Vợ tần tảo 6 năm nuôi chồng ăn học Thạc sĩ, ngày phát hiện bị ung thư thì chồng…
Đâu phải cuộc hôn nhân nào cũng hạnh phúc, đâu phải cứ cố gắng hi sinh là sẽ được đền đáp như ước nguyện. Kể lại cuộc hôn nhân của mình giờ phút này tôi vẫn không khỏi rơi nước mắt.
Vợ chồng là phải cùng nhau vượt qua mọi khó khăn và cùng nhau cố gắng làm tất cả mọi việc – Ảnh minh họa: Internet
Cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi giống như một chuyến đò. Nếu hết nhờ cậy thì cuộc hôn nhân ấy cũng chấm dứt giống như vậy đó. Ngày anh quen tôi khi đó cả hai chúng tôi đều rất nghèo. Dắt díu nhau đến thành phố này với hi vọng sẽ khá lên vì việc học.
Nhưng rồi cuộc đời nào có được như mong muốn. Bởi vì thời cuộc thay đổi, con người ta cũng thay đổi theo đó nhiều. Có nhiều chuyện đến tận lúc đã qua rồi tôi vẫn không thể nào tin được rằng chồng mình lại có thể làm điều đó với mình.
Kết hôn với anh khi cả hai mới tốt nghiệp cấp 3. Vợ chồng là phải cùng nhau vượt qua mọi khó khăn và cùng nhau cố gắng làm tất cả mọi việc. Cả hai đều đi học nên cuộc sống khó khăn vô cùng với vài đồng trợ cấp ít ỏi từ bố mẹ làm nông của hai đứa.
Cứ thế, tiền không có việc học ngày càng trì trệ hơn. Tôi đã nghĩ rằng dù gì thì mình cũng là con gái, sau này cũng sẽ làm hậu phương cho chồng thôi. Học nhiều cũng không giải quyết được gì, giờ mà học thì cả hai đứa không ổn. Nghĩ đến đó tôi nghỉ hẳn việc học nhường cho người chồng của mình để kiếm tiền cho anh chuyên tâm cho việc học hành.
Ngày ấy, tôi đã làm đủ thứ nghề. Từ một đứa rửa bát thuê, làm lao công, công nhân, ô sin cho nhà người, phát tờ rơi và ti tỉ những công việc làm thêm khác nữa mà không ổn định ở đâu nổi. Chỉ trừ có việc mại dâm là tôi không làm. Tôi đã hết mình đến thế vì chồng với một hi vọng rằng tương lai của hai đứa sẽ khá lên khi mà tôi nghỉ việc.
Thế rồi 4 năm cũng trôi qua, tôi đã nuôi anh học hết đại học. Thế nhưng may mắn vẫn chưa mỉm cười khi mà anh tốt nghiệp ra trường vẫn chưa tìm được 1 công việc nào ưng ý cả. Sau đó thì tiếp tục anh đề nghị học thêm 2 năm nữa cho hết bậc Thạc sĩ để tiện cho công việc hơn.
Video đang HOT
Cứ thế thời gian trôi qua, tôi đã ròng rã nuôi chồng đến 6 năm trời cho anh học hết thạc sĩ. Thậm chí tạm hoãn cả kế hoạch làm mẹ lại chỉ để nuôi anh ăn học thật tốt không phải suy nghĩ gì. Thế mà ngày anh học xong nhận được bằng Thạc sĩ cũng là lúc tôi phát hiện mình bị bệnh nặng. Nào ngờ cái lúc đau đớn nhất ấy, khi mà tôi cần anh nhất ấy thì anh lại chỉ nhìn tôi rồi thở dài:
- Anh thật sự biết ơn em vì đã cho anh cơ hội được học tập. Nhưng mà em biết đấy, anh không thể làm chồng em mãi được.
- Anh nói thế mà cũng nghe được sao? Lúc em cần anh nhất anh muốn bỏ rơi em sao?
- Anh thật sự xin lỗi, nhưng anh không thể làm khác được.
- Tại sao, tại sao lại thế?
- Anh sẽ trả em tiền em đã nuôi anh suốt những năm qua. Nhưng anh không làm chồng em nữa, xin em hãy đồng ý ly hôn để anh cưới cô gái ấy.
- Cô gái nào? Cô gái nào? – tôi hỏi anh trong đau đớn khi nước mắt đã lăn dài trên má. Anh nhìn rồi đáp lại:
- Con gái sếp anh, cô ấy nói thích anh.
- Anh mới đi làm được 1 tháng, anh… thôi không cần đâu. 6 năm là quá đủ rồi, cứ coi như em dại dột đi..
- Đừng nói thế, anh hứa sẽ đền đáp em mà.
Đừng nói thế, anh hứa sẽ đền đáp em mà – Ảnh minh họa: Internet
Nói xong tôi đẩy anh ra ngoài, anh đi khỏi. Ngồi 1 mình trên giường bệnh mới nghĩ lại tất cả mọi chuyện đã qua. Tôi đã sai rồi, sai thật sự rồi khi yêu anh ấy nhiều và hi sinh cho người đàn ông ấy nhiều đến vậy.
Giờ tôi còn có thể làm được gì, đánh đổi lại tôi có được những gì? Tôi đau đớn, khóc nức nở với cuộc hôn nhân của mình. Thật khó để tưởng tượng được rằng cuối cùng cái kết mà tôi phải nhận lại là như thế. Tôi đã hi sinh 6 năm thanh xuân của mình chỉ vì 1 người đàn ông không hề xứng đáng. Nhưng hối hận thì cũng đã muộn rồi, tôi nào còn có thể làm gì khi cô đơn trên giường bệnh chống chọi với căn bệnh của mình 1 mình mà không có ai ở bên. Ngay cả người đàn ông bên cạnh cũng rời
Theo Phununews
Một lần theo dõi cô vợ Thạc sĩ trong phòng riêng, ông chồng ngất lịm vì thấy điều đó
Nếu không có cái ngày tôi hí hửng theo dõi xem vợ học hành ra sao thì có lẽ tôi đã mãi không biết được bí mật kinh tởm mà cô vợ trí thức của mình đã giấu giếm bấy lâu.
Tôi cưới vợ khi đã có trong tay 1 công việc ổn định. Mới 27 tuổi nhưng chỗ đứng của tôi đáng được nhiều người mơ ước. Tôi cưới 1 người con gái đẹp người, đẹp nết như mọi người nhận xét. Em là con gái của bạn học ngày xưa với bố tôi. Hai ông giao ước với nhau sau này làm thông gia, cũng chẳng hiểu sao tôi và em lại nên duyên thật. Chứ cái thời buổi này đâu còn có chuyện bố mẹ đặt đâu ngồi đó nữa. Kể ra thì cũng may vì chúng tôi cũng bén duyên với nhau và thành 1 đôi thật sự.
Vợ chồng tôi như đã kể thì cũng hiểu là có quen biết nhau từ bé. Vợ tôi cũng xinh, nói chung thì được và cũng có nhiều chàng để ý lắm. Dù vậy nhưng tôi cũng không hề kém cạnh đâu nhé, tôi cũng đào hoa, ưu nhìn chứ chẳng phải là bình thường gì. Cả hai gọi là xứng đôi vừa lứa. Lúc đầu thì chúng tôi cũng không yêu nhau. Nhưng sau 1 vài mối tình không thành, cả hai đều cô đơn nên tìm đến nhau và nhân duyên cũng đến. Thế nào mà lại yêu được nhau thật.
Thấy cũng thương nhau, quan tâm nhau. Được hơn 1 năm thì tôi ngỏ lời để cưới. Lúc này vợ tôi cũng không còn trẻ, thì cả hai bằng tuổi vậy là vài năm nữa cũng đến 30 tuổi rồi còn gì. Được bố mẹ hai bên thúc giục nên vợ chồng tôi nhanh chóng cưới. Đám cưới hạnh phúc được diễn ra ngay sau đó hơn 2 tháng. Gia đình hai bên đều có điều kiện nên vợ chồng tôi ra ở riêng và có ngay cho mình 1 căn nhà.
Đời sống chồng cũng khá thoải mái. Vì thế mà chúng tôi cũng không gò bó gì trong đời sống. Cưới được nửa năm, vợ tôi mang thai và sinh cho tôi cậu con trai kháu khỉnh đầu lòng. Vợ chồng tôi sống hòa thuận đến thế, cũng thương yêu nhau. Nhưng rồi vợ sinh con được 1 năm thì cô ấy có ý định đi học lên Thạc sĩ. Tôi cũng không biết phải nói sao với quyết định này của vợ nữa nên đành nhắm mắt nghe theo cô ấy. Vợ cười vùi vào ngực tôi rồi cảm ơn.
Thật sự tôi không biết phải đối xử với vợ ra sao những ngày tiếp theo nữa. (Ảnh minh họa)
Cũng từ hôm vợ đi học mà nhà chúng tôi có thêm 1 ô sin chăm con trai và lo việc nhà. Vợ cũng bắt đầu quay lại với công việc nên cũng không còn có thời gian dành cho gia đình như trước. Ban ngày đi làm, tối về đi học còn đến muộn thì tắm xong vợ lại tự nhốt mình trong phòng riêng để học vì vợ nói với tôi rằng học rất khó.
Nhưng từ ngày vợ đi học vợ bắt đầu thay đổi, từ cách ăn mặc, chải chuốt cho đến trang điểm. Vợ đi học mà chẳng khác gì đi tham dự 1 bữa tiệc nào đó vậy. Vợ chăm chỉ chải chuốt đến nỗi tôi phải nghi ngờ vợ. Rất nhiều lần có ý định theo dõi vợ đi học ra sao nhưng tôi còn phải ở nhà cùng giúp việc trông con nên không tìm được cơ hội nào thuận lợi.
Tối muộn hôm đó vợ vẫn đi học về như bình thường. Tắm rửa xong xuôi vợ lại vào phòng học riêng chăm chỉ học. Trước khi vợ về tôi đã vào phòng của vợ và hé mở cửa sổ, để chốt cửa lên để theo dõi vợ xem cô ấy làm gì. Nào ngờ vợ vừa bước vào phòng đã nhìn thấy vợ bật máy tính lên rồi nói cười khúc khích với ai đó. Vợ lần lượt cởi đồ của mình rồi ưỡn ẹo trước màn hình máy tính. Tôi chưa bao giờ chứng kiến cảnh này nên tức giận đẩy cửa xông vào. Nhưng tôi quên mất vợ khóa trong và cú đập đầu vào cửa mạnh đến nỗi khiến tôi chỉ kịp hét toáng lên 1 tiếng trước khi ngất tại chỗ.
Sau khi tỉnh dậy thì tôi nhìn thấy vợ nước mắt ngắn nước mắt dài bên cạnh. Tôi nhìn vợ mà chỉ thấy ghê tởm quá. Vợ đi học mà lại cặp kè với trai, rồi về nhà lại còn làm cái điều kinh tởm đó. Thật sự tôi không biết phải đối xử với vợ ra sao những ngày tiếp theo nữa. Muốn ly dị mà con trai còn quá nhỏ, tôi không biết mình nên làm gì đây.
Theo MTG
6 năm nuôi chồng ăn học, ngày phát hiện bị ung thư giai đoạn cuối thì... Cuộc sống này vẫn còn có những con người tàn nhẫn với nhau quá. Anh đã từng yêu thương chị, đã từng coi chị là 1 phần của cuộc đời. Vậy nhưng chỉ một thời gian sau tất cả đã thay đổi. Anh coi chị không khác gì là gánh nặng của mình cả. Bởi vì, anh thấy chị đã không còn xứng...