Vợ sửng sốt bởi lời thú nhận của chồng đêm tân hôn
Tôi năm nay 30 tuổi và đã lấy chồng được 3 năm. Chồng tôi rất mạnh mẽ, thích chiếm hữu. Tôi có cảm giác rằng sau khi kết hôn, tôi không thể trò chuyện, giao lưu với bất cứ người đàn ông nào khác, cho dù là bạn bè hay đồng nghiệp.
Hình minh họa
Lúc đầu, tôi nghĩ rằng chuyện này khá bình thường vì có thể là do anh ấy quá yêu vợ. Nhưng sau rồi vì cảm thấy bị mất tự do cá nhân, tôi thường xuyên cãi vã rồi làm lành với anh. Thời gian trôi đi, tôi dần dần chấp nhận anh vì anh cũng có mặt tốt của riêng mình.
Tôi nhớ lần đầu tôi gặp anh ở gần công ty, do quá vội vã để kịp giờ làm, tôi vô tình va vào xe anh và làm vỡ yếm xe của anh. Thấy mặt anh nhăn nhó tôi đành xin số điện thoại để trả tiền cho anh. Từ đó, chúng tôi dần quen nhau và nói chuyện với nhau hàng ngày. Chuyện gì đến cũng đến, sau gần 1 năm quen biết, chúng tôi nhận lời yêu nhau và quấn nhau như đôi chim cu.
Khi yêu nhau, anh luôn tỏ ra là người rất chu đáo, quan tâm đến tôi từng li từng tí. Anh cũng kể rằng, trước tôi, anh cũng yêu vài người nhưng do không hợp nhau, cả 2 không có giấc mơ chung nên đành chia tay. Anh cũng nói rằng anh sẽ không quan tâm đến quá khứ của tôi, tôi từng yêu ai và làm gì cũng không phải lỗi của tôi. Lỗi là anh không gặp được tôi sớm hơn.
Khi yêu anh, bạn bè ở công ty có nói rằng anh vốn là kẻ sát gái, anh cũng từng tán tỉnh yêu đương “ba lăng nhăng” rất nhiều cô ở mấy công ty gần đấy rồi. Họ sợ tôi là nạn nhân tiếp theo của anh nên hết lời khuyên can.
May mắn thay, anh đối xử với tôi không như những lời họ nói. Suốt 1 năm hẹn hò, anh tỏ ra rất nghiêm túc, chung thủy. Anh nói mình đã có tuổi rồi, cũng đã đến lúc cần lấy vợ, sinh con chứ không ham chơi được nữa. Nghe được câu nói của anh, tôi thấy mừng trong dạ và quyết theo anh về sống chung một nhà.
Video đang HOT
Đám cưới của chúng tôi được tổ chức rình rang ở một khách sạn có tiếng ở Hà Nội. Bạn bè đến chung vui nhiều người còn không thể tin nổi là tôi có thể “cầm cương” được một anh chàng như thế. Trong ngây ngất hạnh phúc thì tôi cũng kịp phát hiện ra mình đang đến kỳ đèn đỏ. Vậy là mọi sự chuẩn bị của tôi cho đêm tân hôn là hoàn toàn vô ích.
Đêm đó, tôi chờ chồng tắm xong rồi khẽ nói rằng tôi đang “đèn đỏ” nên chẳng thể cho anh một đêm tân hôn trọn vẹn. Chồng tôi lúc đó cũng ngà ngà say nên anh đã nói những câu làm tôi sững người: “Em nói thật hay đùa đấy. Thôi không cần nói dối anh đâu. Chắc em sợ anh biết em không còn trinh nên mới giả vờ như thế đúng không. Anh không quan trọng chuyện đó đâu. Anh không quan trọng chuyện trinh tiết. Trước em, anh cũng từng yêu mấy người và đều có quan hệ với họ mà. T.N, T.L, T.A…đều là người yêu cũ của anh cả đấy. Em yên tâm, anh bây giờ là gia đình của em rồi. Em là ai anh sẽ vẫn yêu thương em”.
Sau khi nghe anh nói những câu ấy, tôi giật mình và cảm thấy buồn bã vô cùng. Đêm tân hôn của chúng tôi mà anh còn kể chuyện ái ân với người khác như vậy. Khi tôi nhấn mạnh với anh rằng tôi đang “đèn đỏ” thực sự và trước anh tôi chưa từng quan hệ với ai thì anh có vẻ chưng hửng chỉ bảo tôi đi ngủ sớm để đỡ mệt.
Đêm tân hôn của tôi đã qua đi mà chẳng có chút nồng nàn, xác thịt nào. Sau rồi khi cưới nhau về, đôi lần tôi và chồng cũng cãi cọ vì chồng nhắc đến mấy cô người yêu cũ hoặc mấy cô gái đó đột nhiên nhắn tin “hỏi thăm”. Nhưng sau tất cả, quá khứ là thứ đã qua rồi, hiện giờ tôi và anh ấy là của nhau và chỉ hướng tới tương lai và những điều tốt đẹp.
Theo Saigontintuc.vn
Tận cùng nỗi đau sau lời thú nhận của chồng đêm tân hôn
Hơn 2 năm sống trong tận cùng nỗi đau, tôi đã quyết định mặc váy cưới lần thứ 2 và sánh bước bên chồng cũ. Tuy nhiên, tôi không ngờ, cuộc đời lại quá trớ trêu với tôi.
ảnh minh họa
Tôi và chồng là bạn học. Chúng tôi đã yêu nhau từ những năm còn ngồi trên ghế nhà trường. Ra trường, mỗi người đi theo một hướng riêng. Anh xin được học bổng nên đi tu nghiệp nước ngoài còn tôi vào làm việc ở một cơ quan nhà nước.
Thời gian xa cách, chúng tôi vẫn luôn hướng về nhau và tôi đã lên xe hoa cùng anh vào đúng dịp kỷ niệm 9 năm quen biét.
Về sống chung dưới một mái nhà, tuy không còn cảm giác bối rối, ngượng ngùng như những người mới yêu nhưng sự thân thuộc và tình nghĩa lâu năm đã gắn bó chúng tôi lại. Tôi sinh cho anh 1 cậu con trai đầu lòng và cùng anh nâng niu "báu vật" đó.
Đến năm thứ 3 của cuộc hôn nhân, anh tiếp tục nhận nhiệm vụ và sang Singapore làm việc 2 năm. Thời gian anh đi, tôi đã cố gắng hoàn thành bổn phận và vai trò của mình. Không ngờ, ngày trở về, anh lại khiến tôi đau đớn đến cùng cực. Một cô gái đã tìm đến gặp tôi ngay khi anh vừa về nước được 2 tuần.
Đó là một cô gái trẻ, đẹp và lanh lợi. Cô gái ấy nói, anh đã quen và chung sống với cô ta khi cùng làm việc với nhau ở Singapore. Đáng nói hơn, anh cũng thú nhận với tôi về tình cảm với người con gái này. Anh bảo, đó là thứ tình cảm chân thật và đầy say đắm mà anh chưa từng có được khi ở bên cạnh tôi... Tuy nhiên, vì con trai, anh vẫn xin tôi tha thứ và cho anh thời gian để quên đi cảm xúc này.
Câu nói của anh khiến tôi chết lặng, tim tôi như ngừng đập và tôi không thể thở nổi. Mọi thứ như sụp đổ trước mắt tôi. Sau đó, tôi òa khóc như một đứa trẻ... Tôi quyết định làm đơn ly hôn và đề nghị anh chấp thuận sau 3 tháng gặm nhấm nỗi ê chề.
Sau khi ly hôn, tôi xin nghỉ việc và vào TP.HCM lập nghiệp. Thời gian trôi qua, tôi vẫn không thể lấy lại được thăng bằng. Tôi khóc cười một cách mất kiểm soát và bắt đầu có những suy nghĩ tiêu cực. Kết quả, tôi phải nhập viện điều trị về sự rối loạn cảm xúc của mình.
Thời gian tôi điều trị, không hiểu lý do gì mà anh biết. Anh đến gặp tôi và chăm sóc tôi mỗi ngày. Anh cũng phối hợp cùng các bác sĩ chữa trị cho tôi. Anh còn quỳ xuống xin lỗi tôi và cầu hôn tôi khi tình trạng bệnh của tôi không còn nữa.
Sự chân thành của anh lại một lần nữa khiến tim tôi loạn nhịp. Tôi như quay lại thời sinh viên và thấy cuộc sống không thể thiếu anh. Tôi quyết định cho anh cơ hội và chấp nhận mặc váy cưới lần 2 với cùng một chú rể là anh.
Nhưng trong đám cưới giản dị với lượng khách mời vô cùng hạn chế của vợ chồng tôi bất ngờ có sự xuất hiện của một người phụ nữ lạ. Đó không phải là người phụ nữ đã khiến vợ chồng tôi ly hôn, cũng không phải người thân của các vị khách mời.
Tuy nhiên, cô ta lại khiến mặt chồng tôi biến sắc. Đáng nói hơn, trong lớp áo khoác dầy mà cô ta đang mặc để ngụy trang, tôi vẫn nhận ra cô ta mang bầu. Cái thai có lẽ đã chừng 5 tháng.
Cô ta đứng ở góc phòng cưới, mắt nhìn chồng tôi đầy uất hận rồi bất ngờ ôm mặt bỏ chạy khi anh chính thức đeo vào tay tôi chiếc nhẫn cưới mới toanh. Hình ảnh đó khiến tôi chột dạ. Thế nhưng, tôi vẫn cố giữ bình tĩnh và chờ đến "đêm tân hôn" mới chính thức hỏi chuyện anh.
Anh không biết, cái thai đó là của ai. Tuy nhiên, anh biết, cô gái ấy chưa có chồng và từng dành tình yêu đơn phương cho anh suốt mấy năm nay. Anh cũng thú nhận, sau khi ly dị tôi, anh bị mất phương hướng nên cô ấy đã đến bên cạnh để động viên, an ủi anh... Sau đó, khi phát hiện tôi bị bệnh, anh đã dồn tâm sức cho tôi và bẵng quên đi cô ấy.
Lời thú nhận của anh khiến nước mắt tôi trào ra. Tôi cố cắn môi để tiếng nức nở không bật lên thành tiếng. Thế nhưng, tôi không làm được điều đó. Linh cảm của tôi mách bảo cho tôi biết, có chuyện rất khủng khiếp đang chờ đợi tôi.
Và nếu như chủ nhân của cái thai đó chính là chồng tôi thì cuộc đời thật quá tệ bạc với tôi ...
Theo VNE
Lời thú nhận "động trời" của chồng trong đêm tân hôn Long mặt mày tái mét, sao anh ta có thể ngờ được, đêm tân hôn mình mong ngóng bao lâu lại biến thành phiên tòa vấn tội thế này? (Ảnh minh hoạ). Ngồi một mình trong phòng tân hôn đợi chồng vẫn ở dưới nhà tiếp đãi bà con họ hàng gần xa tới dự lễ cưới, trong lòng Nhung toàn là lời...