Vô tâm để vợ đi karaoke một mình, tôi đã phải trả giá quá đắt
Lòng tôi như lửa đốt, đi tới đi lui rồi điện thoại vang lên là vợ tôi gọi. Cô ấy khóc nghẹn bảo tôi đến đón. Tôi phi như bay đến nhà nghỉ nơi vợ bảo thì thấy cô ấy ngồi co rúm và trên người không mảnh vải che thân…
ảnh minh họa
Tôi và vợ là bạn học từ thời đại học. Ngày đó hai đứa ngồi cạnh nhau nhưng vợ tôi khá ít nói, tôi để ý cô ấy vì tính nhu mì cũng như nụ cười rất duyên. Ra trường tôi mới có can đảm tỏ tình và may mắn thay cô ấy bảo cũng đã quí mến tôi từ lâu. Từ đó chúng tôi yêu nhau và sau này là vợ chồng.
Tôi và vợ đều có công việc ổn định. Vợ tôi vào làm chỗ cậu bạn của tôi. Nên tôi cũng rất yên tâm, cả cơ quan của vợ hầu như ai tôi cũng biết mặt vì các dịp liên hoan vợ luôn kéo tôi đi cùng. Dạo này công việc tôi cũng khá bận rộn, suốt ngày họp hành, tiệc tùng tiếp khách nên ít có thời gian bên vợ con.
Cách đây mấy tháng vợ có bảo: “Tối nay cơ quan em liên hoan, hay làm việc xong mình đi cùng cho vui”. Vì hôm đó tôi có đoàn Trung Quốc qua làm việc nên đành từ chối: “Tối anh bận tiếp khách rồi, em cứ vui vẻ với mọi người. Nếu đêm về sớm thì anh qua đón”. Vợ mỉm cười gật đầu.
Hôm đó tôi đưa vợ đến công ty như mọi ngày, sau đó thì lái xe đến cơ quan. Chiều đến vợ tôi gọi điện cho bố mẹ đón con giúp. Tôi bận rộn với việc tiếp khách và ghi điểm với đối tác để ký hợp đồng nên không thể đến đón vợ sớm như dự định. Đêm đó vợ có nhắn tin là:
-Anh xong việc chưa ạ?
Video đang HOT
- Em cứ vui với mọi người đi, hôm nay chắc anh không đón em được rồi lát em chịu khó đi tắc xi về nhé.
- Dạ, ông xã uống ít rượu thôi nhé, em đi hát với mọi người đây. Hôn anh.
- Hôn em.
Tôi yên tâm bàn bạc về hợp đồng và các dự án. Hơn 11 giờ đêm, cứ đinh ninh vợ đã về nên tôi lái xe về nhà, lên phòng thì không thấy vợ đâu, nhà cửa im lìm, gọi điện thì thuê bao. Tôi gọi cho cậu bạn thì cũng nhận được tiếng đáp trả tương tự. Tôi gọi cho 1 chị bạn cùng công ty vợ thì chị ấy đáp trong tiếng ngái ngủ:
- Bọn chị về được 1 lúc rồi, cái Lan ngồi xe sếp về, em gọi cho sếp xem sao nhé.
Tôi hoang mang quá, ruột gan như lửa đốt. Lúc đó tôi có nghi ngờ giữa họ có chuyện gì. Tôi vừa giận vừa lo, lỡ có tai nạn thì sao? Một lúc sau chuông đổ, là số của vợ tôi. Cô ấy khóc nấc nghẹn ngào:
- Ông xã à, anh đến đón em đi, nhanh lên.
Tôi phi như bay đến nhà nghỉ mà vợ bảo, xông vào thấy vợ đang ngồi co ro còn gã bạn khốn khiếp đã bỏ về. Vợ tôi bảo hôm nay cô ấy uống phải loại rượu ngoại pha coca nên xỉu lúc nào không biết. Lúc tỉnh dậy thì thấy nằm trên giường không mảnh vải che thân và người gây ra chuyện đó chính là gã bạn khốn khiếp của tôi.
Hắn ta dở trò đồi bại đó vì mến vợ tôi từ lâu và nghĩ cô ấy sẽ không dám nói với chồng. Khi biết vợ tôi lục được điện thoại và gọi điện cho tôi nhân lúc hắn vào nhà tắm thì gã ta đã nhanh chóng xin lỗi vợ tôi rồi bỏ về. Nhìn vợ khóc đến ngất đi, tôi chỉ biết mặc quần áo rồi ôm cô ấy vào lòng dù rất giận và cảm thấy điên tiết.
Hôm sau tôi gặp gã ta và đánh cho 1 trận tơi bời. Vợ tôi bị chính sếp mình cũng là người bạn thân thiết của tôi hiếp nên rất sốc. Cô ấy cứ ngồi lì trong phòng không chịu đi đâu. Tôi vừa thương vừa giận. Tôi cố trấn an vợ, nhưng cô ấy cứ khóc đến gầy rộc người. Từ ngày đó gia đình tôi không còn tiếng cười vui vẻ nữa. Tôi không ngờ chỉ vì mình vô tâm không đến đón vợ được mà lại xảy ra chuyện tồi tệ này và phải trả giá đắt.
Thú thực giờ tôi chỉ muốn cô ấy quên đi mọi chuyện và sống thật tốt để chồng con không phải lo lắng. Tôi thương vợ rất nhiều, càng thương càng hận gã bạn khốn nạn kia. Mỗi lần thấy sự suy sụp của cô ấy thì tôi chỉ muốn giết hắn. Tôi thèm gia đình mình được bình yên vui vẻ như trước đây. Tôi chỉ mong vợ sớm khỏe và vui vẻ trở lại: “Vợ à, anh thương em nhiều lắm. Mọi chuyện qua rồi, anh mong em quên nó đi và sống thật hạnh phúc bên bố con anh, đừng nghĩ ngợi gì nữa. Bố con thương và yêu em nhiều”.
Theo Iblog
Đêm Noel nào chồng cũng khóc lóc nhớ người cũ
Giáng sinh của tôi chỉ là một buổi tối trong câm lặng, một mình tủi hờn vì chồng tôi luôn dành ngày đó để nhớ về người tình cũ.
Giáng sinh của tôi chỉ là một buổi tối trong câm lặng, một mình tủi hờn vì chồng tôi luôn dành ngày đó để nhớ về người tình cũ. (Ảnh minh họa)
Tôi đến với chồng khi anh đã trải qua một mối tình sâu đậm. Tôi biết chuyện của họ và cũng cảm thấy buồn. Hồi mới yêu, anh cũng thẳng thắn nói cho tôi biết chuyện anh và cô gái ấy. Họ yêu nhau tới 7, 8 năm trời, đấu tranh để được bên nhau nhưng cuối cùng bố mẹ anh nhất quyết ngăn cản tình yêu. Thậm chí chị ấy có thai rồi bố mẹ anh cũng bắt bỏ. Quá hận, chị ấy bỏ đứa bé rồi ra nước ngoài sính sống. Phải tới 3 năm sau, trước sức ép của gia đình anh mới bắt đầu tìm kiếm tình yêu. Sau đó, anh gặp tôi.
Tôi rất được lòng bố mẹ chồng. Hồi yêu, hai bác cũng gọi tôi tới và nói về chuyện quá khứ để tôi không phải nghe thông tin từ nhiều phía rồi buồn chán. Hai bác nói tôi xác định được thì hãy yêu, còn không thì đừng cố. Nhưng tôi thương anh thật lòng, thấy anh là người chung thủy, nặng tình nên tôi càng trân trọng.
Chúng tôi tìm hiểu nhau gần 1 năm thì cưới. Anh hứa sẽ yêu thương, chăm sóc và lo cho tôi trọn đời. Người đàn bà cũng đâu cần gì nhiều hơn thế, tôi gác lại mọi tủi hờn về chuyện quá khứ để học cách yêu anh hơn. Cưới nhau 4 năm rồi, tôi không phàn nàn, than trách anh về điều gì cả. Chỉ có một nỗi khổ tâm trong lòng là anh luôn đau đáu về người cũ.
Bình thường, chồng tôi vẫn quan tâm, chăm sóc gia đình. Nhưng Noel năm nào anh cũng về nhà rất muộn và say khướt. Điều đau khổ lớn nhất là anh luôn gọi tên người đó rồi khóc lóc cả đêm. Tôi biết, Giáng sinh là kỉ niệm buồn với anh. Họ quen nhau vào dịp đó, rồi chị ấy cũng bỏ anh đi vào ngày đó, thế nên năm nào tới ngày này anh cũng đau khổ.
Năm đầu tiên là vợ chồng, tôi mang bầu, nấu biết bao món ngon chờ chồng về cùng ăn để tăng thêm tình cảm, nhưng rốt cục, hơn 12h đêm anh mới về tới nhà, người nồng nặc mùi rượu, say khướt... Anh khóc mếu gọi tên người yêu cũ, anh trách bản thân mình hèn hạ vì đã làm người yêu đau khổ. Chăm sóc cho anh cả đêm, trái tim tôi đau nhói.
2 năm tiếp theo, tôi ôm con nằm ở nhà khóc thầm vì chồng lại đi miết. Tôi không muốn gọi anh về, mà có gọi anh cũng không nghe máy. Dường như trong năm luôn có một ngày để anh nhớ về người đó mà tôi không được phép bước vào thế giới đó. Tôi học cách đón Giáng sinh một mình và đau khổ vì biết chồng đang nhớ người cũ.
Tôi bật khóc. Là tôi quá ích kỉ hay vì chồng tôi hoàn toàn không hiểu cho cảm giác của vợ? Tôi rốt cục là gì trong đời anh? (Ảnh minh họa)
Tôi chẳng biết phải làm thế nào với câu chuyện của gia đình mình. Đến bao giờ thì anh mới hiểu ra rằng quá khứ đã qua rồi? Tôi muốn được cùng chồng đi chơi, đưa con đi dạo, ăn một bữa tối ấm cúng... Nhưng anh thì chỉ dành nó cho mối tình xưa cũ. Tôi đã từng nói, nhưng anh khó chịu: "Anh đã đối xử với em tốt cả năm rồi, lẽ nào có một ngày yếu lòng nhớ về chuyện cũ cũng là không được?"
Tôi bật khóc. Là tôi quá ích kỉ hay vì chồng tôi hoàn toàn không hiểu cho cảm giác của vợ? Tôi rốt cục là gì trong đời anh?
Theo blogtamsu
Em đã một mình nuôi con và chờ anh 15 năm, sao không cố đợi anh thêm 5 phút nữa? Khi chiếc xe dừng lại, tôi lao vội về phía nhà em nhưng mà đã quá muộn mất rồi. Trong nhà những tiếc gào khóc đã vang lên. Em là mối tình đầu của tôi. Hai đứa yêu nhau vào năm thứ 3 đại học. Tôi đã xác định cả đời này sẽ chỉ lấy em mà thôi. Ngày trước, đã có lần...