Vợ thường xuyên mặc váy, trang điểm rồi lang thang trong đêm khiến tôi bị mang tiếng
Có bác hàng xóm bảo trông thấy vợ tôi ăn diện rất đẹp, vừa đi vừa khóc, bác gọi hỏi cũng không nói gì.
Cách đây 2 năm, sau khi sinh con đầu lòng, vợ tôi có dấu hiệu bị trầm cảm. Cô ấy thường xuyên có những biểu hiện lạ. Nào là la hét khi ở một mình, không chịu cho con bú, thậm chí nhiều lần tự nhiên bật khóc kể cả lúc đang ăn cơm. Lo lắng tình hình sức khỏe của vợ và con, tôi nhờ mẹ tôi lên trông cháu giúp, bản thân tôi cũng không dám tăng ca nữa mà luôn về sớm để ý sức khỏe của vợ. Tôi từng đưa vợ đi khám, bác sĩ cho thuốc và bảo tôi có thể đưa vợ về điều trị ngoại trú, chỉ cần có người giám sát hàng ngày là được.
Sau đó 1 thời gian, tình hình của vợ tôi cũng tốt lên, cô ấy bắt đầu có thể tự chăm con 1 mình nên mẹ tôi về quê. Có những khi cô ấy rất chu đáo cẩn thận trong việc chăm sóc con hay nấu ăn cho chồng, nhưng cũng có lúc cô ấy bỏ mặc con khóc mà nằm xem ti vi. Tôi xót con nhưng không dám trách vợ, bởi tôi biết không 1 người mẹ bình thường nào phớt lờ tiếng khóc của con, chỉ có khi cô ấy mắc bệnh mới như vậy. Thế nên tôi lắp camera trong nhà, những khi thấy vợ bỏ mặc con, tôi đều dịu dàng gọi vợ qua camera, nói chuyện với cô ấy và khuyên bảo vợ dỗ dành con. Mọi việc cũng yên ổn được 2 năm nay thì từ đầu tháng 3, vợ tôi lại sinh ra “tật” mới.
Cô ấy thường xuyên lấy váy áo ra mặc, trang điểm thật đẹp đẽ rồi lang thang ngoài đường lúc đêm hôm. Mà mỗi lần phát bệnh cũng là lúc tôi đang ngủ say nên không hay biết. Chỉ tới khi hàng xóm nói chuyện lại, tôi mới biết vợ mình đêm qua đi tới 3 giờ sáng mới về. Có bác hàng xóm bảo trông thấy vợ tôi ăn diện rất đẹp, vừa đi vừa khóc, bác gọi hỏi cũng không nói gì. Bác còn khuyên tôi nếu vợ chồng có mâu thuẫn gì thì đóng cửa bảo nhau, nhẹ nhàng mà nói với vợ chứ đừng quát nạt hay đuổi cô ấy đi.
Video đang HOT
2 năm qua, tôi nào dám nặng lời với vợ câu nào. Thậm chí vì để giữ mặt mũi cho vợ con, tôi còn không nói cho hàng xóm láng giềng biết tình trạng bệnh của vợ. Chỉ bảo cô ấy ở nhà chăm con mệt mỏi nên ít ra ngoài.
Nhưng sự việc này xảy ra ngày càng nhiều. Tôi bắt đầu nhận được lời xì xào bàn tán, góp ý từ hàng xóm. Thậm chí có người nóng tính còn mắng thẳng mặt tôi về việc: “Chắc tôi phải làm gì ghê gớm lắm thì vợ mới bỏ đi như thế”. Họ quy chụp có thể do tôi ngoại tình bị vợ phát hiện ra, cũng có thể do tôi “thượng cẳng tay hạ cẳng chân” với cô ấy… Việc này khiến tôi vừa bức xúc vừa đau đầu nên cuối cùng, tôi phải nói sự thật.
Sau khi biết lý do vợ tôi trang điểm, mặc váy lang thang trong đêm, hàng xóm liền khuyên tôi đưa vợ vào viện tâm thần điều trị. Nhưng tôi còn đang băn khoăn. Tôi không muốn đưa vợ vào viện, 1 phần vì công việc của tôi bận, không thể vào viện chăm vợ. Bố mẹ vợ thì ở quê xa xôi, lại già yếu ốm đau suốt, không nhờ cậy được. Mà con tôi còn nhỏ, cũng cần được gần mẹ. 2 là tôi rất thương vợ, dù tinh thần cô ấy không tốt, tôi vẫn muốn tự tay chăm sóc. Nhưng sức ép từ hàng xóm ngày càng nhiều, họ cho rằng tôi tiếc tiền nên không đưa vợ đi viện. Tôi thật không biết phải giải quyết việc này thế nào đây? Nên tiếp tục để vợ ở nhà và mình giám sát liên tục hay đưa vợ vào viện đây?
Sau khi kết hôn bố mẹ chồng đột ngột chuyển đến ở chung, trong bữa ăn, chồng tát tôi vì những lời nói của ông bà
Chồng tôi đã mua một ngôi nhà trước khi chúng tôi kết hôn. Còn bố mẹ tôi cho tiền trang trí sửa chữa.
Tôi và chồng gặp nhau qua sự giới thiệu của một người bạn. Lần đầu gặp nhau, đó là khi tôi mới tốt nghiệp đại học ra trường chuẩn bị đi làm. Ban đầu tôi tính sẽ kiếm tiền một thời gian rồi mới yêu đương, yêu ai sẽ lấy người đó nhưng tôi bị trúng "tiếng sét ái tình" ngay khi gặp chồng. Anh rất đẹp trai, lịch sự và còn lãng mạn nữa.
Chỉ trong ba ngày quen, anh đã tỏ tình và tôi đồng ý ngay lập tức. Tôi sợ bị mất đi cơ hội, mất đi người đàn ông đích thực của đời mình. Khi yêu, anh chăm sóc tôi tận tình chu đáo, ngày nào cũng đón đưa tôi đi làm. Ngày lễ Tết, anh chưa bao giờ quên tặng hoa và quà cho tôi. Tôi rất hài lòng về chồng.
Bên nhau hơn nửa năm thì chúng tôi về ra mắt bố mẹ hai bên. Cả gia đình đều ủng hộ bởi chúng tôi đã có công việc ổn định và diện mạo khá đẹp đôi. Chồng hơn tôi 3 tuổi nhưng cũng chững chạc trong cách cư xử khiến bố mẹ tôi rất hài lòng.
Chồng tôi đã mua một ngôi nhà trước khi chúng tôi kết hôn. Còn bố mẹ tôi cho tiền trang trí sửa chữa. Tôi là con gái duy nhất trong gia đình nên bố mẹ không tiếc tôi một thứ gì. Ông bà tâm sự: "Chỉ cần con sống hạnh phúc là bố mẹ an tâm lắm rồi, còn không phải lo về tiền bạc".
Cưới nhau về, chúng tôi vẫn ngọt ngào bên nhau như những ngày đầu yêu. Nhưng một thời gian sau bố mẹ chồng bỗng dưng gọi điện lên nói rằng số tiền chồng tôi mua nhà là do ông bà vay mượn một nửa, muốn bảo tôi xin tiền bố mẹ mình để trả nợ. Tôi nghĩ đằng nào cũng là người một nhà rồi thì đồng ý xin bố mẹ ruột trả nợ cho chồng.
Nửa năm sau, bố mẹ chồng bỗng dưng đến nhà chúng tôi. Ban đầu tôi tưởng ông bà lên chơi, nhưng mẹ chồng lại nói: "Sắp tới bố mẹ sẽ lên ở cùng với các con cho vui cửa vui nhà. Bố mẹ sẽ giúp các con dọn dẹp, cơm nước". Thực lòng tôi không thích như vậy nhưng chẳng biết phải nói thế nào.
Vừa đến ở một thời gian, mẹ chồng đã giục tôi sinh con. Tôi chưa muốn sinh vì nghĩ rằng bản thân còn trẻ, tầm 29-30 tuổi đẻ vẫn chưa muộn. Tôi muốn bản thân thảnh thơi, đi du lịch đây đó thêm một thời gian nữa. Tôi cho rằng, có con rồi rất khó mà đi chơi được.
Cách đây không lâu, một người bạn cùng lớp đại học của tôi đến nhà và mang theo đứa con gái hơn một tuổi. Mẹ chồng nhìn thấy thế rất thích và luôn miệng khen con bé xinh xắn. Rồi bà còn bóng gió chuyện tôi thích chơi bời không chịu sinh nở.
Ngay hôm sau, cả nhà đang ngồi ăn cơm thì mẹ chồng lại tiếp tục "bài ca" chửa đẻ. Bà nói: "Chơi thì cũng có giới hạn, con gái có thì, không đẻ sớm thì sau sẽ khó lắm". Tôi giận quá nói: "Mẹ đừng nói nữa, chuyện đẻ của của con, không phải của bố mẹ". Tôi vừa dứt lời thì chồng đứng dậy cho tôi một cái tát khiến tôi choáng váng. Tôi không nghĩ anh lại như thế với mình. Anh còn to tiếng: "Cô không được láo với bố mẹ tôi".
Trong lúc căng thẳng, tôi còn nói thêm nhiều lời nói khó nghe với chồng và mẹ chồng. Rồi tôi bỏ về bên ngoại nhưng chồng không hề đuổi theo hay ngăn cản tôi. Về nhà đẻ, tôi kể chuyện với bố mẹ mình, ông bà nói lỗi là do tôi, không phải lẽ với bố mẹ chồng. Nhưng tôi vẫn thấy khó chịu ấm ức lắm, dù gì thì chồng cũng không thể đánh tôi như thế. Từ hôm đến giờ, chồng giận không gọi tôi về, bố mẹ tôi định sang thay mặt xin lỗi nhưng tôi chưa đồng ý. Không biết tôi làm căng lên thì cuộc hôn nhân của tôi có tan vỡ không. Hãy cho tôi lời khuyên?
(Xin giấu tên)
Lời chúc 8/3 cho vợ ngọt ngào, lãng mạn khiến bà xã thích mê Những lời chúc 8/3 cho vợ tình cảm, lãng mạn sẽ là món quà vô giá giúp hâm nóng tình cảm vợ chồng. Bạn có thể tham khảo những gợi ý dưới đây để gửi tới vợ những tình cảm chân thành, ngọt ngào nhất. I. Ý nghĩa của lời chúc 8/3 cho vợ yêu Nhân ngày 8/3, những ông chồng thường gửi...