Khi đi ngang qua phòng mẹ chồng và vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa mẹ với chị chồng, tôi giận run người rồi xông thẳng vào bên trong, đập phá cả căn phòng.
Tôi là một cô gái quê, chưa bao giờ bước chân ra khỏi “ lũy tre làng” bao giờ. Anh là chàng trai đến từ thành phố sầm uất, tới quê tôi làm việc. Tôi và anh quen nhau ở chỗ làm, sau vài lần chạm mặt, anh bắt đầu theo đuổi tôi.
Tuy nhiên, tôi sinh ra trong một gia đình đông anh em, điều kiện kinh tế khó khăn. Trong khi đó, gia đình anh rất giàu có, bố anh là chủ một công ty, mẹ anh cũng có cửa hàng của riêng mình. Cảm thấy hai bên gia đình không môn đăng hộ đối nên tôi luôn từ chối lời tỏ tình của anh.
Dù vậy, anh vẫn luôn kiên trì theo đuổi tôi và rồi tôi cũng xiêu lòng. Sau hơn một năm hẹn hò, chúng tôi tổ chức đám cưới.
Sau khi kết hôn, chúng tôi sống chung với bố mẹ chồng, nhưng mối quan hệ mẹ chồng- nàng dâu luôn khiến tôi thấy đau đầu. Tôi luôn cố gắng lấy lòng mẹ chồng, chỉ cần bà yêu cầu gì là tôi sẽ làm ngay, nhưng dù tôi có tốt với bà thế nào thì bà vẫn nhìn tôi bằng “nửa con mắt”. Nhưng thật may, chồng luôn bênh vực và động viên tôi.
Mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu không tốt, nhưng cũng may chồng rất thương tôi. (Ảnh minh họa)
Cách đây một thời gian, mẹ chồng nói với tôi rằng chị gái của chồng tôi sắp về nhà ngoại ở cữ, bà kêu tôi dọn dẹp phòng ốc và dặn tôi phải chăm sóc tốt cho chị ấy. Vì chị lấy chồng xa, tôi không có dịp được tiếp xúc nhiều với chị, nên tôi cũng muốn tranh thủ thời gian chị về nhà ngoại ở cữ để chị em được gần gũi, hiểu nhau nhiều hơn, cũng như cải thiện mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng.
Thế nhưng, bà chị chồng này tính khí thực sự quá giống mẹ chồng tôi. Chị không chỉ đối xử với tôi như bảo mẫu mà còn luôn coi thường xuất thân của tôi, chê tôi là đứa quê mùa.
Video đang HOT
Biết vậy nhưng tôi vẫn âm thầm chịu đựng, tận tâm chăm sóc chị những ngày “nằm ổ”. Đến ngày thứ 5 sau khi chị về nhà, tôi bị đau bụng không dậy được nên tôi nói với mẹ chồng rằng tôi không khỏe, nhờ bà chăm sóc chị. Nghe tôi nói vậy, mẹ chồng không vui không ra mặt.
Cả ngày hôm đó, vì đau bụng quá nên tôi chỉ nằm trong phòng. Đến giờ ăn cơm, chẳng ai gọi tôi lấy một lời, chồng tôi thì đi công tác khiến tôi rất tủi thân.
Khi nghe tôi nói mệt, không thể chăm chị chồng được, mẹ chồng tôi khó chịu ra mặt. (Ảnh minh họa)
Vào ban đêm, khi cơn đau dịu đi một chút, tôi chỉ đành đi xuống nhà bếp kiếm gì đó để ăn. Nhưng khi đi ngang qua phòng mẹ chồng, tôi tình cờ nghe được cuộc nói chuyện giữa mẹ và chị.
- Nhà này vô phúc mới rước được cô con dâu như vậy. Chị chồng mới sinh xong mà chẳng giúp được gì. Chị mới về được vài ngày mà nó đã giả vờ ốm, trốn trong phòng rồi.
- Sáng hôm qua con nhờ nó rót cho con ly nước mà nó cứ mặt nặng mày nhẹ, làm miễn cưỡng lắm. Ngay từ đầu con đã không muốn em lấy con bé đó rồi.
Nghe đến đây, tôi tức run run, đẩy cửa đi vào, hét lớn:
- Từ khi về làm dâu cái nhà này, việc lớn nhỏ gì cũng đến tay tôi, nhưng dù tôi có làm gì thì các người cũng coi thường tôi vì nhà tôi nghèo khó. Chị về đây ở cữ tôi chăm chị từ miếng ăn giấc ngủ, nửa đêm cũng ngồi trông cháu cho chị ngủ tôi đã kêu than tiếng nào chưa?
Chị đã phải giặt tã cho con chị lần nào chưa, phải pha sữa, vứt bỉm bẩn của con chị lúc nào chưa? Chị không biết nói cảm ơn tôi thì thôi đi, đằng này hai người lại ngồi đây nói ra những lời lẽ khó nghe đó. Để nay xem ai còn bắt nạt được tôi nữa nào.
Cuộc nói chuyện giữa chị và mẹ chồng khiến tôi giận run người. (Ảnh minh họa)
Nói xong, tôi lấy cái ghế bên cạnh đập mạnh xuống đất dọa mẹ và chị chồng sợ xanh mặt, không dám động dậy. Sau khi đập phá cả căn phòng xong, tôi chạy ra ngoài nhà. Bước đi trong vô định, tôi vô cùng đau đớn, tủi khổ và lo sợ cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi sắp kết thúc.
Sáng sớm hôm sau, tôi nhận được cuộc gọi của chồng. Tôi tưởng anh sẽ mắng tôi, nhưng anh lại nhẹ nhàng nói:
- Vợ ơi, em về đi. Anh biết không phải lỗi của em. Anh biết là do mẹ và chị quá đáng.
Sau lần đó, mẹ và chị chồng cũng không dám coi tôi như bảo mẫu nữa, nhưng vợ chồng tôi vẫn quyết định dọn ra ngoài sống.
Thấy chị dâu tương lai ăn mặc xuề xòa, tôi thất vọng vô cùng cho tới khi tình cờ nghe được cuộc điện thoại "làm ăn" của chị
Chị dâu tương lai ra ngoài nghe điện thoại. Cùng lúc đó, tôi ra vườn hái rau nên vô tình nghe cuộc trò chuyện của chị ấy.
Anh trai tôi đang là kiến trúc sư. Kinh tế trong nhà phần lớn nhờ vào anh ấy cả. Tôi đang học đại học và sống nhờ vào số tiền anh cho hàng tháng. Vì thế, trong mắt tôi, anh trai là người đàn ông trách nhiệm, tuyệt vời.
Nên khi anh ấy giới thiệu bạn gái, không chỉ tôi mà bố mẹ đều thấy kinh ngạc, có phần thất vọng. Bởi bạn gái anh có vẻ xuề xòa, không chú trọng ngoại hình. Ra mắt gia đình người yêu mà chị ấy còn chẳng trang điểm, chỉ đánh tí son môi. Bộ quần áo mặc trên người cũng không hợp vóc dáng nên nhìn chị già hơn tuổi. Đã thế, khi chị ấy rút điện thoại ra, tôi càng bất mãn hơn. Thời đại nào rồi mà chị dâu tương lai còn xài điện thoại "cục gạch" thời xa lắc xa lơ (sau đó tôi mới biết đó là điện thoại Vertu, dòng cao cấp).
Tưởng chị dâu tương lai nghèo, tôi cho rằng chị ấy không xứng đáng với anh trai tôi. Đã vậy, anh tôi còn chiều chuộng, quan tâm người yêu từng chút một, khiến tôi chướng mắt hơn.
Tôi lấy lý do nấu ăn nên ra vườn hái rau. Lúc đó, chị dâu tương lai cũng ra ngoài nói chuyện điện thoại. Vô tình nghe cuộc điện thoại của chị ấy mà tôi hốt hoảng.
- Em kêu cậu Tuấn đẩy nhanh tiến độ đi. Mảnh đất đó phải mua ngay lập tức. Nếu chủ chưa muốn bán, em cứ bảo cậu Tuấn đưa thêm vài trăm triệu nữa. 11 tỷ chứ có hơn thì cũng phải mua cho chị.
Tôi xám mặt, vội đi vào kéo tay anh trai ra một góc nói chuyện. Tôi kể chuyện mình nghe được cho anh ấy nghe. Anh tôi thở dài, nói người yêu đang là Giám đốc công ty bất động sản và định mở rộng kinh doanh ở mảng nhà hàng, khách sạn. Tiền chị ấy không thiếu. Chỉ là chị ấy quen cách sống giản dị nên mọi người hay hiểu lầm. Bản thân chị ấy cũng không muốn tỏ vẻ giàu có, xa cách với mọi người nên bảo anh giấu giếm nghề nghiệp của chị ấy đi.
Tôi nghe anh trai nói mà hổ thẹn vì những hành động, ánh mắt lúc đầu dành cho chị dâu tương lai. Tôi có nên xin lỗi chị ấy một tiếng cho phải phép không đây?
(quyenphu...@gmail.com)
Sau 49 ngày bố mất, chị dâu tuyên bố một điều khiến anh em tôi choáng váng Anh em tôi ai cũng có vài suất đất, chị dâu chăm sóc bố rất tốt nên chúng tôi đã đồng tình sang tên đất cho chị ấy. Anh trai tôi mất sớm, chị dâu ở vậy tần tảo nuôi 2 con nhỏ. Khi các con chị đã học hành xong thì chị ấy lại phải chăm sóc bố mẹ chồng ốm đau....