Vợ thủ dâm ngay cạnh khi chồng bị bất lực
Trong đêm tân hôn mới biết chồng mình bị bất lực nhưng chị vẫn cố gắng chịu đựng và tử thủ dâm để tự thoả mãn mình mỗi khi màn đêm buông xuống
Biết chồng bất lực, chị buồn lắm. Chị cũng không ngờ sự việc lại ra nông nỗi ấy, nhưng đàn bà con gái, khi ván đã đóng thuyền thì khó rút lại. Chị hận chồng vì đã không nói cho chị hay sự thật. Từ ngày yêu nhau, chị chưa từng nghĩ tới chuyện đó, nên ra sức giữ gìn trinh tiết. Và cuối cùng, trong đêm tân hôn, chị phát hiện chồng bị bất lực.
Nói bất lực hoàn toàn thì không phải. Chỉ là chồng không thể nào đáp ứng được nhu cầu chăn gối của chị nên chị cảm thấy buồn và chán nản. Có khi ham muốn đã lên tới đỉnh rồi mà chồng cứ nằm ườn ra, không thể nào đủ sức chịu đựng, làm chị tụt hứng. Bao nhiêu lâu lấy chồng, chị chưa có một lần nào được tận hưởng cảm giác hưng phấn của người làm vợ. Xem ra, chị có chồng cũng như không.
Mỗi tối, chị cố gắng giúp chồng có cảm giác dạo đầu, vuốt ve, âu yếm chồng bằng những cử chỉ, động tác khác lạ, nhưng dường như chồng chỉ có cảm xúc một lúc rồi lại vụt tắt ngay. Bao nhiêu lần như thế là bấy nhiêu lần chị thất vọng. Còn chị, chỉ cần chồng chạm vào tay mình, hay chạm vào cơ thể chị là ham muốn lại lên tột đỉnh. Những lúc ấy chị chỉ muốn gần chồng, được chồng “yêu” nhưng mọi thứ đều phải dừng lại ngay lập tức vì chồng không thể đáp ứng nhu cầu của chị. Thế là chị đành thủ dâm để tự thỏa mãn.
Video đang HOT
Việc thủ dâm ban đầu khiến chị còn ngại ngần và sợ chồng bị tổn thương. Nhưng lâu dần, chị không kìm nén được cảm xúc của mình khi gần chồng nên chị đành làm chuyện đó ngay trước mặt chồng, khi có chồng nằm bên cạnh. Chị hiểu những lúc ấy chồng buồn lắm, chị cảm nhận sự bất lực của anh khi thấy chị làm như vậy. Thật tình chị đâu có muốn nhưng đàn bà lấy chồng như chị, không được chồng yêu chiều, ân ái thật là vô nghĩa.
Chị muốn ngã vào vòng tay ai đó để có thể được chiều chuộng, nâng niu chăm sóc nhưng chị không đành lòng. Nếu anh biết, có thể anh sẽ tuyệt vọng, sẽ nghĩ quẩn. Nhưng chị không thể tiếp tục cuộc sống như thế. Hằng ngày đi làm vất vả, tối về chăm lo cho chồng rồi đêm đến, đã không được chồng ân ái, chị còn phải tự làm cho mình thỏa mãn dục vọng.
Chị muốn từ bỏ gia đình này, muốn ly hôn để cảm thấy không còn bế tắc, còn hơn là chị đi ngoại tình. Chị không muốn mình bị coi là người đàn bà lăng nhăng, có chồng còn đi với người khác. Thế nên, có thể cách bỏ chồng là lựa chọn duy nhất của chị lúc này. Chị không thể cứ một đời “tự xử” trong chuyện chăn gối như vậy được. Chính chị cũng thấy mình bị bất lực.
Theo VNE
Khinh bỉ kẻ cướp chồng của bạn thân
Đọc nhiều câu chuyện về trường hợp bị bạn thân cướp chồng, tôi thật sự không chịu đựng được.
Điều tôi cảm thấy đau khổ nhất đó chính là niềm tin của con người dành cho nhau. Cái gọi là tình yêu, sự chân thành, chữ tín bạn bè đã không còn nữa. Đau đớn hơn, khi họ đã làm ra cái việc sai trái ấy, họ lại biện minh cho hai chữ tình yêu. Cái gọi là tình yêu luôn có đạo lý, không phải là thứ tình yêu vô liêm sỉ như những kẻ cướp chồng của người khác thanh minh.
Tôi là một người con gái, tôi cảm nhận được nỗi đau bị cướp chồng, cướp người yêu là gì. Tôi đã từng gặp trường hợp gần giống như thế, đó là, bị bạn thân cướp người yêu. Tôi và anh yêu nhau được hơn 1 năm, khi tình yêu còn đang mặn nồng thì đùng một cái, anh nói chia tay. Lý do anh anh đưa ra là tình yêu đã hết, mặc dù trước đó 1 tháng, anh từng nói với tôi chuyện cưới xin. Chúng tôi định lấy nhau trước khi anh đi, định làm lễ cưới cho anh đi tu nghiệp nước ngoài để cả hai bên gia đình cùng yên tâm. Thế mà, ngày vui chưa tày gang, anh đùng một cái nói lời từ biệt.
Đau đớn hơn, anh không níu kéo hay nuối tiếc gì, mặc cho tôi khóc lóc thảm thiết. Và sau đó hơn 1 tuần, tôi thấy anh tay trong tay với người con gái khác, đó là cô bạn thân của tôi. Tất nhiên, sự thật này anh giấu ẻm đi, làm sao anh dám nói. Có lẽ, anh định che giấu cả đời, hoặc cho tới khi họ có ý định làm đám cưới. Nhưng chẳng may, &'cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra', chỉ hơn 1 tuần, mọi thứ đã bại lộ.
Đau đớn hơn, anh không níu kéo hay nuối tiếc gì, mặc cho tôi khóc lóc thảm thiết. Và sau đó hơn 1 tuần, tôi thấy anh tay trong tay với người con gái khác, đó là cô bạn thân của tôi.(Ảnh minh họa)
Tôi đau như xét nát tim can, như mất đi thứ gì đó quan trọng nhất cuộc đời và thứ tôi nhận ra mình đã đánh mất, đó chính là niềm tin. Đó là cô bạn rất thân của tôi, chuyện gì về anh và tôi, cô ấy cũng là người biết đầu tiên. Cô ấy là người luôn tỏ ra quan tâm, lo lắng mỗi khi tôi buồn, đau khổ. Tôi mệt mỏi thế nào cô ấy cũng động viên, an ủi tôi. Cô ấy luôn mách cho tôi cách lấy lòng anh, chinh phục anh và khiến anh vui ra sao. Vậy mà cuối cùng, người yêu của tôi về tay cô ấy.
Đến giờ, khi nghĩ lại chuyện này, tôi vô cùng hận. Tôi căm hận người đàn ông tôi yêu, và người bạn tôi từng thân thiết, tôi không thể ngờ đuợc một ngày mình lại chịu sự phản bội ghê gớm như vậy.
Thế nên, giờ đây, khi đọc bài viết bạn thân cướp chồng, tôi thật sự thấy bức xúc. Bức xúc vì tôi cũng đã từng chịu đựng nỗi đau ấy, không thể nào chịu nổi. Hơn nữa, cướp người yêu đã cay đắng, cướp chồng còn đau khổ và ê chề hơn nhiều. Người bạn thân, người luôn được bạn mình dành tình cảm trân trọng, quý mến, lại rắp tâm đi cướp người mà bạn mình thương yêu, thật không xứng. Đó là một người đốn mạt, không đáng để bạn phải đau khổ, người chồng ấy cũng là một gã Sở Khanh, vô liêm sỉ. Không việc gì phải đau khổ vì những kẻ như vậy, hãy để cho họ thỏa mãn, hãy sống thật tốt để chứng minh cho họ thấy. Đó là cách trả thù duy nhất bạn có thể làm. Những kẻ chà đạp lên người khác để sống, sẽ không bao giờ có được hạnh phúc!
Chúc các bạn vững niềm tin và hạnh phúc!
Theo VNE
Chán lắm, mẹ chồng bắt tôi nghỉ làm trông con Về nhà chồng được 2 tháng, tôi cảm thấy cuộc sống có nhiều xa lạ. Suốt thời gian ấy, mẹ không hề nói với tôi câu nào, mẹ luôn tỏ ra khó chịu mỗi lúc tôi đi làm về muộn. Thái độ mẹ hục hặc, không bao giờ tình cảm với con dâu. Tôi có nói gì mẹ cũng mặc kệ, mẹ không...