Vợ tắm cho con ở tầng dưới, chồng ngang nhiên ngoại tình ở tầng trên
Tôi ôm con, bắt xe về ngay sau đó, không cần nghe thêm một lời dối trá nào từ chồng tôi nữa. Anh gọi cho tôi nhiều lần mà tôi không muốn nghe. Con ngủ say trong lòng tay tôi, thỉnh thoảng nấc nghẹn.
Nhiều người đã cảnh báo với tôi về chuyện vợ chồng ở xa nhau sẽ khiến cho tình cảm dễ bị phai nhạt. Song tôi tin anh, tin vào con người của anh nên không bao giờ nghĩ rằng chồng mình có thể ngoại tình được.
Anh đã cùng tôi trải qua rất nhiều khó khăn. Không dễ có ngày anh được công ty ưu ái, cân nhắc làm giám đốc bộ phận như hiện nay. Hồi mới cưới nhau, chúng tôi cũng đã phải chạy chọt đi thuê nhà trọ. Lo nộp t.iền theo từng quý một vì sợ bị chủ trọ đuổi đi. Tôi có bầu được 8 tháng thì lại phải lóc cóc đi chuyển nhà. Thuê nhà, chuyển nhà có vẻ là điệp khúc mà hai vợ chồng tôi sợ nhất, nhưng lại hay phải đối mặt nhất.
Khi con tôi được 2 tuần t.uổi, anh đi làm về háo hức báo với tôi rằng anh được lên làm giám đốc đại diện cho một chi nhánh công ty ở cách nhà gần 500 km. Dù đây là thời điểm mà hai mẹ con tôi cần anh nhất, nhưng tôi không thể ích kỷ cản đường tiến thân của anh. Xét cho cùng thì anh vất vả như vậy cũng chỉ vì hai mẹ con tôi thôi. Bây giờ anh đang hy sinh và phấn đấu để cho tương lai cả nhà tốt đẹp hơn. Tôi ủng hộ còn chẳng được nữa là…
Tôi ôm con vào lòng, tim quặn thắt vì quá đau đớn
Trước khi đi, anh ôm tôi dặn dò đủ thứ và còn cúi đầu ôm lấy hai mẹ con tôi và bảo rất nhớ và thương vợ. Nhà không có giúp việc, bố mẹ hai bên đã già rồi, tôi loay hoay một mình con dại, mẹ yếu. Tôi cũng không biết là tôi có thể sống qua những ngày khó khăn như thế bằng cách nào.
Thời gian đầu, dù đi lại mất tới gần hai ngày đường nhưng tháng nào anh cũng về nhà. Mỗi lần về nhà là anh tranh thủ làm những việc của đàn ông trong nhà, lắp thêm cái đèn sưởi để tôi bớt lạnh khi đông về, trát nền nhà vệ sinh cho đỡ trơn… Anh cũng tha lôi về lỉnh kỉnh nhiều đồ ăn để tôi tẩm bổ. Đêm về anh thức trông con, pha sữa cho con uống, rồi thay bỉm tã cho con cả đêm. Anh về hôm nào là tranh với tôi chăm con hôm đấy. Anh bảo muốn bù đắp cho tôi để tôi có thời gian nghỉ ngơi hơn. Tôi xúc động và cực kỳ yêu chồng. Đàn ông, không mấy ai tận tâm với vợ con được đến thế.
Thời gian sau này, công việc bận rộn hơn nên anh ít về. Dù nhớ anh, thương anh lắm nhưng không phải lúc nào tôi cũng có thể bế con đi thăm anh được. Con tôi còn nhỏ lại hay bị ốm đau suốt ngày. Nói thật, chăm con nhỏ vất vả nên nhiều lúc ngày nghỉ lễ tôi cũng chỉ muốn ôm con ngủ bù, chả muốn đi đâu nữa.
Video đang HOT
Con tôi được gần 2 t.uổi, tôi mới tính chuyện bắt xe đi thăm anh. Lúc đầu tôi cũng định sẽ báo với anh để anh mừng, nhưng nghĩ lại, muốn dành cho anh sự bất ngờ nên tôi im lặng. Anh vẫn bảo tôi, ngày cuối tuần chả đi đâu. Anh thường tranh thủ làm thêm việc để giải quyết cho xong.
Sáng hôm đó, tôi đến tòa nhà anh đang ở sau một đêm và một ngày ngồi trên xe. Bác bảo vệ nhận ra tôi do hồi trước bác này làm cùng anh ở công ty tổng, tôi cũng từng gặp qua. Sau này bác chuyển vào đây theo con cháu nên xin vào làm lại ở chi nhánh. Bác đưa tôi chìa khóa và bảo tôi anh đang ở nhà. Lúc đó là hơn 12h trưa nên tôi nghĩ rằng anh đang nghỉ trưa.
Tôi không vội gọi anh mà ôm con vào nhà tắm ở tầng 1. Bởi vì con tôi yêu bố lắm. Hai bố con thường gọi điện qua skype suốt nên chắc chắn thấy bố sẽ sà vào ôm thơm ngay. Hôm qua, con tôi bị say xe nên nôn hết ra quần áo. Tôi biết chồng tôi vốn rất sạch sẽ nên tôi quyết định tắm cho con trước rồi mới đưa con lên gặp chồng.
Vừa tắm xong, con tôi đòi lên với bố ngay. Tôi thoáng nhìn thấy quần áo anh vất lung tung trong nhà tắm nên vò qua đồ của cả hai bố con. Đang lúi húi làm trong phòng tắm, tôi đột nhiên nghe thấy tiếng chồng quát ầm ĩ, tiếng con trai tôi khóc thét.
Tôi vứt hết mọi thứ chạy lên, chân tôi đang dính xà phong nên trơn suýt ngã mấy lần. Vừa đến nơi, chưa kịp thở tôi đã cảm thấy như hụt hơi vì không thể nào tin được chuyện đang xảy ra.
Chồng tôi đang đứng ở giữa phòng, chỉ mặc có cái quần đùi. Sau lưng anh ấy là một cô gái lạ đang mặc vội quần áo. Con trai tôi ngồi bệt ở cửa phòng đó, đang khóc. Khuôn mặt con đầy nước mắt, hoang mang và hoảng sợ. Trên mặt con còn hằn đỏ cả vết bàn tay. Tôi ôm lấy con vào lòng, đau đớn đến uất nghẹn.
Hóa ra mẹ con tôi đến không đúng lúc. Con tôi lại càng không đúng lúc hơn. Con xô cửa vào đúng lúc anh và cô ta đang mây mưa trên giường. Vì hoảng sợ, con tôi khóc ré lên. Anh chẳng những không thương xót con khi phải chứng kiến cảnh bố ngoại tình trơ trẽn, lại còn dơ tay đ.ánh.
Tôi thấy đau xót tới tức ngực, thương con và thương cho mình. Tôi ôm vội con vào lòng, giấu khuôn mặt con vào ngực tôi, mong con càng nhìn thấy ít cảnh này càng tốt.
Tôi ôm con, bắt xe về ngay sau đó, không cần nghe thêm một lời dối trá nào từ chồng tôi nữa. Anh gọi cho tôi nhiều lần mà tôi không muốn nghe. Nhìn thấy con ngủ say trong lòng tay tôi, thỉnh thoảng lại nấc lên vì tủi, tim tôi như bị ai đ.âm. Vết thương đó làm sao tôi có thể quên được.
Theo Phunutoday
Chia sẻ của bà mẹ không bao giờ đ.ánh c.on
Khi con 'ăn vạ', ném chiếc giày vào mặt tôi, tôi chỉ muốn lao tới mắng, đ.ánh cho nó một trận 'nhớ đời' nhưng rồi tôi lặng lẽ cầm chiếc giày và đi ra cửa.
Tôi là một người mẹ của hai bé con sinh đôi nghịch ngợm và bướng bỉnh như tất thảy những đ.ứa t.rẻ 3-4 t.uổi khác. Chúng có lúc khiến tôi bực bội đến phát khóc nhưng tôi chưa phải dùng đòn roi với chúng và có lẽ chẳng bao giờ tôi có ý định này. Những đứa con của tôi không hoàn hảo nhưng chúng đều là đ.ứa t.rẻ ngoan ngoãn, đáng yêu.
Hàng ngày, khi nhìn những người hàng xóm dùng roi vọt để dạy con của họ, tôi lại tự hỏi: "Sẽ thế nào nếu tôi cũng áp dụng cách này? Các con của tôi sẽ ra sao nếu chúng phải ăn sáng cùng những 'con lươn'? "... Ngay cả khi đ.ứa t.rẻ đã nhận thức được về nhân - quả (khoảng 3 t.uổi trở lên) thì vũ lực có lẽ cũng không giải quyết được vấn đề vì đòn đau rồi cũng hết nhanh thôi và điều cần thiết là dạy cho con nhiều bài học cuộc sống.
Tôi liệt kê ra đây những tình huống nghịch ngợm của bé mà hầu hết bà mẹ nào cũng gặp phải và cách giải quyết để cùng mọi người chia sẻ.
Tôi không đ.ánh c.on khi con làm ngã em bé mới sinh
Tôi sinh đôi một trai, một gái sau khi đã có một cô con gái. Hai bé sinh đôi của tôi khá nhỏ và phải ở trong lồng kính một tuần trước khi xuất viện về nhà. Con gái lớn của tôi, bây giờ đã 4 t.uổi rất hào hứng với sự kiện này và bé yêu hai em của mình nhiều lắm. Nhưng có lẽ bé còn quá nhỏ để hiểu rằng cần phải "nhẹ tay" với các em của mình.
Một hôm, khi tôi đang ngồi hút sữa, bé chạy lại chỗ hai em đang nằm và bất ngờ kéo tay em đi chơi. Bé buông tay em khi tôi hét lên thất thanh: "Không". Tôi sợ hãi đến "kinh hồn bạt vía" khi chứng kiến cảnh đó và lo lắng không biết có điều gì xảy ra với em bé không. Tôi đã muốn gào mắng con gái lớn của mình vì bé đã làm một điều kinh khủng, tôi đã muốn đ.ánh phạt bé thật đau cho "nhớ đời". Nhưng thật may, tôi đã không làm thế (dù trong lòng thực sự muốn).
Ảnh minh họa: SGK.
Tôi không đ.ánh c.on khi con tự ý chạy xuống lòng đường
Cũng giống như bao bà mẹ khác, tôi luôn tìm mọi cách để bảo vệ con mình. Con chỉ cần sứt chân, sứt tay là tôi đã lo quýnh lên rồi. Tôi sợ cảm giác bất lực khi không thể làm gì để bảo vệ con. Vì thế, khi con giật tay ra khỏi tay tôi và chạy xuống lòng đường, trước đầu xe ô tô đang lao đi vùn vụt, trái tim tôi như ngừng đ.ập. Có lẽ chỉ ông trời mới cứu được chúng tôi trong tình huống đó và đáng lẽ tôi đã phải vụt cho con bé mấy roi để lần sau bé không làm như vậy nữa (giống như một vài bà mẹ vẫn làm) nhưng tôi chỉ biết ôm con rồi khóc. Tôi đã thề sẽ không để chuyện này xảy đến lần thứ 2.
Tôi không đ.ánh c.on khi con ném giày vào mặt tôi trước nơi đông người
Chuyện này xảy ra một lần khi con gái lớn của tôi đang ở "tuổi ăn vạ". Khi tôi không cho bé nghịch một món đồ trong cửa hàng, bé đã tức giận và cầm chiếc giày ném thẳng về phía tôi. Chiếc giày trúng vào mặt tôi và làm tôi đau tới phát khóc. Lúc đó, tôi chỉ muốn lao tới và mắng cho bé một trận vì hành vi hỗn hào đó nhưng tôi lại dằn lòng, cầm chiếc giày và lẳng lặng đi ra cửa. Mọi người có thể nói tôi làm vậy là dung túng cho bé hư hơn nhưng tôi lại muốn bé cảm nhận được rằng tôi yêu thương bé trong mọi hoàn cảnh và sẽ có lúc thích hợp hơn để tôi giải thích cho bé.
Tôi không đ.ánh c.on khi con 'ăn vạ' lúc 22h đêm vì bị tôi bắt đi ngủ
Đó là lần tôi bị cảm cúm. Tôi thực sự rất mệt mỏi và cần nghỉ ngơi, trong khi con gái của tôi vẫn mải chơi, không chịu lên giường đi ngủ. Con bé càng gào khóc thì tôi càng cảm thấy kiệt sức. Tôi tưởng mình không thể kiên nhẫn nổi nhưng tôi ngồi phịch xuống sàn, hít thở sâu và bỏ ra phòng khách một chút trước khi quay lại cho con bé đi ngủ.
Theo Ngoisao
Hoảng hốt nhìn em chồng liên tục đ.ánh c.on tôi Về nhà thấy em đ.ánh c.on, tôi hỏi thì em bảo: Chị không biết dạy con thì để tôi dạy. Tôi hỏi có chuyện gì, em bảo "Nói mãi nó chẳng chịu ăn, lì quá thể". Vợ chồng tôi kết hôn được hơn bảy năm, chúng tôi đều là dân ngoại tỉnh lên Hà nội học tập rồi lập nghiệp. Hiện tôi 32...