Vợ sinh con, chồng rủ nhân tình đến “thăm cữ” để hú hí với nhau!
Trong khi tôi vật lộn với những cơn đau đớn để sinh ra giọt máu cho anh ta, thì anh ta lại đang hú hí với cô gái kia trong chính ngôi nhà của tôi. Chị gái tôi vì đợi anh ta đến lâu quá, mà đã không ngại phóng như điên đến nhà để lấy đồ đạc cho mẹ con tôi, rồi vô tình bắt gặp cảnh tượng bẩn thỉu đó.
Tôi và anh lấy nhau đến nay mới được một năm. Không biết có phải do tính cách trái ngược nhau hay cuộc sống hôn nhân khiến cho bọn tôi khó dung hòa mà vợ chồng tôi liên tục xảy ra những cuộc cãi nhau, đặc biệt là xoay quanh mối quan hệ tình cảm của anh với người yêu cũ.
Anh đến với tôi sau cuộc tình sâu đậm với người bạn gái, bị cả gia đình hai bên ngăn cấm vì có họ hàng với nhau.
Tôi biết anh cũng có tình cảm với tôi, nhưng nó không đủ lớn để xóa đi những kỉ niệm đẹp trong tình yêu mà trước đây họ đã có. Nhưng rồi anh vẫn quyết định lấy tôi, vì tình yêu quá lớn với anh mà tôi đồng ý tới bên anh, làm vợ anh.
Những tưởng tình cảm chân thành của mình sẽ khiến cho anh quên đi được cô gái cũ, nhưng xem ra tôi đã nhầm. Anh vẫn thường xuyên vào facebook của cô gái kia để xem diễn biến xảy ra trong cuộc sống của cô, hai người họ thường xuyên nhắn tin trò chuyện với nhau trên facebook. Khi tôi phát hiện ra những chuyện đó thì anh một mực phủ nhận, và nói bóng gió là tôi ghen tuông mù quáng.
Trong cuộc sống vợ chồng, đôi khi anh vẫn thường xuyên so sánh tôi với cô ấy, cô ấy chỉn chu khéo léo thế này thế kia, trong khi tôi thì lại vụng về. Đêm đến nhiều khi trong mơ anh còn gọi tên cô gái kia. Thân xác anh ở bên cạnh tôi, nhưng tôi cảm tưởng tâm hồn anh thì luôn ở bên cạnh và hướng về cô gái kia.
Bạn bè biết chuyện bảo tôi bỏ quách đi cho rồi, ở bên cái xác không hồn như thế để làm gì? Giữ bố cho con à? Nó có coi mình ra gì đâu mà mình cứ phải bấu vào? Không phải là tôi không nghĩ đến chuyện li hôn cho xong chuyện, nhưng nghĩ đủ thứ đầu cuối, tôi lại đắn đo.
Video đang HOT
Sự chịu đựng của con người đều có giới hạn, và giới hạn để tôi suy nghĩ mạnh mẽ và quyết liệt hơn chính là ngày tôi sinh con. Trong khi tôi vật lộn với những cơn đau đớn để sinh ra giọt máu cho anh ta, thì anh ta lại đang hú hí với cô gái kia trong chính ngôi nhà của tôi. Chị gái tôi vì đợi anh ta đến lâu quá, mà đã không ngại phóng như điên đến nhà để lấy đồ đạc cho mẹ con tôi, rồi vô tình bắt gặp cảnh tượng bẩn thỉu đó. Tôi gọi điện thì anh ta bảo bận, tắt máy và phải mấy tiếng sau mới chạy được vào viện trong bộ dạng tơi tả. Nhìn anh ta bế đứa con mà tôi thấy một sự ghê tởm và bẩn thỉu.
Trơ trẽn hơn nữa, cô ta còn liên tục đến nhà tôi chơi trong thời gian tôi ở cữ, tôi có ra quát mắng đuổi cô ta về thì bị chồng tôi nói là “bạn bè đến thăm cữ sao lại đuổi về?”.
Đến lúc này thì tôi không thể nào có thể chịu đựng được hơn nữa. Tôi đau đớn sững sờ trước những việc họ đang làm trước mặt tôi. Tôi ghê tởm chính người mà tôi gọi là chồng. Tôi là người chủ của chính căn nhà này, là vợ hợp pháp của anh ta, nhưng tôi lại không thể nào hắng giọng để đuổi cô gái kia ra khỏi nhà. Tôi đã dọn sạch đồ đạc và bế con về nhà ngoại, tôi không muốn ở trong ngôi nhà dơ bẩn này thêm một lúc nào nữa.
Sau ngày hôm đó, anh ta đã đến nhà mẹ đẻ xin lỗi tôi và xin phép đón hai mẹ con tôi về nhà và hứa từ giờ sẽ cắt đứt mọi mối liên hệ với cô ta. Không biết vì lẽ gì, mà anh ta lại thay đổi 180 độ như vậy, anh ta và cô gái kia đã chia tay nhau thật sự, hay đây chỉ là màn kịch anh ta diễn để mọi người cũng như gia đình anh ta thấy anh ta là một người đàn ông hoàn hảo. Liệu rằng tôi có nên tha thứ và quay trở lại với anh ta không, cho anh ta một cơ hội và cũng chính là cho con tôi một gia đình có đủ cả cha lẫn mẹ. Nhưng tôi cũng rất sợ, rồi anh ta lại ngoại tình ngựa quen đường cũ, lại quay lại với cô gái kia. Tôi thực sự mệt mỏi và muốn buông xuôi tất cả…
Theo Emdep
Vì em còn yêu...
Vì ai đó nói, khi biết chồng mình ngoại tình thì buông bỏ là cách giữ gìn phẩm giá và tôn trọng bản thân. Nhưng vì em còn yêu nên làm sao em có thể vì tự tôn của mình mà để con tim em chết đi một nửa?
Anh à!
Em nhìn lá đơn li hôn em viết vội trên bàn, nét chữ xô lệch, nguệch ngoạc, có chỗ nước mắt rơi xuống nên nhòe mất chữ. Lý do để em đưa ra là "do mình không hợp nhau". Nguyên nhân như vậy đủ để chúng ta xa nhau chưa anh?
Sau trận cãi vã nảy lửa lần cuối, em không nhớ rõ cái ngày khốn nạn ấy, bởi vì cái phút giây em chứng kiến người đàn bà sau trong bóng đêm của anh bước ra và nói điều phải trái với em - vợ anh rằng "anh ấy không yêu cô, người anh ấy yêu là tôi, cô hãy buông tha anh ấy để anh ấy về bên tôi!". Cô nhân tình của anh đã nói với em những lời như vậy, một ả đàn bà chen chân vào mối quan hệ của chúng ta, từ khi nào vậy?
Đau! Bẽ bàng! Uất hận! Muốn phá bỏ tất cả, muốn buông...đó là những gì em nhận lại sau khi đối diện với cô ta, người đàn bà trong bóng đêm của anh. Anh biết, với em không có chính danh hay nhân tình, không có đúng sai giữa chuyện cảm xúc và đạo đức, chỉ là yêu hay không? Và nếu như anh yêu, thì đó là người đàn bà của anh!
Vậy đó! Bỗng dưng em, cũng từng là người đàn bà anh yêu, trở thành một vật cản để anh phải vụng trộm đi tìm thứ anh đang thiếu khuyết, thứ mà anh đã từng tìm thấy ở em: Sự rung động!
Những ngày qua, em đối diện với lòng mình, tự vấn mình bằng lý trí, bằng cảm xúc. Mặc kệ cho thiên hạ rủ rỉ vào tai em "cái ngữ đàn ông ngoại tình bỏ quách đi cho rồi, mày có phải đứa xấu xí, ngu dại gì đâu? ra đường có mà đầy giai theo!". Em mặc kệ hết tất cả những lẽ thường mà mọi người đàn bà thường làm: đánh ghen, chì chiết, đay nghiến, dày vò nhau...em nghĩ theo cái lẽ của riêng em: "Mình nên làm gì cho cuộc hôn nhân này? Mình cần anh đến đâu? anh còn cần mình trong cuộc đời anh không?". Em đã hỏi lòng như vậy đấy, anh biết vì sao không anh?
Vì em còn yêu anh...
Vì em nhận ra lòng em vẫn không thôi nhức nhối về anh. Em hoài niệm tất cả những cái đẹp đẽ mà ta đã từng có, cả những cái xấu xí trong mối quan hệ của chúng mình. Kì lạ là em thấy vui vì nó, kì lạ là anh vẫn hiển hiện đẹp đẽ, tròn đầy, cho dù hiện tại anh đang găm dao vào tim em.
Vì em còn yêu nên bỗng dưng em nhận thấy trong lòng mình sự băn khoăn giữa chuyện buông hay giữ? Giữa tự tôn của một người đàn bà kiêu hãnh hay tha thứ để có anh bên mình, dù em chẳng biết tình cảm anh dành cho em nó đã phôi pha đến thế nào?
Vì em còn yêu nên bỗng dưng em thấy nhân tình của anh sao mà mờ nhạt, sao mà chẳng có một chút ám ảnh nào trong cuộc đời em. Cô ta chưa bao giờ là sức nặng để ngăn cản em phải để cô ta vào mối quan hệ của chúng mình mà suy xét xem làm thế nào để anh quay lại bên em.
Vì ai đó nói, khi biết chồng mình ngoại tình thì buông bỏ là cách giữ gìn phẩm giá và tôn trọng bản thân. Nhưng vì em còn yêu nên làm sao em có thể vì tự tôn của mình mà để con tim em chết đi một nửa?
Vì em còn yêu nên bỗng dưng em thấy mình cần phải nhớ lại những hồi ức đẹp đẽ, em sẽ không oán trách, thở than hay nuối tiếc ngày anh vì em mà đội mưa, ngày anh vì em mà buông bỏ bao điều quan trọng của cuộc đời mình. Có nhau trong đời đâu phải chuyện dễ dàng gì, vì đâu mà khoảng cách của chúng ta lại giãn ra như thế? Em tự vấn lòng mình như vậy đó anh ơi!
Vì em còn yêu nên em sẽ thôi khóc, thôi dằn vặt, thôi trách cứ bản thân mình đã vô tâm để anh ra xa em. Lá đơn này, em sẽ cất đi, để thử sức mình thêm một lần nữa. Thử yêu lại từ đầu, với anh - người đàn ông của em.
Cho dù bây giờ anh đang là của ai thì em cũng thây kệ, hãy chờ xem, em sẽ "cưa" lại anh, vì đơn giản là em còn yêu anh, hơn cả những gì em nghĩ!
Theo Emdep
Cùng là một lần lấy chồng, tội gì không lấy người tử tế? Mạnh mẽ lên em, đừng khiến mình về sau phải hối hận. Tìm cho mình một người chồng thật tử tế, người mà có thể khiến em hạnh phúc và yêu đời, đừng dại dột buông lơi mình mặc theo số phận em ơi. Cùng là một lần lấy chồng, tội gì em không lấy người tử tế, để sau này không phải...