Võ sư Thiếu Lâm Việt Nam “xin” được chuyển giới thành nữ sau khi yêu bạn gái 13 năm
Điều khiến nhiều người kinh ngạc nhất, đó là bạn gái lâu năm của Uyên Mi vẫn tiếp tục ở bên cô, duy trì tình yêu ngay cả khi cô đã mang dáng hình phụ nữ.
Nguyễn Võ Uyên Mi (1986) là nữ võ sư chuyển giới đầu tiên (và duy nhất trong thời điểm này) tại Việt Nam. Cô cũng là giáo viên tiếng Anh, nhà nghiên cứu phong thủy và thường xuất hiện ở những lớp dạy chuyên môn.
Cách đây ít ngày, lần đầu tiên cô cởi lòng nói về chuyện tình yêu và hành trình trở thành một phụ nữ chuyển giới sau hàng chục năm luyện võ Thiếu Lâm. Uyên Mi có bạn gái gắn bó lâu năm, từ lúc cô mang hình hài đàn ông vạm vỡ cho đến hiện tại, khi đã phẫu thuật chuyển giới.
Nguyễn Võ Uyên Mi – nữ võ sư chuyển giới đầu tiên của Việt Nam.
Chuyện tình kỳ lạ với cô người yêu “đồng lõa”
” Khi nói chuyện với Mi về vấn đề tình yêu, người ta rối não luôn mà! (Cười lớn) Xu hướng tính dục là Mi yêu nữ chứ không yêu nam. Kể từ hồi xưa chưa chuyển giới cho tới bây giờ Mi vẫn không thích đàn ông.
Có nhiều người không hiểu, cứ nói nếu thích con gái thì làm đàn ông đi chứ làm con gái chi rồi lại yêu con gái, nhưng hai vấn đề đó khác nhau. Mi biết sâu thẳm bên trong, Mi là con gái, hay nói đúng hơn, Mi là người chuyển giới nữ đồng tính.” – Mi cười tươi, nói về sự phức tạp của mình nhẹ tênh như thế.
Trước khi phẫu thuật chuyển giới, sống trong hình hài đàn ông. Mi có một cô bạn gái lâu năm. Đến giở, hai người vẫn yêu nhau, tổng thời gian gắn bó hơn 13 năm.
Uyên Mi vốn có nhiều tài lẻ như võ thuật, thổi sáo, đàn… Người yêu Mi là học trò của cô, vì cảm mến tài lẻ nên say mê “thầy”. Họ yêu nhau, nhìn bề ngoài thì như một cặp đôi nam – nữ bình thường, nhưng trong thẳm sâu, Mi hiểu rằng tính nữ bên trong mình vẫy gọi.
Năm 2009, khi cả hai đã yêu nhau đậm sâu, Mi thèm chuyển giới, thèm mặc đồ phụ nữ đến mức không thể nhịn được, cô dụ dỗ người yêu cho mình thử. ” Ai ngờ đâu cổ đồng lõa với mình. Cổ đi xin áo dài, đi cùng Mi ra chợ Tân Định mua tóc giả luôn. Hai đứa hẹn nhau chủ nhật đó sẽ xuất hiện lộng lẫy, cùng đi chơi với hình hài phụ nữ.
Mà đâu có dám thay đồ ở nhà, hai đứa mang theo đồ nữ vô công viên, lủi vô toilet nữ. Hai đứa đứng trong đó xào qua xào lại cả tiếng chưa xong, rất lúng túng. Bà lao công phát hiện ra, gõ cửa rầm rầm, còn đòi kêu bảo vệ bắt, tại tưởng hai đứa mình làm gì bậy bạ trong đó (cười lớn).
Rồi tụi mình đẩy cửa ra trong cái nhìn xỉa xói của chị lao công. Hai đứa ra ngoài trùm tóc giả, trang điểm một hồi, Mi mới hỏi bạn gái Mi: “Vầy đi chơi được chưa?”. Cổ cười cười, vỗ vai nói: “Thôi chúng mình đi vòng vòng đây thôi, chưa ra đường được đâu!”, nói vậy là Mi biết lúc đó mình xấu dữ lắm!“.
Sau này, đến năm 2015, khi Uyên Mi quyết định phẫu thuật chuyển giới, cô và bạn gái lâu năm có một cuộc tranh luận căng thẳng. Vì quá yêu Uyên Mi, muốn làm cô vui, bạn gái đành chấp nhận. Như Mi nói, khi người ta yêu một ai đó quá nhiều, họ không quan trọng người kia là nam hay nữ nữa.
Dù vậy, sau này cô ấy cũng có ý hờn trách, nói việc “tiếp tay” của mình cho Uyên Mi ăn mặc giả gái là giao trứng cho ác, ai ngờ trứng nở thành ác luôn. Mi cũng thừa nhận, cô có chút tiểu xảo khi nói với bạn gái rằng việc mặc đồ nữ… không tính là chuyển giới, mà chỉ mặc vậy cho vui, chừng 2 – 3 năm thì cô sẽ lại làm con trai chứ không độn ngực, giả gái nữa. Mi không cần giả gái nữa thật, vì cô dao kéo để… trở thành con gái luôn.
Người yêu lâu năm của Mi, thẳng thắn mà nói, muốn yêu Mi trong hình hài vạm vỡ, đàn ông như trước kia. Nhưng vì quá yêu, cô vẫn chấp nhận hình dáng mới của Uyên Mi.
Nữ võ sư cũng tiết lộ, cô chỉ phẫu thuật 50%. Đó là cách để cô vừa thỏa mãn mình, được có vẻ ngoài giống phụ nữ; vừa duy trì được tình yêu ngọt ngào với bạn gái lâu năm.
Video đang HOT
Có sự nghiệp thăng hoa, giới tính là chuyện nhỏ
Điều khiến Uyên Mi trăn trở hơn cả trong hành trình tìm về thiên tính nữ của mình, đó là có sự nghiệp và được gia đình ủng hộ. Nỗi khát thèm được mặc đồ nữ được Mi kìm nén suốt những năm cấp 3, đến 2009 thì bung.
Cô lập chiến lược “tấn công” mẹ, thuyết phục dần mỗi ngày chút chút để thay đổi cách ăn mặc. Mi không thổ lộ ngay rằng mình muốn được làm nữ, mà chỉ nói “trong con có một bản tính là nữ”, điều chỉnh dần cách ăn mặc.
Khi có hai mẹ con, Mi lấy đồ nữ ra mặc, mẹ nhìn nhưng cũng không la rầy gì, chỉ dặn mặc chơi chút thôi, lát cha về phải cởi ngay. Ở nhà, không ai nghi ngờ giới tính của Mi, vì cô không cố tỏ ẻo lả hay điệu đà quá mức.
Nhưng Mi hiểu, muốn được chấp nhận, cô phải khiến gia đình tự hảo. Gia đình Mi có truyền thống làm trong ngành giáo dục, Mi cũng không muốn mình thất nghiệp, lông bông. Cô học Đại học, luyện võ Thiếu Lâm, trở thành giáo viên tiếng Anh rồi giáo viên dạy phong thủy, mà ở lĩnh vực nào cũng có thành tựu.
25 tuổi, Mi đã là giám đốc học vụ của một trung tâm ngoại ngữ. Rồi khi là giảng viên của học viện quốc tế về phong thủy, Mi để tóc dài, duỗi, nhuộm kiểu nữ, để hình nền điện thoại, máy tính là ảnh mình khi mặc đồ nữ.
Học viên nhìn thấy và đã “mách” giám đốc trường, yêu cầu trường để cho “thầy” nghỉ, thay vào đó, họ muốn học cô Mi. Mi vẫn nhớ như in, chiều đó, giám đốc trung tâm gọi điện, hẹn Mi chiều mai đi dạy.
Mi hơi bối rối, vì cô vẫn dạy lớp này thời gian qua. Nhưng giám đốc nói rành rọt: “Học viên yêu cầu cô Mi dạy chứ không phải em dạy” khiến cô bật khóc. Trước đó, cô chưa bao giờ xuất hiện với thân phận nữ khi dạy học.
Chính buổi dạy ấy đã thôi thúc Mi, năm 2015, quyết đi chuyển giới. Mẹ Mi cảnh báo, chuyển giới có thể khiến Mi mất sự nghiệp. Mi khóc, chỉ nói với mẹ một câu: ” Con hứa với mẹ, con không bao giờ là một người bóng già đi lang thang ngoài đường không nghề không ngỗng đâu, mẹ yên tâm.”. Mi cũng không muốn bị gọi là “thằng giả gái” nữa mà muốn trở thành con gái thật.
Giờ thì, vì sự liều lĩnh và lời hứa 6 năm trước, Mi đang có trong tay rất nhiều thứ. Cô có sự nghiệp thăng hoa, có công việc kiếm ra tiền, có người yêu, có (phần nào) sự ủng hộ của gia đình. Quan trọng hơn tất thảy, cô có cảm giác hài lòng với thân hình phụ nữ của mình. Cứ thế, Mi hạnh phúc và nếm trải từng ngày trôi qua trong niềm hân hoan.
(Nguồn tham khảo: Come Out, FBNV)
Thú nhận thầm kín của "chàng trai" vượt qua kỳ thị, sau này đổi máu - nước mắt - tuổi thọ để làm con gái
Từng bị mẹ mắng và đánh đòn nhừ tử vì là con trai lại mê trang điểm và mặc váy. Đến khi thực sự biết mình là ai thì có quá nhiều thứ trói buộc để cậu phải giấu mình...
Quản Ngọc Khánh Nhi (tên thật Quản Trọng), 26 tuổi, hiện sinh sống tại Biên Hòa, Đồng Nai.
Sau khi giấu mình vì sự khác biệt và bị kỳ thị, hiện chàng trai ấy đã phẫu thuật chuyển giới được 1,5 năm để trở thành cô gái xinh đẹp với hành trình nhiều đau đớn.
Khánh Nhi cho biết đến giờ cha mẹ vẫn chưa thực sự chấp nhận việc mình là con gái. Dù hiện tại đã có diện mạo xinh đẹp, nhưng có người vẫn gọi cô là "quái vật" vì kỳ thị người chuyển giới.
Nhưng Khánh Nhi chưa bao giờ hối hận sự lột xác này vì "mình tự hào kiếp này đã sống đúng là mình... dù phải trả giá".
Học cấp 1 em thích bạn nam lớp trưởng, nhưng không hiểu cảm xúc đó là gì
Từ khi em sinh ra, tuy là con trai nhưng em đã có những biểu hiện giống như một bé gái. Em khác biệt với các bạn trai khác là rất thích chơi búp bê, nhảy dây... Có người cũng nhận thấy sự khác biệt của em nên thường hay bắt nạt, chọc ghẹo em. Họ nói em là đồ bê đê, xăng pha nhớt...
Có đôi lần được mấy chị hàng xóm gần nhà trang điểm rồi cho em mặc áo đầm. Lúc đó em chưa hiểu lắm về giới tính của mình, nhưng chỉ thấy thích thú lắm khi trong hình hài đó. Lúc mẹ phát hiện em có biểu hiện thích làm con gái em đã bị la và đánh cho 1 trận đòn nhừ tử.
Khi còn học cấp 1, em thấy mình thích bạn nam là lớp trưởng được xếp ngồi cùng. Em không thực hiểu điều đó chỉ thấy mình thích ngắm bạn và lúc nào cũng muốn gần gũi bạn, nhưng vẫn không hiểu cảm xúc đó là gì.
Quản Ngọc Khánh Nhi lúc vẫn còn trong hình hài 1 cậu con trai.
Tuổi thơ ám ảnh nhất cuộc đời em không bao giờ quên em đã từng bị 1 người thanh niên sàm sỡ, đụng chạm thân thể. Điều này em chưa từng kể cho ai.
Tốt nghiệp cấp 3 em mới thực sự xác định được giới tính của mình sau khi tìm hiểu kiến thức về giới tính. Em cũng đọc nhiều hơn về chuyển giới. Nhưng do lúc đó gia đình và xã hội còn kì thị với những người mang giới tính khác biệt, vì vậy em cũng trói buộc mình vào trong những định kiến ấy không dám bộc lộ ra. Em cứ âm thầm sống với nỗi niềm giấu kín đó.
Mẹ mong em suy nghĩ lại vì gia đình, nhưng em đâu có quyền lựa chọn
Sau này khi gia đình em biết chuyện mẹ đã khóc rất nhiều và khuyên, mong em suy nghĩ lại vì em là con một trong nhà. Nhưng đó đâu phải là sự lựa chọn, ông trời sinh em ra như thế, em không có lựa chọn nào khác và cuối cùng em quyết định bỏ nhà ra đi.
Em bắt đầu nuôi tóc dài, tiêm hormone suốt 1 năm để da dẻ và tay chân thon gọn giống con gái hơn, giúp ngực nở và dễ dàng hơn cho việc đặt túi ngực.
Em cũng có vài mối tình khi vẫn là nam nhưng cũng đổ vỡ. Nhưng sau đó em may mắn khi gặp được 1 người chấp nhận mình. Đó là bạn trai và cũng là người yêu hiện tại của em. Bạn trai em cũng cãi lời cha mẹ quyết định dọn ra riêng sống với em và chúng em nương tựa vào nhau từ ngày đó. Thật may vì khi phải chịu áp lực từ gia đình và họ hàng, nhưng có 1 người hiểu em cũng đỡ đi nhiều.
Khi tiêm hormone và thuốc nhiều cơ thể em dễ nổi nóng và mệt mỏi, nhưng dù có thế nào đi nữa em vẫn cố gắng đi tới cái đích mình muốn đến đó là phẫu thuật chuyển giới để thực sự được làm con gái.
Sau này khi gia đình em biết chuyện mẹ khóc rất nhiều và khuyên em, mong em suy nghĩ lại vì em là con một trong gia đình, nhưng đó đâu phải là sự lựa chọn..
Trước lúc phẫu thuật chuyển giới, em rất sợ mình nhắm mắt rồi không thể mở ra được nữa
Rồi cũng đến ngày em thực hiện được ước của mình. Đó là ngày em được sinh ra 1 lần nữa.
Gia đình em cũng thuộc diện khá giả, nhưng vì cha mẹ không chấp nhận, nên em phải tự kiếm tiền để lo liệu việc này. Tổng chi phí cho việc chuyển giới là gần 500 triệu. Là tiền của em một phần và cũng 1 phần được tài trợ.
Lúc còn ít phút trước khi vào phẫu thuật em khóc rất nhiều vì lo lắng. Em không biết cuộc phẫu thuật có thành công không. Em rất sợ khi mình nhắm mắt rồi không thể mở ra được nữa.
Ca phẫu thuật không chỉ là tiền bạc, nó đã lấy của em là máu và nước mắt. Lúc hết thuốc tê cơn đau ập đến, có lúc em muốn gục ngã vì suy nghĩ sao mình lại hành hạ bản thân như vậy. Nhưng rồi em lại tự động viên chính mình rằng: "Người ta làm được thì mình sẽ làm được thôi. Kiếp này nếu không được làm gái con chắc gì kiếp sau được làm" . Em tự nhủ như thế và cố gắng rồi cũng vượt qua được.
Người chuyển giới thường phải chấp nhận tuổi thọ không cao, nhưng đối với em sống bao lâu không quan trọng, quan trọng hơn là được chính mình.
Đến khi mọi thứ ổn và hoàn hảo hơn thì em cảm thấy xứng đáng những gì em nhận được. Tuy nhiên, cái gì cũng có giá của nó.
Đến khi mọi thứ ổn và hoàn hảo hơn thì em cảm thấy mình xứng đáng được nhận những gì như bây giờ. Tuy nhiên, cái gì cũng có giá của nó. Cái khó khăn nhất của em là vấn đề về sức khỏe suy giảm . Đó là thứ em phải chấp nhận không được như trước nữa.
Em phải sống gắn liền với thuốc trong mấy năm. Sức khỏe hiện tại cũng suy giảm nhiều. Người chuyển giới thường phải chấp nhận tuổi thọ không cao , nhưng đối với em sống bao lâu không quan trọng. Quan trọng hơn em được là chính mình, trong hình hài 1 người con gái.
Lúc hết thuốc tê cơn đau ập đến, có lúc em muốn gục ngã vì nghĩ sao mình lại hành hạ bản thân như vậy. Nhưng rồi em cũng vượt qua được.
Khi em quyết định công khai với mọi người em là một người chuyển giới và nhận lại sự công kích phản đối từ gia đình. Bạn bè cũng ít ai chấp nhận em, họ nói những lời gièm pha, gây tổn thương, miệt thị và không một ai giúp đỡ hay chia sẻ. Khi đó em thực sự cảm thấy cô đơn, buồn tủi.
Em mong một ngày ba mẹ thực sự chấp nhận em là con gái
Bây giờ em nhận được rất nhiều lời khen ngợi của nhiều người về nhan sắc, về tinh thần lạc quan vui vẻ. Cha mẹ em phần nào hiểu ra rằng việc giới tính 1 con người không phải do em quyết định, nên dần dần thay đổi suy nghĩ và cởi mở hơn, dù chưa quen với hình hài hiện tại của em. Em không trách cha mẹ vì dù thế nào họ cũng là máu mủ gia đình. Em chỉ mong một ngày ba mẹ sẽ thực sự chấp nhận em là con gái.
Về chuyện tình cảm, người đồng hành cùng từ lúc công khai giới tính đến khi chuyển giới, cho em động lực chính là bạn trai em. Em và anh ấy cũng đã yêu nhau vẹn được 3 năm rồi. Anh ấy đã chấp nhận con người thật của em ngay từ khi em chưa chuyển giới.
Anh là người chăm sóc em những ngày tháng nhiều đau đớn về thể xác và nâng đỡ em về tinh thần. Anh luôn yêu thương em vì anh ấy biết em không may mắn được như bao người.
Quản Ngọc Khánh Nhi và bạn trai hiện tại.
Mọi người thấy không đâu phải một người chuyển giới thì không thể có 1 tình yêu đẹp đâu phải không?
Giờ em đã thành con gái, nhiều người cũng chấp nhận việc đó nhưng cũng vẫn có người buông lời cay độc kêu tụi em là quái vật, kệch cỡm... nhưng đó là những điều mà người chuyển giới như em phải sống chung với nó. Công việc của em hiện tại cũng ổn định ở mức thu nhập 50 triệu/tháng để đủ sống và ăn hay tiêu những thứ mình thích, vì làm con gái cũng khá tốn kém.
Dù chuyển giới phải trả giá bằng tuổi thọ ngắn đi, sức khỏe cũng yếu hơn, nhưng em không vì ai khác mà chuyển giới. Em chỉ muốn được là chính mình và sống hạnh phúc thôi. Cuộc đời chỉ sống được 1 lần và em muốn mình tự hào vì kiếp này đã sống hết mình, cho dù phải trả giá em cũng mãn nguyện.
Em muốn nhắn gửi đến chị em phụ nữ và các bạn chuyển giới trong cộng đồng LGBT hãy luôn luôn yêu thương bản thân mình nhiều hơn nhé. Dù ai có nói gì nữa thì mình luôn là duy nhất, hãy tự tin lên.
- Ghi theo lời kể của nhân vật -
Ông bố đơn thân nổi tiếng thường xuyên ăn mặc như phụ nữ, nguyên nhân đằng sau rất cảm động nhưng lại gây ra tranh cãi lớn Lời giải thích về cách ăn mặc và trang điểm như phụ nữ của ông bố đơn thân khiến cho nhiều người càng thêm hoang mang và lo lắng. Những năm vừa qua, phong trào "ăn thùng uống vại" của các mukbang Trung Quốc phát triển vô cùng mạnh mẽ và trở thành một trong những cách mà nhiều người dùng để kiếm...