Vợ thản nhiên : “Chồng thích đi với gái thì cứ đi, mang tiền về là được”
Khi đọc những dòng tâm sự này, chắc có lẽ mọi người đang ra sức xỉ vả, khing bỉ tôi, coi tôi là loại đàn bà không ra gì. Nhưng thiết nghĩ, nếu mọi người ở trong hoàn cảnh này của tôi, tôi chắc rằng mọi người cũng sẽ làm giống tôi thôi. Bởi vì bây giờ, tiền là lý do duy nhất khiến tôi còn ở bên cạnh cái người mà được gọi là chồng ấy.
Thực sự tôi đã chán ngấy anh ta từ lâu rồi. Nếu không vì anh ta kiếm nhiều tiền, không vì cuộc sống tạm coi là đầy đủ của con, thì chúng tôi đã đường ai nấy đi từ rất lâu rồi.
Vợ chồng tôi đến với nhau khi cả 2 đứa vẫn còn tay trắng, cuộc sống còn vô cùng khó khăn. Nhưng vì yêu nhau thật lòng, nên tôi cam chịu tất cả, dù nghèo khổ thế nào tôi cũng chấp nhận được. Miễn là vợ chồng có thể ở bên cạnh nhau, đồng cam cộng khổ với nhau thì tôi tin, không có gì là không vượt qua được.
Cuộc sống mặn nồng của hai vợ chồng kéo dài được hươn 10 năm. Khi đó chúng tôi đã có 2 nhóc tỳ xinh xắn, đáng yêu. Khi kinh tế gia đình dần đi vào ổn định, những tưởng cuộc sống sau này của tôi chỉ toàn là hạnh phúc. Nhưng có ai ngờ đâu, khi gia đình bắt đầu có của ăn của để, thì đó cũng là lúc anh phản bội tôi, bỏ vợ con đi theo người đàn bà khác.
Bắt đầu với những chuỗi ngày dài anh hay đi làm về muộn. Từ sáng tới khuya, cuối tuần cũng như ngày lễ, anh đều không có mặt ở nhà. Con cái thì còn nhỏ, đang tuổi học hành, nhiều lúc cũng cần sự chỉ bảo của bố, nhưng anh nào quan tâm. Đó còn chưa kể tới, anh còn thường xuyên đi công tác xa. Tôi hỏi anh ” Dạo này công ty anh bận gì mà anh đi suốt thế”. Anh hằn học ” Anh đi làm chứ có phải đi chơi đâu mà em nghi ngờ này nọ”. Thậm chí ngay cả khi con ốm con đau, anh cũng mặc kệ, để tôi tự xoay xở. Còn anh chỉ gọi điện hỏi han qua quýt cho xong rồi đi một mạch từ sáng tới đêm.
Hiếm có bữa tối nào anh ăn cơm ở nhà. Ngày nào tôi cũng gọi điện mong anh về ăn cơm cùng vợ con nhưng cũng chỉ nhận được những lời từ chối cộc lốc “Anh đang bận”, “Anh đang tiếp khách”….Thậm chí nếu gọi nhiều anh còn nổi cáu, còn cho rằng tôi làm phiền anh. Điều này khiến tôi rất buồn.
Video đang HOT
Chính vì lẽ đó, chuyện vợ chồng từ lâu đã rất nguội lạnh. Lâu lắm rồi, anh không còn nghĩ tới chuyện gần gũi hay động chạm vào người tôi. Tôi có cảm giác dường như anh đang phải cố gắng sống với tôi thì phải.
Tới ngày sinh nhật tôi, kỉ niệm ngày cưới hay ngày 8/3.. . anh tuyệt nhiên không có một động thái gì, dường như anh cố tình quên nó. Trước kia khi tôi nhắc thì anh bảo tôi là quên. Còn giờ đây khi nhắc đến những ngày này thì anh bảo tôi lắm chuyện, bày vẽ, “sướng quá hóa rồ”… Do đó đã lâu rồi, trong suy nghĩ của tôi những ngày này chẳng có ý nghĩa gì. Tôi thấy chán anh vô cùng. Nhiều lúc thầm nghĩ mình thật bất hạnh, có chồng mà cũng như không.
Với tôi thì như vậy nhưng nhưng với bồ thì anh lại khác hoàn toàn. Những chuyến công tác hay những lúc làm thêm giờ thực chất là anh dành thời gian cho cô ta. Anh nhẹ nhàng, ga lăng, mua tặng cô ta hết thứ này đến thứ khác nhân dịp nọ dịp kia (điều này tôi biết được thông qua việc đọc trộm tin nhắn trong điện thoại của anh). Không những thế anh còn chu cấp rất nhiều tiền cho cô ta. Chắc hẳn anh phải yêu cô ta lắm.
Khi phát hiện ra điều này, tôi đã khóc lóc vật vã, đã từng làm ầm ĩ lên để bắt anh chấm dứt mối quan hệ này nhưng dường như bất lực. Tôi không thể nào quản lí anh 24/24 được. Trước mặt tôi thì anh hứa sẽ chấm dứt mối quan hệ này nhưng sau lưng tôi thì anh vẫn thậm thụt với cô ta. Tôi biết nhưng không làm gì được.
Tôi đã tính tới chuyện li hôn nhưng li hôn lúc này thì không thể vì con không có bố, nếu anh không đưa tôi tiền nữa thì tôi lấy gì nuôi con. Nhà cửa không có, lương của tôi chỉ ba cọc 3 đồng thì làm sao có thể nuôi nổi 2 đứa con ở đất thủ đô này. Vậy là tôi đành phải nín nhịn. Tình cảm của tôi dành cho anh đã không còn. Tôi hận anh lắm.
Bây giờ, chuyện anh làm được duy nhất là hàng tháng đưa tiền cho tôi. Cũng may anh còn biết kiếm nhiều tiền nên tôi cũng chưa bị rơi vào hoàn cảnh thiếu thốn. Nhờ sự tư vấn của các chị trong công ty, giờ tôi đã thay đổi suy nghĩ rất nhiều. Thay vì khóc lóc, dằn vặt bản thân, tôi tìm cách làm mới mình, thay đổi cách sống để bản thân mình được sung sướng hơn.
Trước hết tôi dành thời gian đi làm đẹp, đi spa thư giãn. Cuối tuần tôi dắt 2 con đi công viên chơi, đi ăn các món ngon ở những nhà hàng nổi tiếng, điều này trước kia tôi chưa từng làm. Nói chung tôi cũng không tiết kiệm trong chi tiêu nữa mà chịu khó &’hưởng thụ’. Nếu buồn chán thì tôi lên mạng chat chit hay vào facebook làm quen kết bạn với các bạn khác giới để cuộc sống thêm thi vị hơn.
Giờ đây, tâm trạng tôi cũng khá thoải mái, tôi cũng không cáu gắt đau khổ nữa mà học cách nhẹ nhàng với anh. Dù ghét cay ghét đắng anh nhưng tôi vẫn giả vờ ngọt ngào để anh đưa tiền cho tôi. Lúc nào tôi cũng giả nghèo giả khổ để anh đưa thêm nhiều tiền. Đủ các lí do chính đáng tôi đưa ra như tiền học tăng, tiền sữa tăng,.. miễn sao để đạt mục đích thu về càng nhiều càng tốt. Số tiền này tôi sẽ lập quỹ để phòng thân. Tôi còn trấn an anh rằng “Anh cứ yên tâm làm việc, chỉ cần anh đưa tiền cho em và quan tâm đến con là được”. Thấy tôi vui vẻ, anh hí hửng lắm vì cứ nghĩ rằng tôi không biết chuyện gì.
Giờ với số tiền kha khá trong tay, chỉ cần đợi đến lúc anh hắt hủi, hoặc đến lúc tôi không chịu đựng được nữa thì 3 mẹ con tôi sẽ sẵn sàng ra ở riêng. Tôi không cần người chồng bội bạc, con tôi cũng không cần người cha hư hỏng như anh nữa. Trong trái tim tôi anh &’đã chết’ từ lâu rồi.
Theo Afamily
Tri kỷ của gái ế
Màng trinh là của tôi, tôi muốn cho ai là quyền của tôi. Tôi muốn dành cho người sẽ làm chồng, làm cha của con tôi dù người đó có nghèo, xấu xí đi chăng nữa.
Xin chào các bạn, hiện tại tôi đang rất mệt mỏi, bế tắc nên quyết định viết những dòng tâm sự của mình. Mong các bạn cho tôi lời khuyên, lời an ủi chân thành nhất.
Năm nay tôi 31 tuổi, vì vậy cũng được coi là "ế". Do cuộc sống khó khăn, tôi đã khăn gói từ Bắc vào Sài Gòn lập nghiệp. Sau bao năm cực khổ vừa đi học vừa đi làm cuối cùng tôi cũng đã kiếm được 1 công việc ổn định, đúng chuyên nghành của mình.
Tôi giật mình thấy mình đã lớn tuổi, thấy cần lập gia đình. Mấy bạn bè trước kia để ý đến tôi giờ họ đã vợ con đề huề. Tôi nhìn đi nhìn lại không có đối tượng nào hợp với mình. Nghe theo lời người bạn tôi đã mở rộng quan hệ của mình bằng việc hẹn hò trên trang web diễn đàn kết bạn, facebook hay bạn bè giới thiệu...
Tôi biết chữ "trinh" bây giờ không còn mấy nặng nề nữa, tuy nhiên mỗi người mỗi quan điểm khác nhau. Màng trinh là của tôi, tôi muốn cho ai là quyền của tôi. Tôi muốn dành cho người sẽ làm chồng, làm cha của con tôi dù người đó có nghèo, xấu xí đi chăng nữa.
Bước sang tuổi 31, cả nhà tôi ai cũng lo, ba mẹ thì như ngồi trên đống lửa. Nào là ba mẹ đi coi bói, đi cắt tiền duyên... làm đủ mọi cách để chống ế cho tôi nhưng vẫn không chống được. Thấy ế quá và không còn tin vào những cuộc hẹn hò với mấy anh chàng độc thân, tôi quyết định chuyển hướng. Đối tượng của tôi là 1 anh chàng hơn tôi 12 tuổi đã li dị và có 1 con trai 13 tuổi. Những tưởng mọi thứ sẽ tốt đẹp, ai ngờ sau 5 tháng quen anh ta lại giống mấy anh chàng trước đề cập đến chuyện kia. Biết quan điểm của tôi anh ta dần dần lẩn trốn và mất hút.
Tôi rất buồn và thất vọng về đàn ông, phải chăng giờ chúng tôi ế là phải chịu như vậy? Tuy nhiên, vẫn có những anh chàng tốt bụng nhưng có lẽ số tôi không có duyên để gặp họ.
Tết này lại sắp bước lên 1 bậc cao nữa, tôi lại phải đối mặt với việc về quê trước những lời hỏi thăm của mọi người "khi nào lấy chồng đây?". Nhưng những đối tượng mà tôi gặp là như vậy đó, thử hỏi tôi có nên hay không?
Theo VNE
Suýt bị chồng bạn thân cưỡng hiếp chỉ vì mê trai đẹp Tôi viết câu chuyện này để cảnh tỉnh những người phụ nữ nhẹ dạ giống tôi: đừng vì thấy những gã đàn ông đẹp mẽ mà dễ dàng bị họ giăng bẫy lợi dụng. Tôi đã 30 tuổi và đang có một gia đình rất hạnh phúc với chồng và hai con đáng yêu. Có thể vì cuộc sống viên mãn đó mà...