Vợ sắp cưới nhất định không muốn ở chung với bố mẹ tôi
Cô ấy chỉ muốn ở riêng hoặc là tôi ở rể. Nếu không thì cô ấy không muốn đi tiếp nữa.
ảnh minh họa
Chúng tôi quen nhau được 9 năm, cũng tính tới chuyện hôn nhân. Nhưng khi đề cập đến vấn đề ở chung một nhà với bố mẹ chồng thì cô ấy một mực phản đối và không muốn ở. Mặc dù cha mẹ tôi đã tìm mua đất và xây sửa nhà cửa để chúng tôi về ở vì nhà chỉ có mình tôi là con trai, sau có một cô em gái nữa. Cô ấy chỉ muốn ở riêng hoặc là tôi ở rể. Nếu không thì cô ấy không muốn đi tiếp nữa. Mặc dù tôi có nhỏ to khuyên nhủ nếu muốn ở riêng thì sẽ thuyết phục bố mẹ tôi dần dần rồi có điều kiện sẽ xin ra, thế mà nhất định cô ấy không chịu. Tôi không còn cách nào khác, xin mọi người cho tôi chút ý kiến về vấn đề này.
Theo VNE
Nghe chồng bảo ‘vẫn đang làm việc’, vợ ở cữ điên tiết vạch trần ’Cơ quan anh mới chuyển...
Chuyện hôn nhân của tôi và Long suôn sẻ, thuận lợi từ khi yêu đến khi cưới. Vì gia đình hai bên đều có điều kiện nên bố mẹ Long và bố mẹ tôi nhất trí quan điểm "chung con chung của". Hai nhà cùng góp t.iền mua cho chúng tôi một căn hộ chung cư hai phòng ngủ 72m2 với đầy đủ tiện nghi.
ảnh minh họa
Cưới xong khoảng 4 tháng thì tôi có bầu, lại là con trai. Trước ngày sinh 2 tuần mẹ đẻ bàn với tôi:
- Để mẹ gọi điện cho ông bà thông gia xin đón con về bên này tiện chăm sóc.
Tôi thấy mẹ nói cũng có lý. Bên nhà nội, bố mẹ chồng còn bận việc kinh doanh buôn bán, chồng thì đi làm suốt cả ngày, giờ cũng chỉ có mẹ đẻ tôi là đã nghỉ hưu, nhiều thời gian cho con cho cháu.
Bố mẹ chồng nghe mẹ đẻ tôi đề xuất thì mừng lắm, chấp thuận ngay. Tâm lý an vui như góp phần để tôi "vượt cạn" thêm thuận lợi. Tôi đâu ngờ chính từ "chuyến xa nhà" đó, những thử thách đầu tiên của cuộc sống vợ chồng cũng bắt đầu.
Ngày mẹ sang giúp tôi dọn đồ tôi ngớ người:
Video đang HOT
- Ơ, sao quần áo của anh Long, con đã gấp cho vào vali mẹ lại bỏ ra ngoài thế?
Mẹ ghé tai tôi bảo nhỏ:
- Phụ nữ mới sinh cần phải kiêng cữ con ạ. Ít nhất hai tháng, chúng mày tuyệt đối không được chăn gối vợ chồng đâu.
Thấy tôi phụng phịu mẹ giải thích thêm:
- Đấy là mẹ giữ cho mày thôi. Đàn bà đẻ xong cần được hồi phục sức khoẻ, về m.áu huyết. Hơn nữa phải kiêng cữ để đảm bảo có nguồn sữa sạch, trong lành cho con.
Như để thuyết phục tôi mẹ còn kể một loạt chuyện:
- Vợ chồng nhà X nhà Y không kiêng được, ngủ với nhau rồi mẹ lại đem bầu cho con bú vào thành ra đ.ứa t.rẻ sài đẹn, tóc tai dựng đứng, người nhão nhoét, không lớn được...
Tôi nghe mẹ dọa mà toát mồ hôi hột, khiếp quá nên cũng hạ quyết tâm. Thế là mẹ chỉ đón hai mẹ con tôi về để chăm. Còn Long, chiều chiều sau giờ làm việc, anh có thể sang nhà bố mẹ vợ thăm vợ con nếu muốn.
Ban đầu, sự thay đổi này khiến cho Long rất sốc. Có lần, tạm biệt vợ con ra về, tranh thủ lúc thoát khỏi "tầm kiểm soát" của ông bà ngoại anh ôm ghì lấy tôi hôn hít và thì thầm:
- Đêm nào anh cũng nhớ em quay quắt. Cứ thế này thì làm sao anh chịu được?.
Tôi thương chồng quá nhưng chẳng biết phải làm thế nào. Thế nên đêm đêm dù muộn mấy thì muộn, chỉ cần nghe thấy tiếng tin nhắn "ting, ting" của chồng là tôi bật dậy, trò chuyện với anh ấy.
Nhưng rồi bà ngoại ngủ cùng giường với mẹ con tôi lại phát hiện. Bà bảo:
- Phải tắt điện thoại từ sau 8 giờ tối. Mẹ ngủ cho đẫy giấc thì mới đủ sữa cho con bú chứ. Chẳng hiểu chúng mày làm bố làm mẹ thế nào...
Một dạo sau đó, Long như suy sụp, khuôn mặt thất thần, phờ phạc. Thương chồng đấy nhưng tôi cũng chỉ biết động viên anh:
- Cố gắng chịu đựng thêm một thời gian nữa anh ạ.
Hơn một tháng trôi qua, bỗng dưng tôi thấy chồng thay đổi hẳn. Anh trở nên tươi tắn, vui vẻ, lại còn sắm thêm nhiều áo quần mới, sức nước hoa. Rồi anh rất hay có những chuyến đi công tác đột xuất, xa nhà...
Tôi giật mình nhận ra Long không còn đến thăm vợ con thường xuyên nữa. Thậm chí hai ngày nghỉ cuối tuần nhiều khi anh cũng vắng mặt. Đặc biệt là mỗi lần trước khi tạm biệt vợ con, Long chẳng còn có những cử chỉ âu yếm, "ngấu nghiến" vợ như trước.
Trực giác mách bảo tôi có điều không ổn. Nhưng cụ thể là gì?
Hôm ấy, tôi đột ngột về nhà với ý định "kiểm tra" xem liệu có phát hiện điều gì bất ổn. Trái với suy nghĩ của tôi:
- Chắc mình đi vắng cửa nhà bừa bộn...
Tôi hơi ngạc nhiên khi tất cả đều sạch sẽ tinh tươm. Mẹ chồng thì bận rộn không có thời gian, không lẽ chồng thuê người giúp việc? Tôi rà soát từ phòng khách, phòng bếp rồi vào phòng ngủ không thấy một điều gì bất ổn, đã thầm nghĩ:
- Đúng là mình nghi oan cho chồng.
Nhưng thế nào đúng lúc đó bụng tôi lại đau, phải chạy vội vào nhà vệ sinh trong phòng ngủ. Chính trong giây phút tình cờ đó tôi ngây người khi nhìn thấy chiếc áo lót lạ lẫm màu đỏ rực rỡ treo ngay trên móc áo đằng sau cánh cửa.
Tôi lao ra mở tủ quần áo của mình, mọi thứ vẫn gọn ghẽ. Duy nhất trên một chiếc áo ngủ bằng vải bông còn vương lại một sợi tóc dài, nâu nhạt trong khi tóc tôi luôn ngắn và thuần túy một màu đen.
Tôi run rẩy lấy điện thoại gọi cho Long, cố lấy giọng bình thản hỏi:
- Tối nay anh có sang ông bà ngoại chơi với mẹ con em không?
Long hơi chần chừ, cuối cùng cũng trả lời:
- Hôm nay anh về muộn, để mai anh qua nhé.
Tôi gọi điện về nhà nhờ mẹ cho con bú bình tạm vì tôi sẽ bận một chút việc về muộn.
Một mình tôi chạy xe đến, đứng đợi dưới cổng cơ quan chồng. 6 giờ 30 tối thì tôi thấy Long đi ra, ngồi sau xe anh là một người phụ nữ. Lần này hai người không về nhà tôi nữa mà chở nhau đi ăn uống rồi ghé vào một nhà nghỉ trên đường Trần Duy Hưng.
Nhìn chồng cùng người đàn bà khác tay trong tay dắt nhau lên nhận phòng mọi thứ trong tôi sụp đổ. Tôi không thể chịu đựng được thêm nữa, bấm máy gọi cho Long:
- Em à, anh vẫn đang ở cơ quan.
- Ừ, em còn biết trụ sở mới của cơ quan anh chuyển về số X, ngõ Y, đường Trần Duy Hưng nữa cơ chồng ạ.
Thật sự có nằm mơ tôi cũng không bao giờ tưởng tượng ra được chồng mình lại phản bội mình như thế này. Sau sự việc đó Long trở về nhà ngay. Anh thú nhận trong một lần đi tiếp khách uống rượu say, không làm chủ được mình anh đã đưa cô thư ký về nhà và qua đêm ở đó.
Cả hai bên gia đình biết chuyện cũng đã vào cuộc khuyên nhủ chúng tôi. Tất cả đều nói đỡ cho Long, rằng anh ta mới chỉ chớm mắc lỗi, mà cũng là do hoàn cảnh đưa đến. Mẹ đẻ của tôi thì khóc lóc, vật vã, nói chính bà đã đẩy chồng tôi đi đến sa ngã như thế này.
Mặc dù tôi cũng rất đau lòng nhưng tôi nghĩ không thể đổ tất cả lỗi cho mẹ mình. Bởi đàn bà ai rồi cũng có lúc sinh nở cần sự chăm sóc, thấu hiểu của chồng. Nếu chỉ vì một vài tháng vợ đẻ, chúng tôi phải sống xa nhau mà Long cho phép anh cái quyền phản bội vợ con thì làm sao cuộc sống sau này tôi còn có thể tin anh được?
Thực sự bỏ qua và tha thứ cho Long với tôi là một điều quá khó. Nhất là khi giờ đây tôi chỉ cảm thấy vô cùng ghê sợ và không còn muốn nhìn thấy mặt chồng...
Theo Webtretho
Vợ nhăn nhó với tôi nhưng lại ngọt ngào với trai lạ Tôi và vợ cưới nhau được 5 năm, tôi hơn vợ 2 t.uổi, chúng tôi đã có một đứa con lên 3 t.uổi. Vợ tôi trước đây là người phụ nữ khá ngọt ngào, cô ấy sinh ra trong một gia đình có điều kiện kinh tế, nên từ nhỏ đã không phải lo lắng nhiều đến chuyện "cơm áo gạo tiền". ảnh...