Vợ thú nhận bí mật sợ hãi của mình sau nhiều lần trốn tránh chuyện “yêu” và phản ứng không thể ngờ của chồng
Người phụ nữ này đã xác định sẽ đồng ý ly hôn nếu chồng vì chuyện cô không sinh con mà đau khổ, đầu hàng. Cô có nằm mơ cũng không ngờ được phản ứng của chồng sau đó.
Nỗi sợ từ tấm bé
Hồi còn bé, tôi vẫn thường nói với mẹ rằng mình không muốn có con. Mẹ chỉ cười và gạt đi, chắc mẩm rằng lớn lên suy nghĩ của tôi tự nhiên sẽ khác. Đây cũng là phản ứng thường thấy khi tôi nói điều này với những người khác. Tôi bắt đầu đặt câu hỏi rằng khao khát làm mẹ này là lẽ tự nhiên phải không, khi mà bạn bè trung học bắt đầu nói họ muốn có gia đình riêng. Ngay đến các thầy cô giáo ở trường cũng thường mở đầu câu chuyện với tôi bằng câu: Trong tương lai, khi bạn làm vợ, làm mẹ,…”.
Khi lên đại học, cuộc sống của tôi bắt đầu thay đổi. Tôi học về khoa học xã hội và các giảng viên dạy tôi về việc phá vỡ chuẩn mực thế giới, khuôn mẫu xã hội đang kìm kẹp chúng tôi. Thật sự lạ lùng nhưng cuối cùng tôi cũng gia nhập một cộng đồng mà các thành viên có cùng suy nghĩ với mình. Ai nấy đều sẵn sàng lật lại vấn đề, rằng liệu không sinh con có đồng nghĩa với việc không phải phụ nữ hay không.
Thành thật mà nói, năm 26 tuổi, tôi đã xác định sẽ không lập gia đình. Không phải tôi không muốn kết hôn, chỉ là tôi nghĩ thật khó mà tìm được một người đối xử với mình bình đẳng, hiểu – chia sẻ – chấp nhận việc tôi không muốn sinh con. Những chàng trai tôi gặp ban đầu có thể nói rất hay về mọi thứ. Thế nhưng sớm muộn họ cũng bộc lộ mong muốn cưới được vợ “ngoan ngoãn, dịu dàng, biết nấu ăn, khéo chăm con”. Tôi và mẹ bắt đầu tranh cãi. Bà cho rằng tôi đang có xu hướng trở nên căm ghét đàn ông. Bà cố giải thích cho tôi về sự khác biệt giữa nhà nữ quyền và những kẻ có suy nghĩ tiêu cực. Nhưng tôi nghĩ bản thân có quyền lựa chọn hạnh phúc và độc thân, thay vì kết hôn và sinh con.
Ảnh minh họa
Người đàn ông định mệnh
Anh là một trong những phù rể xuất hiện tại đám cưới bạn thân nhất của tôi. Và điều tiếp theo đương nhiên là chúng tôi phải lòng nhau. Điều tôi yêu mến nhất ở anh đó là anh cởi mở, sẵn sàng tiếp nhận quan điểm mới. Với anh, cả nữ và nam đều quan trọng trong mối quan hệ. Khi bàn tính chuyện hôn nhân, chúng tôi nghĩ mình đã đi đúng hướng khi hai bên có nhiều điểm tương đồng. Thế nhưng khi nhắc đến chuyện con cái, tôi – một người phụ nữ chưa từng ngại bày tỏ chính kiến – bỗng cảm thấy sợ hãi. Anh tỏ vẻ rất yêu mến trẻ em, và thường vẽ ra viễn cảnh hai chúng tôi cùng con cái vui vẻ trong tương lai. Tôi biết mình ích kỷ, sợ mất anh nên không nói ra bí mật của mình. Tôi tự nhủ mọi chuyện sẽ ổn.
Video đang HOT
Kết hôn nhưng chưa bao giờ thôi sợ hãi
Niềm hạnh phúc của chúng tôi kéo dài trong tổng cộng ba tháng trước khi tôi nghe câu hỏi đáng sợ từ anh: “Khi nào chúng ta sinh con?”. Mỗi lần như vậy, tôi lại mỉm cười và tự tin trả lời rằng tôi cần thời gian. Thế nhưng đằng sau cánh cửa đóng kín, tôi bắt đầu run sợ, hoang mang. Tôi cảm thấy mình thiếu bản năng của một người mẹ, bất chấp bản thân đã nỗ lực thuyết phục mình rằng điều đó khá bình thường. Tôi cũng tiếp xúc với những thông tin, hình ảnh ghi lại người phụ nữ bên đứa con mới sinh nhưng chỉ cảm thấy trống rỗng.
Một năm trôi qua và tôi không còn có thể trốn chạy. Mỗi lần gần gũi chồng, anh lại đề nghị tôi ngừng sử dụng các biện pháp tránh thai. Trái tim tôi thắt lại và tôi đồng ý một cách miễn cưỡng. Để rồi sáng hôm sau tôi vội vã uống thuốc ngừa thai khẩn cấp. Những lúc đó, tôi chỉ sợ rằng mình đã uống quá muộn. Càng ngày, tôi càng chắc chắn về việc bản thân không muốn có con.
Thú nhận của vợ…
Có một khoảng thời gian tôi gần như không cho phép chồng chạm vào mình trên giường. Tôi nhìn rõ hành động của mình đang khiến hôn nhân có những nứt vỡ. Tôi biết chồng nghĩ gì mỗi khi tôi than mệt hay nói phải làm việc ban đêm.
Ảnh minh họa
Một đêm, vấn đề của chúng tôi được đẩy đến đỉnh điểm. Ấy là khi tôi về nhà, thấy chồng đợi sẵn trên ghế sofa. Trước khi tôi cất lời, anh nói rằng anh đã sẵn sàng từ bỏ cuộc hôn nhân này. “Anh không thể sống thế này được nữa!”, anh đau xót nói với tôi. Cuối cùng, tôi đã thú nhận bí mật và cũng là nỗi sợ hãi lớn nhất của mình. Tôi thấy nhẹ nhõm vô cùng nhưng cũng nức nở khi nghĩ rằng đó chính là kết thúc.
… và phản ứng của chồng
Chồng tôi sau khi nghe tôi nói đã rất tức giận. Nhưng lí do là bởi anh cho rằng tôi không trung thực suốt thời gian qua và không tin tưởng anh. Anh nói cách tôi hành xử cho thấy chúng tôi không phải vợ chồng. Tôi chỉ nhớ chồng đã rất tức tối trong khi bản thân tôi chỉ biết im lặng. Và thật bất ngờ, chồng tôi nói anh yêu trẻ con, muốn có con nhưng không mong phải đem tôi ra đánh đổi. Ban đầu tôi hoài nghi vô cùng bởi trước đó tôi nghĩ chồng nhất định sẽ đòi ly hôn. Ai ở trong hoàn cảnh tôi cũng nghĩ vậy thôi. Tôi choáng váng khi chồng “chốt hạ” chắc như đinh đóng cột: “Anh sẽ điều chỉnh lại một số kỳ vọng của mình. Bởi sinh con, nuôi con là điều cần sự đồng thuận từ cả hai”. Tôi mở to mắt nhìn anh. Tôi từng nhiều lần làm sai trong đời nhưng việc ở bên anh chắc chắn là đúng. Lúc đó tôi đã nghĩ vậy đấy!
Kết thúc ít ai ngờ
Đã gần bốn năm kể từ đêm định mệnh đó, và hiện tại cuộc hôn nhân của tôi và chồng “khỏe mạnh” hơn lúc nào hết. Chúng tôi không nói nhiều về thỏa thuận không sinh con với những người có vẻ sẽ không hiểu mình. Đến lúc này, tôi vẫn tự hỏi nếu bản thân không chịu thành thật với chồng thì giờ này hai chúng tôi ra sao. Tôi không bao giờ quên cảm giác được yêu thương, tôn trọng khi trò chuyện với chồng đêm đó. Quả thực, thảo luận và đàm phán là điều cực quan trọng trong hôn nhân. Nếu được quay ngược thời gian, tôi chắc chắn sẽ nói sự thật với chồng sớm hơn.
Tôi biết xung quanh mình cũng có rất nhiều người phụ nữ bị áp lực khi chuẩn bị sinh con bởi xã hội đã định đây là bổn phận của họ. Tôi chỉ muốn nói một điều rằng: Đừng cười cợt hay khẳng định chắc chắn với một người rằng “sau này sẽ khác” khi họ nói với bạn rằng họ không muốn có con. Tôi tôn trọng những người phụ nữ muốn sinh con, bởi đó là sự lựa chọn của họ. Thế nên tôi cũng mong bản thân mình và những người phụ nữ không muốn sinh con được tôn trọng giống như cách chồng tôi đã làm. Không phải người phụ nữ nào cũng muốn có con. Hãy coi tôi và thiểu số đó như những cá nhân, con người bình đẳng thay vì nhìn nhận chúng tôi với tư cách “người phụ nữ cưới về để sinh con cho chồng”.
Theo Afamily
Ngày về ra mắt nhà người yêu, mẹ anh tát tôi cái trời giáng chỉ vì một câu nói
Tôi không thể tin, chính cái ngày mình háo hức nhất lại là cái ngày khổ đau...
Những ngày tháng yêu anh, tôi chỉ trông đợi được một ngày anh đưa về ra mắt gia đình. Với con gái, đó là sự kiện quan trọng vì như thế chứng tỏ anh đã xác định nghiêm túc với mình. Yêu anh, tôi dành trọn trái tim và hi vọng, anh và tôi sẽ đi xa hơn.
Còn nhớ như in ngày anh nói chúng tôi sẽ về gặp mặt bố mẹ anh, tôi đã hào hứng thế nào. Cảm giác sung sướng tột độ ấy khiến tôi không thể nào kìm được, phải đi khoe với bạn bè. Yêu nhau đã 2 năm, tôi luôn lo lắng sợ anh không nghiêm túc với mình. Việc anh làm ngày hôm nay khiến tôi an tâm vô cùng.
Muốn gây ấn tượng với bố mẹ anh, tôi đã phải dành cả ngày trời đi mua sắm đồ đạc, chuẩn bị quần áo, đầu tóc để được bố mẹ anh yêu mến. Ngày về nhà anh, tôi mua bao nhiêu quà cáp để gửi tặng bố mẹ chồng tương lai.
Vừa bước chân vào nhà anh, thái độ ân cần vui vẻ của mẹ người yêu càng làm tôi an tâm phần nào. Chỉ là, nhìn mẹ anh không giống với những gì tôi tưởng tượng. Mẹ nhìn rất ăn chơi, sành điệu và có phần đanh đá. Chỉ kịp nghĩ đến đó tôi, tôi lao vào bếp nấu nướng, thể hiện...
Trong lúc nấu nướng, anh có ngồi cạnh phụ giúp. Tôi thật sự không hiểu sao lúc đó mình lại buột miệng mắng anh khi thấy anh trêu ghẹo mình mà không hề để ý mẹ anh đứng ngay bên cạnh. Lúc anh cấu tôi một cái, tôi tát vào mặt anh còn bảo "cái thằng điên này". Thế là mẹ anh nhìn tôi trừng trừng, nhanh thoăn thoắt, mẹ lao lại tát tôi một cái như trời giáng khiến tôi điếng người.
Tôi chưa hết choáng váng thì mẹ anh chỉ vào mặt tôi mà mắng: "Cô dám nói thế với con trai tôi à? Từ bé đến giờ, tôi còn chưa dám mắng nó một câu, thế mà mới yêu cô vài ngày cô lại nói nó là &'cái thằng điên này' thì sau này, cưới nhau về, cô đè đầu cưỡi cổ nó à". Hóa ra, tôi vừa buột miệng nói ra một câu không nên nói.
Ngày yêu nhau, chúng tôi hay trêu và gọi nhau là "thằng" và "con", nghĩ thế là vui. Đã tự nhủ về nhà chồng không nên nói câu không nên nói. Thế mà bây giờ tôi lại trót dại. Mẹ anh đuổi tôi như đuổi tà. Lúc đó, tôi xấu hổ quá vì hành động của mẹ anh.
Tôi biết, tôi sẽ không thể là con dâu trong nhà này, cũng không thể lấy anh làm chồng vì cái tát ấy. Tôi hận vì sao mẹ anh lại hành động như vậy ngay lần đầu tôi về ra mắt. Nếu có chăng cũng chỉ nên nhắc nhở, đằng này mẹ anh lại dám đánh tôi.
Mẹ anh có biết, tôi từ bé cũng không bao giờ bị ai đánh nhất là bố mẹ tôi. Thế mà hôm nay, về nhà anh, tôi không coi trọng còn bị tát. Tôi vô cùng đau khổ, nghĩ mà hận lắm nên thực lòng không muốn tiếp tục mối quan hệ này nữa. Anh xin lỗi tôi, van xin tôi tha thứ nhưng tôi thật lòng, chẳng muốn làm dâu gia đình anh nữa... Có nên chia tay vì chuyện này không, mọi người hãy cho tôi lời khuyên?
Theo Tinmoi24
Em không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ yêu cho đến khi em gặp anh Cho đến khi em gặp anh, thế giới của em đã đảo lộn. Anh đã làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời em. ảnh minh họa Số phận đã không đối xử tốt với em. Trong một quãng thời gian dài, tình yêu là một thứ khó khăn với em. Em đã cố gắng để giành được tình cảm của chàng trai mình...